K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

23 tháng 9 2019

Kẻ bạc mệnh này duyên phận hẩm hiu, chồng con rẫy bỏ, điều đâu bay buộc, tiếng chịu nhuốc nhơ, thần sông có linh, xin ngài chứng giám. Thiếp nếu đoan trang giữ tiết, trinh bạch gìn lòng, vào nước xin làm ngọc Mị Nương, xuống đất xin làm cỏ Ngu Mỹ. Nhược bằng lòng chim dạ cá, lừa chồng dối con, dưới xin làm mồi cho cá tôm, trên xin làm cơm cho diều quạ và xin chịu khắp mọi người phỉ nhổ.

23 tháng 9 2019

Tham luận về học tập

Kính thưa các quý vị đại biểu, thưa đại hội!

Tôi tên là Hoàng Lan Chi, thành viên của chi đôi lớp 9A8. Trước hết, tôi xin nhất trí với bản phương hướng hoạt động mà ban chỉ huy Liên Đội đưa ra. Sau đây tôi xin được đưa ra một số giải pháp và phương hướng để có thể đạt được hiệu quả tốt hơn trong học tập.

Như các bạn đã thấy ở trên, bên cạnh những tấm gương sáng luôn nỗ lực phấn đấu trong học tập, vẫn còn một số bạn chưa thực sự tập trung vào việc học trên lớp, ví dụ như còn mất trật tự trong giờ học, không ghi bài, không làm bài và học bài trước khi đến lớp, chưa tập trung nghe giảng làm việc riêng trong giờ,... Năm học 2013-2014 này là năm bản lề để bước tiếp vào các trường THPT và xa hơn nữa là vào các trường ĐH nên tôi đề nghị chúng ta cần có những suy nghĩ đúng đắn hơn về việc học. Cần đầu tư thời gian và chuyên cần hơn trong học tập ở năm lớp 9 quan trọng này.

Vậy phương pháp học tập ở năm này làm sao cho hiệu quả nhất? Mỗi người đều có những cách học riêng để có thể tiếp thu kiến thức. Do đó, phương pháp học tập và quan điểm của mỗi người sẽ khác nhau. Nhưng tất cả đều hướng tới
 “Học sao cho tốt nhất? Sao cho đạt được kết quả cao nhất? Sao cho đạt được mục đích mà bản thân hướng tới”. Và sau đây, tôi xin được trình bày một số kinh nghiệm học tập của riêng mình, mặc dù tôi chưa phải là người đạt thành tích cao nhất trong lớp nhưng việc học đều các môn cũng là một trong những mục tiêu mà tôi hướng đến.

Trước hết các bạn cần nghiên cứu bài học ở nhà. Điều này sẽ giúp cho chúng ta nắm bắt được cơ bản nội dung của bài học, giúp cho việc nghe giảng trên lớp được diễn ra thuận tiện hơn. Tất nhiên, không được vì thế mà sinh ra chủ quan, lơ là trong giờ học. Khi thầy cô giáo giảng, cần chú ý kết hợp cả vở ghi lẫn sách, nếu điều gì đã có trong sách, chỉ cần dùng bút chì hay bút dạ quang đánh dấu vào sách, không cần chép lại vào vở. Như vậy sẽ tiết kiệm thời gian, công sức và cả giấy vở nữa. Tuy nhiên đến đây, chúng ta mới chỉ nắm bắt được 50% nội dung bài học. 50% còn lại nằm ở giai đoạn tự học của chúng ta. Khi về nhà, trước tiên ta cần xem lại bài, học thuộc các nội dung, lý thuyết cần nhớ. Tôi biết có phương pháp học thuộc các công thức hóa học bằng cách biến chúng thành những cụm từ, câu nói dễ nghe dễ nhớ được nhiều thầy cô dạy bộ môn Hóa phổ biến tới học sinh là một cách học lí thuyết rất hay. Còn đối với những môn xã hội như địa lý, lịch sử và đặc biệt là ngữ văn, cần nắm bắt được được những đại ý, những ý chính quan trọng nhất của bài. Sau khi đã nắm vững nội dung bài học, chúng ta cần hoàn thành bài tập về nhà được giao và nếu có thể, tìm thêm những bài tập khác trong các sách bổ trợ, nâng cao để áp dụng những kiến thức mà chúng ta vừa được học, giúp ta hiểu được bài học và nhớ bài lâu hơn.

