K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

6 tháng 8 2021

đáp án: chiến tranh nhé

6 tháng 8 2021

Từ trái nghĩa với hòa bình là chiến tranh, xung đột, mâu thuẫn…

6 tháng 8 2021

Mỗi thành viên trong lớp đều là tấm gương sáng để cho những người khác noi theo. Đối với em, người mà em yêu quý, ngưỡng mộ, là tấm gương sáng nhất mà em có thể học tập, noi theo đó chính là Mai Phương. Mai Phương là một lớp trưởng gương mẫu của tập thể lớp 6A1 chúng em, không chỉ có thành tích học tập xuất sắc mà Mai Phương còn là một tấm gương sáng về đạo đức, bạn có rất nhiều những phẩm chất tốt đẹp, luôn giúp đỡ những thành viên trong lớp, bạn quan tâm, chia sẻ những khó khăn, giúp cho tập thể lớp 6A1 chúng em ngày càng thêm gắn kết, ngày càng tiến bộ. Trước hết, Mai Phương là một học sinh gương mẫu của lớp, bạn có lực học xuất sắc, có thể học đều tất cả các môn, những bài tập dù khó đến đâu thì Mai Phương cũng có thể dễ dàng tìm ra đáp án.

Lớp học của em là một tập thể đầy đoàn kết, trong đó các thành viên trong lớp đều yêu thương, đoàn kết và có ý thức giúp đỡ nhau trong học tập cũng như trong cuốc sống hàng ngày. Tuy mỗi thành viên là một tính cách,là một con người hoàn toàn khác biệt nhưng khi hòa nhập vào một lại tạo ra sự phong phú, đa dạng cho lớp học, chúng em bổ khuyết cho nhau, học tập những tính tốt, những điểm tích cực của nhau để hoàn thiện bản thân mình.Mỗi thành viên trong lớp đều là tấm gương sáng để cho những người khác noi theo. Đối với em, người mà em yêu quý, ngưỡng mộ, là tấm gương sáng nhất mà em có thể học tập, noi theo đó chính là Mai Phương. Mai Phương là một lớp trưởng gương mẫu của tập thể lớp 6A1 chúng em, không chỉ có thành tích học tập xuất sắc mà Mai Phương còn là một tấm gương sáng về đạo đức, bạn có rất nhiều những phẩm chất tốt đẹp, luôn giúp đỡ những thành viên trong lớp, bạn quan tâm, chia sẻ những khó khăn, giúp cho tập thể lớp 6A1 chúng em ngày càng thêm gắn kết, ngày càng tiến bộ. Trước hết, Mai Phương là một học sinh gương mẫu của lớp, bạn có lực học xuất sắc, có thể học đều. 

Có được thành tích học tập tốt như vậy thì không thể không kể đến đức tính cần cù, chịu khó của Mai Phương, bạn luôn chú tâm vào việc học, kiên trì cho đến cuối cùng, dù có những khó khăn trong quá trình thực hiện nhưng Mai Phương không hề bỏ cuộc mà tìm ra những giải pháp để cho việc làm ấy có được những kết quả tốt nhất có thể. Em rất ngưỡng mộ đức tính ấy của bạn và luôn muốn học tập, noi gương và lấy đó làm động lực để em phấn đấu, nỗ lực. Với tư cách là một cán bộ lớp, Mai Phương là một lớp trưởng đầy mẫu mực.

Phương luôn có ý thức trong học tập, rèn luyện, làm mẫu cho các thành viên khác trong lớp, luôn đi đầu trong các phong trào thi đua về học tập, người tiên phong trong các hoạt động chung của lớp. Điều đáng nói ở đây là Mai Phương luôn khiên tốn, chân thành, bạn đốc thúc mọi người cùng tham gia với thái độ hòa nhã, thân thiện như những người bạn thân chứ không phải với tư cách của một lớp trưởng. Chẳng những vậy mà từ khi Mai Phương đảm nhiệm vị trí lớp trưởng thì lớp chúng em liên tục được xướng tên trong danh sách những lớp có thành tích thi đua xuất sắc nhất trường. Không chỉ là một người học trò ngoan, người lớp trưởng gương mẫu, Mai Phương còn là một người có tấm lòng nhân hậu, ấm áp luôn giúp đỡ những thành viên trong lớp.

