K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Thể hiện cảm hứng yêu nước và tinh thần trách nhiệm cao cả của Bác Hồ trước vận mệnh của đất nước.

16 tháng 3

Bài thơ thể hiện cảm hứng yêu nước mãnh liệt dạt dào ánh sáng và âm thanh. Đó là ánh sáng của trăng Việt Bắc, của lòng yêu nước sâu sắc. Cùng với bài thơ Cảnh rừng Việt Bắc, Đi thuyền trên sông Đáy, cảnh khuya thể hiện tình yêu thiên nhiên, yêu nước sâu sắc của Bác trong một đêm trăng nơi núi rừng Việt Bắc.

Thể hiện tâm hồn thanh cao, ung dung, tự tại của Bác Hồ trong hoàn cảnh tù đày khắc nghiệt.

--> "khôi ngô" miêu tả khuôn mặt của đàn con đẹp đẽ, tuấn tú, không tì vết.
--> "khôi ngô" miêu tả đàn con không chỉ đẹp đẽ mà còn có sức khỏe tốt, vóc dáng cân đối, đầy đặn.
--> "khôi ngô" có thể hiểu là đàn con không chỉ đẹp, khỏe mà còn thông minh, lanh lợi.

“Dẫu đếm hết sao trời đêm nay, dẫu đếm hết lá mùa thu rơi, nhưng ngàn năm làm sao em đếm hết công ơn người thầy…” Đó là câu hát cứ ngân nga mãi trong lòng tôi và những ai đã từng cắp sách đến trường, bước chân vào một thế giới mới, xa lạ hơn và không một chút thân thuộc thì người thầy là người đã dìu dắt, nâng đỡ mỗi bước chân của chúng ta trên hành trình tích lũy tri thức và nhân cách làm người. Ngạn...
Đọc tiếp

“Dẫu đếm hết sao trời đêm nay, dẫu đếm hết lá mùa thu rơi, nhưng ngàn năm làm sao em đếm hết công ơn người thầy…” Đó là câu hát cứ ngân nga mãi trong lòng tôi và những ai đã từng cắp sách đến trường, bước chân vào một thế giới mới, xa lạ hơn và không một chút thân thuộc thì người thầy là người đã dìu dắt, nâng đỡ mỗi bước chân của chúng ta trên hành trình tích lũy tri thức và nhân cách làm người.

Ngạn ngữ Trung Quốc có câu “Một gánh sách không bằng một người thầy tốt”. Tại sao vậy? Học là một công việc cả một cuộc đời con người và không có điểm dừng. Trong hành trình đó sẽ có nhiều lúc ta gặp khó khăn, thắc mắc thì người thầy, người cô sẽ là người giúp đỡ, giải gỡ những băn khoăn cho chúng ta.

Thầy cô không là người vĩ đại nhưng lại có vai trò vô cùng to lớn trong việc tiếp thu thêm tri thức và nâng cao nhân cách làm người của mỗi người chúng ta. Từ lẽ đó mà nhân dân ta thường có câu “Tôn sư trọng đạo” là không sai.

Tôn sư trọng đạo là một đạo nghĩa, một nhân cách làm người, chỉ cho chúng ta cách đối nhân xử thế với người đã giúp đỡ chúng ta như người cha, người mẹ thứ hai. Vậy thế nào là tôn sư? Thế nào là trọng đạo?

Tôn trong tôn sư nghĩa là tôn kính, kính trọng. Sư trong tôn sư là người thầy, người cô. Tôn sư chính là một lời khuyên nhủ, một lời răn dạy mỗi người chúng ta đều phải tôn trọng và kính yêu mỗi người thầy, mỗi người cô đã dạy cho ta biết chữ, biết cách làm người và biết cách sống cho đúng đạo nghĩa.

Tôn trọng thầy cô cũng như tôn trọng chính cha mẹ của chúng ta. Từ đó, với hai từ tôn sư, ta có thể hiểu được vai trò của thầy tại sao lại to lớn đến như vậy, lại vĩ đại đến mức độ chúng ta cần tôn trọng. Thế còn trọng đạo? Trọng trong trọng đạo cũng như tôn trong tôn sư đều chỉ đến sự tôn kính, tôn trọng của ai đó dành cho một người nào đó mà mình kính yêu, quý mến.

