Hãy viết thư gửi bạn để tả về quê ngoại của mình.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Mẹ em ba mươi lăm tuổi, là một công nhân bán lẻ của Công ty xăng dầu Ha Nam Ninh. Mẹ có dáng người thấp đậm đà, đôi mắt tròn đen, mái tóc ngắn gọn. Mẹ hiền lành, dịu dàng nhưng rất nghiêm khắc. Sáng nào mẹ cũng dậy sớm, chuẩn bị đưa em đi học. Mẹ làm việc rất nhiều nhưng luôn tận tụy, tỉ mỉ và chỉn chu với mọi việc, nên ai cũng quý mến mẹ. Khi thành phố lên đèn, mẹ mới về nhà, mặc dù rất mệt, nhưng mẹ vẫn nấu ăn, dọn nhà và hướng dẫn em ôn bài. Em rất thương mẹ, nên em luôn cố gắng chăm học và ngoan ngoãn để mẹ luôn vui.
Bạn tham khảo:
Riêng mặt trời chỉ có một mà thôi
Và mẹ em chỉ có một trên đời
Mẹ là điều tuyệt với nhất mà thế giới mang đến cho em, em luôn tự hào vì em có một người mẹ vô cùng tuyệt vời. Mẹ em năm nay 34 tuổi, là giáo viên cấp 3 môn Ngữ Văn. Mẹ có mái tóc đen, dài ngang lưng, đôi mắt to và hiền từ, nước da trắng. Mẹ em là một người vô cùng đảm đang, nhanh nhẹn. Vừa phải đi làm, lại vừa phải chăm sóc gia đình, nhưng lúc nào mẹ cũng chu toàn. Mẹ lo cho bố và em từng bữa cơm, giấc ngủ. Nhiều lúc em tự hỏi :”Tại sao mẹ lại giỏi như vậy, một lúc làm bao nhiêu là việc?”.
Em rất thích những lúc mẹ ngồi chấm bài của học sinh, mẹ đeo kính, rất chăm chú, đôi lúc lắc đầu, lúc lại mỉm cười. Mẹ cũng dạy em học bài, mẹ rất nhẹ nhàng, không bao giờ quát mắng mà từ từ giảng giải cho em hiểu. Em vẫn nhớ hồi lớp Một em ốm nặng mẹ đã thức trắng mấy đêm liền để trông em. Mặt mẹ hốc hẳn lại, mệt mỏi và lo lắng đến nhường nào. Mẹ với người lớn thì hiếu lễ, với trẻ nhỏ thì yêu chiều thế nên ai cũng rất yêu quý mẹ. Ông bà nội em cũng rất tự hào vì có cô con dâu vừa khéo léo lại giỏi giang.
Em biết bản thân mình còn rất nhiều thiếu sót, thi thoảng cũng làm mẹ buồn lòng. Nhưng em sẽ cố gắng hết sức, ngoan ngoãn và học thật giỏi để mẹ được vui vẻ. Em chỉ muốn nói: “Mẹ ơi! Con yêu mẹ rất nhiều, mẹ là ánh sáng của cuộc đời con.”
* Cre: mạng *
@Duongg
a) Nhỏ bé
Lạnh giá
Vui tươi
Xanh dương
b) Nhỏ xíu
Lạnh ngắt
Vui chơi
Xanh biếc
c) Nhỏ nhoi
Lạnh lẽo
Vui vẻ
Xanh xao
@Cỏ
#Forever
Da đầy mụn đầy rôm
Ruột đầy tôm đầy tép
Dáng khi tròn khi dẹp
Khi ăn ngọt khi chua
Là quả gì ?
Đó là quả bưởi nha !
Chúc bn học tốt ^_^ !
Trạng ngữ: gạch chân
Chủ ngữ: in đậm
Vị ngữ: in nghiêng =))
1) Chiều nay, trời mưa to
2: tối qua ,tôi ngủ sớm
3: Hôm nay, cả trường được nghỉ
Chỉ cần một chút khéo léo/, bà chủ / đã bán ớt nhanh hơn.
TN CN VN
hôm qua /, gà con / nhà em mới bị chết .
TN CN VN
Chiều nay , ở sân cỏ /, các bạn nam / đang đá bóng.
TN CN VN
nha bạn
trạng ngữ là " vào cuối mùa xuân" chỉ thời gian.
đấy nhé nhớ k mình nha
vào cuối mùa xuân là trạng ngữ
trạng ngữ chỉ thời gian
Hà Nội ngày buồn tháng nhớ năm thương
Minh Anh!
Từ ngày bắt đầu nghỉ dịch đến giờ Thảo và Min chưa gặp nhau lần nào, Thảo nhớ Min lắm. Nhưng vì Thảo đang ở quê ngoại nên không đến chơi với Min được.
Thảo viết thư này cho Min để kể về quê ngoại của Thảo.
Chiện là Thảo về quê tránh dịch, nghe nói ở Hà Nội dịch bệnh căng lắm. Nên Thảo về quê ngoại. Quê ngoại Thảo ở Hưng Yên, Thảo cũng không biết ở huyện nào nên nói chung chung vậy thôi.
