make
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
- Những câu thơ gợi lên cảm xúc trân trọng, thương thầy của một bạn học sinh. Bạn học sinh trong bài thơ trên thương thầy tóc bạc phơ, muốn thời gian dừng lại đừng trôi để thầy được trẻ lại, còn học thầy lâu hơn. Ngoài ra, thầy còn là những người lái đò cần mẫn, đưa bao nhiêu chuyến đò cập bến thành công.
Thông điệp: Phải biết trân trọng, vâng lời thầy cô. Vì thầy cô là những người nâng bước mình định hướng cho tương lai, giúp mình thành công hơn trong học tập.
#NgữVăn6
#songthuu~)
ghỉ hè vừa rồi, em cùng với các bạn trong Câu lạc bộ Tiếng Anh của trường đã có một trải nghiệm thú vị. Đó là một chuyến tham qua đến Khu di tích Cổ Loa ở Đông Anh, Hà Nội.
Sáng chủ nhật, đúng sáu giờ ba mươi, chúng em có mặt ở trường. Sau khi cô giáo điểm danh các thành viên trong câu lạc bộ, xe bắt đầu xuất phát. Khoảng ba mươi phút là đã đến nơi. Chúng em xuống xe, rồi được chị hướng dẫn viên đưa đi tham quan khu di tích.
Thành Cổ Loa được xây dựng vào khoảng thế kỷ III TCN, dưới thời trị vì của An Dương Vương, do sự chỉ đạo trực tiếp của Cao Lỗ. Thành tọa lạc tại một khu đất đồi nằm ở tả ngạn sông Hoàng - vốn là một nhánh lớn của sông Hồng.
Theo tương truyền, thành bào gồm chín vòng xoáy trôn ốc. Tuy nhiên, căn cứ trên dấu tích hiện còn, các nhà khoa học cho rằng thành chỉ có ba vòng. Bên trong thành là các khu đình, đền.
Đầu tiên, chúng em được đến làm lễ ở đền thờ vua An Dương Vương. Bầu không khí lúc này thật trang nghiêm. Sau đó, cả nhóm lần lượt ghé thăm: đình Cổ Loa (hay còn gọi là Ngự Triều Di Quy), kế tiếp là Am Mỵ Châu (am Bà Chúa hay đền thờ Mỵ Châu), chùa Cổ Loa, chùa Mạch Tràng (Quang Linh tự), cuối cùng là đình Mạch Tràng. Em cảm thấy ấn tượng nhất là Am Mỵ Châu với bức tượng thờ không đầu khiến em nhớ đến truyền thuyết “Truyện An Dương và Mị Châu - Trọng Thủy.
Theo lời của chị hướng dẫn viên thì hằng năm lễ hội Cổ Loa sẽ được diễn ra vào mùng sáu tháng giêng (âm lịch). Lễ hội thu hút rất đông khách thập phương đến. Nhiều trò chơi dân gian được tổ chức như: đánh đu, đấu vật, kéo co… Ngoài gia, lễ hội còn tổ chức các buổi biểu diễn múa rối nước, hát quan họ. Sau khi tham quan xong, chúng em đã được thưởng thức một tiết mục múa rối nước rất hấp dẫn. Đúng bốn giờ chiều, xe đưa cả nhóm trở về trước. Mọi người đều thấm mệt nhưng cảm thấy rất vui vẻ.
Chuyến tham quan đến mảnh đất Cổ Loa đã giúp em có thêm nhiều kiến thức bổ ích. Em mong rằng sẽ có dịp quay trở lại nơi đây để có thêm nhiều trải nghiệm hơn nữa.
Ở trường em, có một người cô không trực tiếp giảng dạy chúng em nhưng luôn đứng sau dõi theo sự tiến bộ của chúng em mỗi ngày. Cô cũng là người quản lý những hoạt động trong trường bằng sự nhiệt huyết, đó là cô hiệu trưởng trường em.