Đạo trong trọng đạo là đạo lý, đạo đức. Trọng đạo nghĩa là chúng ta phải tôn trọng người đã dạy cho chúng ta đạo đức, hiểu được đạo lý làm người, đối nhân xử thế trong cuộc sống. Người đó không là ai khác ngoài người thầy, người cô, những người lái đò dìu dắt, đưa đón chúng ta cập đến đến bến bờ của tương lai.

Trọng đạo ở đây còn có nghĩa là tôn trọng đạo đức làm người. Tóm lại, tôn sư trọng đạo là một cụm từ của ông cha ta thời xưa dùng để khuyên răn con cháu nên tôn trọng và kính yêu người thầy, người cô – những người ngày đêm không ngại khó khăn mà thắp sáng lên ánh đèn soi rọi trên con đường đến thành công của chúng ta.

Tại sao người làm thầy, người làm cô lại có ý nghĩa và vai trò lớn lao đến như vậy? Có một ai đó đã từng nói ” Cho tôi một con cá thì tôi sẽ ăn hết nó trong một ngày.

Nhưng nếu dạy tôi cách câu cá thì tôi sẽ được ăn cá suốt đời”. Vai trò của người thầy cũng như vậy đấy. Thầy không có phép màu nhiệm, không có đũa thần giúp chúng ta trở nên thông minh hơn, sáng tạo hơn nhưng thầy là người có thể dạy cho chúng ta cách câu cá để ta có thể vững bước chân trên mọi nẻo đường, không bao giờ “chết đói”.

Tôn sư trọng đạo là một truyền thống tốt đẹp của dân tộc Việt Nam sẽ còn lưu giữ mãi theo năm tháng nhằm khuyên nhủ con người nên tôn trọng người thầy cũng như tôn trọng nghề giáo.

Trên đất nước này, trên thế giới có rất nhiều nghề khác nhau nhưng tại sao con người nên tôn trọng nghề giáo nhất. Đó là vì nghề giáo không như những ngành nghề khác, nghề giáo là nghề “trồng người”. Tạo ra những con người có tri thức, có văn minh, có đạo đức, đó chính là nhiệm vụ lớn lao và cao cả nhất trong mọi ngành nghề.

Một đất nước có những con người thông minh, sáng tạo lại vừa có đạo đức thì đất nước ấy sẽ trở nên phát triển vượt bậc. Do đó, nghề giáo cũng như vai trò người làm thầy, người làm cô là cao cả, là vĩ đại và tôn sư trọng đạo là một trong vô vàn truyền thống văn hóa của dân tộc ta có ý nghĩa lớn lao và sâu sắc nhất.

Cùng sự ra đời của truyền thống tôn sự trọng đạo thì đã có rất nhiều câu thơ, câu nói dân gian được ra đời như “Nhất tự vi sư bán tự vi sư” nghĩa là một chữ cũng là thầy và nữa chữ cũng là thầy.

Dù một chữ hay nữa chữ thì vẫn là thầy đã dạy. “Tam nhân đồng hành tất hữu vi sư ” ba người cùng đi trên một con đường thì sẽ có một người đóng vai trò là người thầy dìu dắt hai người còn lại đi trên con đường đó.

Hay rất nhiều câu nói khác nhau được ra đời như John Steinbeck đã từng nói ” Một thầy giáo tuyệt vời cũng chính là một nghệ sĩ tuyệt vời và trên thế giới chỉ có số ít những người như vậy. Dạy học là nghệ thuật vĩ đại nhất vì đó là sự kết hợp giữa lý trí và tinh thần.”

Tôn sư trọng đạo không chỉ là truyền thống của riêng dân tộc ta mà còn là lời khuyên, sự răn dạy của người xưa dành cho con cháu ngày nay, không tùy thuộc vào khu vực nào, quốc gia nào đều phải thực hiện tôn sư và trọng đạo.

Bác sĩ Helen Caldicott đã có một quan điểm về người thầy “Tôi tin rằng giáo viên là người quan trọng và chịu nhiều trọng trách nhất của xã hội vì những nỗ lực trong nghề nghiệp của họ ảnh hưởng tới số phận của trái đất”. Vai trò của người thầy không bất cứ thứ gì, không mọi ngành nghề nào sánh bằng.