Trong một lớp học sẽ có rất nhiều những hoàn cảnh khác nhau, có bạn gia đình có điều kiện nhưng cũng sẽ có rất nhiều bạn gia đình có hoàn cảnh khó khăn. Chúng em tuy học chung một lớp nhưng mỗi người lại ở những địa phương khác nhau nên không thể hiểu chi tiết, cụ thể về hoàn cảnh gia đình của từng bạn. Mặt khác, dù có những khó khăn nhưng các bạn đều không thể hiện ra bên ngoài, vì vậy mà chúng em không thể nhận biết, cũng không thể có những hành động giúp đỡ thiết thực nào. Nhưng Mai Phương thì không vậy, bạn luôn quan tâm đến từng thành viên trong lớp, qua trò chuyện, tìm hiểu thì Phương biết được những hoàn cảnh của các bạn, từ đó kêu gọi những thành viên khác trong lớp cùng giúp đỡ, giúp các bạn có hoàn cảnh kém may mắn vượt qua khó khăn, vươn lên trong học tập. Sự kiện em nhớ nhất, đó chính là một lần Mai Phương kêu gọi mọi người trong lớp cùng ủng hộ, giúp đỡ bạn Minh, một thành viên trong lớp.

Lúc ấy chúng em đều rất ngơ ngác, không hiểu chuyện gì thì Mai Phương đã kể về hoàn cảnh khó khăn của gai đình Minh, những ngày gần đây Minh không đi học không phải do lười biếng mà vì mẹ Minh đang bị bệnh nặng, Minh phải nghỉ học chăm sóc mẹ, bởi bố Minh mất sớm, nhà chỉ có hai mẹ con sống nương tựa vào nhau. Minh dùng sách vở cũ không phải không nghe lời thầy cô mà do hoàn cảnh khó khăn, bạn không có điều kiện mua sách mới.

Nghe Mai Phương nói về hoàn cảnh của Minh, chúng em một mặt cảm thấy bất ngờ, bất ngờ vì Minh luôn vui vẻ, hòa đồng, là một học sinh xuất sắc của lớp, không ai ngờ được Minh có hoàn cảnh khó khăn như vậy. Mặt khác, chúng em cảm thấy có lỗi vì đã không quan tâm nhiều hơn đến bạn bè, thế nên chúng em càng cảm phục trước Mai Phương, bạn luôn chân thành quan tâm đến mọi người. Nếu không có tình thương, tấm lòng nhân hậu thì đâu có thể nhận biết được những khó khăn của người khác.

Sau lời kêu gọi của Mai Phương, chúng em đã quyên góp tiền để giúp đỡ Minh, số tiền tuy không lớn nhưng chúng em đều mong nó có thể giúp đỡ cho Minh được phần nào những gánh nặng. Chúng em đã cùng nhau đến tận nhà Minh để thăm hỏi sức khỏe của mẹ Minh và động viên Minh.Mai Phương đã thay mặt cho lớp tặng số tiền quyên góp cho mẹ Minh, bác đã rất cảm động và gửi lời cảm ơn đến cả lớp. Mai Phương là một học sinh gương mẫu, là một tấm gương sáng để cho em và các bạn cùng lớp có thể noi gương theo. Bạn không chỉ là một người xuất sắc trong học tập mà còn là một người có tấm lòng nhân ái, luôn sẵn sàng giúp đỡ khi mọi người gặp khó khăn.

 

6 tháng 8 2021

Tham khảo ạ:

Thơ ca, nhạc, họa,... đều ca ngợi lòng mẹ. Với em, mẹ là tất cả. Mẹ là bầu trời, là hơi thở ấm áp, là tình thương yêu vô bến bờ nuôi em lớn khôn.

Mẹ em đã tứ tuần. Dáng mẹ gầy gầy, nhỏ nhắn với mái tóc cắt ngắn gọn gàng. Tóc mẹ xoăn tự nhiên nên ngọn tóc uốn cong, úp sát vào gáy, từng lọn tóc bồng bềnh rũ hai bên má rất xinh. Khuôn mặt mẹ thon thon, mắt to và mơ màng, hơi buồn buồn. Tia mắt mẹ sáng long lanh khi mẹ cười, trầm tĩnh, phân vân khi mẹ có điều lo nghĩ.

