K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

12 tháng 11 2017

Đó là con dốc

Con dốc đầu dê mình ốc

Chúc bạn học tốt nha trongnghia 

12 tháng 11 2017

con dốc k nhé

12 tháng 11 2017

Image result for anime ichigo aikatsu

Ngôi trường của em nằm trên một khoảng đất rộng, cuối con hẻm đường Phan Đình Phùng. Trường mang tên “Trường Tiểu học Trung Nhất”, được xây dựng cáh đây khá lâu nhưng vẫn còn đẹp lắm.

Từ xa nhìn lại, ngôi trường của em như một bức tranh phong cảnh tuyệt vời với những sắc màu tươi sáng. Những bức tường vàng thấp thoáng sau những rặng cây xanh mát. Cổng trường màu xanh được làm bằng sắt, kiên cố vững chắc. Phía trên có tấm biển màu xanh với hàng chữ mạ vàng: “Trường Tiểu học Trung Nhất” đứng uy nghi, lặng lẽ trong sáng sớm như muốn nói với em rằng: “Chào cậu bé! Sao sáng nay cậu đến trường sớm thế!” Vào sân trường, em chỉ thấy những chiếc lá vàng lác đác trên sân trường không một bóng ngưới. Bác Sân Trường ngày nào cũng mặc một chiếc áo kẻ hình vuông bằng xi măng nham nhám. Sân trường tuy rộng nhưng cũng rất ấm cúng vì có ba tòa nhà hai tầng bao quanh. Đứng sừng sững ở khoảng sân giữa phòng hiệu trưởng và phòng hiệu phó là cột cờ bằng thép vươn cao bóng loáng. Lá cờ đỏ thắm nhẹ bay trong gió sớm. Sân trường có một số cây bàng, cây phượng mỗi gốc cây đều được xây bồn gạch hình tròn xung quanh, cao khoảng nửa mét, lát gạch bông sạch sẽ làm chỗ ngồi nghỉ chân cho chúng em sau những trò chơi mệt lả. Mùa hè đến, cây phượng lại nở hoa đỏ chói như những chùm lửa lập lòe. Tán lá bàng rất rộng, như một chiếc dù khổng lồ che chở cho chúng em tránh những tia nắng gay gắt của bác Mặt Trời. Lác đác trong sân trường có vài chiếc ghế đá để cho các bạn học sinh nghỉ chân, trò chuyện. Sân trường là nơi chúng em tập trung chào cờ vào mỗi sáng thứ hai, cũng là nơi chúng em tập thể dục và nô đùa thoải mái dưới bóng cây râm mát.

Trường Tiểu học Trung Nhất

Các lớp học ở ba dãy tầng lầu thật khang trang, xếp thành hình chữ U hướng ra giữa sân trường. Lớp học nào cũng rộng rãi, thoáng mát, trang trí sản phẩm đầy màu sắc của học sinh. Cùng một kiểu bàn ghế, kiểu tủ, kiểu bảng nhưng sao lớp 5/5 lại thân thiết, gắn bó với em đến thế. Từng chỗ ngồi gợi lên từng bộ mặt thân quen. Đây là chỗ bạn Nga, kia là chỗ bạn Hằng… Bác Bảng Đen quen thuộc nghiêm trang trên tường. Một lát nữa đây, cô giáo của em sẽ ghi lên đó bao nhiêu điều bổ ích.

Dãy nhà chính giữa Phòng hiệu trưởng và phòng giáo viên, trên chiếc giá bằng gỗ vững chãi dựng ở đầu nhà là bác Trống trường già nua quen thuộc báo giờ vào học, giờ ra chơi. Tiếng trống của bác luôn giòn giã, náo nức lòng người.

Em yêu ngôi trường của em lắm! Em không bao giờ phá phách làm hư hại trường lớp. Ngôi trường đã gắn bó với em bốn năm qua. Ngôi trường là một chiếc nôi xinh xắn ru em với bao giấc mơ êm đềm thời thơ ấu. Dù sau này có đi đâu xa hơn, có được học trong những giảng đường rộng lớn, em vẫn không thể nào quên được ngôi trường nhỏ bé thân yêu Trung Nhất của mình.

12 tháng 11 2017

Ngôi trường của em chính là trường THCS Phương Mai. Cái tên của ngôi trường cũng thật giản dị, nó trùng tân với phường Phương Mai nơi em ở. Ngôi trường nằm khuất trong những khu tập thể của phường Phương Mai.