Người thầy là người cha, người cô là người mẹ và thầy cô là người lái đò đưa chúng học trò cập đến bến bờ tương lai với niềm vui và hạnh phúc. Thầy cô là những người rất giản dị thôi nhưng vai trò của thầy cô là vô cùng lớn lao, là vô cùng cao cả. Suốt một đời học sinh chỉ mong gặp được một người giáo viên tốt và suốt đời của người làm thầy, làm cô cũng chỉ hy vọng chúng học trò được nên người và một lời cảm ơn chân thành từ chúng ta.

Đơn giản là thế! Đã nhắc đến công ơn của thầy cô thì ta không thể không nhớ đến những người thầy vĩ đại như thầy Chu Văn An, thầy Nguyễn Bỉnh Khiêm, thầy Cao Bá Quát, thầy Nguyễn Đình Chiểu,…Trong đó ta không thể nào không nhớ đến hình ảnh của thầy Nguyễn Tất Thành – Người vừa xây dựng đất nước vừa dạy trò để nên người như Phạm Văn Đồng, Võ Nguyên Giáp.

Tôn sư trọng đạo không gì khác hơn ngoài việc khuyên răn mỗi người chúng ta nên tôn trọng, kính yêu thầy cô giáo. Thế nhưng, ngày nay lại có rất nhiều học sinh không nghĩ như vậy. Họ không coi trọng, lễ phép với thầy cô, nhiều lúc làm loạn trong lớp học, không chú ý nghe theo sự răn dạy, sự chỉ bảo của thầy cô mà ngược lại họ có những hành động đáng xấu hổ như nói xấu thầy cô, chửi bới,..

Rất nhiều hành động đáng xấu hổ như vậy đang ngày càng diễn ra không chỉ ở riêng đất nước chúng ta mà nó đã lan rộng trên khắp thế giới và chúng ta cần phê phán, khuyên răn hay làm bất cứ điều gì có thể để ngăn cản những trường hợp như vậy.

Một khía cạnh khác rằng thầy cô ngày nay có lẽ một phần đã quên đi trọng trách của người làm thầy, quên đi nhiệm vụ lớn lao của sự nghiệp “trồng người”. Usinxki đã từng nói: “Nhân cách của người thầy là sức mạnh có ảnh hưởng to lớn đối với học sinh, sức mạnh đó không thể thay thế bằng bất kỳ cuốn sách giáo khoa nào, bất kỳ câu chuyện châm ngôn đạo đức, bất kỳ một hệ thống khen thưởng hay trách phạt nào khác”.

Người làm thầy, người làm cô thì điều đầu tiên cần là nhân cách. Ngày nay, có một số thầy cô đã quên đi nhiệm vụ cao cả đó mà tước bỏ nhân cách của một người làm thầy để làm ra những điều đáng xấu hổ như thực hiện những hành vi đồi trụy với học trò của mình hay chỉ đơn giản là hạ hạnh kiểm hoặc điểm thi của học trò nào đó nếu không đi học thêm ở nhà người thầy đó,…

Có rất nhiều trường hợp như vậy đã xảy ra và đang làm cho nền giáo dục của nước ta ngày càng đi xuống một cách trầm trọng. Vì vậy, chúng ta cần phải ngăn cản, phê phán những hành vi như vậy, cả thầy và trò, để đưa nền giáo dục về đúng bản chất thực sự của nó – tôn sư trọng đạo, hiếu nghĩa với cha mẹ, giúp ích cho đất nước.

Ngày 20 tháng 11 hằng năm đã được chọn là ngày để ghi nhớ công vinh của thầy cô giáo. Trong ngày này, những cô cậu học trò sẽ dâng tặng cho thầy cô những món quà vô cùng dung dị như một cành hoa, một con điểm tốt hay chỉ đơn giản là một lời cảm ơn cũng đủ để thầy cô nhận thấy được tấm lòng chân tình của chúng ta. Hy vọng ngày 20 tháng 11 hằng năm đều là những kỉ niệm tốt đẹp, vui vẻ giữa thầy và cô, là khoảng khắc mà chúng học trò như tôi sẽ thực hiện truyền thống tôn sư trọng đạo một cách ý nghĩa nhất.

