K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Trả lời : Con gà có trước .

Hok_Tốt

#Thiên_Hy

\(\downarrow\)

Trả lời

con gà có trước

học tốt

20 tháng 5 2019

Trả lời :

1 + 1

= 2

~ Thiên Mã ~

Trả lời :

1 + 1 = 2

OK

20 tháng 5 2019

giúp mikđi

20 tháng 5 2019

Trả lời:

Địa lí 12: Nhận xét về sự thay đổi thiên nhiên từ Đông sang Tây Địa lí bài 11 SGK


Qua bản đồ Địa lí tự nhiên Việt Nam (hoặc Atlat Địa lí Việt Nam), nhận xét về sự thay đổi thiên nhiên từ Đông sang Tây như sau:

  • Vùng biển và thềm lục địa có diện tích lớn gấp 3 lần diện tích đất liền
  • Vùng đông bằng ven biển:

+ Các bãi triều thấp trũng, bằng phẳng; thềm lục địa rộng nông Đồng bằng Bắc Bộ và đồng bằng Nam Bộ 
+ Đồng bằng hẹp ngang, chia cắt mạnh mẽ, bờ biển khúc khuỷu; các dạng địa hình cồn cát, đầm phá,… ở đồng bằng ven biển miền Trung

  • Vùng đồi núi ở phía Tây
20 tháng 5 2019

Đôi khi ta tự hỏi, vì sao mình có mặt trên cõi đời này? Không xấu, không đẹp, không tài năng xuất chúng và cũng chẳng có gì nổi bật. Tóm lại mặt trời vẫn sáng, trái đất vẫn quay nếu thiếu mình, phải vậy không?

         Thế thì bạn nhầm rồi! Tôi nghĩ mỗi người sinh ra trên đời đều vì một ý nghĩa rất đặc biệt mà không ai có thể thay thế được – bạn và tôi cũng vậy.

         Người mẹ tồn tại vì đứa con của mình, bác sĩ tồn tại vì những bệnh nhân của ông. Và những người bình thường vô danh nhất cũng tồn tại vì những ai yêu thương  họ.

         Hãy nhớ đến ba mẹ mình – bạn sinh ra để nhận và đáp lại tình yêu thương từ ba mẹ!

         Hãy nhớ đến cô bạn thân nhất – bạn sinh ra để lắng nghe những bí mật và làm đôi vai an ủi mỗi khi cô ấy khóc.

         Hãy nhớ đến cậu bạn đặc biệt của mình – cậu ấy sẽ chứng minh cho câu:”Với thế giới này, bạn chỉ là một người, nhưng với một người, bạn là cả thế giới”.

         Khỏe mạnh hay ốm yếu, thành công hay thất bại, đối với bạn bè, người thân, những người yêu mến bạn, bạn vẫn thật cần thiết. Giá trị của bạn là ở chính con người bạn. Bạn thật đặc biệt, hãy luôn nhắc mình nhớ điều đó. Đừng ngồi đếm những nỗi buồn mà hãy thử đếm xem bạn đã bao lần được hạnh phúc. Đừng cố làm nổi bật những gì không thuộc về bạn, đừng ngồi trong phòng một mình rồi tự  hỏi”Mình có quan trọng không? Mình sinh ra để làm gì?”. Nếu muốn tìm giá trị thật sự của mình, bạn sẽ thấy nó trong trái  tim những người bạn thương yêu nhất….

         Đường đời vốn không trơn tru, bằng phẳng, ai đi mà không vấp ngã một đôi lần, cả tôi cũng thế, tôi cũng đã từng vấp ngã, đã từng nếm cái cảm giác đau xem nó ra sao? Nhiều lúc, đứng trước một khó khăn, tôi lại e ngại, tôi thấy mình không đủ sức để làm việc ấy. Nhưng gia đình, thầy cô, bè bạn, những người mà tôi yêu quý, họ vẫn bên cạnh tôi, động viên tôi giúp tôi tin tưởng vào bản thân mình hơn.

