K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

25 tháng 1 2022

Thế là vào đêm giao thừa, cô bé bán diêm đã cùng bà “bay lên trời với Thượng đế”. Từ đây, em sẽ có một cuộc sống đầy đủ, hạnh phúc, không phải lo lắng gì nữa. Nhưng, có thật là em sẽ vui vẻ suốt cả ngày không, có thật là em sẽ hoàn toàn vô tư sống trên thiên đường?

      Bà dắt tay cô bé bán diêm về trời. Em đã gặp được biết bao là thiên thần bé xíu, xinh xinh, mỗi thiên thần có một đôi cánh trắng toát, mượt mà đằng sau lưng. Trên tay họ là những chiếc kèn để thổi chào mừng em. Cô bé rất háo hức. Vừa đi, em vừa nhảy chân sáo. Có lẽ lâu lắm rồi, em mới được thực sự là một đứa trẻ như bây giờ. Cổng thiên đường rộng lớn, sáng lên một màu vàng lấp lánh. Nó mở ra một vùng đất rộng mênh mông, tươi đẹp, có biết bao nhiêu là hoa. Cô bé đứng sững lại. Chưa bao giờ em thấy nơi nào tràn ngập màu sắc như thế này. Nước mắt chảy dài trên khuôn mặt em, vì quá hạnh phúc, vì xúc động. Em tiến vào trong thiên đường. Ở đây có rất nhiều người, họ vui vẻ, thân thiện. Bỗng, em thấy một bóng hình quen thuộc, rất quen thuộc, gần gũi với em. Em reo lên thật to:

– Mẹ! Mẹ! Mẹ ơi!

       Rồi em chạy đến ôm chầm lấy mẹ. Hai mẹ con cùng khóc nức nở. Hôm nay là ngày hạnh phúc nhất trong cuộc đời em. Vừa có bà, vừa có mẹ, em sẽ mãi được chở che, bao bọc. Niềm vui ấy đã theo cô bé bán diêm suốt cả ngày. Cô bé cứ luôn nghĩ “mình đã có một mái ấm gia đình ấm áp, đầy đủ, tràn ngập yêu thương”. Đầy đủ? Có thật sự là đầy đủ không? Cô bé chợt nhớ đến bố: “Không biết khi không thấy mình, bố có lo lắng không, có đau khổ không, rồi bố sẽ sống thế nào trong những ngày còn lại”. Những ý nghĩ ấy cứ quanh quẩn trong đầu óc cô bé cả đêm. Sáng hôm sau, em xin bà cho em đến gặp Thượng đế để xin bề trên cho em được nhìn thấy bố. Một tia sáng lấp lánh chiếu rọi xuống những đám mây. Em thấy thế giới mà trước kia em đã sống.

       Bố em bước ra khỏi căn nhà lụp sụp với cái dáng khật khưỡng của kẻ say rượu. Vừa đi bố vừa lầm bầm điều gì đó, nhưng em biết là bố đang tìm em. “ Một ngày trôi qua rồi mà bố mới nhớ đến đứa con gái của mình” – em buồn bã nghĩ. Bố đi khắp con phố mà không thấy em đâu. Có lẽ là bố đang tức giận lắm. Nhưng mà bố vẫn tiếp tục đi tìm. Bố tới những nơi gần đó. Hỏi thăm mọi người về em. Chắc lúc đầu bố tìm em chỉ để lấy tiền bán diêm thôi, nhưng bây giờ thì bố lo lắng thật. Bố chạy thật nhanh, mồ hôi chảy đẫm áo, quanh quẩn nhìn khắp nơi. Em xúc động lắm. Em chỉ muốn chạy thật nhanh xuống nói với bố hãy lên trời cùng em. Bố tìm em tới tận trưa. Rồi ông đi qua một nhà thờ. Mọi người bàn tán xôn xao lắm. Bố hỏi một người, và người đó nói rằng họ vừa tổ chức tang lễ cho một cô bé bán diêm bị chết vì rét. “Đó chính là mình” – em bần thần nghĩ. Và ở dưới kia, người bố cũng rất sững sờ. Ông cứ đứng yên một chỗ, đôi mắt nhìn vô định. Một giọt nước mắt chảy xuống. Ông hét lên một tiếng đầy đau khổ:

– Trời ơi! Con ơi! Con của bố!

