tả một đồ vật trong nhà của em?
ai nhanh tớ tick cho và nhớ tick lại cho tớ nhé
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Năm nay , em đã học lớp Năm. Vì vậy ở dưới mái trường tiểu học thân thương này, em đã trải qua học nhiều thầy cô. Tuy nhiên hầu hết các thầy cô vẫn còn dạy ở trường. Chỉ có cô Tâm là về hưu, cũng là người thầy đã để lại cho em nhiều ấn tượng và tình cảm tốt đẹp nhất. Năm em học cô Tâm năm lớp Ba thì cô đã ngoài tuổi năm mươi. Với vóc người tầm thước, tóc uôn ngắn, nước da trắng giúp cho cô trẻ hơn so với số tuổi. Vầng trán cô rộng , cao với khoảng 30 năm trong nghề, tất cả đã toát lên trên gương mặt vẻ đạo mạo của một người trí thức. Đôi mắt cô hiền từ rất phù hợp với giọng nói nhỏ nhẹ, từ tốn. Mỗi khi cô cười, nụ cười thật thân thiện và để lộ hai hàm răng trắng muốt, đều đặn. Tuy cô vẫn mặc áo dài đến trường như bao cô giáo khác nhưng trông giản dị qua những màu sắc sẫm hơn. Trong lớp, cô giảng bài thật dễ hiểu. Nếu có bạn nào chưa thông, cô không bao giờ to tiếng rầy la, chê bai mà còn khuyến khích cứ nêu lên những điều không hiểu để nghe cô giảng lại. Đối với học sinh yếu, cô còn dành thời gian hướng dẫn thêm, đễ tất cả học trò mình ai cũng tiến bộ. Đối với các em có hoàn cảnh khó khăn, cô đặc biệt lưu tâm và tìm cách giúp đỡ. Có lần em nằm viện cả tuần, thật là cảm động khi cô vào bệnh viện thăm. Cô đã để nhiều tâm sức vào mọi hoạt động của lớp, của đội. Mỗi khi lớp chúng em được tuyên dương, được khen thưởng, cô biểu hiện niềm vui bằng nụ cười thật tươi. Gương mặt cô đôn hậu, tính tình cô hiền lành nên rất được lòng đồng nghiệp, phụ huynh học sinh. Cô còn tận tình đến nhà phụ huynh để trao dổi nhằm cùng nhau sửa chữa những thiếu sót trong học hành của đứa trẻ . Vì vậy cha mẹ học sinh rất yêu mến và tin tưởng cô. Chúng em xem cô như người mẹ thứ hai bởi đức tính của cô luôn khoan dung và độ lượng. Mặc dù không còn gặp cô ở trường nữa nhưng trong lòng em vẫn còn đó sự kính mến, vẫn còn nhớ da diết những kỉ niệm trong thời gian cô dìu dắt. Bây giờ, cô Tâm về đâu, ở đâu? Em tin rồi một ngày nào đó, em sẽ tìm gặp lại cô : một người thầy đã cho em nhiều ấn tượng và tình cảm sâu sắc nhất trong thời thơ ấu.
Em tên là Trần Hùng Luyện, 8 tuổi, học sinh lớp 2A trường Tiểu học Quang Trung, huyện Vụ Bản, tỉnh Nam Định. Lớp có 39 học sinh, trong đó có 8 bạn là học sinh giỏi. Cô giáo Lê Như Quỳnh phụ trách lớp 2A là giáo viên giỏi cấp tỉnh. Cô xinh đẹp dịu dàng. Cô coi chúng em như đàn con nhỏ yêu thương của cô. Em rất yêu cô, rất thích nghe cô đọc thơ trong giờ Tập đọc.
4 chân vì:
Hãy chú ý câu cuối " hỏi bò mấy chân " tức là hỏi con bò nó có mấy chân chứ ko phải là con cua nó bò mấy chân
Thành phố Hồ Chí Minh, ngày ..... tháng ..... năm 20...
Ông bà kính yêu!
Năm cũ sắp hết, mùa xuân đang về ông bà ạ. Tết này nhà cháu không về quê đón Tết cùng ông bà được nên cháu viết thư này thăm hỏi và chúc Tết ông bà.
Mùa đông năm nay ông bà có khỏe không? Ông bà có ăn được nhiều cơm không? Khi trời trở gió bấc nhiều. Bà nhớ đi tất cho chân đỡ nứt nẻ nhé! Cả ông cũng thế, ông cũng nhớ phải quàng thêm khăn cho ấm cổ để đỡ ho ông nhé. Con Bê-tô bố cháu đem về quê dạo hè nay lớn nhiều chưa hả ông bà? Nó đã biết trông nhà chưa ạ? Ông bà nhớ nhắc em Phong tắm cho nó để kẻo bẩn mà rụng hết lông đấy ông bà ạ. Bê-tô có giúp chú Hưng được việc gì không hả ông bà? Cháu lo nó không biết làm gì thì chú chăm nó mệt lắm đấy ạ. Cháu nghe bố cháu kể Bê-tô khôn lắm, chú Hưng dạy cho nó biết nhiều việc. Tiếc quá, Tết này cháu nghỉ có ít ngày nên về quê không tiện, bố mẹ cháu bảo để hè về được nhiều ngày hơn. Cháu nhớ ông bà, các cô chú và em Phong, cả con Bê-tô nữa.
