K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

18 tháng 4

Bài làm

Chỉ sau ba phút vào sân ở hiệp hai, Antonio của Đồng Tâm Long An làm dậy sóng cầu trường bằng cú sút xa ngoài 20 mét bậc cột dọc. Bốn phút sau đó, sân long An vỡ òa ra khi Antonio đánh đầu vào góc cao mở tỉ số trong bối cảnh hai đội chơi quá thận trọng. Bước ngoặt của trận đấu xoay chiều theo hướng có lợi cho chủ nhà khi thủ môn quốc Việt đạp ngã Việt thắng trong vòng cấm địa. Phạt đền cùng chiếc thẻ đỏ cho Quốc Việt (tiền đạo Minh Nghĩa xuống làm thủ môn bất đắc dĩ khi Hoàng Anh Gia Lai hết quyền thay người ). Cú sút phạt đền chuẩn xác của Antonio nhân đôi khoảng cách cho Đồng Tâm Long An. Không lâu sau đó, cũng chính chân sút Brazil này mở đường chuyền đẹp cho Hoàng Thương ấn định chiến thắng 3 - 0.

Câu 9. (1,0 điểm) Ghi lại hai câu văn có sử dụng dấu ngoặc kép và nêu công dụng của dấu ngoặc kép được sử dụng. Câu 10. (1,0 điểm) Viết một đoạn văn khoảng 5 - 7 dòng nêu suy nghĩ về ý nghĩa của tình cảm gia đình đối với mỗi người. Bài đọc:  (Lược đoạn đầu: Tôi rất sợ những buổi chiều thu im ắng, bàng bạc trôi qua cuộc đời mình. Nó gợi nhớ cho tôi về những tháng năm tuổi thơ chiều...
Đọc tiếp

Câu 9. (1,0 điểm)

Ghi lại hai câu văn có sử dụng dấu ngoặc kép và nêu công dụng của dấu ngoặc kép được sử dụng.

Câu 10. (1,0 điểm)

Viết một đoạn văn khoảng 5 - 7 dòng nêu suy nghĩ về ý nghĩa của tình cảm gia đình đối với mỗi người.

Bài đọc:

 (Lược đoạn đầu: Tôi rất sợ những buổi chiều thu im ắng, bàng bạc trôi qua cuộc đời mình. Nó gợi nhớ cho tôi về những tháng năm tuổi thơ chiều nào cũng ra ngõ ngóng những chuyến tàu ngược chở nặng niềm mong mỏi. […] Khi ấy mẹ tôi bị bệnh nặng, bố gói ghém tất cả gia tài và tình yêu đưa mẹ lên chuyến tàu xuôi xuống Hà Nội chữa bệnh, nhà chỉ còn ba anh em chăm nhau.)

         Ở ngõ nhà tôi có một cây bạch đàn to, mỗi hôm ra ngóng bố mẹ tôi lại lấy mảnh trai cứa lên thân cây một vạch. Cho đến buổi chiều hôm ấy anh tôi đếm trên thân cây thấy vừa tròn mười lăm vạch. Chiều ấy, khi trời đã tối hẳn, anh tôi đã dắt thằng út em vào nhà, tôi vẫn còn đứng nán lại nhìn một lần nữa phía con đường mòn. Tôi bỗng hét lên sung sướng vì đã nhìn thấy bóng dáng thân quen của bố mẹ đang đi về phía chúng tôi. Buổi chiều muộn ấy là một buổi chiều tràn ngập niềm vui, thằng út em sà vào vòng tay, dụi dụi vào ngực mẹ như nó vẫn còn nhớ mùi hương của sữa. Anh cả vừa hát, vừa nhảy chân sáo đi đằng sau. Bố công kênh tôi trên đôi vai đã gầy sọp đi vì vất vả. Tối ấy cả nhà trải chiếu ra giữa sân ngập tràn ánh trăng, mẹ lại hát ru em ngủ, bố kể nốt câu chuyện cổ tích “Cây khế” còn dang dở mười lăm ngày trước…

        Rồi khi em út tôi bị ung nhọt mọc đầy người, bố mẹ lại một lần nữa gồng gánh niềm tin xuôi tàu về Hà Nội. Nhà chỉ còn hai anh em chăm nhau nhưng vẫn không quên chiều chiều lại ra ngõ ngóng. Mấy đứa trẻ con trong xóm chơi bắn bi với tôi bị thua nên ghét tôi lắm, cứ chiều thấy anh em tôi ra ngõ là chúng lại xúm vào trêu rất ác: “Đồ mồ côi! Anh em nhà mồ côi bị bố mẹ bỏ rơi. Ê ồ! Ê ồ!”. Tôi vừa gào khóc vừa nhặt đất đá ném lũ trẻ. Anh cả cõng tôi trên lưng đi về phía con đường mòn, chúng tôi cứ đi từ khi mặt trời bắt đầu xuống núi đến khi tôi mỏi mắt cũng không nhìn rõ hướng đi. Lúc ấy tôi khóc khản cả cổ còn anh trai thì luôn miệng dỗ dành:

        - Em gái ngoan nào, để anh cõng em đi tìm bố mẹ đi tìm em út nhé. Rồi mai anh đi hái quả đùm đũm chín mọng đỏ cho ăn nhé.