Cô hiệu trưởng có tên là Nguyễn Kim Ngân, năm nay cô vào tuổi 35. Cô là người hiệu trưởng trẻ nhất trong suốt mấy năm qua mà em từng gặp, vì vậy em luôn ngưỡng mộ tài năng của cô ây. Cô hiệu trưởng có dáng người thanh mảnh, mái tóc dài luôn được búi cao một cách đầy quý phái. Gương mặt cô luôn rạng rỡ, nụ cười tươi phúc hậu, đôi mắt long lanh và đen láy. Chiếc mũi cao thanh tú càng làm hài hoà các đường nét trên gương mặt. Cô thường mặc sơ mi và quần âu đến trường, trong những bộ cách lịch sự trong cô càng thanh lịch biết bao.
Mỗi ngày đầu tuần, cô lại bận những chiếc áo dài Việt Nam, trong cô hiệu trưởng lúc ấy thật duyên dáng. Lớp em ai cũng trầm trồ trước vẻ đẹp đầy tươi trẻ của cô. Khi được mời lên phát biểu, bằng giọng nói nhẹ nhàng, từ tốn nhưng cũng đầy nghiêm khắc, cô phê bình những mặt còn chưa tốt trong tuần, động viên chúng em phấn đấu thực hiện nhiệm vụ trọng tuần tới. Thỉnh thoảng, cô kiêm luôn cây văn nghệ của trường, ca hát để chào mừng tuần học mới. Giọng hát của cô thật cao mà thật ấm áp, màn biểu diễn của cô kết thúc là tiếng vỗ tay toàn trường cất lên ngợi khen. Quả thực, cô là người rất tài năng.
Không chỉ tài năng, cô hiệu trưởng còn rất tâm huyết với công việc. Cô luôn đi sớm, về trễ để hoàn thành công việc trong ngày, cô tận tâm đưa ra từng chiến lược, hoạt động của trường để triển khai trong từng tuần học, tháng học, kỳ học. Cô còn là người vận động những mạnh thường quân đề giúp đỡ các học sinh nghèo có hoàn cảnh bất hạnh trong trường, những đồng nghiệp còn nhiều khó khăn, bởi vậy mà ai cũng quý mến và khâm phục cô.
Những thành tích mà chúng em đạt được là niềm vui to lớn tặng cô. Em sẽ cố gắng học thật giỏi, có nhiều thành tích cao để mang lại cho cô hiệu trưởng cùng mọi người hạnh phúc, niềm vui.
Các con trật tự nào!
Một giọng nói ấm áp vang lên từ mi-cờ-rô. Đó là giọng nói của cô giáo hiệu trưởng trường em. Người mà cả trường chúng em ai nấy đều yêu quý và kính trọng.
Em không biết cô bao nhiêu tuổi nhưng nhìn trông cô còn trẻ lắm! Dáng hình cô hơi đậm đà. Nhưng cô mặc bộ nào cũng hợp, nhất là với bộ com lê đen. Em rất thích kiểu tóc xoăn của cô, trông thật hợp với khuôn mặt nhân từ vốn có. Đôi mắt hiền hậu. Còn nụ cười của cô thì thật duyên, khó ai mà quên được.
Em nhớ lần đầu vào trường. Ai cũng bỡ ngỡ khi tiếp xúc với cô thầy, các bạn bè của trường mới. Nhưng ai cũng lấy lại được tự tin khi gặp cô: một ánh nhìn hiền hậu, nụ cười thật thân thiện, giọng nói ấm áp, tất cả gợi lên một điều rằng: ngôi trường rất thân thương, bạn bè thì thân yêu và đoàn kết. Trong đó, cô hiệu trưởng là người đã tạo dựng lên điều đó.
Vì là một người chị lớn trong trường và là người mẹ của hàng trăm đứa con, nên cô rất gương mẫu. Có lần khác, hôm đó là sinh nhật bạn lớp trưởng và lễ sơ kết học kì 1 nên lớp liên hoan rất hậu hĩnh. Mặc dù vui vẻ đến mấy nhưng cũng không thể quên cô hiệu trưởng. Hôm đó, chúng em tập trung ở cổng trường, chờ khi cô đi ra, các bạn xúm lại tặng cô bánh kẹo nhân ngày sinh nhật.