       Rồi ông như không thể đứng vững, ông ngã xuống con đường đầy tuyết. Bất ngờ, cô bé bán diêm hốt hoảng gọi to:

– Bố!

      Cô bé lại khóc, nhưng không phải vì xúc động nữa, mà vì đau khổ. Em thấy thương bố. Liệu có phải chính em đã làm bố đau khổ? Có phải em là người có lỗi? Em day dứt, ân hận. Trong tiếng khóc, em nói với bà:

       – Bà ơi… bà có thể…xin cho Thượng đế… cho bố cháu lên… thiên đường này.., không ạ?

      Người bà ôm chầm lấy cô bé, lau nước mắt rồi an ủi:

      – Cháu nín đi… cháu nín đi…

Cô bé được đưa vào phòng nghỉ ngơi. Em cần thời gian để trấn tĩnh.

      Vài ngày sau, em thấy bố em ngồi một góc trong căn nhà, ngắm nhìn tấm ảnh duy nhất của em mà bố còn giữ. Không rượu chè nữa, bố cứ ngồi im như vậy, tay mân mê tấm hình đó. Trong nhà đã tối, giờ lại càng âm u và buồn tẻ. “Đã mấy ngày rồi mà bố cứ ngồi thế này ?” – em lo lắng. Đôi mắt bố sưng lên vì khóc nhiều. Em thấy thương bố da diết. Rồi bỗng, bố đứng dậy, tay nắm chặt. Bố phải đi xin việc và khó khăn lắm mới được nhận vào hàng bán bánh kẹo. Bố đã phải năn nỉ người ta suốt mấy ngày, và cũng vì người ta thương bố quá. Lâu sau đó, cô bé bán diêm mới lại nhìn xuống thế giới của bố. Em rất bất ngờ khi thấy bố đang làm việc tốt trong cửa hàng. Bỗng có một em bé nghèo đang ăn xin trên đường. Bố vội vã chạy ra, mang cho em bé một chiếc bánh thật ngon mà bố vừa mua được. Em bé ấy cười hiền lành, và bố cũng vậy. Ở đâu đó trên thiên đường, cô bé bán diêm cũng cười thật tươi.

      Lúc ấy, cô bé bán diêm mới thực sự hạnh phúc. Cô bé có thể hoàn toàn vui vẻ sống bên bà và mẹ, vì cô bé tin rằng bố em cũng đang rất hạnh phúc. Nhưng có một điều mà em không biết, đó chính là dòng chữ mà em đã ghi sau tấm ảnh là điều khiến cho bố em thêm sức mạnh để sống tiếp. Em ghi gì trên đó, em cũng quên rồi nhưng bố em thì nhớ mãi: “Bố ơi, con yêu bố lắm, con tin là bố có thể luôn sống tốt trên thế giới này”.

25 tháng 1 2022

Thực ra cô bé không chết mà cô chỉ ngất đi,lúc tỉnh dậy,cô thấy mình đang nằm trong bệnh viện.Cô cố nhớ lại những gì đã xảy ra với mình nhưng cô không thể nhớ được-đầu cô đau quá.Bỗng,bố cô bước vào phòng bệnh,ôm chầm lấy cô,nức nở khóc và xin lỗi cô vì bao lâu nay đã đối xử không tốt với cô.Ông nói ông đã suy nghĩ rất nhiều về những gì mình đã làm trước đây.Ông đã bỏ rượu và tìm được 1 việc làm tốt.Ông hứa từ bây giờ ông sẽ bù đắp những mất mát cô đã chịu trong thời gian trước
Và cuối cùng hai bố con học dắt nhau ra khỏi bệnh viện,dù trời rất lạnh nhưng họ không cảm thấy lạnh vì có một ngọn lửa của tình yêu thương đang nhen nhóm trong trí tim họ...

