K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

TỰU TRƯỜNG Giờ náo nức của một thời trẻ dại  Hỡi ngói nâu , hỡi tường trắng , cửa gương Những chàng trai mười lăm tuổi vào trường Rương nhỏ nhỏ với linh hồn bằng ngọc Sắp hạnh phúc như chương trình lớp học Buổi chiều đầu , họ tìm bạn kết duyên Trong sân trường hướng dạo giữa Đào viên Quần áo trắng đẹp như lòng mới mẻ Chân non dại ngập ngừng từng bước nhẹ Tim run run...
Đọc tiếp

TỰU TRƯỜNG

Giờ náo nức của một thời trẻ dại 

Hỡi ngói nâu , hỡi tường trắng , cửa gương

Những chàng trai mười lăm tuổi vào trường

Rương nhỏ nhỏ với linh hồn bằng ngọc

Sắp hạnh phúc như chương trình lớp học

Buổi chiều đầu , họ tìm bạn kết duyên

Trong sân trường hướng dạo giữa Đào viên

Quần áo trắng đẹp như lòng mới mẻ

Chân non dại ngập ngừng từng bước nhẹ

Tim run run trăm tình cảm rụt rè

Tuổi mười lăm gấp sách lại , đứng nghe

Lòng mới mở giữa tay đời ấm áp

 

Câu 1: Xác định đề tài của đoạn thơ trong bài thơ Tựu Trường

Câu 2: Dựa vào đoạn thơ , chỉ ra những tính từ thể hiện rung động tâm hồn của "Những chàng trai mười lăm tuổi vào trường"

Câu 3: Nêu tác dụng biện pháp tu từ so sánh trong dòng thơ "Quần áo trắng đẹp như lòng mới mẻ"

Câu 4: Nêu nhận xét của anh chị về tâm trạng của nhân vật trữ tình trong đoạn thơ

0
TIẾNG SÁO THIÊN THANH Ánh xuân lướt cỏ xuân tươi  Bên rừng thổi sáo một hai Kim Đồng Tiếng đưa hiu hắt bên lòng Buồn ơi xa vắng mênh mông là buồn Tiên Nga tóc xõa bên nguồn Hàng tùng rủ rỉ trên cồn đìu hiu Mây hồng ngừng lại sau đèo  Mình cây nắng nhuộm bóng chiều không đi Trời cao xanh ngắt -Ô kìa Hai con hạc trắng bay về Bồng Lai   Câu 1: Xác định phương thức biểu đạt chính của đoạn trích Câu 2:...
Đọc tiếp

TIẾNG SÁO THIÊN THANH

Ánh xuân lướt cỏ xuân tươi 

Bên rừng thổi sáo một hai Kim Đồng

Tiếng đưa hiu hắt bên lòng

Buồn ơi xa vắng mênh mông là buồn

Tiên Nga tóc xõa bên nguồn

Hàng tùng rủ rỉ trên cồn đìu hiu

Mây hồng ngừng lại sau đèo 

Mình cây nắng nhuộm bóng chiều không đi

Trời cao xanh ngắt -Ô kìa

Hai con hạc trắng bay về Bồng Lai

 

Câu 1: Xác định phương thức biểu đạt chính của đoạn trích

Câu 2: Không gian mênh mông dc thể hiện qua những từ ngữ nào trong đoạn trích

Câu 3: Nêu tác dụng của biện pháp tu từ nhân hóa trong các dòng thơ 

Mây hồng ngừng lại sau đèo

Mình cây nắng nhuộm , bóng chiều không đi

Câu 4: Đọc đoạn trích , anh chị có đồng tình với ý kiến của nhà phê bình Hoài Thanh: Ta thoát lên tiên cùng Thế Lữ hay không ? Vì sao?

0
2 tháng 2 2022

Tham khảo :

Mỗi người chúng ta đều có mẹ, mẹ như vầng dương chói lòa, soi bước chân con trên mọi nẻo đường đời. Khi nghĩ về mẹ, biết bao nhiêu cảm xúc ngập tràn trong tôi, từ thuở thơ bé đến khi lớn khôn.

Qua bao thời gian, giờ đây, mẹ đã ngoài 30 tuổi nhưng hình như vẫn còn rất trẻ. Mẹ không cao lắm. Dáng người đầy đặn. Cái dáng của mẹ là dáng của người phụ nữ đã qua tuổi đôi mươi, trải qua nhiều năm tháng vất vả. Thời gian thật tốt bụng. Nó đã giữ cho tóc mẹ một màu hạt dẻ, trông rất trẻ trung, năng động. Mái tóc được uốn xoăn gọn gàng, phù hợp với gương mặt mẹ. Da mẹ không trắng nhưng rất ưa nhìn. Chẳng hiểu sao, khuôn mặt trái xoan của mẹ luôn tạo nên sự gần gũi, thân thiện. Bởi vậy, trong công việc, hầu như ai cũng yêu quý mẹ. Nét mặt của mẹ rất hài hòa. Ngay từ lần đầu gặp mặt, bố kể lại rằng, bố đã bị thu hút bởi đôi mắt long lanh như biết nói của mẹ. Với đôi lông mày rậm, mẹ thật cá tính, mạnh mẽ. Cùng với đó là đôi mắt to, đen láy như chứa bao điều tâm sự luôn nhìn đàn con với vẻ trìu mến, đầy yêu thương. Đôi môi dày, đỏ thắm lúc nào cũng cười tươi để lộ hàm răng trắng muốt, đều tăm tắp. Cũng không thể quên được đôi bàn tay đầy vết chai sạn; đã dạy cho tôi những nét chữ đầu tiên, dìu dắt tôi bước đầu trên đường đời.

Mẹ tôi tần tảo sớm hôm chăm lo cho tôi và gia đình nhỏ, mỗi khi đi làm về dù rất mệt nhưng mẹ vẫn phải nấu cơm. Nhìn mẹ thật khổ nhưng tôi cũng chỉ có thể giúp mẹ những việc có thể làm được, hình ảnh của mẹ mỗi khi làm việc lúc nào cũng in sâu trong tâm trí tôi. Tôi nhớ nhất một hôm, lúc nào đó vào buổi tối, mẹ bảo tôi đi ngủ, tôi chỉ lên giường và giả vờ ngủ. Vì mẹ tôi là kế toán nên lúc nào cũng làm việc với máy tính, đôi tay mẹ điêu luyện nhấn từng phím. Bỗng nhiên mẹ đứng dậy, tôi tưởng mẹ đã xong việc nhưng không phải, mẹ đứng dậy là để đắp lại chăn cho em rồi mẹ lại ngồi vào bàn làm việc. Một lúc sau bỗng thấy mẹ cười, đang thắc mắc thì một ngọn gió lướt qua như muốn trả lời em: “Mẹ cười vì mẹ đang vui đấy!” Câu trả lời này lại càng làm em thắc mắc:” Mẹ vui vì việc gì nhỉ?” Lần này thì cây bàng rung rung muốn nói “Mẹ vui vì được chăm sóc em đấy, cô bé!”.
 
Nghĩ về mẹ, là nhớ về tình yêu thương ấm áp bao la như biển Thái Bình. Trong đầu tôi vẫn ngân vang câu thơ ngày nào:

“Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi suốt đời, lòng mẹ vẫn theo con”