Cô còn hứa sẽ mua quà cho bạn nữa. Chúng em nghỉ, mấy nay cô bận lắm, không mua quà được đâu. Nhưng sau giờ ra chơi hôm sau, cả lớp đều ngỡ ngàng và cảm động trước một món quà xinh xắn được đặt trên bàn bạn lớp trưởng có ghi: “Chúc con chăm ngoan, học giỏi”. Cô hiệu trưởng! Ai cũng cảm động trước tấm lòng của cô: dù có bận trăm công nghìn việc vẫn nhớ đến lời hứa sẽ mua quà của mình.
Lớp em ai cũng bảo cô như Bác Hồ trong câu chuyện Chiếc vòng bạc vậy. Đối với người lớn có thể là chuyện bình thường nhưng đối với chúng em, đó là một tình yêu thương và quan tâm vô bờ bến. Cô là người mang lại cho chúng em tình yêu thương vô tận, không kể xiết được! Em ao ước mai sau sẽ trở thành một người hiệu trưởng tốt bụng và giàu lòng nhân ái như cô
Câu thơ trên là lời nhắc nhở chúng ta khắc ghi công ơn dạy dỗ của thầy cô. Nhờ có thầy cô chúng ta đến được với bên bờ tri thức và học cách trở thành người có ích cho xã hội. Vì vậy, mỗi chúng ta cần phải tôn trọng thầy cô và học tập thật tốt để báo đáp công ơn dìu dắt chúng ta trên con đường học vấn.
sống không nên hung hăng, hống hách mà cần phải khiêm tốn để tránh rước họa vào thân; làm việc gì cũng cần suy tính trước sau để tránh hối hận không thể làm lại được.
Muối của rừng chỉ có một nhân vật người là ông Diểu, nhưng có hai nhân vật thú là cặp đôi khỉ. Trong khi ông Diểu đại diện cho thế giới văn minh loài người, thì hai chú khỉ là hiện thân của thiên nhiên.
Như vậy, hành trình cầm súng săn thú rừng của ông Diểu chính là quá trình xâm lấn không gian thiên nhiên của văn minh con người. Ở đầu truyện, ông Diểu cũng giống những tên buôn gỗ lậu, những tập đoàn tiền tỉ chiếm đất xây resort, hay những tay buôn lậu ngà voi, mật gấu.
Giống là bởi ông cũng nhìn thiên nhiên như một thứ phông nền để trục lợi và thỏa mãn bản thân. Ông bắn thú không để lấy thức ăn, mà để giải trí nhân dịp “thằng con học ở nước ngoài gửi về biếu ông khẩu súng hai nòng.” Ông vào rừng, lấy thiên nhiên làm niềm khuây khỏa “tất cả những trò nhố nhăng đê tiện hàng ngày”.
Cầm cây súng trong tay, ông Diểu như một vị thánh, có quyền quyết định sinh hay sát với muông thú. Ông tha cho mấy con chim vì “chim xanh ông chén chán rồi.” Ông tha cho đôi gà rừng sau khi tự nhủ “bắn sẽ trượt thôi”. Rồi với quyền lực của cây súng, của khoa học và văn minh, ông bắn thành công một chú khỉ.
Ông Diểu gọi nạn nhân của mình là “thằng bố ô trọc”, “đồ phong tình phóng đãng”, “vị gia trưởng cộc cằn”, “nhà lập pháp bẩn thỉu”, “tên bạo chúa khốn nạn”. Ông không coi thiên nhiên là thiên nhiên, mà soi chiếu thiên nhiên từ lăng kính con người. Ông trút lên chú khỉ tội nghiệp những hằn học mà ông mang từ xã hội vào trong rừng.