Đi từ xa, em đã nhìn thấy cánh cổng trường sơn màu xanh. Cánh cổng luôn rộng mở đón học sinh chúng em đến trường. Nhưng phải là những bạn học sinh đi học đúng giờ cơ, còn những bạn học sinh đi học muộn là phải đứng ngoài cổng. Những lúc ấy, cánh cổng thật nghiêm khắc, đóng kín và im lìm như những pho tượng đá. Chính vì vậy nên chúng em luôn cố gắng đi học đúng giờ, chẳng bạn nào muốn đi học muộn vì ai cũng sợ phải đứng ngoài, bị bác bảo vệ ghi tên và bị phê bình mỗi sáng thứ hai hàng tuần. Sân trường của em hình chữ nhật, rất nhỏ và hẹp. Cứ mỗi sáng thứ hai đầu tuần, đến giờ chào cờ, chúng em xếp hàng rất vất vả, lớp nọ nối sát lớp kia, cả sân trường chật kín, chẳng còn chỗ hở nào. Nhưng cũng chưa vất vả bằng những giờ thể dục, chúng em tập mà không thể duỗi tay ra thoải mái vì sẽ chạm vào nhau. Chính vì thế nên trường em có bài tập thể dục riêng, khác với các trường khác. Học sinh chúng em vốn quen với điều kiện của ngôi trường nên chẳng ai phàn nàn điều gì. Những cây bàng, cây phượng vẫn tỏa bóng mát che cho chúng em khỏi cái nắng chang chang của mùa hè. Trường em còn có cả khu vườn sinh thái để phục vụ cho bộ môn sinh học.

Nhìn sâu vào trong là hai dãy nhà tầng tường quét vôi vàng sáng sủa. Trường em chia làm khu A và khu B. Khu A thì tầng một là phòng hội đồng và phòng ban giám hiệu. Tầng hai là phòng máy. Phòng máy có những máy móc hiện đại, phục vụ cho chúng em những giờ học trên máy đầy lý thú. Bên cạnh phòng máy là phòng vi tính và thư viện. Những tiết trống, hãy những giờ nghỉ, chúng em thường lên thư viện đọc sách, báo và truyện. Khu B là các phòng học được trang bị đầy đủ quạt và đèn chiếu sáng. Phòng học của trường em rất đẹp. Chúng em còn treo tranh và bảng hoa điểm tốt để thi đua học tập. Phòng học nào cũng có anh và có khẩu hiệu "Thi đua dạy tốt, học tốt", "5 điều bác Hồ dạy" và "Tiên học lễ hậu học văn".

Trường em tuy nhỏ bé, nhưng luôn dẫn đầu phong trào thi đua "dạy tốt học tốt' của quận. Chúng em luôn được các thầy cô quan tâm, dạy bảo. Các thầy cô rất nhiệt tình, hết lòng vì học sinh, luôn cố gắng tạo điều kiện tốt nhất cho chúng em học tập.
Sau này, dù có xa mái trường Phương Mai thân yêu nhưng em vẫn luôn nhớ mãi mái trường này. Nơi đây, em đã học tập, vui chơi và lớn lên trong sự dìu dắt, chỉ bảo của thầy cô và bạn bè.

12 tháng 11 2017

Mỗi lần về quê, cảm giác khiến tôi thoải mái nhất là ra thăm đồng vào buổi sáng. Cánh đồng lúa rộng bao la, bát ngát, trải đầy những ánh nắng vàng của mặt trời. Những bông lúa non nghiêng nghiêng theo chiều gió, những cánh lúa lấp lánh những ánh vàng. Mùi lúa non quyện với mùi đất, mùi nước tạo nên một thứ cảm giác thật tuyệt vời, khó diễn tả. Chỉ biết nó đem lại cho tôi một cảm giác rất sáng khoái. Xa xa, những đàn cò kêu eng éc, bay lên trời rồi lại đậu xuống, cứ dập dình dập dình như những chiếc bập bênh. Loáng thoáng, mấy người nông dân đang ra đồng thăm lúa, trên mặt ai cũng rạng rỡ, tràn đầy năng lượng. Khung cảnh đồng lúa buổi sớm bình dị là thế, đến mãi sau này khi đã đi xa nơi này tôi vẫn mai không thể nào quên. Tôi yêu quê tôi!

Related image

tk nhoa bạn Image result for anime ichigo aikatsu

12 tháng 11 2017

Vào câu hoỏi tương tự cho nhanh

12 tháng 11 2017

mk kết bạn với bạn nha!

           k co mình nhé!

