K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

8 tháng 2 2018

1- Mở bài: 
Giới thiệu cảnh chợ hoa được tả tại thành phố em. 
2- Thân bài: 
Miêu tả chi tiết cảnh chợ hoa xuân:  
- Không khí, quang cảnh chung của chợ hoa. 
- Cảnh thiên nhiên: nắng, trời, gió… 
- Các loài hoa được trưng bày ra sao ? Đặc điểm riêng của từng loài hoa như thế nào? (màu sắc, hương thơm, dáng cây…) 
- Cảnh người đi xem hoa, chiêm ngưỡng, cảnh mua bán hoa… 
3- Kết bài 
Nêu cảm nghĩ về chợ hoa xuân vừa tả

k nha

8 tháng 2 2018

1- Mở bài: 
Giới thiệu cảnh chợ hoa được tả tại thành phố em. 
2- Thân bài: 
Miêu tả chi tiết cảnh chợ hoa xuân:  
- Không khí, quang cảnh chung của chợ hoa. 
- Cảnh thiên nhiên: nắng, trời, gió… 
- Các loài hoa được trưng bày ra sao ? Đặc điểm riêng của từng loài hoa như thế nào? (màu sắc, hương thơm, dáng cây…) 
- Cảnh người đi xem hoa, chiêm ngưỡng, cảnh mua bán hoa… 
3- Kết bài 
Nêu cảm nghĩ về chợ hoa xuân vừa tả

8 tháng 2 2018

a, Tác giả đã miêu tả vẻ đẹp của biển theo trình tự thời gian. Tác dụng: giúp người đọc hiểu được vẻ đẹp của biển vào những thời điểm khác nhau trong ngày.

b, Biện pháp tu từ so sánh.

8 tháng 2 2018

So sánh:Tiếng chuông trường vừa điểm, giờ ra chơi đã đến, từ trong các lớp học các bạn ùa ra như bầy ong vỡ tổ

 Nhân hóa :-Những chú chim đua nhau hót như muốn chơi cùng chúng em

- những anh cây chị hoa vươn mk đón ánh náng mặt trời 

Tk mk

Bài "bóng cây kơ-nia" của Ngọc Anh:
Em hỏi cây ko nia
Gió mày thổi về đâu
Về phương mặt trời mọc.
Bài "Đám ma bác giun" của Trần Đăng Khoa:
Bác giun đào đất suốt ngày
Hôm nay chết dưới gốc cây sau nhà
Bài "tre Việt Nam" của Nguyễn Duy:
Thân gầy guộc, lá mong manh
Mà sao nên luỹ, nên thành tre ơi? 
Owr đâu tre cũng xanh tươi
Cho dù đất sỏi, đất vôi bạc màu

Bài Ánh Trăng của Nguyễn Duy có đoạn: 
“Trăng cứ tròn vành vạnh
kề chi người vô tình
ánh trăng im phăng phắc
đủ cho ta giật mình”

Bài Đồng chí của Chính Hữu:
Ruộng nương anh gửi bạn thân cày 
Gian nhà không mặc kệ gió lung lay 
Giếng nước gốc đa nhớ người ra lính. 
Anh với tôi biết từng cơn ớn lạnh, 
Sốt run người, vừng trán ướt mồ hôi. 

Bài Ánh Trăng của Nguyễn Duy có đoạn: 
“Trăng cứ tròn vành vạnh
kề chi người vô tình
ánh trăng im phăng phắc
đủ cho ta giật mình”

Bài Đồng chí của Chính Hữu:
Ruộng nương anh gửi bạn thân cày 
Gian nhà không mặc kệ gió lung lay 
Giếng nước gốc đa nhớ người ra lính. 
Anh với tôi biết từng cơn ớn lạnh, 
Sốt run người, vừng trán ướt mồ hôi. 

8 tháng 2 2018

Are you czary?

Học toán mà cứ hỏi văn dữ....

Ai đồng ý nhớ kb và tích nha

8 tháng 2 2018

Ngày U23 Vn trở về,hàng triệu người Hà Nội ùa ra đường cùng với cờ đỏ sao vàng chào mừng.

Học tốt

9 tháng 2 2018

mình tk cho cậu đấy

thank you very much

GN
GV Ngữ Văn
Giáo viên
28 tháng 2 2018

a. Phép nhân hóa được sử dụng qua hai câu thơ:

    "Núi giăng thành lũy sắt dày

Rừng che bộ đội, rừng vây quân thù"

Những động từ "giăng", "che", "vây" vốn chỉ hành động của người được gán cho sự vật "núi", "rừng" nhằm nói lên tinh thần đoàn kết, sự che chở của núi rừng, góp phần làm nên chiến thắng của quân ta. Cán bộ và đồng bào miền ngược, cũng như núi rừng cùng đồng cam cộng khổ, đoàn kết đánh giặc.

b. Phép nhân hóa được sử dụng qua câu thơ cuối "Người đi rừng núi trông theo bóng người". Nỗi "nhớ" và "trông", vốn là trạng thái và hành động của người được gán cho vật, cho thấy sự quyến luyến bịn rịn của con người, thậm chí là thiên nhiên cảnh vật đối với cuộc chia tay.

28 tháng 2 2018

cảm ơn cậu nhìu nah

8 tháng 2 2018

Tôi yêu thích nhất là cuộc thi lộn trên đệm và chăn.

Mình chỉ chắc 15% thôi!