Thực ra học đều là một việc tốt, nhưng quá đều dẫn đến không có môn nào thật sự suất sắc, và chắn chắc các bạn sẽ lúng túng khi chọn chuyên gì, thi môn nào, như bạn học sinh có điểm phẩy cao nhất lớp tôi: 9,4 , lại có ý định thi chuyên Địa. Chúng ta cần xác định, chuẩn bị ngay từ lớp 8, nên thi chuyên gì, học kỹ môn gì, và tập trung vào đấy, đó mới là lựa chọn đúng đắn. Ở câu lạc bộ Hóa có bạn Vĩnh, học Hóa từ năm lớp 6, và năm học qua có điểm thi cao nhất câu lạc bộ Hóa. Tôi không bảo các bạn bỏ qua, hay “khinh” các môn thuộc lòng mà không học, không đụng đến thì việc mất HSG sẽ dẫn đến hậu quả nặng nề hơn nhiều, nhưng hãy thật sự tập trung vào một môn, rồi các môn khác không bỏ, nhưng cũng đừng môn nào cũng học thật sự kỹ, không chú trọng môn nào, dễ dẫn đến khó lựa chọn.

Bên cạnh việc mỗi cá nhân có phương pháp học hiệu quả, liên đội chúng ta cũng nên tích cực tổ chức và phát triển mô hình các câu lạc bộ học tập để bồi dưỡng những học sinh có năng khiếu, giúp các bạn chủ động trong việc học tập cũng như trao đổi, học hỏi lẫn nhau. Chúng ta cần tiếp tục phát huy hình thức học tập “đôi bạn cùng tiến” rất có hiệu quả trong thời gian vừa qua. Các bạn trong một tập thể lớp, tập thể trường cần nhắc nhở, giúp đỡ, kèm cặp lẫn nhau những môn ta còn yếu kém để có một kết quả học tập cao, cùng phấn đấu thi đua học tập tốt.

Ngoài ra, chúng ta cũng cần phải biết sắp xếp thời gian, cân bằng việc học với những sinh hoạt thường ngày. Không nên thức quá khuya, dậy quá sớm vì điều này có thể sẽ làm giảm khả năng tập trung trên lớp cũng như tư duy khi làm bài của bạn. Cần có một chế độ dinh dưỡng hợp lý, hoạt động thể dục thể thao tăng cường sức khỏe. Vì như các bạn đã biết, “Có sức khỏe là có tất cả”, chúng ta phải có sức khỏe tốt thì học tập mới tốt được.

Đối với những học sinh lớp 9, chúng ta cần tự ý thức được nhiệm vụ quan trọng nhất là ôn thi vào cấp 3. Tuy nhiên, các bạn cũng đừng quá quan tâm tới những kỳ thi, mà cần tập trung vào việc học sao cho tốt. Vì xét cho cùng, những kỳ thi cũng chỉ là sự đánh giá cho cả một quá trình học lâu dài của các bạn mà thôi.
Trên đây mới chỉ là một số phương pháp học tập mà tôi đúc kết ra, có thể chưa phải là tối ưu nhất. Tôi hi vọng các bạn sẽ đóng góp thêm ý kiến để tôi bổ sung cho bản tham luận được hoàn thiện hơn. Chúng ta có thể trao đổi, góp ý cho nhau để mọi người có được một cách học thật tốt và hiệu quả.

Xin cảm ơn các quý vị đại biểu và các bạn đội viên đã lắng nghe. Chúc đại hội thành công tốt đẹp

23 tháng 9 2019

Làm bài tập chứ ko phải học tập ạ !!!

23 tháng 9 2019

????????????????????????????????????????

