Viết 1 đoạn văn ngắn khoảng từ 10-15 dòng về 1 cảnh đẹp em đã từng thấy trong 1 chuyến du lịch nào đó .KO CHÉP TRÊN MẠNG
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Công cha như núi Thái Sơn,
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.
Một lòng thờ mẹ kính cha,
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con.
câu 1 : B - B- B - T - T - B (vần ơn)
câu 2 : T - T -B - T - B - B - T - B ( V - uồn)
câu 3 : T - B - B -T - T - B (V -a)
câu 4 : B - B - T - T - T - B - T - B (V - à)
Tham khảo nhé:
Giờ ra chơi, chúng tôi ùa ra khỏi lớp như ong vỡ tổ. Từng đàn ong đông đảo ùa ra sân trường. Ơ! Bụi hoa hồng ở sân trường tôi mọi hôm tươi tắn, cởi mở thế mà hôm nay, những bông hồng lại ủ rũ, cành lá khẳng khiu, trơ trụi. Tôi nghe thấy một chị nức nở:
- Đám học trò gì mà nghịch như giặc! Hôm qua, một cậu nào đó đã ngắt người bạn thân nhất của tôi một cách tàn nhẫn. Tôi đã khóc suốt cả ngày. Tôi sợ lắm! Không biết hôm nay chúng lại giở trò gì nữa đây!
Cây bàng cũng buồn rười rượi chẳng kém. Bác buồn bã kể lể:
- Mùa này tôi ước gì không ra nhiều quả đến vậy. Hôm kia, có mấy cu cậu đã trèo lên tôi hái quả và bẻ khỏi tôi bao nhiêu là cành. Tôi đau điếng nhưng chẳng làm gì được.
Ngay cả cây phượng mới lớn cũng bị bẻ gãy gần hết cành. Trông anh thật đáng thương làm sao! Khi được gieo trồng, anh xanh tốt bao nhiêu thì bây giờ anh ủy mị và nhợt nhạt bấy nhiêu. Anh than thở:
- Tôi thì có hơn gì bác. Bác đã có tuổi rồi, còn tôi thì mới thiếu niên, sức đang khỏe thì tự nhiên có mấy đứa nghịch hơn cả quỷ chẳng biết học lớp nào đến bẻ gãy hết cả cành của tôi. Từ đó tôi đâm ốm, phải mấy tuần thì những cành mới mới ra.
Dì cúc dại vội chen vào ngày:
- Trời ạ, các ông các bà ơi, chị em tôi mới nở cách đây vài ngày thôi mà chiều qua có cô nào ngắt mất em gái tôi. Tôi đã rất cố gắng để giữ cô ta khỏi ngắt em nhưng không được. Tôi buồn lắm.
Mấy dì cúc dại an ủi nhau:
- Thôi, dù thế nào cũng phải gắng mà sống các chị ạ. Chúng ta vốn xấu hơn những chị em khác nhiều, lại được trồng ở góc sân trường là nơi chẳng có mấy ai lui tới, chắc chúng ta sẽ không bị ngắt nhiều đâu.
Càng nghe cây nói, em càng thấy thương hại cho bác bàng đứng tuổi đang sai trĩu quả chín, cho những chị hoa hồng xinh đẹp, anh phượng ốm yếu và những dì cúc dại mộc mạc. Tôi bất chợt thấy một số bạn rủ nhau ngắt một chị hoa hồng. Tôi liền chạy ra nhanh nhất có thể. May sao, khi tôi tới nơi thì các bạn vẫn chưa ngắt hoa. Tạm biệt các bạn nhé! Tôi không thể để những loài cây ở sân trường tôi phải chịu đựng những trò nghịch ngợm của chúng tôi lâu thêm được nữa. Nhưng can ngăn đám bạn kia vẫn chưa đủ. Nếu là tôi, bạn sẽ nói gì với họ?
Biện pháp tu từ : ẩn dụ (nắng mưa với những vất vả,cực nhọc)
`->` Tác dụng : tăng sức gợi hình,gợi cảm và tăng thêm giá trị biểu cảm cho câu thơ từ đó cho chúng ta thấy được sự vất vả,cực nhọc mà mẹ phải chịu đựng suốt cuộc đời
BPTT: Ẩn dụ:
+ ”nắng mưa”: những khó khăn,khổ cực của người mẹ phải gánh chịu.
+ Từ ”lặn” trong đoạn thơ trên thể hiện được những khó khăn của người mẹ đang còn đọng lại trong mẹ.Mẹ đã hi sinh vì con,vì tương lai sau này của con.
TÁC DỤNG:- Với việc sử dụng từ “lặn”, câu thơ thể hiện được sự gian lao, vất vả trong cuộc đời người mẹ, nhưng khắc sâu, nhấn mạnh hơn sự gian lao, vất vả của người mẹ trong cuộc sống;
- Qua đó thấy được nỗi gian truân, cực nhọc của đời mẹ không thể thay đổi, bù đắp… (nếu thay bằng các từ: ngấm, thấm,... thì nỗi vất vả chỉ thoảng qua, có thể tan biến đi...)
Tick tớ ạ
Em tham khảo đoạn văn sau đây cô viết về nhân vật "Lượm" trong bài thơ "Lượm" của Tố Hữu nhé!