       Đấy là lần đầu tiên chúng tôi nhìn thấy ga tàu, hai đứa trẻ con cõng nhau đứng lọt thỏm giữa sân ga im ắng, khách xuống tàu đã về hết tự lúc nào. Anh tôi đứng lặng rất lâu, tôi thấy có vài giọt nước ấm rơi xuống đôi bàn tay đang bá vào cổ anh. Tôi biết là anh đang khóc, nhưng sau đó anh lại xốc tôi lên và cõng quay trở lại con đường mòn khi nãy.

        Tôi không thể nhớ nổi có biết bao buổi chiều đã đi qua cuộc đời chúng tôi buồn bàng bạc như thế. Bởi em tôi bệnh rất nặng, phải mấy năm sau em mới thật sự khỏi bệnh. Trong lúc bố mẹ tôi gồng gánh trên đôi vai mình những gian nan, vất vả chạy chữa khắp nơi để cứu lấy sinh mạng em tôi, thì anh trai đã phải lớn lên trước tuổi để che chở, bao bọc thứ niềm tin nhỏ bé trong tôi. Từ tình yêu thương đó tôi lớn lên từng ngày một, tôi hiểu ra rằng những chuyến đi của bố mẹ có ý nghĩa lớn lao như thế nào, tôi cũng hiểu rằng anh cả là một người anh thật tuyệt vời. Lúc bố mẹ vắng nhà anh đã đứng vững, đã làm cái “nóc nhà” để che chở vỗ về và cả tha thứ cho bầy em bé nhỏ của mình.

          Cho đến mãi sau này tôi cũng không bao giờ quên những buổi chiều anh trai tôi dắt tôi ra ngõ ngóng người thân trở về. Cây bạch đàn ở ngõ đã bao lần thay vỏ, những vết khắc năm xưa đã không còn nữa nhưng vết khắc tuổi thơ thì vẫn luôn hằn trong tâm trí tôi. Để sau này khi dòng xoáy cuộc đời có cuốn chúng tôi về đâu đi nữa thì những buổi chiều ngang qua cuộc đời sẽ giúp tôi tìm về nguồn cội để biết yêu thương và được yêu thương thật nhiều trong vòng tay ấm áp của gia đình.

   (Theo Vũ Thị Huyền Trang, Ga tàu tuổi thơ,

báo Tài hoa trẻ, số 750 ngày 15.02.2012)

0
mấy bn ơi, mấy bn chỉ ra thuật ngữ trong đoạn văn này giúp mik đc ko(T^T) nhanh nha, tại mik đang cần gấp. Sự biến đổi khí hậu toàn cầu đang diễn ra vô cùng nghiêm trọng, các vùng miễn bị tác động không hề nhỏ và miền Trung quê em không là ngoại lệ. Sự biến đổi khí hậu đã khiến con người đứng trước sự đe dọa của thiên nhiên, thiên tai và dịch bệnh gây nguy hại cho đời sống. Hàng năm, miền Trung...
Đọc tiếp

mấy bn ơi, mấy bn chỉ ra thuật ngữ trong đoạn văn này giúp mik đc ko(T^T) nhanh nha, tại mik đang cần gấp.

Sự biến đổi khí hậu toàn cầu đang diễn ra vô cùng nghiêm trọng, các vùng miễn bị tác động không hề nhỏ và miền Trung quê em không là ngoại lệ. Sự biến đổi khí hậu đã khiến con người đứng trước sự đe dọa của thiên nhiên, thiên tai và dịch bệnh gây nguy hại cho đời sống. Hàng năm, miền Trung quê em phải hứng chịu những cơn bão giật cấp 7,8 cuốn theo nhà cửa, ruộng đồng, thậm chí là mạng sống của con người. Tần xuất bão lũ diễn ra với cường độ mạnh, nhiều người mất nhà, những đứa trẻ mất ba, mất mẹ… thật đáng thương tâm! Nguyên nhân dẫn đến sự biến đổi khí hậu rất đa dạng, có thể là do sự thay đổi của môi trường thiên nhiên, hiệu ứng nhà kính tăng lên… Thế nhưng tác động lớn nhất, quan trọng nhất là do ý thức con người. Bảo vệ môi trường sẽ giúp cho nhịp sống trở nên bình thường, Trái Đất xanh tươi trở lại. Vì vậy mỗi chúng ta cần chung tay giữ gìn môi trường xanh, sạch, đẹp!