“Hôm nay ngồi nhớ lại
Ngày đầu tiên đến trường
Nhớ thầy tôi ngày ấy
Với tấm lòng luyến thương!”

Thầy cô mãi là cha mẹ thứ hai của chúng ta và tôn sư trọng đạo luôn là truyền thống quý báu của dân tộc ta. Hãy cùng nhau phát huy và giữ gìn truyền thống tốt đẹp này, bạn nhé!

em làm bài này có được không ạ

1

=> Bài viết của em về truyền thống "Tôn sư trọng đạo" rất hay và đầy đủ.
--> Bài viết trình bày đầy đủ các khía cạnh của truyền thống "Tôn sư trọng đạo": vai trò của người thầy, ý nghĩa của việc tôn sư trọng đạo, những biểu hiện của việc tôn sư trọng đạo, thực trạng và giải pháp để giữ gìn truyền thống này.
--> Em đã sử dụng nhiều dẫn chứng cụ thể, sinh động như câu ca dao, tục ngữ, danh ngôn, ví dụ về những người thầy tiêu biểu,... để minh họa cho các luận điểm của mình.
--> Bài viết thể hiện được sự hiểu biết sâu sắc của em về truyền thống "Tôn sư trọng đạo" cũng như lòng kính trọng đối với thầy cô giáo.

=> Thần tượng là một khái niệm đa nghĩa, có thể được hiểu theo nhiều cách khác nhau. 
+ Về mặt tích cực:
=> Thần tượng thường là những người thành công, tài năng và có sức ảnh hưởng lớn trong một lĩnh vực nào đó. Họ có thể là nghệ sĩ, vận động viên, nhà khoa học, doanh nhân, v.v. Do đó, họ trở thành hình mẫu lý tưởng để giới trẻ noi theo, học hỏi và phấn đấu.
=> Thần tượng có thể truyền cảm hứng cho giới trẻ theo đuổi ước mơ và hoài bão của mình. Họ cho thấy rằng mọi thứ đều có thể đạt được nếu nỗ lực và cố gắng.
=> Thần tượng có thể là động lực giúp giới trẻ vượt qua khó khăn và thử thách trong cuộc sống. Khi nhìn thấy thần tượng của mình thành công, giới trẻ sẽ có thêm niềm tin vào bản thân và tương lai.
=> Thần tượng có thể giúp kết nối giới trẻ với những người có cùng sở thích và đam mê. Họ tạo ra một cộng đồng chung, nơi mọi người có thể chia sẻ niềm vui và động viên lẫn nhau.
+ Về mặt tiêu cực:
=> Một số người hâm mộ có thể thần tượng hóa thần tượng của mình một cách mù quáng. Họ tin tưởng và tôn sùng thần tượng một cách thái quá, bất chấp những sai lầm và khuyết điểm của họ. Điều này có thể dẫn đến những hành vi tiêu cực như:
--> Bắt chước những hành vi sai trái của thần tượng
--> Lãng phí thời gian và tiền bạc vào việc theo đuổi thần tượng
--> Có những hành động tiêu cực khi thần tượng gặp scandal hoặc thất bại
=> Việc so sánh bản thân với thần tượng có thể gây áp lực cho giới trẻ. Họ có thể cảm thấy tự ti và thất vọng về bản thân vì không thể đạt được thành công như thần tượng.
=> Việc phụ thuộc quá nhiều vào thần tượng có thể khiến giới trẻ mất đi bản thân. Họ có thể quên đi những giá trị và niềm tin của chính mình để chạy theo những giá trị của thần tượng.
=> Kết luận: Thần tượng có thể mang lại nhiều lợi ích cho giới trẻ, nhưng cũng có thể tiềm ẩn nhiều nguy cơ. Do đó, việc lựa chọn thần tượng và cách thức hâm mộ là vô cùng quan trọng. Giới trẻ cần có một cái nhìn tỉnh táo và khách quan để học hỏi những điều tốt đẹp từ thần tượng và tránh những ảnh hưởng tiêu cực.