Trong bài thơ "Lượm", nổi bật nhất chính là hình ảnh chú bé Lượm. Lượm cũng giống bao bao đứa trẻ khác, đều rất hồn nhiên, yêu đời với thân hình nhỏ bé "loắt choắt", "cái đầu nghênh nghênh", "ca lô đội lệch", "mồm huýt sáo vang", "như con chim chích",... Cậu bé nhỏ tuổi ấy đảm nhiệm vai trò rất quan trọng: liên lạc. Dù nhỏ tuổi, Lượm rất dũng cảm, gan dạ, hoàn thành tốt mọi nhiệm vụ được giao. Sự hi sinh của người anh hùng nhỏ tuổi đã gợi bao xót xa cho người đọc.
* So sánh: câu in đậm.
Qua văn bản " Thánh Gióng" em đã được học đầu năm ,đây là nhân vật mà em rất ngướng mộ khi có sức mạnh phi thường và lòng yêu nước rồi rào. Em thấy rằng nhân vật Thánh Gióng như một vị thần, ăn mấy bát cơm liền lớn nhanh như thổi ,giặc đến một mình ra trận gẫy kiếm liền lôi những cây trẻ lên để quật.Đây còn là nhân vật thể hiện cho tình đoàn kết và lòng yêu nước của nhân dân nên em rất yêu quý nhân vật Thánh Gióng.
Gợi ý viết đoạn văn/ bài văn kể lại một chuyến du lịch của em:
1. Mở đoạn/ bài: Giới thiệu khái quát về chuyến du lịch của em.
2. Thân đoạn/ bài:
- Giới thiệu bối cảnh, các nhân vật liên quan/
- Kể lại chi tiết chuyến du lịch của em: Cảnh vật ra sao? Con người thế nào? Em có cảm xúc gì?...
- Kết hợp kể với các phương thức biểu đạt khác để đoạn/ bài văn trở nên lôi cuốn hơn.
3. Kết đoạn/ bài: Nêu bài học, điều làm em đáng nhớ từ chuyến du lịch.
Mỗi chúng ta, ai sinh ra và lớn lên cũng có một người mẹ. Mẹ là người có công cưu mang chín tháng mười ngày. Mẹ là người chở che, bảo vệ, dưỡng dục và nuôi ta khôn lớn. Tình yêu thương của mẹ là tình cảm cao đẹp nhất mang tên: tình mẫu tử.
Tình yêu thương của mẹ là sức mạnh nuôi ta khôn lớn. Ngay từ khi còn chưa rõ hình hài, chỉ là một sinh linh bé nhỏ mới bắt đầu sự sống con người đã được đón nhận một thứ tình yêu vị tha và vô hạn: tình mẹ. Rồi từng ngày từng ngày trôi, chúng ta lớn dần lớn dần trong bụng mẹ. Chúng ta ngày càng lớn, cơ thể mẹ ngày càng nặng nề. Những tháng đầu của thai kỳ mẹ đã trải qua biết bao những khó khăn, chỉ mong bảo vệ được sinh linh bé nhỏ đang lớn dần trong bụng mẹ. Đứa con càng lớn thì mẹ càng mệt mỏi hơn, nhưng mẹ vẫn luôn vui và chờ mong đến ngày được gặp thiên thần bé nhỏ của mẹ. Con người gọi mẹ là người phụ nữ, là phái yếu, nhưng mẹ không yếu mềm, sẵn sàng trải qua cuộc vượt cạn một mình để được gặp đứa con thân yêu.
Tình yêu thương của mẹ sẽ gửi vào những lời ru, những câu hát, đong đầy nơi ánh mắt mỗi khi ngắm nhìn bé con xinh đẹp của mình. Khi con ốm, mẹ sẽ thức trắng đêm trông con, săn sóc. Mỗi ngày nhìn con dần lớn khôn là hạnh phúc của những người mẹ. Đó là sức mạnh vô biên của tình mẫu tử. Mỗi một ngày con lớn hơn một chút, là mỗi một ngày mẹ lại già thêm. Từ khi có con, con đã trở thành mối quan tâm hàng đầu trong cuộc đời của mẹ.
Có những người mẹ quên mình, không quản nắng mưa nhọc nhằn, làm tất thảy để cho con cái không thua bạn kém bè. Tình yêu ấy trao đi không một chút tính toán. Tình yêu ấy là cả một đức hi sinh cao cả. Có những lúc, đứa con còn ngây dại chưa hiểu được điều đó. Chúng không biết rằng mẹ chúng làm tất cả để chúng có cuộc sống tốt đẹp nhất có thể.
Thậm chí có những đứa trẻ căm ghét mẹ vì mẹ chúng không đáp ứng được những điều mà chúng mong muốn. Có những đứa con lầm đường lạc lối, bị cả xã hội ruồng bỏ, nhưng đối với những người mẹ, dù có đau đớn, xót xa, nhưng chúng vẫn là những đứa con đáng thương cần được chở che và bảo vệ. Trong cuộc sống này, không có gì là miễn phí ngoài tình yêu của mẹ cha.Tình yêu thương của mẹ là thứ tình cảm thiêng liêng nhất trên đời.