         Những gì tôi viết lên đây là những lời tôi muốn gửi đến các bạn. Tôi biết, không phải ai trong các bạn cũng bản lĩnh  , cũng đầy niềm tin vào chính mình.

         Chúng ta có thể bị đánh gục, bị giày xéo bởi những quyết định sai lầm, những tình huống “đen đủi” bật chợt hiện ra khiến chúng ta cảm thấy dường như mình chẳng còn giá trị. Nhưng dù điều gì xảy ra hoặc sẽ xảy ra, bạn hãy luôn nhớ rằng bản thân bạn thật đáng quý và giá trị ấy sẽ còn mãi mãi, không bao giờ mất đi. Hãy nhớ lấy điều ấy, bạn nhé!

20 tháng 5 2019

"Chỉ là câu hỏi đơn giản, nhưng có bao giờ bạn tự trả lời cho chính mình với câu hỏi "Bạn sinh ra để làm gì?"

Tạo hóa quả là điều kì diệu, và có lẽ điều kì diệu nhất trong cuộc sống này chính là thời gian. Mọi vật đều có thể tính được tương đối nhưng thời gian là thứ tuyệt đối. Tuần hoàn cuộc sống đã được đo bằng chính thứ kì diệu ấy. Thời gian mang lại tất cả cho bạn: sức khỏe, tiền bạc, gia đình, bạn bè,tình yêu,...và cũng lấy mất của bạn tất cả. Có bao giờ bạn hỏi rằng: "Mình sinh ra trên Trái Đất này là để làm gì?". Tôi dám chắc rằng ai trong chúng ta cũng đã từng hỏi câu hỏi này ít nhất một lần trong đời. Ở mỗi khoảng thời gian khác nhau, câu hỏi, câu trà lời và đối tượng cũng sẽ khác nhau. 

Khi còn là một đứa trẻ, bạn thường hỏi những người lớn xung quanh, nhất là ba mẹ bạn rằng: "Sao ba mẹ lại sinh ra con mà không phải bất kì đứa trẻ nào khác nhỉ?". Lúc đó, bạn thường nhận được câu trả lời cùng với nụ cười vui vẻ, đôi khi là bộc phát cười vì câu hỏi ngớ ngẩn của bạn là " Ba mẹ cũng không biết nữa, nhưng chắc vì Chúa đã thấy được sự khấn nguyện của chúng ta nên đã ban con cho chúng ta, con yêu ạ!" hoặc là một câu nói đùa giỡn "Không biết nữa, chắc do oan nghiệp kiếp trước nên mới vào nhà này đấy!". Dù thế nào, cha mẹ hoặc người lớn họ cũng không biết và chằng thể trả lời thỏa mãn được sự tò mò của bạn cho câu hỏi trên, và rồi bạn cũng ậm, ừ ngộ nghĩnh cho qua.

Bước sang tuổi đi học, cắp sách tới trường, những lúc đùa giỡn, bạn bè và bạn thường đặt ra câu hỏi cho nhau "Nhiều khi tao không biết mình sinh ra để làm gì nữa đấy mày ạ?", rồi bạn bè lại bảo "Mày hỏi thế thì tao chịu, về hỏi ba mẹ mày ấy chứ tao thì sao mà biết, tao còn không biết tao sinh ra để làm gì chứ huống chi biết mày!". Câu trả lời vẫn là không biết. Có nhiều người có "tri thức" bảo rằng sinh ra để sống, thầy cô bảo rằng sinh ra để học tập, làm việc và cống hiến, rồi khi bước lên ngưỡng sinh viên, giảng viên lại bảo sinh ra để xác định con đường mình cần đi là gì và mình sẽ là ai trong cuộc sống này, mình có thành công hay không,..Rồi bạn cũng sẽ trả lời theo những ý kiến mà người khác đưa ra nhưng chưa bao giờ bạn tự trả lời thỏa đáng cho chính câu hỏi mà mình đặt ra.