Cả nhà cháu đều bình thường. Cháu và em Ngân đều được xếp loại học sinh giỏi học kì I. Mẹ cháu đang bận gói quà gửi về biếu Tết ông bà đấy ạ! Cháu xin thay mặt cả nhà kính chúc ông bà một năm mới nhiều sức khỏe, bình an và luôn luôn vui tươi, sảng khoái. Cháu kính chúc chú thím Hưng và các em một năm mới mạnh khỏe, làm ăn phát đạt, các em đều học giỏi và có nhiều niềm vui. Khi nào ông bà nhận được thư này và quà Tết mẹ cháu gửi biếu, ông bà nhớ điện thoại cho cháu ông bà nhé!
Cháu xin phép dừng bút. Cháu thơm ông bà thật kêu!
Cháu của ông bà
Nguyễn Ánh Lan
Sau đợt nghỉ tết dài , mọi người đều trở lại làm việc. Em và chị bàn học lại bận rộn với những bài toán bài văn. Chiếc bàn đã làm bạn với em được năm cái tết rồi đấy.
Chiếc bàn học xinh xắn ấy được làm từ gỗ xoan, nó là loại bàn đứng. Bàn có hai chỗ ngồi và được đặt cạnh cửa sổ. Bố bảo : Để chiếc bàn cạnh cửa sổ sẽ có ánh sáng, thuận tiện cho việc học tập. Chị khoác lên mình một bộ áo màu gạch sậm, được bôi một lớp dầu bóng. Chị như một người bạn thân cùng em ngày ngày cùng em học bài. Phía trước là một chiếc ghế đẩu xinh xinh. Nó cao ngang người em.
Mặt bàn hình chữ nhật. Hơn hai năm rồi mà tấm áo khoác của chị vẫn như mới. Mặt bàn nổi những vân gỗ trông thật đẹp. Bàn có 4 chân và bốn góc. Hai chân được nối với nhau bằng một thanh ngang. Bốn thanh gỗ chạy ngang bàn làm chỗ gác chân, rất rộng và thoải mái. Hai chân song song nâng đỡ mặt bàn. Bàn được chia làm hai ngăn, được làm bằng gỗ thông. Ngăn bàn có hai núm gỗ để dễ dàng mở đóng. Khi mở ngăn kéo, em ngửi thấy mùi thơm của gỗ. Em luôn để sách vở thật gọn gàng. Ngăn thứ nhất, em đựng sách giáo khoa. Em không bao giờ vẽ bậy hay bôi bẩn ra bàn. Chiếc ghế đẩu xinh sinh cao vừa tầm em ngồi viết. Nơi đây, em ngồi học rất thoải mái, nghe tiếng chim lảnh lót ngoài vườn vào buổi sáng sớm, những tia nắng ấm áp xen qua kẽ lá, nhảy nhót trên mặt bàn như đang nô đùa với em.
Em rất yêu quý chiếc bàn học này. Chiếc bàn đã gắn bó với em hơn hai năm, bây giờ nó lại cần mẫn cùng em học bài. Nó thật tiện lợi, nó là người bạn thân của em. Nó luôn chia sẻ cùng em những niềm vui nỗi buồn trong học tập và sinh hoạt. Em sẽ lau chùi bàn ghế sạch sẽ, giờ gìn cẩn thận
mọi người đều trở lại làm việc. Em và chị bàn học lại bận rộn với những bài toán bài văn. Chiếc bàn đã làm bạn với em được năm cái tết rồi đấy.
Chiếc bàn học xinh xắn ấy được làm từ gỗ xoan, nó là loại bàn đứng. Bàn có hai chỗ ngồi và được đặt cạnh cửa sổ. Bố bảo : Để chiếc bàn cạnh cửa sổ sẽ có ánh sáng, thuận tiện cho việc học tập. Chị khoác lên mình một bộ áo màu gạch sậm, được bôi một lớp dầu bóng. Chị như một người bạn thân cùng em ngày ngày cùng em học bài. Phía trước là một chiếc ghế đẩu xinh xinh. Nó cao ngang người em.
Mặt bàn hình chữ nhật. Hơn hai năm rồi mà tấm áo khoác của chị vẫn như mới. Mặt bàn nổi những vân gỗ trông thật đẹp. Bàn có 4 chân và bốn góc. Hai chân được nối với nhau bằng một thanh ngang. Bốn thanh gỗ chạy ngang bàn làm chỗ gác chân, rất rộng và thoải mái. Hai chân song song nâng đỡ mặt bàn. Bàn được chia làm hai ngăn, được làm bằng gỗ thông. Ngăn bàn có hai núm gỗ để dễ dàng mở đóng. Khi mở ngăn kéo, em ngửi thấy mùi thơm của gỗ. Em luôn để sách vở thật gọn gàng. Ngăn thứ nhất, em đựng sách giáo khoa. Em không bao giờ vẽ bậy hay bôi bẩn ra bàn. Chiếc ghế đẩu xinh sinh cao vừa tầm em ngồi viết. Nơi đây, em ngồi học rất thoải mái, nghe tiếng chim lảnh lót ngoài vườn vào buổi sáng sớm, những tia nắng ấm áp xen qua kẽ lá, nhảy nhót trên mặt bàn như đang nô đùa với em.
Em rất yêu quý chiếc bàn học này. Chiếc bàn đã gắn bó với em hơn hai năm, bây giờ nó lại cần mẫn cùng em học bài. Nó thật tiện lợi, nó là người bạn thân của em. Nó luôn chia sẻ cùng em những niềm vui nỗi buồn trong học tập và sinh hoạt. Em sẽ lau chùi bàn ghế sạch sẽ, giờ gìn cẩn thận