Với vẻ mặt điềm đạm, vững tin đầy nghị lực, mẹ quán xuyến mọi việc trong nhà, âu yếm, dịu dàng chăm sóc các con. Mẹ em làm việc gì cũng nhanh gọn, phong thái ung dung, vẻ ung dung ấy truyền sang các con nên chúng em quen việc, tự chủ trong học tập và càng vững vàng, vui vẻ hơn khi có mẹ bên cạnh.

Quanh năm suốt tháng mẹ chỉ thích ở nhà làm việc. Ngoài giờ làm việc ở công sở, mẹ chăm lo việc nhà, nấu cơm nóng canh sốt cho bố con em. Rỗi rảnh một tí, mẹ đọc sách báo, trồng hoa hoặc cắt may. Mẹ lúc nào cũng gọn gàng trong bộ đồ màu xanh nhạt. Đi làm hoặc đi phố, mẹ mặc đồ âu đàng hoàng, lịch sự. Em thích ngắm mẹ lúc mẹ đi dự tiệc cưới. Lúc ấy mẹ mặc áo dài, trang điểm rất đẹp.

Mẹ em đảm đang việc nhà, hiền hậu và cư xử khéo léo với hàng xóm láng giềng. Với bố em, mẹ ân cần chia sẻ niềm vui, nỗi buồn, đằm thắm, nhỏ nhẹ trong lời ăn, tiếng nói. Với các con, mẹ nghiêm khắc dạy dỗ và âu yếm ngọt dịu khuyên răn. Em tự hào vì mẹ em giỏi giang và xinh đẹp nhất nhà ngoại.

Ngoài việc kèm dạy cho chúng em, mẹ còn truyền đạt cho các con tình yêu thiên nhiên, yêu con người, yêu đất nước qua tình làng nghĩa xóm, qua những điệu ru ca dao, qua thơ ca đầy sức thuyết phục, cuốn hút. Em tự hứa cố gắng chăm học, học giỏi để trưởng thành vững vàng như hoài bão của mẹ nuôi dạy, bảo ban.

6 tháng 8 2021

“Sinh con ra trong bao nhiêu khó nhọc, mẹ yêu thương con hơn yêu cuộc sống”

Mỗi lần nghe lời bài hát em chỉ muốn chạy thật nhanh đến bên mẹ ôm chầm lấy mẹ, thơm lên má lên trán mẹ, cảm ơn mẹ đã sinh ra và yêu thương em.

Mẹ em năm nay đã ba mươi tuổi nhưng ai cũng nói trông mẹ trẻ như ngoài hai mươi. Dáng người mẹ dong dỏng cao, làn da mẹ trắng nõn như da em bé. Mẹ có khuôn mặt trái xoan, nhỏ nhắn. Nổi bật trên khuôn mặt ấy là đôi mắt như biết nói, đen láy, mỗi khi mẹ cười đôi mắt ấy lại lấp lánh lạ thường. Ai cũng bảo em có đôi mắt rất giống mẹ khiến em rất tự hào. Mũi mẹ cao, thẳng, là mũi dọc dừa. Đôi môi mẹ không dùng son bao giờ nhưng luôn có màu hồng tự nhiên rất tươi.

Mỗi khi mẹ cười, hàm răng trắng muốt lộ ra trông rất đẹp. Mẹ thích để tóc ngắn ngang vai nhuộm màu hạt dẻ, trông rất trẻ trung. Thường thì mẹ nội trợ ở nhà, mẹ mặc một bộ đồ ở nhà rất đơn giản, đến khi đi tiệc mẹ hay thích mặc những chiếc váy liền có màu trắng hoặc xanh. Mẹ bảo mẹ rất thích hai màu này nên quần áo của mẹ đa phần đều là màu như vậy. Mẹ em nấu ăn rất ngon, bố luôn nói là bố thích về nhà ăn hơn là ăn với khách ở bên ngoài vì đồ mà mẹ nấu còn ngon hơn ở nhà hàng.

Bữa sáng mẹ cũng dậy sớm để chuẩn bị cho cả nhà để cả nhà có một bữa dinh dưỡng nạp năng lượng cho ngày mới. Thỉnh thoảng, khi rảnh rỗi, mẹ còn dạy em biết cách nấu ăn nhưng có lẽ còn phải học nhiều em mới nấu được ngon như mẹ. Ở lớp em có cô giáo dạy bảo học hành, ở nhà, ẹm chính là cô giáo của em. Mẹ có một giọng nói dịu dàng truyền cảm, mỗi khi mẹ dạy em đọc bài em đều cảm thấy rất thích thú vì mỗi bài đọc qua giọng đọc của mẹ đều trở nên hay về dễ hiểu lạ thường làm cho em bị cuốn vào bài giảng ngay lập tức.