1
11 tháng 4

Trong đoạn văn này, có một số thuật ngữ và cụm từ chính như:

1. **Biến đổi khí hậu**: Thay đổi dài hạn và đa chiều về khí hậu của Trái Đất, bao gồm cả sự tăng nhiệt đới, sự biến đổi thời tiết cực đoan và sự tăng mức nước biển.

2. **Thiên tai**: Sự kiện tự nhiên như bão, lũ lụt, động đất, và cơn hạn hán.

3. **Hiệu ứng nhà kính**: Hiện tượng tự nhiên hoặc do con người gây ra, khi các khí khính như CO2 và methane giữ lại nhiệt từ mặt đất và làm nóng khí quyển.

4. **Ý thức con người**: Nền tảng tư duy, nhận thức và hành động của con người đối với môi trường và vấn đề biến đổi khí hậu.

5. **Bảo vệ môi trường**: Các hoạt động nhằm bảo vệ, duy trì và phục hồi môi trường tự nhiên và nguồn lực thiên nhiên.

6. **Xanh, sạch, đẹp**: Một mô tả cho môi trường lý tưởng, màu xanh tươi, sạch sẽ và hấp dẫn mắt.

2 tháng 6

loading... loading... loading... loading...  

Câu 9. (1,0 điểm) Tìm và nêu tác dụng của biện pháp tu từ trong câu: “Ca dao Nam Bộ nói riêng, cả nước nói chung, là những tượng đài ngôn từ bất hủ về tâm hồn, trái tim, tài năng của nhân dân.” bằng hình thức đoạn văn (3 - 5 dòng).    Câu 10. (1,0 điểm) Viết một đoạn văn khoảng 5 - 7 dòng trình bày suy nghĩ về ý nghĩa của việc gìn giữ bản sắc văn hóa qua những câu ca dao - dân ca. Bài đọc:  […] Trong ca dao...
Đọc tiếp

Câu 9. (1,0 điểm)

Tìm và nêu tác dụng của biện pháp tu từ trong câu: “Ca dao Nam Bộ nói riêng, cả nước nói chung, là những tượng đài ngôn từ bất hủ về tâm hồn, trái tim, tài năng của nhân dân.” bằng hình thức đoạn văn (3 - 5 dòng). 

 

Câu 10. (1,0 điểm)

Viết một đoạn văn khoảng 5 - 7 dòng trình bày suy nghĩ về ý nghĩa của việc gìn giữ bản sắc văn hóa qua những câu ca dao - dân ca.

Bài đọc:

 […] Trong ca dao - dân ca Nam Bộ, hình ảnh ghe xuồng, sông rạch, tôm cá xuất hiện với tần số rất cao. Nét độc đáo này biểu hiện ở những bài ca thuộc mọi chủ đề. Chuyện với mình hay chuyện với người, nhân vật trữ tình thường mượn hình ảnh trung gian - sông nước và ghe xuồng, tôm, cá:

"Bớ chiếc ghe sau chèo mau anh đợi

Kẻo giông khói đèn trời lại tối tăm."

 

"Không xuồng nên phải lội sông

Đôi lòng nên phải ăn ròng bẹ môn."

 

"Ở đâu bằng xứ Lung Tràm

Chim kêu như hát bội, cá lội vàng tợ mắm nêm."

        Phản ánh cuộc sống tình cảm của nhân dân trên sông nước, ca dao - dân ca Nam Bộ đã khai thác triệt để vốn từ ngữ của địa phương để chỉ các đối tượng trên bối cảnh này. Chẳng hạn, trong ca dao - dân ca Nam Bộ có 19 từ chỉ các loại ghe xuồng: ghe tam bản, ghe giàn, ghe lòng, ghe lườn, ghe mỏ vạch, ghe rổi, ghe tắc rán, ghe bầu, ghe bầu nóc, ghe be, ghe bản lồng, ghe cá vom, ghe chài, ghe cửa, ghe cui, ghe hầu, ghe ngo, ghe vỏ lải, xuồng ba lá. Có 24 từ chỉ các loại nước: nước ròng, nước rong, nước rông, nước lớn, nước kém, nước rặc, nước nhửng, nước ương, nước chửng, nước lửng, nước sình, nước xẹt, nước đứng, nước bò, nước nhảy, nước nằm, nước giựt, nước sụt, nước dềnh, nước lên, nước lui, nước rút, nước sụt, nước trồi. Số lượng từ phong phú đó là “chỉ số” cuộc sống gắn bó mật thiết với sông nước và cái nhìn rất tinh tế, nhạy cảm của con người với thiên nhiên, sự vật. Nếu ở Bắc Bộ, làng xóm được bao bọc, khép kín nghìn đời bằng những lũy tre xanh, thì ở Nam Bộ, xóm ấp là làng mở, trải dài theo kinh rạch, nhà cửa người dân luôn hướng ra thủy lộ - những dòng kinh. Chiếc xuồng là vật dụng không thể thiếu của mỗi gia đình, được ví như “đôi chân” (“Sắm xuồng là để làm chân”) của con người vùng sông nước. Người nông dân Nam Bộ nghe hơi gió là biết con nước sắp lên hay xuống; nhìn con nước, màu nước là biết thời tiết hôm đó, lúc đó ra sao; ngửi mùi nước là biết dòng kinh, con rạch nhiều hay ít cá tôm…

