viết 5-7 câu về người mẹ trong bài thơ "Mẹ" của tác giả Trần Quốc Minh.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Một trong những kỷ niệm đáng nhớ nhất của em là lần đi chơi trên đồng cùng gia đình vào một buổi sáng hè. Đó là một ngày đẹp trời, khi ánh nắng ban mai chiếu xuống làm không gian trở nên ấm áp và dễ chịu. Mẹ và ba chuẩn bị cho cả gia đình một chuyến đi dã ngoại nhẹ nhàng, và chúng em cùng nhau lên đường.
Khi đến cánh đồng, không khí trong lành và mát mẻ khiến em cảm thấy vô cùng thích thú. Cánh đồng lúa xanh mướt trải dài, những ngọn lúa đang thì con gái, nhẹ nhàng lay động trong làn gió. Trên bầu trời, những đám mây trắng bồng bềnh như những dải bông gòn. Em cùng em gái chạy tung tăng trên cánh đồng, chân trần dẫm lên mặt đất ấm áp, cảm nhận được từng nhịp đập của thiên nhiên.
Ba em lấy một chiếc nón lá, đưa em ra giữa đồng và bảo em nhìn xung quanh. Em ngước mắt nhìn lên, thấy đồng cỏ bao la, xa xa là những con trâu đang gặm cỏ, những bà con nông dân đang cặm cụi làm việc. Hình ảnh ấy thật yên bình, giản dị nhưng lại khiến em cảm thấy rất ấm áp và gần gũi.
Khi đã chơi chán, cả gia đình ngồi nghỉ dưới một gốc cây to. Mẹ lấy ra những món ăn nhẹ như bánh mì, trái cây, và nước uống, rồi chúng em cùng nhau chia sẻ. Cả gia đình cùng trò chuyện, kể nhau những câu chuyện vui, làm cho không khí càng thêm phần ấm cúng.
Lúc về, em nhìn lại cánh đồng một lần nữa, cảm giác như mọi thứ đều thật gần gũi, thân thuộc. Đó là một kỷ niệm thật đẹp và đáng nhớ, giúp em thêm yêu thiên nhiên, yêu quê hương và hiểu rõ hơn giá trị của những giây phút giản dị bên gia đình.
Ông bình mua mười con cá bỏ vào cái bể 10 phút sau cá chết hết tại sao?
Chắc hẳn mỗi chúng ta, ai cũng có kỉ niệm tươi đẹp không thể nào quên. Với em, kỉ niệm mùa hè năm lớp năm làm em nhớ mãi, lần đó, em đã "nhặt được của rơi trả lại người đánh mất".
Sau tiết học ngày hôm ấy, em được giao nhiệm vụ tưới nước cho những bồn hoa trong sân trường. Lúc em đang đi trên sân, vô tình em nhìn thấy tờ tiền mệnh giá hai trăm nghìn. Đó là một số tiền lớn đối với em. Em vội ngó xung quanh rồi đút tờ tiền vào túi; khi ấy, trong đầu em vẩn vơ biết bao suy nghĩ. Số tiền đó có thể mua biết bao cuốn truyện tranh đẹp, bao nhiêu đồ ăn ngon. Thế là em quyết định mang số tiền này về nhà. Em nhanh chóng tưới hoa rồi cầm cặp sách chạy tung tăng ra khỏi cổng trường. Trên đường về nhà, ban đầu, em hí hửng nhìn ngắm những cửa hàng truyện tranh, hàng bán đồ ăn vặt,... Ôi! Thật hấp dẫn biết bao. Dù như vậy nhưng trong em vẫn hiện lên những suy nghĩ về người bị mất tiền. Không biết người bị mất tiền đó là ai. Số tiền mất lớn như thế hẳn người ta sẽ buồn lắm và quay lại trường tìm kiếm. Em phân vân không biết xử lí ra sao, những suy nghĩ cứ ngổn ngang trong đầu em. Về đến nhà, em chào bố mẹ rồi chạy vào phòng suy nghĩ. Tối hôm đó, em đã kể cho mẹ việc em nhặt được tiền chiều nay. Mẹ cười và bảo em: "Nhặt được của rơi, trả người đánh mất là việc nên làm con ạ. Đó là một nét đẹp trong phẩm chất đạo đức của con người. Ngày mai, con hãy mang số tiền con nhặt được đến cho cô Tổng phụ trách. Cô sẽ thông báo trên loa trường để người đánh rơi tiền đến nhận.".
Nghe lời mẹ, sáng hôm sau, em mang tờ tiền hai trăm nghìn đến nộp cho cô Tổng phụ trách. Vừa lúc đó, có một bạn hớt ha hớt hải chạy đến nhận lại số tiền. Bạn cảm ơn em rối rít, bạn chia sẻ với em rằng đó là số tiền bạn tích cóp để mua quà sinh nhật cho mẹ. Em thầm nghĩ mình trả lại số tiền là đúng và cảm thấy may mắn khi có sự hướng dẫn của mẹ.
Lúc về lớp, các bạn chạy đến vây quanh và khen em. Lúc đó, em đã cảm thấy rất vui. Vào buổi chào cờ tuần sau đó, em được tuyên dương trước toàn trường về việc làm tốt của mình. Bạn nhỏ đánh rơi tiền cũng tặng em một quyển truyện tranh rất đẹp và cảm ơn em rất nhiều. Em rất hạnh phúc vì việc làm của mình đem lại niềm vui cho mọi người. Từ kỉ niệm đó, em đã hiểu giá trị của những việc làm tốt, nó vô hình nhưng lại mang đến niềm vui đến cho mọi người.
Lúc về lớp, các bạn chạy đến vây quanh và khen em. Lúc đó, em đã cảm thấy rất vui. Vào buổi chào cờ tuần sau đó, em được tuyên dương trước toàn trường về việc làm tốt của mình. Bạn nhỏ đánh rơi tiền cũng tặng em một quyển truyện tranh rất đẹp và cảm ơn em rất nhiều. Em rất hạnh phúc vì việc làm của mình đem lại niềm vui cho mọi người. Từ kỉ niệm đó, em đã hiểu giá trị của những việc làm tốt, nó vô hình nhưng lại mang đến niềm vui đến cho mọi người.Em có rất nhều trải nghiệm đáng nhớ nhưng trải nghiệm mà em nhớ nhất chính là lần em bị ốm được mẹ chăm sóc . Hôm đó do em mải chơi ngoài trời nắng nên đã bị sốt rất cao .Khi mẹ đi làm về mẹ đã rất lo lắng cho em và chạy đi nấu cháo mua thuốc cho em uống . Không những vậy mẹ còn thức trắng đêm để chăm sóc em . Qua lần đó êm cảm thấy yêu mẹ nhiều hơn.
Trong bài thơ "Mẹ" của Trần Quốc Minh, hình ảnh người mẹ hiện lên thật hiền hậu và giàu tình yêu thương. Mẹ là người chăm lo cho con từng bữa ăn, giấc ngủ và luôn dành cho con những điều tốt đẹp nhất. Mỗi khi con buồn hay gặp khó khăn, mẹ luôn ở bên, an ủi và giúp con vượt qua. Sự hy sinh của mẹ được thể hiện qua những vất vả hằng ngày mà mẹ không bao giờ than phiền. Tình yêu của mẹ giống như dòng suối mát lành, nuôi dưỡng tâm hồn con thêm trưởng thành. Qua bài thơ, em cảm nhận được lòng biết ơn sâu sắc đối với mẹ và muốn cố gắng học giỏi để mẹ vui lòng.