16 tháng 3

 TK

Cần Thơ  vốn đẹp xưa nay
Hoa thơm trái ngọt ở đây có đầy
 Tôi yêu cảnh đẹp nơi này

Cần Thơ vẫn mãi làm say lòng người
⇒ Câu thơ thứ nhất "Cần Thơ vốn đẹp xưa nay" thể hiện sự tự hào và tôn vinh vẻ đẹp của thành phố Cần Thơ từ xưa đến nay. Đây là một lời khẳng định về sự trường tồn và giữ gìn nét đẹp của Cần Thơ qua thời gian⇒ Câu thơ thứ hai "Hoa thơm trái ngọt ở đây có đầy" tả lại hình ảnh của một Cần Thơ thơm ngát và phong phú với những loại hoa thơm ngọt và trái cây phong phú. Điều này cho thấy Cần Thơ không chỉ đẹp về cảnh quan mà còn có sự phong phú về đời sống và tài nguyên thiên nhiên⇒ Câu thơ thứ ba "Tôi yêu cảnh đẹp nơi này" thể hiện tình yêu và sự đam mê của người viết đối với cảnh đẹp của Cần Thơ. Đây là một lời khẳng định về sự kết nối tình cảm giữa người viết và thành phố này⇒ Câu thơ cuối cùng "Cần Thơ vẫn mãi làm say lòng người" thể hiện sức hút và sự ảnh hưởng mạnh mẽ của Cần Thơ đối với trái tim và tâm hồn của mọi người. Cần Thơ không chỉ làm say lòng người dân địa phương mà còn thu hút và làm say lòng những người đến thăm và khám phá

* Cậu dựa vô phần này để tự làm nhé: 
I. Giới thiệu chung:
--> Tác giả: Bài thơ không đề tên tác giả, có thể là do một người yêu mến Cần Thơ sáng tác.
--> Thể thơ: Lục bát.
--> Bố cục: Bài thơ có thể chia thành 4 phần:
+ Phần 1 (2 câu đầu): Giới thiệu về vẻ đẹp của Cần Thơ.
+ Phần 2 (2 câu tiếp theo): Nêu cảm nhận của tác giả về Cần Thơ.
+ Phần 3 (4 câu sau): Miêu tả cụ thể về cảnh đẹp Cần Thơ.
+ Phần 4 (2 câu cuối): Bộc lộ nguyện vọng muốn giữ gìn và ca ngợi Cần Thơ.
II. Phân tích:
1. Vẻ đẹp của Cần Thơ:
--> "Cần Thơ vốn đẹp xưa nay" - Câu thơ khẳng định vẻ đẹp vốn có của Cần Thơ từ lâu đời.
--> "Hoa thơm trái ngọt ở đây có đầy" - Vẻ đẹp của Cần Thơ được thể hiện qua sự trù phú, với nhiều hoa thơm trái ngọt.
2. Cảm nhận của tác giả:
--> "Tôi yêu cảnh đẹp nơi này" - Tác giả bày tỏ tình yêu của mình đối với Cần Thơ.
--> "Cần Thơ vẫn mãi làm say lòng người" - Vẻ đẹp của Cần Thơ có sức lay động lòng người.
3. Miêu tả cụ thể về cảnh đẹp Cần Thơ:
--> "Cần Thơ biết mấy xanh tươi" - Cần Thơ hiện lên với màu xanh tươi mát, tràn đầy sức sống.
--> "Cho tôi nhớ mãi nụ cười trẻ thơ" - Nụ cười hồn nhiên của trẻ thơ góp phần tô điểm cho vẻ đẹp của Cần Thơ.
--> "Đâu ngờ cảnh đẹp Cần Thơ  Làm tôi đứng đấy ngẩn ngơ mà nhìn" - Vẻ đẹp của Cần Thơ khiến tác giả say mê, ngẩn ngơ.
4. Nguyện vọng muốn giữ gìn và ca ngợi Cần Thơ:
--> "Cần thơ cần được giữ gìn  Để sau này có hàng nghìn bài thơ" - Tác giả mong muốn Cần Thơ được giữ gìn để mãi là nguồn cảm hứng cho các thi ca.
--> "Đêm nay tôi thấy Cần Thơ Mọi đêm nhộn nhịp sau giờ lặng thinh?" - Cần Thơ không chỉ đẹp mà còn sôi động, nhộn nhịp cả ngày lẫn đêm.
III. Đánh giá:
--> Bài thơ sử dụng ngôn ngữ giản dị, mộc mạc nhưng giàu sức gợi cảm.
--> Hình ảnh thơ đẹp, sinh động, thể hiện tình yêu mến của tác giả đối với Cần Thơ.
--> Bài thơ thể hiện niềm tự hào về quê hương Cần Thơ của tác giả.
IV. Liên hệ:
--> Bài thơ "Cần Thơ" gợi cho chúng ta nhớ đến những bài thơ ca ngợi vẻ đẹp quê hương khác như "Quê hương" của Tế Hanh, "Bên kia sông Đuống" của Hoàng Cầm,...
--> Bài thơ cũng giúp chúng ta thêm yêu mến và trân trọng vẻ đẹp của đất nước Việt Nam.