        Trong ca dao Nam Bộ, ở từng trường hợp cụ thể, những từ ngữ nào đó sẽ có tác dụng biểu hiện trạng thái tình cảm khác nhau của nhân vật trữ tình:

"Nước rong nước chảy tràn đồng

Tơ duyên sẵn đó, chỉ hồng chưa se."

 

"Anh đi trên bờ quần nó khô ráo

Bước xuống ruộng quần nó ướt mem

Cẳng bước tới, lòng dạ thương em

Anh đi trên bờ nước xẹt gặp em trao lời."

          […] Ca dao là “Thơ của mọi nhà” (Xuân Diệu). Ca dao Nam Bộ nói riêng, cả nước nói chung, là những tượng đài ngôn từ bất hủ về tâm hồn, trái tim, tài năng của nhân dân. Ngôn ngữ của ca dao - dân ca là lời đề tựa rất sinh động cho tư duy, tâm hồn, ngôn ngữ của nhân dân các miền trên Tổ quốc. Ca dao - dân ca Nam Bộ đã góp phần nuôi dưỡng những nhà thơ, nghệ sĩ đất Đồng Nai - Gia Định như Nguyễn Đình Chiểu, Bùi Hữu Nghĩa, Hồ Huân Nghiệp,… Dễ hiểu vì sao ca dao Nam Bộ đến nay vẫn sống trong các bối cảnh sinh động khác nhau của đời sống nhân dân, đi vào nhiều ca từ của những bài ca vọng cổ, những trang văn của các nhà văn. “Ca dao tự vạch cho mình một lối đi, dẫu không hào nhoáng song hết sức hiên ngang, hết sức độc lập. Phát sinh vì dân tộc, sống còn nhờ dân tộc, ca dao là kết tinh thuần túy của tinh thần dân tộc.” (Thuần Phong). Tìm về cội nguồn ngôn ngữ ca dao - dân ca Nam Bộ, sẽ tìm được nhiều minh chứng, nhiều bài học về sự giàu có, trong sáng của tiếng Việt, về tình yêu tiếng mẹ đẻ, tiếng dân tộc. Bởi vì đó là “tiếng nói của quần chúng nhân dân đầy tình cảm, hình ảnh, màu sắc và âm điệu hồn nhiên, ngộ nghĩnh và đầy ý nghĩa” (Phạm Văn Đồng).

(Trích Một số đặc điểm ngôn ngữ ca dao

- dân ca Nam Bộ, Bùi Mạnh Nhị) 

0
11 tháng 4

Olm chào em, với dang này em nhấn kiểm tra rồi làm tiếp phần bên dưới cho đến khi hết câu là em đã làm xong bài đó nhé.

 

ấn vào "tiếp tục" là phải làm lại đấy

 

11 tháng 4

Tôi trao miếng trầu thì mang câu bất hiếu,
Vậy tôi để hàng rào, ai hiểu ý thời ăn

11 tháng 4

Tôi trao miếng trầu thì mang câu bất hiếu,
Vậy tôi để hàng rào, ai hiểu ý thời ăn

11 tháng 4

Trên cánh đồng lúa chín, một thế giới mênh mang nở ra trước mắt ta. Bước chân nhẹ nhàng trên lối đi mòn của những người nông dân. Hương thơm của lúa chín thoang thoảng trong gió làm lòng ta xao xuyến. Ánh nắng mặt trời mềm mại chiếu sáng khắp cánh đồng, tạo nên bức tranh vô cùng sống động. Những cột điện trải dài giữa đồng lúa như những người lính canh phòng vệ cho vùng đất này. Cỏ cây xanh tươi, mảnh đất màu nâu mịn màng làm ta ngây ngất. Tiếng ve kêu lên vang vọng, như là điệu nhảy của cuộc sống. Những cánh cỏ lay đuôi theo hơi gió, như những đóa sen trắng bồng bềnh. Lúa chín vàng hoe như là những viên ngọc quý trên bức tranh tự nhiên này. Ta cảm nhận được sự sống động, sức sống mãnh liệt của cánh đồng lúa. Trong lòng ta, nảy sinh một tình yêu sâu đậm với vùng đất này, với cuộc sống của những người nông dân chăm chỉ.