Rồi khi bạn biết yêu, trái tim bạn biết rung động về người khác, bạn cũng sẽ hỏi " Tại sao chúng ta sinh ra là để đến với nhau?" hay "Tại sao anh/em lại yêu em/anh mà không phải một người khác nhỉ?". Rất nhiều điều phải không ạ? Dĩ nhiên khi yêu chắc hẳn người yêu của bạn sẽ cũng lại trả lời " Anh/em cũng không biết nữa, chỉ yêu thôi chứ không có lí do" hay" Đừng hỏi câu hỏi đó mà hãy nhìn vào mắt của anh/em." Một câu trả lời không chính xác những gì bạn muốn nhưng chắc chắn làm bạn hài lòng. Tiếp đó biến cố xảy ra giữa bạn với người yêu khi tình yêu đã "đậm sâu" hay đã kết thành vợ chồng. Bạn và người yêu cãi vả, giận hờn rồi cũng sẽ hỏi nhau "Tại sao trời sinh ra đều bắt tôi phải lấy anh/em, thật là bất công?" Rồi mọi câu trả lời đều là im lặng vì chỉ cần một sự biện chứng của người này thì sẽ có sự phản biện của người còn lại. Mâu thuẫn đã bị dập tắt. Và đến cuối cùng, bạn cũng cho qua mọi chuyện hoặc chấm dứt tình yêu và lại bắt đầu tình yêu mới. Sự việc cứ tuần hoàn và bạn vẫn chưa trả lời cho chính mình.

Và khi bạn già đi, chuẩn bị kết thúc và bắt đầu một cuộc sống mới theo niềm tin của bạn. Dĩ nhiên bạn sẽ đặt tiếp câu hỏi cho cuộc đời của mình, nhưng lúc này không còn là câu hỏi "Bạn sinh ra để làm gì?" mà sẽ là hàng loạt câu hỏi gắn liền với kí ức trong bạn "Tại sao hồi ấy mình như thế này, như thế kia?", "Tại sao lúc đó mình lại có những điều dại dột như thế?", "Tại sao lúc đó, mình không làm như thế này mà làm như thế kia thì sẽ tôt biết bao?" "Tại sao, tại sao và tại sao?". Hàng loạt các câu hỏi tại sao bạn cứ tự đặt ra sau bao năm trải đời, tích góp trải nghiệm và kinh nghiệm để rồi ngẫm và rút ra kết luận cho đời mình. Tôi tin rằng, lúc đó, bạn đã tự trả lời và hiều cho bản thân của mình với câu hỏi "Bạn sinh ra để làm gì?" 