12 tháng 11 2017

glm ik

trong khổ thơ sau tác giả so sánh sự vật nào với sự vật nào ? so sánh bằng từ gì                                                                      a         khi mặt trời lên tỏ                                        nước xanh chuyển mầu hồng                                       Cờ trên tầu như lửa                                        Sáng bừng cả mặt sông                             b          quyển vở này mở ra             ...
Đọc tiếp

trong khổ thơ sau tác giả so sánh sự vật nào với sự vật nào ? so sánh bằng từ gì
                                        

                              a         khi mặt trời lên tỏ 
                                       nước xanh chuyển mầu hồng
                                       Cờ trên tầu như lửa 
                                       Sáng bừng cả mặt sông

                             b          quyển vở này mở ra
                                       bao nhiu trang giấy trắng
                                       từng giòng kẻ ngay ngắn 
                                       như chúng em xếp hàng

1
12 tháng 11 2017

a/ cờ trên tàu so sánh với lửa

so sánh bằng từ như

b/ từng dòng kẻ ngay ngắn được so sánh với sự thẳng tắp khi chúng em xếp hàng

cũng được so sánh bằng từ như

trong khổ thơ sau tác giả so sánh sự vật nào với sự vật nào ? so sánh bằng từ gì                                                                      a         khi mặt trời lên tỏ                                        nước xanh chuyển mầu hồng                                       Cờ trên tầu như lửa                                        Sáng bừng cả mặt sông                             b          quyển vở này mở ra             ...
Đọc tiếp

trong khổ thơ sau tác giả so sánh sự vật nào với sự vật nào ? so sánh bằng từ gì
                                        

                              a         khi mặt trời lên tỏ 
                                       nước xanh chuyển mầu hồng
                                       Cờ trên tầu như lửa 
                                       Sáng bừng cả mặt sông

                             b          quyển vở này mở ra
                                       bao nhiu trang giấy trắng
                                       từng giòng kẻ ngay ngắn 
                                       như chúng em xếp hàng

0
11 tháng 11 2017

Cô có vóc người mảnh mai nhỏ nhắn, nước da trắng hồng. Ôm lấy khuôn mặt trái xoan của cô là một mái tóc đen mượt óng chuốt thả xuống ngang lưng. Mái tóc mà bất cứ người bạn gái nào nhìn thấy cũng ao ước. Dưới cặp lông mày lá liễu tự nhiên là đôi mắt đen tròn mở to ấm áp luôn tỏ ra cái nhìn âu yếm. Mỗi khi có điều chi vui lòng là cô hé nụ cười tươi, cho thấy hàm răng trắng bóng đều đặn sau đôi môi đỏ thắm. Nụ cười tươi tắn ấy càng làm cho khuôn mặt của cô trẻ trung hơn. Hàng ngày, đến lớp, cô chỉ mặc áo dài trắng. Nhìn cô trẻ như một giáo sinh mới ra trường.

Trên lớp, mỗi lần cô giảng bài là chúng em ngồi chăm chú để lắng nghe. Giọng nói của cô thật trầm ấm và truyền cảm làm sao, đặc biệt là những khi cô đọc thơ hay kể chuyện. Khi giảng bài chỗ nào chúng em chưa hiểu thật cặn kẽ, mạnh dạn hỏi, cô đều tận tình giảng lại từng li từng tí, giúp chúng em nhớ luôn bài học tại lớp. em khắc ghi mãi hình ảnh ngày đầu tiên đến lớp cô dắt em vào tận chỗ ngồi, âu yếm dặn dò. Giờ tập viết, đã biết bao lần cô dịu dàng cầm tay chúng em và các bạn trong từng nét chữ đầu ngượng ngập trên trang giấy mới. Cũng chính cô đã đọc đi đọc lại nhiều lần để chúng em bắt chước đọc cho khỏi ngọng nghịu. Cả năm, hôm nào hết giờ học, cô cũng đưa chúng em qua hẳn bên đường rồi mới yên tâm quay về nhà.

Cô Thanh là cô giáo đầu tiên của em. “Mẹ của em ở trường là cô giáo mến thương”. Mai này lớn khôn, dù làm gì, sống ở đâu, em vẫn không thể nào quên được mái trường thân thuộc này, nơi có cô thầy khác nữa đã hết lòng, hết sức dìu dắt em nên người.