Ở quê vui lắm. Thảo gặp anh họ bằng tuổi Thảo học trên Hà Nội bây giờ cũng về. Có cả chị họ nữa. Hầu như anh chị em ở đây ai cũng bằng tuổi Thảo nên Thảo vui lắm. Quê ngoại Thảo có ao cá, giữa ao cá là cái gò có khu nghỉ nhìn như chùa Một Cột ấy, xung quanh ao cá có vườn hoa, đẹp lắm. Như là khu resort ý. Sân và vườn rộng, xung quanh lại toàn là đất hoang nên chiều nào Thảo cũng chơi thả diều được luôn. Thực sự là Thảo rất thích ở quê, tiện nghi không khác gì ở thành phố, mà còn gần gũi thiên nhiên nữa chứ.
Nếu muốn Min có thể tới chơi. Họ hàng ở đây thân thiện lắm.
Thôi, thư đã dài, tạm biệt Min nha. Thảo không thích đọc chùa, chờ hồi âm của Min.
@Cỏ
#Forever
Vũng Tàu, ngày ... tháng ...năm ...
Tuấn thân mến!
Mùa xuân đã thay áo mới, mùa hè đã bay xa, mùa thu rụng lá và mùa đông tạm biệt khoảng trời khoáng đãng.
Tôi và bạn đã xa nhau giữa những ngày vui buồn. Hôm nay, mùa hạ lại trở về, tôi và bạn lại gặp nhau trong lá thư này.
Xa nhau đã mấy mùa trăng tròn sáng, chắc hẳn bạn đi nhiều nơi lắm phải không?
Tôi thì đi nhiều nơi lắm, không kể xiết, nhưng Vũng Tàu là nơi tôi thích nhất và cũng là nơi chôn nhau cắt rốn của tôi.
Mùa hè đến với chúng ta, tình bạn càng thêm thiết tha. Nhưng Vũng Tàu sẽ giúp tôi và bạn thêm thắm thiết, thêm gắn bó. Chắc hẳn bạn cũng nghe nhiều người nói đến Vũng Tàu rồi chứ? Nhưng tôi sẽ giới thiệu quê tôi ... cho bạn nghe nhé!
Vũng Tàu! Vũng Tàu! Hai chữ in sâu vào lòng mọi người khi buổi sáng nắng đẹp, buổi chiều biển lặng, và buổi tối cảnh vật im lặng, sâu lắng.
Bãi biển, bến bờ của Vũng Tàu rất đáng yêu, trìu mến, dễ thương.
Buổi sáng, biển ầm ầm, gào thét giữa ban mai như hờn giận, như ghen ghét, như thách thức ... Tiếng sóng xô cát tung bọt trắng xoá, tiếng biển xanh đang hát phía chân trời, tiếng sóng rì rào, ì ầm vang mãi ... phía trời xa.
Người người tung tăng đùa với sóng, giỡn với biển cả làm cảnh vật thêm sông động. Mây trắng bay qua biển và soi bóng xuống mặt nước, ông mặt trời chiếu muôn nghìn tia nắng xuỗng mặt biển như có ai rắc vàng lên tấm thảm xanh màu da trời. Cơn gió lồng lộng đi qua biển để ngắm nhìn cảnh vật. Sóng dập dìu, dập dìu chạy mãi vào bờ, sóng gối lên mõm đá, sóng ru giấc ngủ cho bãi cát mịn như đang chải bộ tóc dài thước tha, sóng lại làm lay động hàng thuỳ dương xanh ngắt, mượt mà, uyển chuyển. Những cậu bé mặt tròn xoe, mắt thơ ngây, nô giỡn, nghịch ngợm với sóng. Dãy núi cao ngất như lưỡi cưa chém vào trời xanh, những chiếc thuyền như một chấm đen nhỏ di chuyển trên mặt biển.
Biển đẹp nhất vào buổi sáng.
Buổi chiều biển xám xịt, cảnh vật mờ ảo. Người người chỉ lác đác, bạn sẽ nghe tiếng sóng ùm ùm, ầm ầm, nghe tiếng của loài chim đi tìm mồi, nghe hàng thuỳ dương xào xạc, vi vu như đang trò chuyện, nghe tiếng côn trùng rả rích. Cảnh vật lại mờ đi chỉ thấy biển tung bọt trắng xoá, chỉthấy mây xanh lả lướt bay, chỉ thấy hàng thuỳ dương thẳng tắp, chỉ thấy bãi cát tắm mình trong biển cả, chỉ thấy dãy núi, chỉ thấy gió vi vu bên tai.
Buổi tôi ánh đèn le lói hiện trên biển, thấy trăng tròn cười tươi, biển nổi sóng, hàng thuỳ dương đang mất hút trong làng sương dày đặc, người vui vẻ trò chuyện. Màn đêm bao trùm lên mọi vật.
Biển là thơ mộng, đẹp như một câu chuyện cổ tích.
Quê tôi là như thế đó!
Giờ đây, ngồi bên bàn, viết đến đây, tôi biết nói lên điều gì nữa đây? Chỉ mong Tuấn mãi mãi là bạn của tôi và học giỏi để thầy cô, bạn bè, cha mẹ vui lòng. Và chỉ mong tôi được giang tay đón bạn đến nơi này.
Mong bạn hồi âm nhé!
Bạn của Tuấn.