Bạn sinh ra để là bạn. Bạn không thể là bất kì người nào khác trong thế giới này. Cho dù bạn có là ai đi chăng nữa, thì bản thân bạn cũng sẽ hỏi và tự trả lời cho chính bản thân mình và đáp án nó vẫn là vậy vì mọi thứ luôn là tương đối và cuộc sống của bạn đã được thời gian- đơn vị tuyệt đối đo lường. Những lúc khi bạn khó khăn, yếu đuối, hay vinh quang, hạnh phúc, tất cả chỉ có chính bạn và thời gian hiểu rõ. Không ai có thể cảm nhận được bằng chính bản thân bạn. Nếu tôi nói như vậy thì bạn nghĩ rằng cuộc sống này mọi thứ đều đã tự định đoạt sẵn, vì thế có lẽ bạn nghĩ tôi đang khuyên bạn cứ để phó cho số phận? Hay bạn nghĩ rằng chính bản thân mình có thể thay đồi số phận của mình bằng những việc làm hiện hữu. Tôi không phủ nhận cũng không đồng ý với hai quan điểm trên. Bởi lẽ, cuộc sống là một vòng tuần hoàn, ngay cả khi bạn chết đi thì điều đó cũng có nghĩa là bạn chuẩn bị bước vào cuộc sống mới. Bạn khó khăn và muốn gục ngã, bạn nghĩ cứ để số phận quyết định, lúc đó bạn đang phó cho thời gian và không nghĩ đến khả năng của mình? Nhưng bạn biết đấy, bạn có thể thay đổi nó trong tuần hoàn thời gian kia mà, bạn có thể vực dậy bằng chính năng lực bản thân của bạn trong cái tuần hoàn thời gian đặt sẵn. Nó cũng giống như phương trình y=ax+b trong kế toán quản trị, phương pháp cực đại, cực tiểu với a là biến phí tượng trưng cho chính bản thân bạn, b là định phí giống như tuần hoàn thời gian, x là mức độ hoạt động trong quãng thời gian của bạn. Và cuối cùng bạn chỉ có thể giải quyết phương trình khi đáp án chính là bản thân bạn, khi bạn có thể trả lời tất cả các câu hỏi chỉ bằng một câu trả lời " Bạn sinh ra vì chính là bạn".

"Tôi chính là tôi chứ không phải ai khác!" Hãy sống vì bạn là bạn mà không phải ai khác bạn nhé! Vì thời gian sẽ đo lường cho cho bạn kết quả cực đại khi bạn chính là bạn đấy! Và lúc này đây, tôi cũng đang làm công việc, đang suy ngẫm những điều giản đơn ai cũng biết và cũng hiểu nhưng ít ai chia sẻ ra ngoài như tôi. Đơn giản thôi! Vì tôi là chính tôi!

20 tháng 5 2019

Câu 1 :

Bn tham khảo nha :

Phiên chợ quê khác hẳn với sự ồn áo náo nhiệt của phiên chợ ở thành phố, và hôm nay tôi được về quê để được tận hưởng cái không khí thanh bình ấy. Vừa vùng ra khỏi chăn, tôi thấy mọi người trong làng đang rủ nhau đi chợ, người đi bộ, người chở hàng hóa, cảnh phiên chợ hiện lên trong mắt tôi sao mà thân thương gần gũi.

Chợ quê tôi nằm ngay đầu làng, bên cạnh dòng sông Hồng với những dòng nước trong xanh. Ngày nào chợ cũng họp từ sớm tinh mơ khi gà chưa gáy đến khi bóng mặt trời đã xế tà, nhưng phiên chợ chính thì chỉ có vào những ngày mồng 6, 10, 16, 20, 26, 30 hàng tháng. Vào phiên chợ chính, hàng hóa được bày bán ở đây rất đa dạng và phong phú.

Từ tinh mơ, những người bán hàng đã mang hàng ra chợ bày biện hàng hóa, ai cũng mong tìm được chỗ ngồi tốt và bán được nhiều hàng. Trời sáng rõ hơn, những người đến mua đã bắt đầu đến chợ, khoảng 6h sáng chợ đã đông vui tấp nập. Từ xa nhìn lại, chúng ta đã cảm nhận được sự vui tươi đang diễn ra ở bên trong.

Ngoài hàng hóa ra, trong chợ còn có những quán bún phở, mùi vị phở thơm phức, bốc khói nghi ngút, mời gọi thực khách rẽ vào quán ăn. Phở quê tôi vừa rẻ vừa ngon khiến ai cũng muốn dừng chân để vào quán thưởng thức món ăn của quê hương. Phiên chợ quê không chỉ xuất hiện những người bán và người mua mà còn xuất hiện những em bé với những bộ quần áo xanh đỏ theo cha mẹ ra chợ. Em nào cũng nở nụ cười tươi trên khuôn mặt. Thấy phiên chợ đông đúc và có nhiều đồ đẹp, các em cứ chạy lung tung, hò hét thích thú.