[ HT ]

25 tháng 1 2022

Tham khảo:

Dàn ý tả chiếc cặp sách
1. Mở bài:

Đó là chiếc cặp em được má mua cho vào dịp khai giảng năm học lớp 5.
2. Thân bài:

- Tả bao quát chiếc cặp sách:

Chiếc cặp có quai đeo
Làm bằng vải da
Hình khối hộp chữ nhật
Màu xanh tươi và xanh thẫm
- Tả chi tiết từng bộ phận:

+ Nắp cặp và mặt trước:

Màu xanh tươi có hình trang trí.
Đường viền cặp màu vàng.
Khóa sáng loáng.
- Mặt sau cặp:

Hình chữ nhật xanh thẫm hơn mặt trước.
Có vân chìm, đặt tay lên thấy ram ráp.
- Quai cặp:

Quai da den để xách.
Dây đeo màu xanh, để deo qua vai.
- Các bộ phận bên trong:

Cặp có 3 ngăn, một ngăn rộng, 2 ngăn hẹp.
Công dụng của từng ngăn,...
3. Kết bài:

Tình cảm gắn bó với chiếc cặp

25 tháng 1 2022

1. Mở bài: Giới thiệu hộp đồ chơi:

 Trước ngày sinh nhật một hôm, ông bà nội mua cho em một hộp đồ chơi xếp hình. Đây là món đồ chơi mà bấy lâu em mong ước.

2. Thân bài

a. Tả hộp đồ chơi

  • Hộp đồ chơi rất to, hình vuông, ước chừng cao bảy mươi phân.
  • Mặt ngoài của hộp vẽ một ngôi nhà mái ngói đỏ tươi nằm trong khu vườn đầy hoa và cây ăn trái.
  • Trong hộp có nhiều khối nhựa với nhiều màu sắc và hình thù khác nhau.
  • Trong hộp có một cuốn sách hướng dẫn xếp hình và một máy cát sét nhỏ.

b. Tả hình em xếp

  • Mẫu hình em chọn dể xếp chính là ngôi biệt thự nằm giữa khu vườn có những luống hoa hồng trồng ngay trước sân nhà.
  • Giữa hai luống hoa là một lối đi nhỏ được rải bằng sỏi trắng.
  • Trong sân có một hồ cá với hòn non bộ.
  • Với bộ đồ xếp này, em xếp dược rất nhiều hình.

3. Kết bài

  • Từ khi có bộ đồ xếp, em cảm thấy mình khéo tay hẳn lên.
  • Em thầm cảm ơn ông bà nội vì đã tặng cho em một bộ đồ chơi rất ý nghĩa.
25 tháng 1 2022

Lập phương Rubik (Khối Rubik hay đơn giản là Rubik) là một trò chơi giải đố trí tuệ được giáo sư người Hungary, Ernox Rubik phát minh vào năm 1974. Đây là một trong những trò chơi được phát minh ra nhằm giúp người chơi giải trí. Nhưng đồng thời cũng giúp người chơi phát triển tư duy và trí tuệ. Có thể nói khối Rubik là một trong những loại đồ chơi bán chạy nhất thế giới. Trong đó, Rubik 3x3x3 là phiên bản Rubik cơ bản nhất và được nhiều chơi quan tâm.

Khối Rubik 3×3 được cấu tạo bởi các mảnh được ghép lại thành một khối lập phương 6 mặt. Mỗi mặt của Rubik bao gồm 9 ô vuông và được sơn phủ một trong sáu màu khác nhau, thông thường là trắng, đỏ, vàng, cam, xanh lá cây và xanh dương (một số khối khác thay thế mặt màu trắng bằng màu đen, trong đó Trắng đối diện với vàng, Cam đối diện với Đỏ, Lục đối diện với Lam.)

Khối Rubik 3×3 bao gồm 26 mảnh/ viên Rubik ghép lại với nhau: 

– Viên trung tâm: gồm 6 viên, mỗi viên trung tâm chỉ có 1 mặt màu, dù bạn quay như thế nào đi nữa thì vị trí của các viên này đều không thay đổi. Như vậy, màu của một viên trung tâm ở một mặt nào đó cũng chính là màu của cả mặt đó.

– Viên cạnh: gồm 12 viên, mỗi viên có 2 mặt màu. Các viên này nằm giữa các cạnh của khối Rubik.

– Viên góc: gồm 8 viên, mỗi viên có 3 mặt màu. Các viên này nằm ở các góc của khối Rubik

.

25 tháng 1 2022

Mọi người trong gia đình em đều rất yêu thương nhau. Nhưng người mà em yêu thương nhất là bà ngoại của em.

Bà em đã gần bảy mươi tuổi, nhưng bà vẫn còn minh mẫn lắm. Dáng người bà nhỏ. Lưng của bà đã bị còng xuống. Bà có một khuôn mặt phúc hậu. Mái tóc đã bạc trắng. Làn da in hằn dấu vết của thời gian nhưng vẫn toát lên vẻ hồng hào tươi sáng. Đôi mắt của bà đã mờ đục đi nhiều. Đôi bàn tay với nhiều nếp nhăn nheo nhưng rất ấm áp.

