Viết đoạn văn khoảng 100 chữ nêu cảm nhận của em vầ bài ca dao sau,trong đoạn văn có 1 từ ghép gách dưới chú thích rõ.
Cày đồng đang buổi ban trưa
Mồ hồi thánh thót như mua ruộng cày
Ai ơi bưng bát cơm đầy
Dẻo thơm một hạt đắng cay muộn phiên
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Quân đội nhân dân Việt Nam, với hình ảnh “bộ đội cụ Hồ”, biểu trưng cho phẩm chất anh hùng và tinh thần bất khuất. Những người lính không chỉ là những chiến sĩ dũng cảm trên mặt trận, mà còn là biểu tượng của lòng yêu nước, sự tận tâm và sự hy sinh cao cả. Hình ảnh ấy mang đến niềm tự hào và cảm xúc kính trọng sâu sắc. Ngày hội Quốc phòng Toàn dân không chỉ là dịp để tôn vinh những đóng góp của quân đội mà còn nhấn mạnh tầm quan trọng của việc bảo vệ tổ quốc, khơi dậy tinh thần đoàn kết và trách nhiệm trong mỗi công dân đối với an ninh quốc gia.
Bài thơ "Nơi tuổi thơ em" khắc họa một cách sâu sắc và chân thực những kỷ niệm tươi đẹp của tuổi thơ. Những hình ảnh về cánh đồng xanh, dòng suối trong vắt, và những trò chơi hồn nhiên như đua thuyền giấy hay chơi trốn tìm, tất cả như mở ra một thế giới bình yên và đầy yêu thương. Mỗi dòng thơ là một mảnh ghép của ký ức, gợi nhớ những ngày tháng vô lo vô nghĩ và những cảm xúc trong sáng. Chính sự hòa quyện giữa thiên nhiên và những trải nghiệm ngây thơ đã tạo nên một bức tranh sống động và chân thành về thời thơ ấu. Cảm giác hồi tưởng đó không chỉ khiến chúng ta yêu quý quá khứ mà còn trân trọng những giá trị giản dị nhưng quý báu của cuộc sống.
Bài thơ Con Yêu Mẹ là lời tâm sự của người mẹ đang trò chuyện với con. Người đọc có thể hình dung ra người mẹ đang ôm vừa đứa con và lòng và hỏi con có yêu mẹ không và sau khi đứa con trả lời hẳn người mẹ cũng hỏi tiếp Con yêu mẹ như thế nào? và câu chuyện của hai mẹ con cứ thế tiếp tục bằng những câu hỏi đáp mà nhiều khi chỉ có trái tim người mẹ và sự hồn nhiên vô tư của con mới có thể cảm nhận được.
Trong gia đình từ ba mẹ đến anh chị em ai cũng yêu quý chiều chuộng tôi hết mực nhưng người yêu quý tôi và cũng là người mà tôi vô cùng kính yêu là bà. Bà là một người phụ nữ đảm đang và luôn yêu thương con cháu. Bà hiền hậu và luôn mang những thứ của thực tế để răn dạy chúng tôi. Tuy bà đã mãi rời xa chúng tôi, rời xa ngôi nhà bà gắn bó bấy lâu nhưng mỗi thành viên trong gia đình tôi vẫn luôn nhớ về bà, nhớ những điều bà răn dạy. Tôi yêu bà và mong bà mãi bình yên nơi thế giới xa xăm ấy.
=> Nói giảm nói tránh: rời xa- chỉ cái chết để làm giảm bớt sự đau thương mất mát.
Nhìn lại thế hệ xưa cũ, tôi không khỏi cảm thấy nuối tiếc và hoài cổ về một thời đã qua. "Ngày xưa, ông bà thường kể về những ngày tháng đẹp đẽ với ánh sáng ấm áp của tình thân và những buổi chiều đầy ắp tiếng cười," mẹ tôi thường nói. Thời gian dường như trôi qua quá nhanh, và những ký ức về một quá khứ giản dị, chân thành lại càng trở nên quý giá hơn bao giờ hết. Những bức ảnh cũ, những câu chuyện truyền miệng từ thế hệ trước đều gợi nhớ về một cuộc sống mà giờ đây chỉ còn là hồi ức. Chính vì vậy, tôi cảm thấy một nỗi buồn sâu lắng khi nghĩ đến những điều đã mất. "Chúng ta không thể quay lại quá khứ, nhưng chúng ta có thể học hỏi từ những gì đã qua," cha tôi đã khuyên như vậy. Những kỷ niệm về thế hệ xưa không chỉ là những dấu ấn của một thời đại đã qua mà còn là bài học quý báu cho hiện tại và tương lai. Phép nối giữa quá khứ và hiện tại không chỉ làm rõ sự khác biệt mà còn gợi nhắc chúng ta về giá trị của những truyền thống và ký ức. Dù thời gian không ngừng trôi, những giá trị và cảm xúc của thế hệ xưa vẫn sống mãi trong trái tim chúng ta, nhắc nhở chúng ta trân trọng những gì đang có.
Thơ lục bát và lục bát biến thể đều là những thể thơ truyền thống của Việt Nam, nhưng chúng có những đặc điểm khác nhau:
1. Thơ lục bát:
- Cấu trúc: Mỗi bài thơ lục bát gồm các câu có 6 chữ và 8 chữ, theo dạng cấu trúc 6-8-6-8, và thường lặp lại.
*Ví dụ:
- “Cô bé dạo chơi trong vườn, (6 chữ)
- Nghe chim hót trên cành cây. (8 chữ)
- Hương hoa rực rỡ cả ngày, (6 chữ)
- Tạo nên bức tranh đẹp tươi.” (8 chữ)
2. Thơ lục bát biến thể:
- Cấu trúc: Giữ nguyên số chữ của câu 6 và 8 nhưng có sự thay đổi trong cách thức bố trí và các quy tắc về vần điệu, có thể không theo kiểu truyền thống hoặc thêm các câu thơ phụ.