8 tháng 2 2018

tôi yêu nhất là cuộc thi lộn trên đệm chăn

1- Mở bài: 
Giới thiệu cảnh chợ hoa được tả tại thành phố em. 
2- Thân bài: 
Miêu tả chi tiết cảnh chợ hoa xuân:  
- Không khí, quang cảnh chung của chợ hoa. 
- Cảnh thiên nhiên: nắng, trời, gió… 
- Các loài hoa được trưng bày ra sao ? Đặc điểm riêng của từng loài hoa như thế nào? (màu sắc, hương thơm, dáng cây…) 
- Cảnh người đi xem hoa, chiêm ngưỡng, cảnh mua bán hoa… 
3- Kết bài 
Nêu cảm nghĩ về chợ hoa xuân vừa tả

k nha

8 tháng 2 2018

Tả theo từng góc độ nhé các bn

Tả cảnh trước tết mọi người chuẩn bị ra sao

Trong tết như thế nào

Nhắc đến hai tiếng mùa đông, ai cũng cảm nhận ngay cái giá lạnh. Nhưng đối với tôi, mùa đông là mùa tuyệt vời nhất. Nhờ có mùa đông mà ta biết đến cảm giác ấm áp và niềm vui. Buổi sáng mùa đông tuy ảm đảm và lặng yên nhưng đã mang đến cho tôi cảm giác ấp áp đến lạ lùng.

Một buổi sáng mùa đông lạnh giá, tôi lấy hết can đảm lật tung chăn ra và bật dậy và một mình đi dạo quanh khu phố. Không gian sao mà yên tĩnh đến thế. Khu chợ ồn ào lúc này còn chưa có người bán hàng. Từng cơn gió hun hút lạnh lùng thổi tới. Bầu trời âm u, nằng nặng. Mấy bác bàng phong độ, to khỏe là thế mà giờ đây đã không còn một chiếc lá nào nhưng các bác vẫn giương cao những cánh tay già nua, trơ trọi của mình lên nền trời như để chống chọi quyết liệt lại với thiên nhiên khắc nghiệt. Các nàng hoa ủ rũ, buồn rầu, xấu xí và nhợt nhạt. Không còn tiếng chim hót, tiếng gà gáy hay tiếng chó sủa nữa. Tất cả vẫn đang chìm trong giấc ngủ đêm đông. Mặt hồ nhỏ phẳng lặng đến kì lạ, không một chú cá nào ngóc lên tìm mồi, cũng chẳng thấy bóng dáng bác rùa nào trên chiếc bè nhỏ giữa hồ. Mùa đông, chẳng ai muốn ra đường vào giờ này. Không thấy cụ già nào đi dạo, cũng chẳng thấy người nào tập thể dục ngoài công viên. Tôi mong trời mau sáng để mặt trời lên chiếu rọi xuống dù là một vài tia nắng yếu ớt để đem lại ấm áp và sức sống cho khung cảnh nơi đây.

Đó là một sáng mùa đông như bao sáng mùa đông khác. Trong khung cảnh buồn tẻ, trống vắng và lạnh lẽo, ta chợt thấy quý trọng hạt nắng, quý trọng những gì ấm áp. Mùa đông cho ta cái cảm giác như thể cuộc một con người sẽ có lúc buồn, lúc vui, lúc đau khổ nhưng cũng có lúc tràn đầy niềm tin và hi vọng. Chính vì thế mà dù mùa đông đem đến giá rét và mưa phùng, tôi vẫn rất yêu quý mùa đông.

8 tháng 2 2018

Nhắc đến hai tiếng mùa đông, ai cũng cảm nhận ngay cái giá lạnh. Nhưng đối với tôi, mùa đông là mùa tuyệt vời nhất. Nhờ có mùa đông mà ta biết đến cảm giác ấm áp và niềm vui. Buổi sáng mùa đông tuy ảm đảm và lặng yên nhưng đã mang đến cho tôi cảm giác ấp áp đến lạ lùng.

Một buổi sáng mùa đông lạnh giá, tôi lấy hết can đảm lật tung chăn ra và bật dậy và một mình đi dạo quanh khu phố. Không gian sao mà yên tĩnh đến thế. Khu chợ ồn ào lúc này còn chưa có người bán hàng. Từng cơn gió hun hút lạnh lùng thổi tới. Bầu trời âm u, nằng nặng. Mấy bác bàng phong độ, to khỏe là thế mà giờ đây đã không còn một chiếc lá nào nhưng các bác vẫn giương cao những cánh tay già nua, trơ trọi của mình lên nền trời như để chống chọi quyết liệt lại với thiên nhiên khắc nghiệt. Các nàng hoa ủ rũ, buồn rầu, xấu xí và nhợt nhạt. Không còn tiếng chim hót, tiếng gà gáy hay tiếng chó sủa nữa. Tất cả vẫn đang chìm trong giấc ngủ đêm đông. Mặt hồ nhỏ phẳng lặng đến kì lạ, không một chú cá nào ngóc lên tìm mồi, cũng chẳng thấy bóng dáng bác rùa nào trên chiếc bè nhỏ giữa hồ. Mùa đông, chẳng ai muốn ra đường vào giờ này. Không thấy cụ già nào đi dạo, cũng chẳng thấy người nào tập thể dục ngoài công viên. Tôi mong trời mau sáng để mặt trời lên chiếu rọi xuống dù là một vài tia nắng yếu ớt để đem lại ấm áp và sức sống cho khung cảnh nơi đây.

Đó là một sáng mùa đông như bao sáng mùa đông khác. Trong khung cảnh buồn tẻ, trống vắng và lạnh lẽo, ta chợt thấy quý trọng hạt nắng, quý trọng những gì ấm áp. Mùa đông cho ta cái cảm giác như thể cuộc một con người sẽ có lúc buồn, lúc vui, lúc đau khổ nhưng cũng có lúc tràn đầy niềm tin và hi vọng. Chính vì thế mà dù mùa đông đem đến giá rét và mưa phùng, tôi vẫn rất yêu quý mùa đông.