Thế nhưng, chính chú khỉ mà ông mới gọi bằng những danh từ thậm tệ kia đã giúp ông thức tỉnh trước thiên nhiên.
Khi đất nước ngày càng phát triển thì kéo theo nhiều ngành nghề, lĩnh vực khác cũng phát triển. Tuy nhiên đi liền với những cơ hội, luôn tồn tại nhiều thách thức. Vấn đề giao thông đang khiến cho cơ quan chức năng nhức nhối, tìm phương hướng giải quyết. Giao thông là một trong những lĩnh vực đang khiến cho cả người tham gia giao thông và người giám sát giao thông gặp phải nhiều nhức nhối. Vì tình trạng mất kiểm soát cũng như tai nạn giao thông đang diễn ra trầm trọng và chuyển biến tiêu cực.
Giao thông ở Việt Nam chưa bao giờ hết nóng, nó gây nên nhiều tranh cãi, để lại nhiều hậu quả xấu. Giao thông Việt Nam có nhiều loại hình như giao thông đường bộ, giao thông đường thủy, giao thông đường hàng không. Mỗi loại hình đều có những đặc thù riêng, cần phải tìm phương hướng để giải quyết triệt để.
Tuy nhiên có thể nói trong những năm qua nhức nhối nhất vẫn là vấn đề giao thông đường bộ với mật độ tham gia giao thông dày đặc, bon chen nhau, tranh giành làn đường của nhau để đi. Theo ước tính, trung bình mỗi ngày ở nước ta có 35 người chết do tai nạn giao thông và hàng nghìn người chấn thương. Con số đáng báo động đó đã khiến cho người tham gia giao thông khiếp sợ, nhưng dường như tai nạn giao thông vẫn chưa hề thuyên giảm.
Tình trạng tai nạn giao thông, vi phạm luật giao thông đang diễn ra một cách phổ biến và khó kiểm soát trong xã hội. Vậy nguyên nhân của việc tai nạn giao thông này là do đâu?
Trước hết đó chính là do ý thức của người điều khiển phương tiện giao thông. Khi họ không có ý thức tuân thủ luật lệ giao thông cũng như biết luật nhưng không làm theo luật sẽ dẫn đến nhiều hành động xấu. Và hậu quả chính là việc tai nạn xảy ra bất cứ lúc nào. Tình trạng vượt đèn đỏ diễn ra nhiều, đi sai làn đường, không đội mũ bảo hiểm là những điều mà mỗi người vẫn có thể chứng kiến thấy.
Từ những việc nhỏ nhặt và tưởng như vô can đó lại là nguyên nhân khiến cho tai nạn giao thông đang ngày càng gia tăng ở nước ta. Hình ảnh những nạn nhân nằm vật vã trên vũng máu, những người thân khóc vật vờ trong bệnh viện hay hình ảnh khói nhang nghi ngút trong một gia đình trẻ. Tai nạn giao thông luôn để lại nhiều ám ảnh đối với những người ở lại.
Ý thức của người tham gia giao thông quyết định lớn nhưng trách nhiệm của cơ quan chức năng cũng như người kiểm soát trực tiếp hoạt động giao thông cũng đóng vai trò không nhỏ. Việc ban hành các điều luật cho giao thông cần thiết, nhưng cần phải bám sát và đáp ứng được nhu cầu của người dân. Tình trạng xử phạt cũng nên công tư phân minh, không nên làm ngơ cho những người vi phạm. Hiện nay tình trạng ăn hối lộ để qua chuyện cũng xảy ra rất nhiều, tạo nên làn sóng dư luận lớn.
Vậy làm thế nào để khiến cho tình trạng giao thông ở nước ta có thể đi vào quỹ đạo, hạn chế tai nạn giao thông. Đây là sự nỗ lực, cố gắng của cả cộng đồng. Nhưng trước hết vẫn là thái độ của người điều khiển phương tiện giao thông. Họ sẽ quyết định đến hành động của mình như thế nào. Thứ hai xuất phát từ cơ quan chức năng. Khi đó chúng ta sẽ thấy được khi giao thông ổn định sẽ có vai trò lớn như thế nào.