Các bà, các mẹ, các chị đang lựa chọn để mua những mặt hàng cần thiết cho gia đình như rổ giá, chiếu gối, đồ điện. Hàng thịt cá đông nghịt người mua, những phản thịt tươi ngon, những chậu cá với những con cá to, đang bơi lội. Dạo qua một vòng khu bán hoa quả, tôi lại muốn được ăn những quả lê quả ổi chín mọng... Tôi thấy hiện lên trong tâm trí mình hình ảnh người nông dân phải một nắng hai sương để tạo ra chúng, chúng ta phải tỏ lòng biết ơn đối với những người nông dân. Không chỉ có vậy, chợ quê tôi còn có nhiều loại bánh rất ngon, bánh chưng, bánh rán, bánh nếp,...Khi nào đi chợ tôi cũng phải thưởng thức một trong những loại bánh đó và chúng đã làm tôi nhớ mãi cái đặc trưng của phiên chợ quê tôi.

Tất cả những hàng hóa được bày bán ở đây đều mang đậm sắc hương, mùi vị của hương đồng cỏ nội được kết tinh từ hồn quê, hồn đất. Cũng có những người đi chợ không mua sắm mà họ đi ngắn, đi bình phẩm hoặc đi chơi chợ. Buổi chiều, người đến chợ thưa dần, đến cuối chiều, khi mặt trời khuất sau núi chợ mới tan.

Buổi chợ quê diễn ra thật đông vui tấp nập, nó đã cho thấy sự no ấm đủ đầy của người dân quê tôi. Tôi thấy mình thật may mắn khi được sinh ra tại vùng quê này và có cơ hội được tận hưởng cái hay cái đẹp của phiên chợ quê, tôi sẽ thường xuyên về quê hơn để được tận hưởng cảm giác này.

Bài viết số 7 lớp 6 đề 1: Em hãy tả quang cảnh một phiên chợ theo tưởng tượng của em mẫu 2

Một ngày mới bắt đầu với tiếng gà gáy nhộn nhịp - dấu hiệu cho sự khởi nguồn. Tôi vùng dậy ra sân tập thể dục và bắt gặp đoàn người gánh gồng hàng hóa qua đường. Tôi chợt nhận ra hôm nay là ngày họp chợ - nơi nằm giữa trung tâm thị trấn Lộc Bình. Tôi bất giác liên tưởng đến bầu không khí vui tươi đang diễn ra. Sự sầm uất không thể thiếu trong mỗi phiên chợ. Một thoáng bồi hồi tôi nhận ra: Chợ quê tôi sao mà đẹp quá.