Là một bài thơ hay và đầy ý nghĩa. Bài thơ đã sử dụng hình ảnh "đèn" để tượng trưng cho ý chí kiên cường, bất khuất của người dân Việt Nam trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Hình ảnh "đèn" xuất hiện xuyên suốt bài thơ, từ đầu đến cuối. "Đèn" là biểu tượng cho sự sống, cho ánh sáng hy vọng, cho niềm tin vào chiến thắng. "Đèn" soi sáng con đường cho ta đi, "đèn" tiếp thêm sức mạnh cho ta chiến đấu. Tác giả đã sử dụng nhiều biện pháp tu từ như ẩn dụ, so sánh, nhân hóa để làm nổi bật hình ảnh "đèn". "Đèn" được so sánh với "những tâm hồn không bao giờ biết tắt", với "miền Nam hai mươi năm không đêm nào ngủ được", với "cả nước". "Đèn" được nhân hóa "chong mắt", "nhìn", "thắp", "soi", "mọc", "đứng gốc", "hành quân". Bài thơ đã thể hiện niềm tin vào chiến thắng của nhân dân ta. "Đèn" là biểu tượng cho sự sống, cho ánh sáng hy vọng. "Đèn" sẽ mãi mãi soi sáng con đường cho ta đi, dẫn dắt ta đến chiến thắng. Bài thơ đã để lại trong em nhiều ấn tượng sâu sắc. Bài thơ đã giúp em hiểu thêm về ý chí kiên cường, bất khuất của người dân Việt Nam trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Bài thơ cũng đã tiếp thêm cho em niềm tin vào cuộc sống, vào tương lai tươi sáng của đất nước.

viết bài văn phân tích đặc điểm nhan vật trong văn bản dưới đây: Anh lang thang hàng giờ dọc bờ biển để cứu những con vật còn có thể cứu sống được. Anh sung sướng khi nhìn thấy con cá được thả xuống nước mừng rỡ quẫy đuôi bơi đi được ngay. Anh phấn khởi mỗi lần thấy một chú cá sắp chết đã nằm nghiêng hoặc phơi bụng, cuối cùng sống lại được. Ich-chi-an nhặt được một con cá to. Nó...
Đọc tiếp

viết bài văn phân tích đặc điểm nhan vật trong văn bản dưới đây:

Anh lang thang hàng giờ dọc bờ biển để cứu những con vật còn có thể cứu sống được. Anh sung sướng khi nhìn thấy con cá được thả xuống nước mừng rỡ quẫy đuôi bơi đi được ngay. Anh phấn khởi mỗi lần thấy một chú cá sắp chết đã nằm nghiêng hoặc phơi bụng, cuối cùng sống lại được. Ich-chi-an nhặt được một con cá to. Nó quẫy mạnh trong tay anh. Ích-chi-an cười và dỗ nó: Cố gắng chút nữa, đừng quẫy làm gì!. Tất nhiên, nếu bắt được con cá trên biển và gặp lúc đói bụng, anh có thể chén một cách ngon lành. Nhưng đó là một việc ác bất đắc dĩ mới phải làm. Còn ở đây, trên bờ biển này, lch-chi-an là người che chở, là bạn và ân nhân của các loài vật đó. [] Trên mặt đất ban đêm chỉ có những ngôi sao nhỏ ở xa tít, thỉnh thoảng có trăng. Còn ở đây thì có ngàn vạn ngôi sao, ngàn vạn Mặt Trăng và Mặt Trời sặc sỡ phát ra ánh sáng dịu dàng. Một hồi còi trầm trầm từ cảng vang vọng tới. Tàu Hô-rốc (Horock) khổng lồ báo hiệu sắp lên đường về. Chết, muộn quá rồi! Trời sắp sáng. Ích-chi-an đã vắng mặt gần 24 tiếng đồng hồ. Chắc anh sẽ bị cha mắng. Ich-chi-an đã tới đường hầm. Anh thò tay qua song sắt mở cửa ra rồi theo đường hầm mà bơi trong bóng tối dày đặc. Lúc về, anh phải bơi ở lớp nước lạnh phía dưới chảy từ biển vào những hồ nước trong vườn. Một vật gì đó đập vào vai, đánh thức Ích-chi-an dậy. Anh đã vào đến hồ nước và ngoi lên, lch-chi-an bắt đầu thở bằng phổi. Anh thở không khí ngát hương thơm của các loại hoa quen thuộc. Theo lệnh cha, mấy phút sau, anh đã ngủ say trên giường. (Trích Người cá, Đỗ Ca Sơn dịch, NXB Văn học, 2018)