12 tháng 11 2017

Năm tháng rồi cũng qua đi, chỉ có thời gian là thước đotình cảm của con người. Bây giờ tuy đã học lớp 5 - lớp cuối cấpcủa trường tiểu học, sắp sửa phải tạm biệt mái trường, thầycô, bạn bè để tiếp bước vào bậc trung học . Nhưng quãng thờigian là năm năm học ở trường, em không sao quên đượcnhững kỷ niệm về cô giáo đã dạy em những năm đầu chậpchững cắp sách tới trường.

Cô có cái tên rất hay và em cũng rất thích đó là KimOanh. Cô là người mẹ hiền dịu nhất trong những ngay fem cònhọc lớp 1. Với dáng người đậm đà, mái tóc xoăn xoăn màu hạtdẻ thì ai cũng nói nhìn cô trông rất xinh. Cô thường mặc nhữngbộ quần áo lịch sự, phù hợp với dáng người của mình. Ngàyđó, em cứ nghĩ cô giáo phải dễ sợ lắm. Nhưng không, cô đãlàm tan biến những ý nghĩ vẩn vơ đó của em. Cô vẫn là cô giáohiền lành, tốt bụng. Với khuôn mặt tròn, phúc hậu, hai gò mácao cao, lúc nào cũng ửng hồng. Mắt cô đen láy, long lanh vớihàng lông mi cong vút. Nhưng đặc biệt nhất vẫn là ánh mắtnhìn trìu mến, bao dung mà cô dành cho chúng em. Mỗi lầnkhông học bài, chỉ cần nhìn vào đôi mắt buồn buồm của cô làbạn ấy hối hận ngay về việc làm của mình. Có lẽ, chính cô làngười khơi dậy lòng hăng say học tập của chúng em. Ẩn dướivầng trán cao cao thông minh ấy là đôi lông mày vòng nguyệtcân đối tạo cho khuôn mặt vẻ thanh tú.

Cô Oanh là một giáo viên hăng say trong công việc và hếtlòng thương yêu học sinh. Tâm hồn cô là cả một khoảng trờichứa chan bao tình yêu cô dành cho chúng em: Nghe cô giảngbài thì thật là thú vị. Cô giảng rất dễ hiểu, dễ nghe nên chúngem luôn tiếp thu được bài. Vào những giờ ra chơi, cô luôn ngồilại để viết mẫu và chấm bài cho chúng em. Có những hôm côcòn trao đổi cách giảng bài với bạn bè đồng nghiệp. Nếu bạnnào đọc chưa tốt hay viết chưa đúng thì cô luôn sẵn sàng giúpđỡ. Khi cô đã giảng cho bạn nào thì bạn ấy hiểu ngay. Vàonhững giờ sinh hoạt lớp, cô luôn nhận xét cho từng bạn và nóicho các bạn cách sửa lỗi sai đó. Có hôm cô nhận xét rất tốt vềlớp em và em rất nhớ câu: “Tuần qua, các con đã rất cố gắngđể nhận cờ Đội. Cô rất vui vì không những các con được nhận

 

11 tháng 11 2017

Bài làm

Tôi được sinh ra trong một gia đình có hoàn cảnh khó khăn, từ nhỏ bố mẹ tôi đã luôn dặn tôi rằng phải cố gắng học tập, không được thua bạn nào cả, có như vậy sau này tôi sẽ không khổ giống bố mẹ tôi bây giờ. Tôi đã làm theo lời bố mẹ, suốt ngày tôi chỉ học và đọc sách, tôi không muốn nói chuyện với ai vì tôi cảm thấy như vậy sẽ lãng phí thời gian. Trên lớp, ngoài thời gian học tôi lại ngồi đọc sách và đọc truyện, tôi không mấy khi quan tâm đến các bạn xung quanh tôi đang làm gì, họ hỏi gì thì tôi nói nấy. Vì vậy nên năm nào tôi cũng đứng nhất lớp và tôi không chơi với bạn nào cả. Nhiệm vụ chính của tôi là học tập, tôi đã nghĩ như vậy!

Cho đến một ngày, có một bạn mới chuyển vào lớp tôi. Lần đầu bạn ấy vào lớp cô giáo giới thiệu bạn ấy tên là Trang ở lớp A2 chuyển sang. Nhìn bạn ấy hiền quá, tôi thấy tò mò không biết bạn ấy học có giỏi không? Vì tôi không thích ai học giỏi hơn tôi cả. Thật bất ngờ khi cô giáo bảo bạn ấy ngồi gần tôi, cô dặn tôi phải giúp đỡ bạn ấy học tập.

