Đặt câu hỏi ( dẫn Chi đi chơi )
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Nếu có một đôi cánh, em muốn bay về quê để có thể gặp ông bà
Nếu em có đôi cánh thần tiên, em sẽ tung bay giữa trùng khơi mây gió, khám phá những miền đất mới lạ. Em sẽ bay đến những dãy Hy Mã Lạp Sơn hùng vĩ, ngắm nhìn tuyết phủ trắng xóa, lắng nghe tiếng gió rít qua khe đá. Em sẽ lướt qua những cánh rừng Amazon xanh ngát, nơi muôn loài sinh sống, cảm nhận sự sống tràn đầy. Em sẽ bay đến những sa mạc mênh mông, nơi cát vàng trải dài bất tận, ngắm nhìn hoàng hôn buông xuống, nhuộm hồng cả một vùng trời bao la.
Em sẽ gặp gỡ những nàng tiên xinh đẹp, những chàng hiệp sĩ dũng cảm trong những câu chuyện cổ tích. Em sẽ cùng họ phiêu lưu khắp các châu lục, vượt qua những thử thách cam go, những gian truân để cảm nhận được những vẻ đẹp phong phú và kì diệu của cuộc sống. Em sẽ gặp những đô thị tráng lệ, nơi ánh đèn neon nhuộm tím bầu trời, những cao ốc vươn cao chạm tận mây xanh. sẽ kết giao với những tâm hồn đồng điệu, cùng nhau dệt nên những câu chuyện muôn màu, khám phá những chân trời mới.
Em sẽ vượt qua những dải ngân hà, khám phá những tinh cầu bí ẩn, hòa mình vào vũ trụ bao la .Ta sẽ là những du mục giữa các vì sao, khám phá những điều kỳ diệu mà vũ trụ ban tặng.. Em sẽ bay đến những thiên đường trên hạ giới, nơi có những bãi biển cát trắng, những dòng sông trong xanh, những khu vườn tràn ngập hoa thơm cỏ lạ.
Với đôi cánh thần tiên, em sẽ hòa mình vào vũ trụ bao la, như một vì sao tinh tú, lấp lánh, rong ruổi giữa những dải ngân hà huyền ảo. Em sẽ là chúa tể của bầu trời, tung cánh bay cao, bay xa, không còn vướng bận bởi những giới hạn trần tục. Em sẽ khám phá mọi ngóc ngách của vũ trụ, từ những đỉnh núi tuyết phủ đến những đại dương sâu thẳm, để rồi nhận ra rằng, tự do đích thực mới là điều quý giá nhất. Cuộc đời này là một hành trình không ngừng khám phá và trải nghiệm, và niềm vui đích thực đến từ chính những khám phá ấy.
CHÚC EM HỌC TỐT !
#@bie._.hzan
#@Baoz._.hannz
#@Rubyy_dayy
Bà mẹ chạy ra ngoài, hớt hải gọi con. Suốt mấy đêm ròng thức trông con ốm, bà vừa thiếp đi một lúc, Thần Chết đã bắt nó đi.
Thần Đêm Tối đóng giả một bà cụ mặc áo choàng đen, bảo bà :
- Thần Chết chạy nhanh hơn gió và chẳng bao giờ trả lại những người đã cướp đi đâu.
Bà mẹ khẩn khoản cầu xin Thần chỉ đường cho mình đuổi theo Thần Chết. Thần Đêm Tối chỉ đường cho bà.
2. Đến một ngã ba đường, bà mẹ không biết phải đi lối nào. Nơi đó có một bụi gai băng tuyết bám đầy. Bụi gai bảo :
- Tôi sẽ chỉ đường cho bà, nếu bà ủ ấm tôi.
Bà mẹ ôm ghì bụi gai vào lòng để sưởi ấm nó. Gai đâm vào da thịt bà, máu nhỏ xuống từng giọt đậm. Bụi gai đâm chồi, nảy lộc và nở hoa ngay giữa mùa đông buốt giá. Bụi gai chỉ đường cho bà.
3. Bà đến một hồ lớn. Không có một bóng thuyền. Nước hồ quá sâu. Nhưng bà nhất định vượt qua hồ để tìm con. Hồ bảo :
- Tôi sẽ giúp bà, nhưng bà phải cho tôi đôi mắt. Hãy khóc đi, cho đến khi đôi mắt rơi xuống !
Bà mẹ khóc, nước mắt tuôn rơi lã chã, đến nỗi đôi mắt theo dòng lệ xuống hồ, hóa thành hai hòn ngọc. Thế là bà được đưa đến nơi ở lạnh lẽo của Thần Chết.
4. Thấy bà, Thần Chết ngạc nhiên, hỏi :
- Làm sao ngươi có thể tìm đến tận nơi đây ?
Bà mẹ trả lời :
- Vì tôi là mẹ. Hãy trả con cho tôi !
l
Mùa xuân, ôi cái mùa dịu dàng của đất trời, nàng xuân duyên dáng như một cô thiếu nữ đương độ trăng tròn. Những đóa hoa hồng, hoa cúc, hoa lan cứ âm thầm mà rạng rỡ giữa cái chút se lạnh của xuân. Dưới cái nắng hiền hòa của mặt trời, tất cả như tươi mới, ngời ngời một sức sống và hy vọng. Chú chim én chao liệng trên bầu trời xanh biếc, con tim ta cũng rộn ràng trong ngực với sắc xuân.