Đôi tay mẹ mũm mĩm, trắng ngần với những ngón tay búp măng. Đôi bàn tay ấy đã ân cần chải tóc cho em mỗi ngày, cầm tay em dạy em tập viết, đôi bàn tay chăm em ốm, nấu cơm cho em ăn,…Em yêu lắm đôi bàn tay mẹ. Mẹ vì em đã hi sinh rất nhiều, thanh xuân của mẹ đã dồn hết cho em, tình yêu mẹ đã đặt hết lên em, biết điều đó, em biết rằng mình không thể làm mẹ thất vọng.

Em rất yêu mẹ, trong trái tim em mẹ là tất cả, không ai có thể thay thế. Em tự hứa với lòng phải học thật giỏi, thật chăm ngoan để mẹ vui lòng.

 

Trường em có rất nhiều cây bóng mát, cây nào cũng đẹp, cũng tươi tốt, nhưng em thích nhất là cây phượng vĩ duy nhất ở cổng trường. Cứ mỗi hè về phượng vĩ lại nở hoa đỏ rực một góc trời, mời gọi cả tiếng ve kêu râm ran trong từng khóm phượng e ấp làm nức lòng lũ học trò chúng em.

Cây phượng và tiếng ve là những điều không bao giờ có thể thiếu vào những ngày hè ngập nắng nhất là đối với lũ học trò chúng em. Không biết cây phượng được trồng từ lúc nào nhưng từ khi em vào trường, cây phượng đã đứng đó, hiên ngang, hiền lành như một người gác cổng trung thành, một người bạn lớn mang lại cảm giác an toàn cho chúng em mỗi khi bước vào cánh cổng trường. Nhìn từ xa, cây phượng như một chiếc ô khổng lồ màu xanh đốm đỏ. Thân cây màu nâu sẫm, xù xì, có những đốm to lồi lên như những con mắt. Lại gần, em thấy những chiếc rẽ ngoằn ngoèo như những con rắn đang uốn lượn trên mặt đất. Mùa hè đã đến, hoa phượng nở đỏ rực một góc sân trường như một cây nấm đỏ khổng lồ giữa trời. Hoa phương mọc thành cùm chứ không bao giờ mọc riêng lẻ, tụ lại thành đóa trên cành, xòe ra duyên dáng, những cánh hoa mỏng như cánh bướm, sờ vào mềm mịn. Hoa phượng có mùi hương chẳng giống loài hoa nào, một mùi hương mà chỉ đám học trò chúng em mới hiểu bởi những đóa phượng đã góp phần tô điểm vào quãng đời học sinh chúng em những kỉ niệm khó quên. Vào những ngày hè oi bức, còn gì thú vị hơn khi được vui đùa cùng đám bạn dưới gốc cây râm mát này cơ chứ! Chúng em thường ngồi dưới gốc phượng, học bài, kể chuyện cho nhau nghe, mấy đứa nghịch ngợm thì lấy nhị phượng chơi trò đánh trận giả. Đến cuối năm, chúng em bảo nhau ép những đóa phượng vào trang lưu bút để lưu lại kỉ niệm tuổi học trò đến mãi về sau. Nhìn những cánh phượng được ép giữa trang vở như những cánh bướm dập dờn, làm sáng tươi cả một vùng trời tuổi thơ. Nhưng như vậy vẫn chưa đủ cho một mùa hè vì chỉ khi có âm thanh của tiếng ve râm ran trong vòm lá, không khí hè mới ngập tràn cả sân trường. Trong những kẽ lá phượng, ve đồng loạt kéo về tạo những dàn hợp xướng ca vui suốt ngày đêm làm rộn lên không khí náo nhiệt của mùa hè. Có đôi lúc chúng em còn rủ nhau ra gốc phượng ngồi để làm khan giả cho dàn đồng ca ấy. Hình như những chú ve sầu kia chẳng biết mệt, em chẳng thấy chúng ngừng nghỉ lúc nào mà luôn có tiếng nhạc phát ra từ vòm phượng như thúc giục chúng em bước vào mùa thi. Đó là lúc chúng em vừa vui vừa buồn. Vui là vì được ngắm những cánh hoa phượng đung đưa trong nắng và gió, được nghe dàn đồng ca mùa hè râm ran trong lá suốt ngày, cũng là lúc chúng em được nghỉ hè. Buồn là vì kì thì sắp tới và cũng vì đó là báo hiệu cho sự chia tay mái trường, bạn bè, thầy cô. Và khi những chùm hoa phượng tàn, tiếng ve kêu thưa thớt trong từng vòm cây kẽ lá là lúc mùa hè đã kết thúc, chúng em lại chuẩn bị bước vào một năm học mới với những niềm vui mới, cây phượng và tiếng ve lại tiếp tục đồng hành với tụi học trò vào mùa tiếp với hứa hẹn những niềm vui mới. Gắn với mỗi niềm vui nỗi buồn của tụi học trò chúng em nên phượng được gọi với cái tên thân thương: “Hoa học trò” còn tiếng ve được coi như sứ giả báo tin mùa hè.