 Giờ ra chơi buổi học hôm ấy, vẫn thói quen cũ tôi ngồi đọc sách. Thật ngạc nhiên khi Trang cũng không ra chơi, cứ ngồi bên cạnh nhìn tôi một lúc lâu, thấy vậy tôi quay sang hỏi “bạn nhìn gì vậy”, Trang mỉm cười nói “đó là quyển sách tớ thích nhất, tớ đã từng ước mơ mình được đọc nó dù chỉ một lần”. Thì ra Trang rất thích quyển sách tôi đang đọc, tôi cũng rất thích nó. Tôi nói với Trang “nếu bạn thích thì đọc xong tớ sẽ cho bạn mượn”. Trang cười nhẹ “thật nhé!”. Cuối giờ tôi đưa sách cho Trang, bạn ấy cảm ơn tôi rồi phấn khởi cho sách vào cặp. Sáng hôm sau đến lớp Trang kể cho tôi nghe về quyển sách đó, rồi kể cho tôi nghe về gia đình Trang. Thì ra, Trang còn có hoàn cảnh gia đình khó khăn hơn tôi, bạn ấy không có bố mẹ và ở với bà nội. Sách vở bạn ấy có là do hàng xóm khuyên góp và tặng lại. Trang rất thích đọc sách nhưng lại không có tiền để mua. Nghe Trang tâm sự tôi thấy bạn ấy vừa đáng thương vừa đáng khâm phục.

Từ đó, tôi và Trang chơi rất thân với nhau. Chúng tôi cùng nhau học tập, tôi học giỏi nên tôi sẽ dạy cho Trang những kiến thức mà tôi biết, và cho Trang mượn những cuốn sách tôi đã đọc xong rồi. Cuối tuần được nghỉ tôi thường sang nhà Trang chơi và giúp đỡ bà nội của Trang nhổ tóc sâu. Chúng tôi hợp nhau đến từng sở thích về món ăn, đọc sách và nghe nhạc nữa. Đối với tôi, Trang là một người bạn tốt và vô cùng đáng mến. Thực sự thì chưa bao giờ tôi cảm thấy tâm trạng mình lại thoải mái đến thế, tôi đã lắng nghe nhiều hơn và chia sẻ nhiều hơn. Từ ngày có Trang là bạn, tôi không còn ngồi một mình một góc nữa. Đến giờ ra chơi, chúng tôi ra sân chơi nhảy dây, kéo co với các bạn rất vui. Trang đã làm cho tôi thay đổi, bạn ấy nói với tôi rằng “dù cuộc sống có khó khăn đến mấy thì chúng ta vẫn luôn phải cười vui vẻ”. Tôi đã thay đổi cách suy nghĩ từ khi chơi với Trang. Bạn ấy đã khiến cuộc sống của tôi thú vị hơn rất nhiều, tôi thấy mình sống thoải mái hơn và cười nhiều hơn. Cảm ơn Trang đã là bạn của tôi.

Trong cuộc đời, ai cũng có những người bạn. Gặp được người bạn tốt là niềm hạnh phúc lớn lao. Tôi luôn trân trọng tình bạn giữa tôi và Trang, và chúng tôi sẽ cùng nhau cố gắng học tập và gìn giữ tình bạn luôn vui vẻ, bền vững.

11 tháng 11 2017

Đang học được nửa học kì I của lớp 6 thì tôi phải theo mẹ ra sống với bà dì ở một thị trấn nhỏ. Mọi thủ tục chuyển trường được làm xong, thế là tôi phải học ở một ngôi trường mới, thầy cô mới, bạn bè mới, điều này rất bất ngờ đối với tôi.