Em vẫn còn nhớ rất nhiều kỉ niệm của bà. Hồi bé, bà đã bồng bế, dìu dắt yêu thương em hết lòng. Chỉ tiếc rằng bắc nam xa cách em không có dịp về thăm bà nhiều hơn. Em còn nhớ hồi nhỏ, vì bố mẹ có nhiều việc bận nên đã gửi em về quê cho ông bà chăm sóc. Bà là người thương chúng em nhất nhà. Khi đi đâu chơi bà cũng dẫn chị em chúng em theo. Thuở ấy bệnh của bà còn chưa trở nặng, bà vẫn đi chợ mỗi buổi sớm, có lúc bà đưa em theo, có lúc để chúng em ở nhà rồi mang về cho chúng em cái bánh rán, cốc chè đậu hay là nắm xôi bọc trong lá chuối... Dù đã lâu rồi không còn ăn những thứ quà quê dân dã ấy, thế nhưng em vẫn nhớ mãi mùi vị ngon ngọt. Những ngày em bị ốm, bà cũng là người chăm lo hết mực. Bà còn thức trắng đêm để canh cho em được giấc ngủ ngon lành.

Bà ngoại cũng chính là một điểm tựa tinh thần của mọi thành viên trong gia đình. Em mong rằng bà sẽ luôn khỏe mạnh để có thể sống bên cạnh chúng em thật lâu.

25 tháng 1 2022

Bà ngoại em năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi. Bà trông vẫn khỏe mạnh vì bà luôn giữ thói quen đi bộ vào mỗi sáng. Khuôn mặt của bà tròn trịa, phúc hậu. Đôi mắt ngả màu nâu xám của bà lúc nào cũng ánh lên sự hiền từ, ấm áp. Mái tóc bà dài ngang lưng, đã bạc trắng hơn nửa. Bà em còn là một người yêu thương con cháu hết mực. Em đã lớn lên cùng với lời ầu ơ ngọt ngào bà ru, với bao câu chuyện cổ tích kì thú bà kể. Mỗi tối, đôi tay gầy xương, nhăn nheo của bà lại vỗ về em đi vào giấc ngủ. Em rất yêu quý người bà hiền hậu này của mình. Em ước mong bà luôn mạnh khỏe để sống vui cùng con cháu.

Thế này đc k ko?

25 tháng 1 2022

Vịt nào cũng đi bằng 2 chân.

25 tháng 1 2022

mọi con vịt đều đi đc bằng 2 chân

đúng ko

Câu 1: Bỏ ngoài nướng trong, ăn ngoài bỏ trong là gì?Câu 2: Bà đó bả chết bả bay lên trời. Hỏi bà ấy chết năm bao nhiêu tuổi và tại sao bà ấy chết?Câu 3:  Lịch nào dài nhất?Câu 4: Con gì ăn lửa với nước than?Câu 5 Con đường dài nhất là đường nào?Câu 6: Con kiến bò lên tai con voi, nói gì với con voi mà ngay tức khắc con voi nằm lăn ra chết?Câu 7: Cái gì đen khi bạn mua nó, đỏ khi dùng nó...
Đọc tiếp

Câu 1: Bỏ ngoài nướng trong, ăn ngoài bỏ trong là gì?

Câu 2: Bà đó bả chết bả bay lên trời. Hỏi bà ấy chết năm bao nhiêu tuổi và tại sao bà ấy chết?

Câu 3:  Lịch nào dài nhất?

Câu 4: Con gì ăn lửa với nước than?

Câu 5 Con đường dài nhất là đường nào?

Câu 6: Con kiến bò lên tai con voi, nói gì với con voi mà ngay tức khắc con voi nằm lăn ra chết?

Câu 7: Cái gì đen khi bạn mua nó, đỏ khi dùng nó và xám xịt khi vứt nó đi?

Câu 8: Có 1 chiếc thuyền tối đa là chỉ chở được hai người, nếu thêm người thứ 3 sẽ bị chìm ngay lập tức. Hỏi tại sao người ta trông thấy trên chiếc thuyền đó có ba thằng Mỹ đen và ba thằng Mỹ trắng ngồi trên chiếc thuyền đó mà ko bị chìm?