Bầu trời xanh đến lạ, cánh hoa đào phai thẹn thùng làm duyên cùng với mấy anh bướm, chị ong đang xúm xít vậy quanh. Chú mèo con đủng đỉnh ra vờn chiếc lá của bác hoa mào gà như thể đang cùng chơi trò rung gió vậy.
Mùa xuân khiến trái tim muôn loài bừng lên sức sống, yêu thương và bao nhiêu điều hy vọng vào những điều tốt đẹp của ngày mai.
Mùa thu đến nhẹ nhàng như một nàng tiên, khẽ khàng thả những chiếc lá vàng rơi xuống. Cây cối như khoác lên mình chiếc áo mới, vàng rực rỡ, đỏ thắm, rồi chuyển dần sang màu nâu trầm ấm. Gió thu, vị khách du lịch tinh nghịch, thổi tung những chiếc lá, tạo nên một bản nhạc xào xạc du dương. Mặt trời như người nghệ sĩ già, dịu dàng tô điểm những gam màu ấm áp lên bức tranh thiên nhiên. Những đám mây trắng bồng bềnh, lững lờ trôi như những chú cừu trắng đang thả bước trên nền trời xanh thăm thẳm. Mùa thu, với vẻ đẹp đằm thắm, quyến rũ, khiến lòng người xao xuyến, bâng khuâng nhớ về một mùa của sự trưởng thành và đong đầy.
Olm chào em, cảm ơn đánh giá của em về chất lượng bài giảng của Olm, cảm ơn em đã đồng hành cùng Olm trên hành trình tri thức. Chúc em học tập hiệu quả và vui vẻ cùng Olm em nhé!
Bởi vì cần phải giới thiệu chủ đề bức tranh của mình, như thế, ngườita mới hiểu nội dung của bức tranh này là gì
Đọc xong câu chuyện Tấm Cám, em yêu mến và ngưỡng mộ cô Tấm thật nhiều! Không hiểu sao, cô Tấm lại có thể hiền lành, nhẫn nại và nhường nhịn chị Cám, mẹ dì ghẻ đến vậy. Cùng là chị em, không hiểu sao Cám lại ác độc, so đo với Tấm như vậy. Cám đều muốn tranh những phần tốt về mình: bắt được nhiều cá hơn, được đi dự hội, được đi kén vợ, cướp công Tấm trước mặt nhà vua… Ấy vậy, Tấm vẫn đến được bờ thiện lương, tìm được hạnh phúc cuối cùng bên nhà vua. Thật vậy, cuộc sống tốt đẹp sẽ do chính bản thân ta gây dựng nên – làm những điều thiện, việc thiện, ắt sẽ có những người muốn yêu thương, giúp đỡ lại ta (như ông bụt, như nhà vua, như cụ bà nuôi Thị…). Em sẽ nỗ lực để rèn cho mình những đức tính tốt đẹp như cô Tấm và giới thiệu câu chuyện tới nhiều người bạn đọc hơn nữa.
Câu chuyện về cô bé bán diêm đã để lại trong tôi một ấn tượng sâu sắc và một nỗi buồn man mác. Sự nghèo khổ, cô đơn của cô bé hiện lên thật rõ nét qua từng trang sách, khiến tôi không khỏi xót xa. Những que diêm vụt tắt cũng như chính giấc mơ hạnh phúc ngắn ngủi của em, để lại trong lòng người đọc một sự day dứt, tiếc nuối khôn nguôi. Hình ảnh cô bé chết trong đêm giao thừa lạnh giá càng làm tăng thêm nỗi đau thương, phơi bày hiện thực tàn nhẫn của xã hội. Câu chuyện không chỉ là một câu chuyện buồn, mà còn là lời tố cáo mạnh mẽ về sự bất công, thiếu thốn tình người. Nó thức tỉnh lòng trắc ẩn trong mỗi chúng ta, nhắc nhở chúng ta hãy yêu thương và chia sẻ với những người khó khăn, bất hạnh xung quanh.
Câu nói "Tôi nghĩ, một cuốn sách không được ai đọc, có lẽ là điều khủng khiếp đối với nó" nhắn nhủ chúng ta rằng: giá trị của một cuốn sách chỉ thực sự được khẳng định khi nó được đón nhận, đọc và hiểu bởi con người.
Câu nói "Tôi nghĩ, một cuốn sách không được ai đọc, có lẽ là điều khủng khiếp đối với nó" nhắn nhủ chúng ta về tầm quan trọng của việc đọc sách và sự kết nối giữa người đọc và tác phẩm. Một cuốn sách, như một đứa con tinh thần của tác giả, được tạo ra với tâm huyết và chứa đựng những thông điệp, câu chuyện, triết lý mà tác giả muốn chia sẻ. Nếu không được ai đọc, nó như mất đi ý nghĩa tồn tại, giá trị của nó không được lan tỏa, và thông điệp của nó không được truyền tải đến người khác. Câu nói nhấn mạnh sự cần thiết của việc đọc sách để duy trì sự sống còn và giá trị của văn chương, đồng thời nhắc nhở chúng ta về trách nhiệm của mình trong việc trân trọng và chia sẻ những giá trị tinh thần mà sách mang lại.
Hôm qua, Mẹ đã dẫn Chi đi chơi Noel ở đâu vậy?
công viên