Ngày đầu đến trường, đợi thầy giám thị viết giấy vào lớp cùng là lúc chuông reo, báo hiệu giờ vào học. Tôi được thầy đưa vào lớp 6A do cô Loan chủ nhiệm. Hình như cả lớp biết hôm nay tôi vào học nên chúng nó cứ ngoi đầu lên để nhìn tôi như nhìn một vật lạ lắm không bằng. Tôi được biết hôm nay cô Loan không đến lớp nên bạn lớp trưởng tên là Minh ra dẫn tôi vào. Nghe đến tên Minh tôi cứ ngỡ là con trai nên hơi run. Nhưng không, lớp trưởng của tôi lại là một cô nhỏ rất dễ thương với dáng người cân đối, mái tóc hơi dài được cô nàng cột lên cao bằng cái nơ hồng rất đẹp, khuôn mặt tròn, cặp mắt đen lóng lánh tinh nghịch và nhất là cái miệng nhỏ xíu luôn luôn nở nụ cười có duyên kèm theo hai cái hố trũng ở má. Chỉ thoáng nhìn thôi nhưng tôi biết ngay cô ta lí lắc có tầm cỡ ở lớp. Thấy tôi bước vào, cả lớp cười ồ lên làm cho tôi ngượng chín người. May mà nhỏ lớp trưởng nhanh chóng xếp tôi ngồi vào chỗ gần nó ở bàn cuối lớp không thì chắc tôi phải độn thổ vì mắc cỡ. Đã thế, bọn bạn còn kêu lên “Bữa nay nhỏ Minh có bạn mới nên nó xù mình rồi!”. Lại một trận cười nữa nổ ra chọc ghẹo tôi. Tức quá tôi chẳng làm gì được nên cứ ngồi thừ ra “phớt tỉnh Ănglê”. Thấy vậy nhỏ Minh lên tiếng can thiệp:

–    Mấy bạn kì cục quá đi, thấy người ta mới đến mà cứ chọc hoài vậy? Coi chừng tôi à nhen!.

Tôi lấy làm sung sướng vì có ngưòi bảo vệ cho mình và thầm nghĩ chắc nhỏ này là lớp trưởng có uy tín lắm nên tụi bạn bè nghe nó nói thì hết dám cười nữa. Những giờ học đến và đi rất nhanh. Tôi được biết nhỏ lớp trưởng này ngoài sự hòa đồng, vui nhộn còn là người học rất giỏi, rất thông minh là luôn luôn đứng đầu lớp, không ai có thể vượt qua được. Rồi thời gian trôi qua rất mau. Tôi bây giờ không còn là cô bé nhút nhát như trước mà lúc nào cũng có mặt trong các cuộc vui của lớp. Nhỏ Minh và tôi gắn bó với nhau thành đôi bạn thân thiết. Những giờ ra chơi, tụi con gái chúng tôi không thể nào thiếu Minh. Nhỏ nhảy dây giỏi và bày ra đủ thứ trò chơi vui nhộn hài hước. Buồn cười nhất là những hôm chơi trò “bịt mắt bắt dê”, nhỏ cứ hức hết đứa này đến đứa nọ, ôm chầm lấy cái Mai vốn là người trầm tư, ít nói và “ù lì” nhất lớp. Mai và Minh ngả trên thảm cỏ với những chuỗi cười ré lên khi bị chọc cù léc, trong lúc “chú dể” sổng chuồng cứ đứng đực ra mà chẳng có ai bắt.

Vào trong giờ học, Minh lại là một con người khác. Tôi rất ít khi thấy bạn đùa chọc hay nói chuyện với ai. Thầy cô giảng bài, Minh hí húi ghi chép cần mẫn. Nhìn bạn theo dõi bài y như bị thôi miên, tôi thầm nghĩ: “hèn chi mà nhỏ học giỏi”.

Có đôi lúc lớp nổi lên tiếng ồn ào, Minh quay sang bạn đang nói chuyện và chỉ cần một cái nháy mắt cảnh báo của bạn là cả lớp lại yên lặng ngay. Gần gũi nhau nhưng Minh không bao giờ “chiều chuộng” tôi trong học tập. Tôi cứ ấm ức hoài và đã khóc với nó khi có một lần kiểm tra toán, tôi bí làm không ra liếc vội sang bài của Minh thì Minh đã nhìn tôi trách móc và lấy giấy che bài không cho tôi coi. Tôi đã thề là không chơi với nhỏ “ích kỉ và kiêu căng” ấy nữa khi nhận được bài kiểm tra toán 2 điểm.

Bạn Mai cũng đã khóc ròng khi giờ sinh hoạt lớp bị Minh nghiêm khắc phê bình việc lười học để bị điểm 1 khi cô giáo kiểm tra bài môn sử.

Nói chung ai ở trong lớp học cũng có những “xung đột” nho nhỏ với Minh, nhưng khi hiểu nhau, chúng tôi đều không giận gì bạn ấy.