Tham khảo nhá

Cây phượng vẫn đứng đó chứng kiến bao bọc học sinh đã trưởng thành từ đây cùng với tiếng ve không ngơi nghỉ báo hiệu mùa hè. Dù sau này xa mái trường nhưng em sẽ nhớ mãi về cây phượng như một người bạn của học sinh và âm thanh tiếng ve bên gốc phượng sẽ là âm thanh gọi về bao kỉ niệm của tuổi hoa sau này.

6 tháng 8 2021
 Không biết tự bao giờ tôi đã thích nghe tiếng ve sầu. Có lẽ từ lâu lắm rồi, thời còn học tiểu học, những ngày đầu hè là những ngày tôi thích nghe tiếng ve sầu nhất. Ngồi trong phòng học tôi thả hồn mông lung theo tiếng ve sầu. Cũng vì thích nghe tiếng ve sầu mà có lần tôi đã bị cô giáo phạt quỳ vì cô giáo hỏi mà tôi không nghe.

Tiếng ve sầu cứ ngân nga mãi trong ánh nắng chói chang, dưới bầu trời cao xanh lồng lộng của mùa hè, khiến những chùm hoa phượng vĩ vốn đỏ rực lại càng rực rỡ hơn, khiến bao cô cậu học trò tranh đua học hành chuẩn bị kỳ thi cuối năm và kỳ thi tuyển sinh.

Tiếng ve sầu làm tôi nhớ lại những trưa hè nắng cháy, bọn trẻ chúng tôi tụ tập dưới gốc phượng ở trường làng để hái hoa phượng chơi trò đá gà và tìm bắt ve sầu. Bắt được con ve sầu nào, chúng tôi bỏ ngay vào bao bóng để quan sát xem ve sầu kêu bằng cách nào. Quan sát xong, đứa thì bảo ve sầu kêu bằng miệng, đứa thì bảo tiếng kêu của nó phát ra từ đôi cánh... Chỉ có bấy nhiêu thôi mà chúng tôi cãi cọ la lối om sòm cả một góc sân trường. Cuối cùng chẳng có đứa nào lý giải được. Cũng may lúc đó có thầy giáo dạy môn Sinh vật đi qua, chúng tôi liền nhờ thầy giải thích giùm. Thấy chúng tôi tò mò, thầy ân cần giải thích: "Thực tế ve sầu không kêu bằng miệng. Miệng của nó vốn là một cái ống nhỏ dùng để cắm vào vỏ thân cây để hút nhựa. Tiếng kêu của ve sầu phát ra từ thắt lưng của nó. Ở cạnh bụng của nó có một cái màng giống như màng trống. Chính cái màng này đã phát ra tiếng kêu râm ran thật thú vị suốt cả mùa hè. Và chỉ có ve sầu đực mới kêu được, còn ve sầu cái thì không". Lời giải thích của thầy thật hấp dẫn, bọn trẻ chúng tôi cứ há hốc mồm nghe. Bấy giờ bọn trẻ chúng tôi mới tin là ve sầu phát ra âm thanh từ thắt lưng của nó. Từ hôm đó chúng tôi không còn tìm bắt ve sầu, cũng không tụ tập dưới gốc phượng hái hoa chơi trò đá gà giữa trưa hè nữa.