Quả thật nếu ai có dịp đến với Lộc Bình thì như có phép màu làm họ không muốn rời khỏi nơi đây, bởi chợ nằm bên con sông Kì Cùng đã tạo cho khu chợ cảm giác vui tươi qua từng nhịp chảy của nó. Chợ thường họp năm ngày một lần từ sớm tinh mơ khi gà chưa gáy đến khi bóng mặt trời đã xế tà. Tờ mờ sáng những người nông dân đã cần cù mang hàng hóa ra chợ bán, họ mong tìm được chỗ ngồi tốt và bán được nhiều hàng. Khoảng 6h sáng chợ đã đông vui tấp nập. Nào người lái buôn, người bán hàng, người mua, tất cả đang đổ dồn về phía trung tâm thị trấn. Ở ngay đầu chợ cũng có thể cảm thấy được sự vui tươi đang diễn ra ở bên trong. Hương gạo nếp, mùi bánh phở nghi ngút bốc ra như mời gọi thực khách rẽ vào quán ăn. Quả thật phở Lộc Bình vừa rẻ vừa ngon khiến ai cũng muốn dừng chân để vào quán thưởng thức món ăn của quê hương. Mặt trời nhô cao dần rồi nhú lên cho kì hết, chiếu rọi những ánh nắng chói chang, rừng rực xuống nhưng vẫn không ngăn cản được dòng người ở phía dưới. Đối với trẻ thơ, đi chợ cùng cha mẹ như một thú vui, các em được bố mẹ mặc cho những bộ quần áo đẹp, nhiều màu sắc sinh động để cùng hòa mình vào dòng người tấp nập. Tiếng trò truyện hòa vang cùng tiếng rao làm vang động khắp khu chợ. Các bà, các mẹ, các chị đang lựa chọn để mua những hạt gạo thơm ngon nhất về cho gia đình. Các em bé tập chung tại hàng bánh kẹo, lựa chọn cho mình những loại kẹo ngon nhất. Hàng điện dân dụng không ngớt khách. Hàng hoa quả là nơi tôi thích nhất. Khi nhìn những quả mận còn nguyên phấn trắng, sương còn đọng trên những chiếc lá là tôi lại cảm nhận được nỗi thức khuya dậy sớm của người nông dân để có thành quả là những trái mận to tròn, mọng nước như vậy. Những quả táo đỏ hồng, những quả cam sành trĩu nặng được người lái buôn mang về đây để phục vụ cho người dân. Phía dưới nữa là những cửa hàng bán đồ dùng học tập như: Bút, thước, màu... Những quán chè là nơi dừng chân lí tưởng để giảm bớt sự nóng bức của mùa hè. Hàng quần áo phục vụ cho cả người già, người trung niên và người trẻ đủ màu sắc xanh đỏ, tím vàng .. rất ưa nhìn. Chợ càng đông hơn khi xuống đến nơi mua bán gia xúc, gia cầm, những chú lợn con hồng hào đang kêu éc éc như đang nhớ mẹ. Những "bé" gà, "bé" vịt lông ánh vàng trông đáng yêu làm sao. Hàng thịt còn tươi roi rói, màu hồng đào. Tất cả những hàng hóa được bày bán ở đây đều mang đậm sắc hương, mùi vị của hương đồng cỏ nội được kết tinh từ hồn quê, hồn đất rồi như cất lên trời cùng thưởng thức. Cũng có những người đi chợ không mua sắm mà họ đi ngắm, đi bình phẩm hoặc đi chơi chợ. Đến cuối chiều, khi mặt trời khuất sau núi chợ mới tan.

Ai cũng có một miền quê sinh ra do đó ai cũng có hình ảnh của phiên chợ quê trong lòng. Ai cũng có tuổi ấu thơ từng mong bà, mẹ, chị về để có quà, có khi chỉ là một cái kẹo, củ khoai có khi còn ngon hơn cả đặc sản đắt tiền. Tôi sẽ không thể quên được khu chợ quê - nơi tôi sinh ra. Nó đã để lại những ấn tượng không bao giờ phai trong tâm trí tôi.

20 tháng 5 2019

Câu 2 : Viết 1 đoạn văn có câu mở đầu" Mùa hè thật hấp dẫn"

 Mùa hè thật hấp dẫn. Bầu trời cao vút, xanh nhẹ hoà lẫn với màu trắng như bông của những đám mây. Ánh nắng có phần vàng rực, nóng rát hơn. Trong vườn, cây mít ra quả tròn trịa, chi chít toàn gai như con nhím treo trên cành. Mùi hương của nó lan toả trong không gian thật quyến rũ. Hoa táo trắng muốt, một mùi mát rượi làm sảng khoái đầu óc. Mùa hè là mùa chia tay của các thế hệ học trò. Có lẽ tôi không thể quên được mùa hè năm nay

20 tháng 5 2019

chú bộ đội

mình xem trong nhanh như chớp đó!

20 tháng 5 2019

Chú bộ đội

20 tháng 5 2019

ko chép lại đề nhé bn

a ) Lý Thái Tổ 

b ) Lê Lợi

c ) vua Quang  Trung 

d ) Văn Ba hoặc anh Ba ( đều được hết nhé bn )
e ) Kim Đồng

Trả lời :

- Vua Lý Thái Tổ.