Câu 9: Con gì đập thì sống, không đập thì chết?

Câu 10: Nắng ba năm tôi không bỏ bạn, mưa 1 ngày sao bạn lại bỏ tôi là cái gì?

 

2
24 tháng 1 2022

Câu 1 : Trái ngô (bắp)

Câu 2: Gãy tay

Câu 3 : Chó đỏ

Câu 4 :bà đó là bò đá ---> bò đá bả chết, bả bay là bảy ba--> bà ấy chết năm bà ấy 73 tuổi!

Câu 5 : rằm là 15 ---> chết 15 con

Câu 6 :Đó là con tàu.

Câu 7 :Nói là em đã có thai với anh rồi!

Câu 8 :bởi vì trên chiếc thuyền đó sự thật là có đúng 2 ng đi. Đó là ba của thằng mỹ đen và ba của thằng mỹ trắng!!

Câu 9 :Đó lả cái bóng của mình!

Câu 10 :Đó là câu cá

24 tháng 1 2022

tao không b ok

26 tháng 1 2022

còn có app khác nx nha!
App: Sound of text

B1: Bn search gg rồi ghi Sound of text

B2: Nhấn vào cái link đầu tiên

B3: Trỏng đó nó sẽ có 1 cái hộp trống và ở trên có từ Text thì bn ghi những thứ mà mình muốn họ nói, bn có thể cho nó nói giọg VN-USA-United States/Các kỉu lun á

B4: Nhấn Submit

B5: Rồi bn thấy ở dưới, nó có chữ Sounds thì nó sẽ xuất hiện cái hộp mà bn vừa ghi những thứ bn mún họ nói, rồi bn nhấn play để nghe họ nói, thấy ưng rùi thì ấn download nho!

file j nói cho thằng này nghe

24 tháng 1 2022

Tham khảo :

All long days in a small village that was great memories I had. My family and our neighbor lived happily together , my parents spend many time to take care of us ( I and my sister), for my grandmother, we are apple of her life. The house that my family lived is always fulled of laughter. At that time, I thought I had the wide world in my hand when anybody around me felt unhappy. When I had a young brother, my parents were the busier than before and my sister was also study the more and more, without my grandmother, may be I used to lonely.

Someone will think that: my grandmother is a gentle person, but the fact is not. She is not only cheerfull, sociable, friendly but aslo snappy and decisive. “Do as I say, not as I do” or “a honey tongue, a heart of gall “ is look her personality, because she always talks to everybody by the loud voice and shouting, it make the different person feel that: they are ordered and feel uncomfortable. Sometimes, she forces me do all what is she talk, if I do not it, she will sulk. However, I know: She want to do the best thing for everbody. Example: every morning when I get ready for school, she check that: where is my hat and raincoat? I was accustomed to being cared of, being reminded, but I hope: everybody also understand this- my grandmother is good person. Day by day, I become a person that had a careful style of work and could be free from any life pressure.

I have not gone home in a long time so I had to go to school, had to work in my company ( part-time job) . Yesterday, I called my dad, he said: ” I am taking your grandmother to hospital. She has a eye operation, today”. I feel disappointed myself, I had known her eyes was becoming the bad and bad but I forgot this. Everytime we meet each other, she usally asks me what is look ? Thin or fat? white or black skin?…I did not know all of things is because of her wake eyes. She have never changed, she taked care of everybody by her own way but she did not know how is care of herself. Now, I am going to comeback home to meet her and my family, to review the childhood memories that I have forget one of the most important things with her.

TL

My Grandparents

I was lucky enough to grow up in my grandparent’s house. Our family lived with my grandparents since I was little. As my paternal grandfather passed away when I was very young, I only remember a few memories of him. One thing I surely remember is he used to brush his teeth twice daily without fail. I adopted this habit and ever since I have been doing the same.

My maternal grandparents have been my true systems of support. I am lucky enough to have grown up around such inspirational people. My grandfather was a principal of a college, so he always emphasized the importance of education. He helped us with our homework when my parents were not available. I spent my vacations at their place as I enjoyed living with them.

Similarly, my grandparents always embraced me with open arms. They used to wait for every holiday for our arrival. My grandmother made delicious pickles and meals which we relished greatly. She taught me a few recipes too and tips and tricks that are very useful even today. I simply adore my grandparents for instilling good values in me and my parents and for giving us a safe space to grow up in.