2
15 tháng 3

helppp với ạ mai nộp r

viết ý ra x đc ạ

+ Tình yêu thương và lòng nhân ái:
--> Ích-chi-an lang thang hàng giờ dọc bờ biển để cứu những con vật còn có thể cứu sống được.
--> Anh sung sướng khi nhìn thấy con cá được thả xuống nước mừng rỡ quẫy đuôi bơi đi được ngay.
--> Anh phấn khởi mỗi lần thấy một chú cá sắp chết đã nằm nghiêng hoặc phơi bụng, cuối cùng sống lại được.
--> Anh nhặt được một con cá to và dỗ nó: "Cố gắng chút nữa, đừng quẫy làm gì!".
+ Ý thức bảo vệ môi trường:
--> Ích-chi-an không bao giờ ăn cá trên bờ biển, dù anh có thể đói bụng.
--> Anh coi mình là người che chở, là bạn và ân nhân của các loài vật.
+ Sự dũng cảm và gan dạ:
--> Ích-chi-an dám bơi trong bóng tối dày đặc để về nhà.
--> Anh không sợ hãi khi bị một vật gì đó đập vào vai.
+ Sự ngoan ngoãn và hiếu thảo:
--> Ích-chi-an biết rằng cha sẽ mắng anh vì vắng mặt gần 24 tiếng đồng hồ.
--> Anh vâng lời cha và ngủ say trên giường sau khi được lệnh.
+ Khả năng thích nghi:
--> Ích-chi-an có thể thở bằng phổi và bằng mang.
--> Anh có thể sống ở cả trên cạn và dưới nước.
+ Ngoài ra, qua đoạn trích, ta còn thấy Ích-chi-an là một người:
--> Cô đơn và lạc lõng.
--> Khao khát được sống một cuộc sống bình thường như bao người khác.
=> Ích-chi-an là một nhân vật có nhiều phẩm chất tốt đẹp, đáng yêu, đáng quý. Qua nhân vật này, tác giả ca ngợi tình yêu thương, lòng nhân ái, ý thức bảo vệ môi trường và mong muốn được sống hòa hợp với thiên nhiên của con người.

15 tháng 3

có tôi

Trong kho tàng truyện truyền thuyết Việt Nam, nhân vật Thánh Gióng luôn để lại cho em ấn tượng sâu sắc. Em cảm thán Thánh Gióng bởi sự dũng cảm, lòng yêu nước nồng nàn và sức mạnh phi thường. Khi đất nước lâm nguy, Thánh Gióng đã từ bỏ cuộc sống êm đềm để ra trận đánh giặc Ân. Sức mạnh của Gióng lớn lên nhanh chóng như thổi, chỉ trong vòng một ngày, Gióng đã trở thành một tráng sĩ vạm vỡ, khỏe mạnh. Với vũ khí là cây tre ngà và con ngựa sắt, Gióng đã chiến đấu anh dũng và tiêu diệt giặc Ân, bảo vệ quê hương. Sau khi chiến thắng, Gióng không màng danh lợi, cởi áo giáp bay về trời. Hình ảnh Thánh Gióng là biểu tượng cho sức mạnh đoàn kết và ý chí quật cường của dân tộc ta trong cuộc chiến chống giặc ngoại xâm. Em luôn tự hào về Thánh Gióng và noi gương theo người anh hùng trong truyền thuyết này.