Lớp chứng tôi thanh toán dần những điểm xấu có lẽ nhờ sự nghiêm khắc và sự nhiệt tâm của Minh trong những buổi chiều học thêm. Minh chững chạc làm “cô giáo” và giảng những bài tập khó cho chúng tôi. Nhất là gần đến đợt thi học kì bạn ấy đã cùng chúng tôi soạn đề cương ôn tập rất chu đáo. Có những đêm đi học Anh văn vào buổi tối trở về, bạn còn ghé vào tôi, lo lắng hỏi tôi bài tập làm văn đã làm kịp đề nộp ngày mai chưa. Chúng tôi làm dàn bài xong, bạn mới vui vẻ chào cả nhà tôi ra về.

Minh không chỉ là một học sinh giỏi mà còn là một “cây văn nghệ của trường”, là niềm hạnh phúc và tự hào cho lớp tôi mỗi dịp có tổ chức hội diễn. Chúng tôi luôn nhận được phần thưởng, kẹo bánh của nhà trường nhờ những tiết mục xuất sắc mà giọng đơn ca của Minh là một đóng góp đáng kể. Khi “ăn liên hoan”, các bạn bình phẩm giọng ca của Minh, kẻ thì nói nó ấm cúng, kẻ cho là ngọt ngào, kẻ thì nói Minh ca cao vút, người thì cho là nó trầm lắng dư ba… Chỉ những lúc ấy “cô lớp trưởng” mới thật sự tội nghiệp. Nhỏ ngồi một góc, má đỏ hồng, mắt long lanh nhìn xuống và thật là bẽn lẽn. Trông Minh đẹp và dễ thương một cách kì lạ.

Một mùa phượng nữa lại đến. Màu hoa học trò ấy lại một lần đưa tôi đến với cuộc chia li. Tôi lại về trường cũ. Chúng tôi chia tay nhau thật bịn rịn và buồn, Nhỏ Minh là chủ tiệc buổi tổng kết cuối năm. Bạn lăng xăng như một người chị đảm đang ở nhà, lo từng li nước đá, “tiếp tế” tững chén bún riêu cho các bạn nam, và bạn lại là người làm nổ bùng các bài ca của lớp tôi. Dường như ai cũng hát, cũng vui, và dường như nghĩ đến giây phút chia tay, tôi thấy lòng thanh thản lạ.

Tôi nhớ mãi đêm hôm đó, Minh lại đến nhà tôi. Chúng tôi dắt nhau ra ngồi trên chiếc ghế đu trước sân. Bạn ấy không nói lời nào. Anh điện trong nhà cho thấy gò má bạn lấp lánh hai dòng nước mắt. Và chứng tôi cùng khóc. Minh ra về để Ịại cho tôi cuốn sổ làm lưu niệm. Còn tôi, đã chẳng chuẩn bị một món quà nào cho bạn cả.

11 tháng 11 2017

Đề bài: Kể về ước mơ của em cho các bạn nghe

viet-thu-ke-ve-giac-mo-cua-em

Bài làm 1: Kể về ước mơ trở thành nhà văn

Mỗi người đều có một ước mơ của mình, người thì ước làm chú bộ đội, người ước làm cô giáo, người ước làm phi công. Và em cũng có ước mơ của mình. Ước mơ của em chính là trở thành nhà văn.

Khi em kể cho mọi người về ước mơ này, nhiều người cho rằng em là người thật lãng mạn. Làm nhà văn thì sẽ phải có tâm hồn lãng mạn, biết quan sát, sống tình cảm, chan hòa với mọi người. Từ bé em đã đọc sách của chú Nguyễn Nhật Ánh, chú ấy viết rất hay, em bị lôi cuốn bởi cách viết giản dị nhưng tình cảm của chú ấy.

Sau này em cũng muốn trở thành một nhà văn, có thể được đi đến rất nhiều nơi, gặp gỡ nhiều người, thăm quan nhiều nơi và có thể bắt đầu viết. Có lẽ khi đó cảm xúc sẽ rất nhiều và em sẽ có tác phẩm hay. Nếu được làm nhà văn thì em sẽ thành người nổi tiếng, được nhiều người biết đến, em sẽ có những cuốn sách của riêng mình, có thể mang đi khoe mọi người về sản phẩm của em.

Vì ước mơ muốn làm nhà văn nên từ bây giờ em phải đọc thật nhiều, viết thật nhiều thì sau này mới có thể viết tốt được. Em rất ngưỡng mộ những nhà văn, nhà thơ vì họ có một đời sống tinh thần rất phong phú. Họ làm đẹp cho đời bằng những trang viết, và em cũng muốn trở thành những người như vậy.