* Ví dụ:
- “Những chiều thu mưa rơi, (6 chữ)
- Trời buồn bã, mây lững lờ. (8 chữ)
- Hạt mưa như những giọt lệ, (6 chữ)
- Như những nỗi buồn không vơi.” (8 chữ)
Tóm lại, thơ lục bát biến thể thường có sự sáng tạo và thay đổi linh hoạt hơn so với thể thơ lục bát truyền thống.
Khổ thơ cuối bài thơ "Ông Đồ" của Vũ Đình Liên là một bức tranh buồn về sự lãng quên và mất mát, đồng thời là một suy tư sâu sắc về giá trị của văn hóa truyền thống trong xã hội hiện đại.
Tổng hợp: Khổ thơ cuối bài thơ miêu tả cảnh tượng ông đồ già, tay cầm bút lông, ngồi bên gốc cây xưa, nơi mà ngày xưa ông từng đông khách đến xin chữ. Nhưng giờ đây, ông đồ đã bị lãng quên trong sự thờ ơ của thế giới xung quanh. Cảnh vật xung quanh chỉ còn lại những dấu vết của quá khứ huy hoàng, phản ánh sự xói mòn của truyền thống trong xã hội đương đại.
Lý luận:
Cảm nhận về sự mất mát: Khổ thơ cuối không chỉ là sự miêu tả cảnh vật mà còn phản ánh tâm trạng của ông đồ. Ông đồ như một biểu tượng của văn hóa truyền thống đang bị lãng quên, cho thấy sự mất mát của những giá trị xưa cũ trong sự phát triển của xã hội hiện đại. Cảm giác đơn độc và lạc lõng của ông đồ tạo nên một bức tranh đầy cảm xúc, làm nổi bật sự trống vắng trong lòng người.
Sự đối lập giữa quá khứ và hiện tại: Sự đối lập giữa hình ảnh ông đồ xưa kia được mọi người kính trọng và hiện tại chỉ còn lại một người đơn độc nhấn mạnh sự thay đổi trong xã hội. Đó là sự tiếc nuối về một thời kỳ đã qua, nơi mà những giá trị truyền thống được trân trọng và gìn giữ.
Ý nghĩa xã hội và văn hóa: Bằng cách phác họa cảnh ông đồ lạc lõng, tác giả không chỉ thể hiện lòng tiếc nuối mà còn kêu gọi về việc cần phải giữ gìn và tôn trọng các giá trị văn hóa truyền thống. Đây là một thông điệp mạnh mẽ về sự quan trọng của việc bảo tồn di sản văn hóa trong bối cảnh toàn cầu hóa và hiện đại hóa.
Khổ thơ cuối của bài thơ "Ông Đồ" không chỉ là một cái nhìn sâu sắc về sự thay đổi của xã hội mà còn là một bài học về sự trân trọng giá trị văn hóa và truyền thống.
Việc học tập đóng vai trò quan trọng trong việc xây đắp tương lai cá nhân và xã hội. Trước hết, học tập trang bị cho chúng ta kiến thức và kỹ năng cần thiết để đạt được mục tiêu nghề nghiệp, giúp mở rộng cơ hội việc làm và thăng tiến trong sự nghiệp. Hơn nữa, việc học tập không chỉ dừng lại ở việc tiếp thu kiến thức mà còn giúp rèn luyện khả năng tư duy phản biện, giải quyết vấn đề, và sáng tạo, tất cả đều rất quan trọng trong một thế giới ngày càng thay đổi nhanh chóng. Bằng cách không ngừng học hỏi, chúng ta có thể thích nghi với những thay đổi, nâng cao khả năng cạnh tranh và cải thiện chất lượng cuộc sống. Học tập còn góp phần hình thành nhân cách và đạo đức, là nền tảng cho sự phát triển bền vững của xã hội. Vì vậy, đầu tư vào giáo dục và việc học không chỉ mang lại lợi ích cá nhân mà còn là chìa khóa xây dựng một tương lai tươi sáng và thịnh vượng.
bạn tk:
Bài ca dao “Cày đồng đang buổi ban trưa” miêu tả công việc vất vả của người nông dân trong lúc cày ruộng giữa trưa hè. Hình ảnh "mồ hôi thánh thót như mưa ruộng cày" diễn tả sự mệt mỏi, vất vả của người nông dân khi lao động dưới cái nắng gay gắt. Đặc biệt, từ “thánh thót” là một từ ghép chỉ âm thanh nhẹ nhàng, liên tục, giống như những giọt mồ hôi rơi xuống. Những lời “Dẻo thơm một hạt, đắng cay muôn phần” thể hiện sự trân trọng và cảm thông đối với công sức lao động của họ. Bài ca dao không chỉ ca ngợi công lao của người nông dân mà còn gợi cho ta suy nghĩ về sự quan trọng của lao động trong cuộc sống.
#hoctot
Bài ca dao trên gợi lên hình ảnh lao động vất vả của người nông dân Việt Nam. Cảnh "cày đồng đang buổi ban trưa" với giọt mồ hôi "thánh thót như mưa ruộng cày" thể hiện sự gian khổ và nhọc nhằn. Qua đó, bài ca dao nhắc nhở chúng ta về giá trị của từng hạt cơm, được tạo nên từ mồ hôi và công sức. Mỗi "bát cơm đầy" chứa đựng cả "dẻo thơm" lẫn "đắng cay" của cuộc sống. *Từ ghép* "thánh thót" là từ láy diễn tả âm thanh giọt mồ hôi rơi một cách đều đặn và liên tục.