23 tháng 9 2019

cái gì cũng quý hết

  • Tác giả khẳng định nước Nam là của người Nam. Đó là điều đã được ghi tại “thiên thư” (sách trời).
  • Tác giả viện đến thiên thư vì ngày xưa người ta vẫn còn coi trời là đấng tối cao
  • Người Trung Quốc cổ đại tự coi mình là trung tâm của vũ trụ nên vua của họ được gọi là “đế”, các nước chư hầu nhỏ hơn bị họ coi là “vương” (vua của những vùng đất nhỏ). Trong bài thơ này, tác giả đã cố ý dùng từ “Nam đế” (vua nước Nam) để hàm ý sánh ngang với “đế” của nước Trung Hoa rộng lớn.
23 tháng 9 2019
  • Tác giả khẳng định nước Nam là của người Nam. Đó là điều đã được ghi tại “thiên thư” (sách trời).
  • Tác giả viện đến thiên thư vì ngày xưa người ta vẫn còn coi trời là đấng tối cao
  • Người Trung Quốc cổ đại tự coi mình là trung tâm của vũ trụ nên vua của họ được gọi là “đế”, các nước chư hầu nhỏ hơn bị họ coi là “vương” (vua của những vùng đất nhỏ). Trong bài thơ này, tác giả đã cố ý dùng từ “Nam đế” (vua nước Nam) để hàm ý sánh ngang với “đế” của nước Trung Hoa rộng lớn.
  • nhớ k cho mình nha !!!
  •  
23 tháng 9 2019

Tôi là 1 bức tường mới được xây cách đây vài tuần trước , tôi được xây lên để chắn cho trường học . Vài ngày sau khi tôi được xây lên , tôi được các bạn học sinh ở các lớp khác đến và trang trí tôi rất đẹp , tôi rất thích điều đó . Tôi rất yêu mến những người đã trang trí và chăm sóc tôi . Nhưng có một điều làm tôi rất là buồn và tức giận , đó là việc có vài bạn học sinh nam đã dùng mực , màu vẽ bậy lên người của tôi , tôi rất ghét họ , họ không nững vẽ bậy lên tôi mà còn đập phá , khoan hắn 1 lỗ trên ngưười tôi để có thể nhìn ra ngoài đường . Thậm chí , họ còn trèo lên ngươi của tôi để mua đồ ăn vật ngoài cổng trường . Tôi rất không hài lòng về việc này , tôi mong tôi có thể nói được , nếu tôi nói được thì tôi sẽ mắng trách họ và khuyên bảo họ không nên vẽ hoặc nghịch lên tôi nữa . 
~ Hok tốt ~
P/s : Bài tự làm và không có trên mạng :))

3 tháng 3 2021

 

       Tôi là  bức tường của một trường tiểu học. Đối với tôi việc ngắm các bạn học sinh đi học hằng ngày đã trở nên quá quen thuộc. Tôi còn thuộc cả giờ giấc sinh hoạt ở đây nữa, mấy giờ là vào lớp, giờ nào là ra chơi . Nhiệm vụ của tôi tại ngôi trường này là bảo vệ và làm đẹp cho ngôi trường, tôi vô cùng hãnh diện với nhiệm vụ đó. Và cứ thế ngày ngày, tôi vẫn đứng nguyên một chỗ, ngắm các bạn học sinh tung tăn đến trường. Tôi góp công vào việc làm đẹp cho ngôi trường, thế mà có lần các bạn học sinh nghịch ngợm đã dùng mấy cây bút đủ màu quạch lên mặt tôi những hình vẽ nhăng nhít, làm tôi không còn nhận ra mặt mình nữa.

       Khi hồi trống trường vang lên ba tiếng báo hiệu giờ ra về, tôi thấy từ trong trường các bạn học sinh đang ùa ra cổng như những con ong bị vỡ tổ. Trong chốc lát, trước cổng đã tấp nập người. Bên cạnh, khuất sau  bức tường của tôi có một chiếc xe bán cá viên chiên. Tôi để ý rằng mỗi giờ ra về là chiếc xe đó bị bủa quanh bởi các bạn sinh từ lớp một đến lớp năm, những cánh tay với những tờ năm, mười nghìn đưa qua, đưa lại. Tôi nhìn và cảm thấy mình cũng muốn được như thế. Tôi biết phận làm tường như tôi, sau được hưởng hạnh phúc đó chứ, rồi bẽn lẽn quay đi. Lúc mặt trời đứng bóng, học sinh đã ra về . Không khí ồn ào bấy giờ được thay bằng một bức màng tĩnh lặng chợp chờn, những chiếc đèn dọc các dãy phố lần lượt sáng lên. Tôi đang lim dim đôi mắt mệt mỏi vì cả ngày bơn đùa với gió và nắng, thì bỗng nhiên trước mặt tôi đám nhóc trạc sáu bảy tuổi hình như là học sinh trường này, một đứa đứng giữa tay cầm hộp màu còn mới. Nó nhìn tôi với vẻ mặt hớn hở:

_ Mẹ tớ mới mua cho tớ một hộp màu mới nè! Các cậu có muốn tô thử không?

