Cho câu thơ sau '' cánh mán khép lỏng cả ngày ''
a ) Xác định thành phần chính trong câu thơ trên
b) Câu trê mở rộng thành phần nào ? Xác định loại cụm từ được dùng để mở rộng câu .
CÁC BẠN LÀM NHANH GIÚP MÌNH NHÉ VÌ MAI MÌNH THI RỒI
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Văn bản trên thể hiện tình yêu của tác giả đối với những gì thân thuộc nhất của quê hương mình như: bờ ruộng, lối mòn, bông gạo, ngàn dâu, dòng sông, hàng ớt, tiếng ru của mẹ... Từ đó, chúng ta rút ra một thông điệp sâu sắc về tình yêu quê hương, đất nước. Nghe có vẻ to lớn vĩ đại nhưng thực chất tình cảm ấy được gom góp từ việc yêu những điều nhỏ bé gần gũi nhất xung quanh mình. Tác giả nhắc nhở chúng ta học cách trân trọng những điều nhỏ bé thường dễ dàng bị lãng quên trong cuộc sống. Song chính tình yêu với chúng lại khiến tâm hồn chúng ta thêm phong phú kiến tạo những tình cảm lớn lao và khát vọng cống hiến.
Những hình ảnh khiến nhân vật trữ tình "yêu" là: từng sợi nắng cong, dòng sông con đò, cánh cò, cánh đồng, khói bếp, ước mơ đủ màu cầu vồng, câu hát ơi à, cánh võng đong đưa, quê, đất gắn liền bước chân.
Tuần trước, em đã có một chuyến đi biển thú vị. Đó là phần thưởng mà bố đã giành tặng em khi có những kết quả rất cao ở cuối học kì I. Đây là lần đầu tiên em được đưa đến biển du lịch.
Đúng năm giờ sáng thì xe xuất phát từ Hà Nội. Khoảng đến giữa trưa thì xe đã đến nơi. Đây là chương trình tour của công ty bố thực hiện. Mẹ phải đi công tác nên không đi cùng hai bố con. Em cảm thấy rất buồn. Nhưng trong đoàn cũng có khá đông bạn nữ. Vì vậy, em đã làm quen được với khá nhiều người bạn mới. Ở trên xe, chúng em trò chuyện vô cùng thoải mái. Tất cả chúng em cảm thấy rất hạnh phúc khi kết thúc một hành trình dài cuối cùng cũng đến nơi Sầm Sơn. Sau khi vào khách sạn trả phòng và lấy đồ. Mọi người cùng nhau đi ăn trưa, và nghỉ.
Buổi chiều, mọi người trong đoàn lại đi dạo biển. Trong kì diệu! Em đang đứng trước một bài biển rộng mênh mông. Biển đẹp và xanh. Đứng sát biển em sẽ trông rõ những cơn sóng đập vào nhau. Nhìn ra xa phía chân trời, bầu trời và biển dường như hoà quyện vào thành một. Gió biển lồng lộng, kết hợp với tiếng sóng rì rào nghe rất vui tai.
Bờ biển lúc này rất đông người. Tiếng nói cười rộn vang khắp mọi nơi. Người lớn thích thú bơi dưới biển. Trẻ em lại nghịch cát và xây dựng nên các ngôi nhà rất đẹp mắt. Sau đó, chúng em lại xuống tắm biển tiếp. Nước biển rất lạnh khiến em thấy thật dễ chịu. Sau đó, bố lại tranh thủ xem em tập. Bố đã dạy em tập bơi từ tháng trước. Kết quả, em đã hoàn thành tốt bài tập. Sau khi tắm biển về, mọi người cùng nhau đi thưởng thức đồ hải sản tươi sống. Những món này đều rất ngon và mang đậm hương vị của biển.
Chuyến đi ba ngày hai đêm đã kết thúc. Nữa em cảm thấy vô cùng hạnh phúc vì đã có nhiều trải nghiệm rất thú vị ở đây. Em mong sẽ có thật nhiều chuyến đi như thế.