- Vua Lê Lợi.

- Vua Quang Trung.

- Anh Ba.

- Kim Đồng.

#Thiên_Hy

20 tháng 5 2019

Bài làm

Chủ ngữ của câu 1 là Mk cũng ko biết nữa.

Và các câu sau cũng vậy. Ai đổi tk với mk ko?

Mk cho 3 tk nè?

Bài 1 : a)Thế nào là từ cùng âm khác nghĩa ? Cho ví dụ ?           b)Tìm 2 từ ghép có tiếng '' thơm'' đứng trước , chỉ các mức độ thơm khác nhau của hoa . Phân biệt nghĩa các từ vừa tìm đc . Bài 2 : Tìm và gạch dưới chủ ngữ vị ngữ và trạng ngữ trong 2 câu thơ sau :                                                          Mỗi mùa xuân thơm lừng hoa bưởi                                                   Rắc...
Đọc tiếp

Bài 1 : a)Thế nào là từ cùng âm khác nghĩa ? Cho ví dụ ? 

          b)Tìm 2 từ ghép có tiếng '' thơm'' đứng trước , chỉ các mức độ thơm khác nhau của hoa . Phân biệt nghĩa các từ vừa tìm đc . 

Bài 2 : Tìm và gạch dưới chủ ngữ vị ngữ và trạng ngữ trong 2 câu thơ sau : 

                                                         Mỗi mùa xuân thơm lừng hoa bưởi 

                                                  Rắc trắng vườn nhà những cánh hoa vương 

Bài 3

                                                    ''Ngôi nhà thuở Bác thiếu thời 

                                           Ngiêng ngiêng mái lợp bao đời nắng mưa 

                                                    Chiếc giường tre quá đơn sơ 

                                            Võng gai ru mát những trưa nắng hè''

                           Em hãy cho biết đoạn thơ giúp ta cảm nhận được điều gì đẹp đẽ , thân thương ?

4
20 tháng 5 2019

Bài 1 :

a ) Là từ đồng âm : giống nhau về âm nhưng nghĩa khác xa nhau

VD : + Chú ấy câu được nhiều cá quá 

        + Vài câu nói ấy thì làm đc cái gì 

b ) + Thơm lừng : mùi thơm tỏa ra mạnh và rộng 

     + Thơm ngát : Mùi thơm dễ chịu , lan tỏa ra xa

20 tháng 5 2019

Bài 3 : 

Đoạn thơ nói về ngôi nhà mộc mạc , đơn sơ , giản dị của Bác Hồ lúc còn sống cũng như bao người khác . Ngoài ra , ta còn thấy được Bác sống gần gũi với thiên nhiên ( yêu thiên nhiên )

.

Trả lời :

                                                           "Em Cu Tai ngủ trên lưng mẹ ơi

                                                       Em ngủ cho ngoan đừng rời lưng mẹ".

Những câu thơ tiếp theo gợi lên hình ảnh bà mẹ hiền tần tảo, đảm đang, vừa địu con vừa giã gạo. Việc làm của mẹ thật cao cả: "Mẹ giã gạo mẹ nuôi bộ đội". Tình mẹ thương con mênh mông. Gối con thơ là vai gầy của mẹ. Nôi con nằm là lưng mẹ. Và tim mẹ đang cất lên lời ru tiếng hát. Nhịp chày nghiêng, mồ hôi mẹ, vai, lưng và trái tim là những chi tiết nghệ thuật thể hiện một cách sâu sắc và cảm động tình thương con của người mẹ nghèo

Hok_Tốt

#Thiên_Hy

20 tháng 5 2019

Mk nghĩ là 2 câu thơ đầu . Vì 2 câu thơ nói về .................................. ( đến đây tắc ròi !! ) 

~ Học tạm ~