Tiếng ve sầu còn làm cho tôi nhớ lại những ngày tháng xa nhà, nhất là những ngày hè tham gia đội thanh niên tình nguyện lên vùng cao làm công tác giáo dục. Lúc đó tôi được bố trí ở nhà một bác nông dân ngoài sáu mươi tuổi. Nhà bác sát rừng dương nên suốt ngày chỉ nghe tiếng ve sầu và tiếng xào xạc của rừng dương khi gió thổi qua. Lần đầu tiên xa nhà đến ở nhà bác, tôi không sao ngủ được, nằm thao thức nhìn lên mái nhà, nghe tiếng ve sầu kêu râm ran như một điệu nhạc dài vô tận cứ ru hồn tôi vào giấc ngủ chập chờn. Rồi những trưa hè từ lớp học trở về tôi không ngủ trưa được, tiếng ve sầu râm ran làm tôi nhớ nhà đến ứa nước mắt. Tôi thấy hoàn cảnh nhà bác nông dân này sao giống hoàn cảnh nhà tôi quá. Nhà tôi cũng nghèo như nhà bác nhưng chị em tôi ai cũng học đến nơi đến chốn, còn bác thì con cái không đứa nào biết chữ. Tôi cảm thấy thương cho cha mẹ tôi mà cũng thương cho gia đình bác quá. Tôi nghĩ giá như ngày trước có đội thanh niên tình nguyện như bây giờ thì gia đình bác đâu đến nỗi... Tôi tự nhủ: "Thôi mình sẽ cố gắng giúp các con của bác biết được cái chữ. Ngày đêm tôi miệt mài đem hết trí lực của mình ra dạy cho các con của bác. Sau ba tháng hè, các con của bác đã biết đọc, biết viết. Tôi và bác mừng không thể tả.

Kết thúc đợt công tác, tôi trở về đơn vị cũ, khi chia tay bác tặng tôi một cuốn sổ tay, trên bìa in một chú ve sầu đang ca hát.

Từ đó trở đi tôi không còn thời gian để nghe tiếng ve sầu nữa. Hôm nay con trai của tôi bắt được con ve sầu đem về hỏi tôi: "Ba ơi! Ve sầu kêu bằng gì?". Câu hỏi ấy làm sống dậy trong tôi bao hoài niệm của một thời thơ ấu đã qua. Cái thời mơ mộng thả hồn theo tiếng ve sầu. Tôi lại giải thích cho con tôi bằng chính những điều đã học được từ thầy giáo dạy Sinh năm nào. Và tôi cũng không quên dặn các con không được trèo lên cây bắt ve sầu.

6 tháng 8 2021

Bài văn nay rất hay đậm chất Japan:>

6 tháng 8 2021

Ai trong chúng ta cũng có những ký ức tuổi thơ về một thời trẻ con đã qua. Đó có thể là những kỷ niệm vui và hạnh phúc nhưng cũng có thể là những kỷ niệm mà chúng ta phạm sai lầm và rút kinh nghiệm. Tuy nhiên, tất cả những ký ức ấy đều sẽ là hành trang để chúng ta bước vào đời, là những cái mà khi chúng ta nhớ về sẽ cười mỉm hạnh phúc hoặc ăn năn hối hận. Ký ức tuổi thơ có vai trò quan trọng đối với tinh thần mỗi người. Khi nhớ về những kỷ niệm hạnh phúc, chúng ta sẽ cảm thấy hạnh phúc và trân trọng quãng thời gian tốt đẹp đã qua đó. Đồng thời, từ những kỷ niệm đẹp đẽ ấy, chúng ta sẽ hiểu bản thân mình trân quý điều gì mà cố gắng gặt hái trong tương lai. Mặt khác, khi nhớ về những kỷ niệm mà chúng ta mắc sai lầm trong quá khứ, bản thân sẽ thấy ăn năn hối hận về những sai lầm mình đã làm ra. Từ đó, bản thân sẽ biết soi sáng vào những ký ức ấy để mà ko mắc sai lầm như vậy nữa. Ký ức đóng một vai trò quan trọng đối với đời sống tình cảm tinh thần của mỗi người. Tóm lại, ký ức tuổi thơ dù đẹp hay chưa đẹp thì đều cũng sẽ là thứ mà khi chúng ta của hiện tại nhìn vào có thể định hướng được tương lai cho mình.