_ Nhưng giấy đâu mà tô?- Thằng nhóc đứng bên cạnh nó hỏi.

      Nói rồi, thằng đứng giữa hấp hấp đôi mắt nhìn tôi. Như hiểu đươc thông điệp không lời của bạn. Thằng bên phải cười khì khì.  Tôi thấy lòng bất an, xong cố gắng nhấc lên đặt xuống các vấn đề có thể xảy ra. Ôi thôi! Đã quá muộn, chúng cầm bút màu và ra cuộc thi " Ai vẽ đẹp nhất?". Rồi thi nhau quạch lên mặt tôi những nét bút nghuệch ngoạc. Vừa tô chúng vừa cười ha hả, còn tôi vẫn trơ ra trong sự bất lực . Từ một bức tường vốn rất yêu trẻ con, tôi bỗng thấy nếu có ai hỏi trên đời cái gì đáng ghét và ranh mãnh nhất thì tôi sẽ trả lời... bọn con nít. Thằng ở giữa là tồi nhất, nó không chỉ là đứa đầu têu ra vụ này, mà còn là đứa làm mặt tôi tan nát nhất. Mấy nhóc khác thì cũng có lúc ngừng vẽ vì mỏi tay, còn riêng nó thì khác. Tay không lúc nào ngơi. Tuy tôi thích những đứa trẻ sáng tạo thật nhưng mấy nhóc nghịch ngợm, vẽ không đúng nơi, đúng chỗ thì tôi chúa ghét. Tôi muốn kêu chúng hãy dừng lại đi, nhưng lại không làm được vì tôi không thể nói mà cho dù có nói được tôi cũng chả ngăn được mấy nhóc phá phách.

      Chúng hành hạ tôi lâu thật là lâu. Đôi lúc, chúng ngưng tay tôi thấy thời gian sao mà chậm thế nhỉ. Đúng là câu:" Thời gian trôi nhanh như ngựa phi qua cửa sổ", sai hoàn toàn. Tôi không biết mình sẽ bị lũ nhóc "tra tấn" đến bao giờ nếu không có vị cứu tinh xuất hiện. Đó là bác bảo vệ.Vừa thấy bác chúng đã chạy toáng loạn cả lên. Nhưng đáng tiếc bác bảo vệ đã cao tay hơn chúng một bước, bác nhớ rõ mặt từng đứa nhóc. Ngay hôm sau, chúng bị kiểm điểm, điều đó khiến lòng tôi nhẹ đi phần nào. Dưới cái nắng oi bức của buổi chiều đứng gió, tôi hồi tưởng lại kí ức kinh hoàng hôm qua mà thấy xót cái thân mình. Khi ba hồi trống trường lại vang lên báo hiệu giờ ra về như mọi hôm. Chợt tôi nghe thấy  tiếng bước chân, tôi quay qua nhìn thì thấy bọn nhóc hôm qua tay cầm thùng sơn đi cùng bác bảo vệ. Chúng không nghịch tay nghịch chân nữa mà nhẹ nhàng quét lớp sơn mịn màng lên người tôi. Chưa bao giờ tôi thấy sung sướng như lúc đó. Bao nhiêu nỗi ám ảnh hôm qua tan biến dần. Tôi thư giãn và từ từ cảm nhận. Lúc mặt trời  đứng bóng cũng là lúc bộ đồ mới của tôi hoàn thành. Tôi sung sướng vô cùng trong lớp sơn mịn. Sau khi bọn nhóc ra về tôi dần dần chìm vào bóng tối và ngủ lúc nào không hay, hôm đó tôi đã có một giấc mơ tuyệt vời.

      Qua câu chuyện của mình, tôi muốn khuyên các bạn học sinh không nên nghịch ngợm. Tôi biết tuổi học trò thì ai  chả có lúc vui quá đà nhưng đừng vì tính hiếu kì mà làm đau những thứ có ích quanh mình? Khi làm sai điều gì, chúng ta phải biết sửa chữa lỗi lầm và cố gắng không lặp lại lần sau nữa.