Tu Ti nhà em vừa tròn một tuổi tuần trước. Đúng hôm sinh nhật, nó đứng dậy bước đi chập chững, chập choạng rồi ngã phịch xuống. Cả nhà vỗ tay ầm ĩ, mẹ sung sướng ôm Chầm lấy nó. Khoái chí, ,cô nàng cười để lộ mấy chiếc răng sữa trông ngộ ơi là ngộ. Được đà, Tu Ti lại đứng dậy. Mẹ lùi ra một chút và giơ tay đón bé, cả nhà vỗ tay cổ vũ : “Cố lên.! Cố lên ! Cố lên !”. Bé nhấc chân bước một, hai, ba, bốn bước rồi lao vào lòng mẹ. Mẹ giơ cao bé lên, dụi dụi đầu vào bụng bé làm bé cười khanh khách hoà với tiếng đùa vui của cả nhà. Đúng là một kỉ niệm khó quên ! Nhưng thích nhất vẫn là nghe bé tập nói với cái giọng non nớt đáng yêu vô cùng : “Bà, bà, măm, măm, mẹ, mẹ…”. Nó là con gái mà cũng nghịch lắm cơ, chuyên sà vào mâm cơm phá phách. Khi cả nhà ăn cơm, phải để cho nó một cái bát và một cái thìa để nó chọc, ngoáy và gõ loạn lên. Có lần, em đỡ bị nó xé toạc quyển truyện, sao nó nhanh thế, em chẳng kịp “chạy loạn” chỉ biết hét lên vì tiếc. Em có một “bí kíp”. Khi Tu Ti khóc, muốn nó nín, em liền bảo: “đi, đi”. Nó nín bặt, mắt sáng long lanh, chỉ vào cái mũ nói “i… i..”. Ôi, trông khuôn mặt nó lúc ấy buồn cười quá !
Câu 6. Đọc bài văn sau, gạch dưới những từ ngữ miêu tả hoạt động của em bé đang tuổi tập nói tập đi:
Tu Ti nhà em vừa tròn một tuổi tuần trước. Đúng hôm sinh nhật, nó đứng dạy bước đi chập chững, chập choạng rồi ngãphịch xuống. Cả nhà vỗ tay ầm ĩ, mẹ sung sướng ôm Chầm lấy nó. Khoái chí, ,cô nàng cười để lộ mấy chiếc răng sữa trông ngộ ơi là ngộ. Được đà, Tu Ti lại đứng dạy. Mẹ lùi ra một chút và giơ tay đón bé, cả nhà vỗ tay cổ vũ: “Cố lên.! Cố lên ! Cố lên !”. Bé nhấc chân bước một, hai, ba, bốn bước rồi lao vào lòng mẹ. Mẹ giơ cao bé lên, dụi dụi đầu vào bụng bé làm bé cười khanh khách hoà với tiếng đùa vui của cả nhà. Đúng là một kỉ niệm khó quên ! Nhưng thích nhất vẫn là nghe bé tập nói với cái giọng non nớt đáng yêu vô cùng: “Bà, bà, măm, măm, mẹ, mẹ...”. Nó là con gái mà cũng nghịch lắm cơ, chuyên sà vào mâm cơm phá phách. Khi cả nhà ăn cơm, phải để cho nó một cái bát và một cái thìa để nó chọc, ngoáy và gõ loạn lên. Có lần, em đỡ bị nó xé toạc quyển truyện, sao nó nhanh thế, em chẳng kịp “chạy loạn” chỉ biết hét lên vì tiếc. Em có một “bí kíp”. Khi Tu Ti khóc, muốn nó nín, em liền bảo: “đi, đi”. Nó nín bặt, mắt sáng long lanh, chỉ vào cái mũ nói “i... i..”. Ôi, trông khuôn mặt nó lúc ấy buồn cười quá !
day nhe ban nhe tim cho minh nhe
"Riêng mặt trời chỉ có một mà thôi, và mẹ em chỉ có một trên đời" mỗi lần nghe thấy câu hát này, lòng tôi lại dâng lên một nỗi xúc động khó tả. Mẹ- một chữ thôi sao mà thiêng liêng đến thế. Tôi thật may mắn khi được sống trong tình yêu thương, sự chăm sóc của người mẹ kính yêu. Mẹ tôi năm nay đã ba mươi chín tuổi. Làn da mẹ đen rám nắng, mái tóc màu hạt dẻ. Có lẽ đặc biệt nhất là đôi mắt của mẹ. Ẩn sâu qua đôi mắt đen tuyền, long lanh ấy, tôi thấy cả một thế giới tâm hồn khuất sau dáng người nhỏ nhắn, nhanh nhẹn của người phụ nữ ấy: giàu đức hi sinh. Mẹ luôn dành cho tôi những điều tốt đẹp nhất. Khi tôi vui hay buồn, luôn có mẹ bên cạnh. Mẹ vừa là mẹ, vừa là bạn, vừa là thầy của tôi. Mẹ dạy tôi những điều hay, cách làm người. Mẹ trao cho tôi tình yêu, nuôi dưỡng cho tôi một trái tim ấm nóng để biết quan tâm tới mọi người xung quanh. Tôi rất biết ơn và tự hào về mẹ. Tôi chỉ muốn nói với mẹ rằng: "Mẹ ơi, con cảm ơn mẹ. Con yêu mẹ nhiều lắm!"
Số từ: Ba mươi chín
Phó từ: Có lẽ.