10 tháng 8 2021

kỉ niệm khi đó thật đẹp, khi tôi hiểu được về tình bạn, tôi vẫn còn nhớ như in như gì bố nói với tôi khi chỉ có mới 6 tuổi: " Giây phút đẹp nhất trong đời mỗi con người là khi chúng ta tin tưởng lẫn nhau, khi quanh ta không còn sự nghi ngờ, một cảm giác dễ chịu, thoải mái. Chừng nào sự nghi ngờ chưa chấm dứt thì tinh thần đồng đội sẽ không thể bền vững, tình bạn cũng sẽ không được lâu bền. Nói cách khác, nếu thiếu sự tin tưởng thì tinh thần đồng đội vẫn sẽ tồn tại nhưng nó sẽ dễ dàng bị phá vỡ bất cứ khi nào đứng trước giông bão. Sự tin tưởng có thể giúp ta vượt qua tất cả các khó khăn, thử thách, cho dù trong bóng tối của cái ác, của sự gian khổ vẫn phải luôn le lói chút ánh sáng yếu ớt nhưng rất quyết liệt của tình bạn, của sự tin tưởng.
HT :)))

5.Trong bài Tuổi Ngựa (sách Tiếng Việt 4, tập một), nhà thơ Xuân Quỳnh có viết: Tuổi con là tuổi NgựaNhưng mẹ ơi đừng buồnDẫu cách núi cách rừngDẫu cách sông cách biểnCon tìm về với mẹNgựa con vẫn nhớ đường Qua đoạn thơ, em thấy người con muốn nói với mẹ điều gì? Điều đó cho thấy tình cảm của người con đối với mẹ ra...
Đọc tiếp

5.Trong bài Tuổi Ngựa (sách Tiếng Việt 4, tập một), nhà thơ Xuân Quỳnh có viết:

 

Tuổi con là tuổi Ngựa

Nhưng mẹ ơi đừng buồn

Dẫu cách núi cách rừng

Dẫu cách sông cách biển

Con tìm về với mẹ

Ngựa con vẫn nhớ đường

 

Qua đoạn thơ, em thấy người con muốn nói với mẹ điều gì? Điều đó cho thấy tình cảm của người con đối với mẹ ra sao?

.........................................................................................................................................................

.........................................................................................................................................................

.........................................................................................................................................................

.........................................................................................................................................................

.........................................................................................................................................................

1

người con muốn nói với người mẹ con sẽ luôn nhớ về mẹ và sẽ vẫn tìm về với mẹ 

điều đó cho thấy người con rất yêu người mẹ 

Danh từ: bình minh; bình nguyên 

động từ :bình phẩm; bình bầu ;bình phục 

tính từ :  bình lặng ; bình dị ; bình tâm 

mình chắc chắn nha

6 tháng 8 2021

4.Xếp các từ ghép sau vào bảng phân loại:

Bình minh, bình lặng, bình tâm, bình phục, bình nguyên, bình bầu, bình dị, bình phẩm

Danh từ

Động từ

Tính từ

......Bình minh... bình nguyên.....bình bầu,....................................

.................................................

......bình tâm,.....bình phẩm....................................

.................................................

........ bình lặng,.....bình phục........bình dị,..........................

................................................

6 tháng 8 2021

3.Dựa vào nghĩa, hãy xếp các từ ngữ sau thành hai nhóm và cho biết lí do vì sao em xếp như vậy (ghi lí do vào chỗ trống trong ngoặc):

Mũi thuyền, mũi kim, mũi dọc dừa, mũi đất, mũi đỏ, mũi dao, mũi tẹt, mũi hếch.

-Nhóm (1):

........mũi thuyền, mũi kim, mũi đất, mũi dao..........................................................................................................................................

(lí do:

.........chỉ bộ phận ( nhô ra ) của vật nào đó..............................................................................................................................................

-Nhóm (2):

..........các từ còn lại..........................................................................................................................................

(lí do

.........chỉ mũi ( bộ phận ) của cơ thể con người.............................................................................................................................................

 

6 tháng 8 2021

nhóm 1 mũi dọc dừa mũi đỏ mũi tẹt mũi hếch 

nhóm này là những từ chỉ đặc điểm của mũi người

nhóm 2 còn lại là chỉ bộ phận phần đầu của một sự vật nào đó

6 tháng 8 2021

rộng rãi / chật hẹp , chật chội

ồn ào / yên tĩnh , tĩnh lặng

hoang phí / tiết kiệm , kiệm ước

chia rẽ / đoàn kết , kết hợp