Trong cuộc sống, ai ai cũng gặp vài ba tình huống đáng cười. Riêng tôi, tôi đã gặp không dưới chục lần những chuyện có thể cười cả ngày. Nhưng có một lần, tôi gặp một tình huống cười ra nước mắt!

Gia đình cậu tôi có thể nói là đông con. Các bạn biết rằng, ở quê tôi người ta rất coi trọng con trai, nếu chưa có con trai họ cứ sinh con cho đến khi nào có được một cậu “quý tử” mới thôi. Biết là sinh quá nhiều sẽ không phù hợp với quy định của nhà nước nhưng “phép vua thua lệ làng” biết làm sao đây? Gia đình cậu tôi cũng thế. Cậu đã có ba đứa con gái, đứa nào cũng xinh xắn, học giỏi, ngoan ngoãn nhưng vì chưa có con trai nên cả nhà ai cũng thấy chưa hài lòng. Cách đây nửa năm, mợ tôi sinh một em trai, cả họ nhà tôi mừng lắm!

Thỉnh thoảng, tôi vẫn vào trông em cho cậu. Nhà cậu có một chiếc võng để dỗ trẻ em. Nhưng thật không may, tôi không thể ngồi được võng. Các bạn biết đấy, những người say tàu xe nếu ngồi võng sẽ thấy rất chóng mặt. Vậy là dù thằng bé có khóc toáng lên, tôi vẫn phải ôm nó mà nhún nhẩy dỗ dành. Thêm nữa, em vốn quen năm võng rồi, đặt xuống giường một lúc là nó khóc toáng lên! Chẳng biết làm sao nữa, vậy là dù nó thức hay ngủ, tôi vẫn phải ôm nó khư khư trên tay!

Một hôm, tôi vào trông em cho mợ. Sáng hôm ấy cậu tôi không ra đồng mà ở nhà sửa lại cái cánh cửa. Chiều hôm ấy, tôi có bài kiểm tra tiếng Việt nên vừa trông em vừa nhẩm bài. Thằng bé con đang ngủ ngon lành trên tay tôi, còn tôi đang nhăn trán nhớ lại mấy câu thành ngữ. Đột nhiên, cậu chặt chát một cái vào miếng gỗ, thằng bé giật mình khóc thét. Tôi vẫn đang nhẩm lại câu thành ngữ thấy vậy cũng giật mình nói to lên: “Quýt làm cam chịu!”. Ôi thôi! Thế là cậu tôi quay sang trừng mắt nhìn tôi:

Mày không bế thì thôi, bảo cậu một tiếng cậu nhờ người khác. Con cậu đẻ thì mấy đứa cậu cũng nuôi được không khiến mày nói vào. Đi học mới được tí chữ đã về nói kháy cậu mợ!

Thế là trong khi tôi còn sững người chưa hiểu cậu nói gì thì cậu đã ôm lấy thằng bé con. Trời ạ! Vậy hoá ra, cậu nghĩ tôi nói câu ấy là có hàm ý bảo cậu sinh nhiều con để tôi phải bế chúng nó vất vả, khổ sở. Nào tôi có ý ấy, sự vô tình trùng hợp giữa câu nói trong bài học với hoàn cảnh thực tế đã khiến cậu hiểu nhầm tôi. Nhưng liệu cậu có tin đó chỉ là ngẫu nhiên trùng hợp? Tôi đau khổ, vừa buồn cười vừa ấm ức nhưng vẫn phải cố lấy bộ mặt ăn năn nhất ra xin lỗi cậu.

Tôi biết mình không chủ động gây lỗi trong chuyện này nhưng rõ ràng tôi đã vô ý mà khiến cậu thấy bị xúc phạm. Lần sau, tôi sẽ phải cẩn thận hơn trong mọi tình huống, nhất là cẩn thận với lời nói của mình. Tôi giật mình nhớ đến lời của ai đó đã nói: Một câu nói có thể giết chết một con người!

26 tháng 8 2021

Chào bạn

Bạn vui lofgn đằng những câu hỏi bổ ích hơn.

~ Cảm ơn ~

23 tháng 9 2019

chichchichchich........chichchichchich...........chichchich