Cuộc sống của mỗi người được tạo nên từ nhiều yếu tố cộng hưởng. Và việc đảm bảo an toàn giao thông cũng quan trọng không kém. Chúng ta hãy chung ta xây dựng một môi trường tham gia giao thông lành mạnh, an toàn nhất.
Nghị luận về sự tùy tiện khi tham gia giao thông của một số người dân - mẫu 3
Trải qua nhiều năm phát triển, hệ thống giao thông của nước ta đang ngày càng hoàn thiện và hiện đại hơn để phục vụ cuộc sống của người dân. Tuy nhiên, lại có một bộ phận người dân thiếu ý thức, rất tùy tiện khi tham gia giao thông. Đây là một vấn nạn gây nhức nhối suốt thời gian vừa qua, gây bức xúc trong dư luận.
Sự tùy tiện khi tham gia giao thông đó, được thể hiện cụ thể qua việc họ phớt lờ những quy định, điều luật chung khi tham gia giao thông. Chỉ chăm chăm vào sự tiện lợi, thoải mái cho bản thân mình, gây nên sự bất tiện thậm chí là nguy hiểm cho người khác. Trên đường bộ, ta bắt gặp các tài xế lái xe khi đã uống rượu bia, rồi lạng lách đánh võng, chở các đồ vật lớn, cồng kềnh. Đã vậy, họ còn vượt đèn đỏ, rẽ sang đường nhưng không bật đèn xi nhan hoặc bật một đằng, rẽ một nẻo. Cùng với đó, là những kẻ thích phóng nhanh vượt ẩu, hò hét, nẹt bô ầm ầm trong khu dân cư đông đúc. Còn ở các phương tiện giao thông công cộng, thì không khó để bắt gặp những người có hơi thở nồng nặc mùi rượu bia, khạc nhổ bừa bãi, nói chuyện và nô đùa ồn ào…. gây ảnh hưởng nhiều đến người khác.
Những điều này tưởng chừng như nhỏ nhặt, nhưng thực sự gây ảnh hưởng nặng nề đến những người cùng tham gia giao thông khác. Ai cũng vô cùng bức xúc và khó chịu khi gặp phải những người thiếu ý thức như vậy. Thậm chí, những người đó còn là tác nhân gây nên nhiều vụ tai nạn giao thông, khi cố tình vượt đèn đỏ, lạng lách hay uống rượu bia rồi tham gia lái xe. Không chỉ vậy, những cá nhân ấy còn khiến bộ mặt giao thông của đất nước bị đánh giá thấp theo.
Vì vậy, chúng ta cần phải có những biện pháp phù hợp để khắc phục và đẩy lùi vấn nạn này. Trước hết, là có những hình phạt phù hợp để răn đe và xử lý các tình huống thiếu ý thức khi tham gia giao thông. Sau đó là đề ra các mức xử phạt cụ thể về những hành vi tùy tiện khi tham gia giao thông của người dân và phổ biến tới mọi người. Nhưng quan trọng nhất vẫn là ý thức của chính chúng ta. Do đó, cần đẩy mạnh giáo dục và tuyên truyền đến tất cả mọi người về tác hại của sự tùy tiện trong giao thông. Đó mới là biện pháp hữu ích nhất để đẩy lùi vấn nạn này.
Giao thông là hoạt động mà mọi người tham gia mỗi ngày. Vì vậy, cần phải có ý thức và chấp hành nghiêm chỉnh các điều luật, quy tắc khi tham gia thông. Không nên có thái độ tùy tiện khi điều khiển xe cộ hoặc di chuyển trên các phương tiện công cộng. Bởi đó là một vấn nạn nhức nhối cần phải đẩy lùi.
Câu "Bạn làm gì đấy" không phải câu bộc lộ cảm xúc vì câu trên là một câu hỏi làm gì dành cho ai đó.