Em thích tự do, thích bay nhảy nên em không thích những việc phải ngồi một chỗ. Em nghĩ làm nhà văn phải đi nhiều, sống nhiều thì mới có những tác phẩm hay và ý nghĩa. Em sẽ cố gắng thật nhiều để có thể đạt được ước mơ của mình.

Dù con đường mà em đi còn rất dài nhưng em nghĩ nếu mỗi người có ước mơ, biết cố gắng và phấn đấu thì chắc chắn sẽ làm được. Em muốn viết những cuốn sách về gia đình, tình bạn, tình yêu, cuộc sống. Em sẽ giành tặng ba, tặng mẹ vì họ là những người sẽ luôn bên cạnh em, động viên cố gắng em học tập thật tốt.

Em sẽ cố gắng để đạt được ước mơ ấy.

Bài làm 2: Kể về ước mơ làm bác sĩ

Kiền Bái, ngày 1 /11/2012

Thành nhớ nhiều,

Thành ơi, kể từ khi em vào Nam đến nay thấm thoát đã được gần một năm rồi nhỉ? Hôm nay anh học bài xong, anh viết mấy dòng để hỏi thăm và kể cho em nghe về ước mơ của anh.

Thành ơi, em có khỏe không? Bố Thành vẫn đi chữa bệnh chứ? Em vẫn học giỏi như ngày nào chứ? Mẹ em vẫn làm khu công nghiệp hả? Cu Thái đã đi mẫu giáo chưa? Trường em ở đấy đi có xa không?

Còn gia đình anh ở đây vẫn ổn như ngày nào. Năm nay anh học thầy Lập. Anh phải học 8 buổi đấy. Vất vả lắm Thành ạ vì học lớp 4 kiến thức nhiều cơ mà. Thầy giáo luôn bảo rằng: "có công mài sắt có ngày nên kim". Thành biết không? Anh có một ước mơ sau này anh sẽ trở thành một bác sĩ đa khoa chữa được mọi bệnh hiểm nghèo cho mọi người dân. Anh hình dung ra, anh sẽ làm trong một bệnh viện lớn. Anh sẽ mặc những chiếc áo trăng đầu đội mũ chữ thập. Anh sẽ mổ những ca mổ với thiết bị hiện đại, cứu sống rất nhiều người.

Thành ơi, ước mơ của anh là như vậy đấy. Còn em ước mơ sau này sẽ làm gì? Em kể cho anh nghe đi? Anh chờ thư Thành nhé. Thôi thư anh viết đã dài, anh dừng bút tại đây. Anh chúc Thành học giỏi và gặp nhiều may mắn. Chúc ước mơ của em sớm thành hiện thực.

Anh họ của em

Nam

Bùi Mẫn Nam

(Lớp 4 A3 - Trường Tiểu học Kiền Bái - Thủy Nguyên - HP)

Bài làm 3: Kể về ước mơ làm chú công an

Tuổi thơ của chúng ta, ai cũng có những ước mơ, những dự định sau này, lớn lên sẽ làm gì phải không các bạn? Hôm nay, mình sẽ nói về những dự định, công việc mà mình mơ ước để các bạn cùng biết nhé!

Ngày nào đi học, mình cũng đi ngang qua ngã năm gần nhà. Nơi ấy, xe cộ tấp nập suốt ngày đêm, mình thường thấy một chú công an đứng ngay ở giao lộ không ngừng điều khiển cho xe cộ lưu thông. Đó là một thanh niên có dáng người to lớn, vạm vỡ, nước da bánh mật, mặt vuông đầy đặn, đôi mắt trong sáng nhanh nhẹn. Chú đứng đó, ngày nào cũng như ngày nào tại vòng xoay ngã năm như một vị chỉ huy oai vệ. Miệng cầm còi, hai cánh tay thay mệnh lệnh, đưa lên hạ xuống, sang trái sang phải, dòng người và xe cộ cứ như thế dừng lại, tuôn đi một cách trật tự nề nếp. Thỉnh thoảng có một vài chiếc honda đậu chớm quá vạch sơn trắng, nhô lên làn đường, chú thổi còi ra hiệu lùi lại. Tức thì những chiếc xe ấy vội lùi ra sau vạch trắng ngoan ngoãn như các cậu học sinh vâng lời thầy dạy. Chú làm việc một cách cần mẫn và nghiêm túc, không thiên vị một người nào.

Có một lần, ba cô gái ngồi trên một chiếc honda vù tới ngã năm nhấn ga, bấm còi inh ỏi, làm cho một số người đi đường yếu bóng vía vội dạt vào hai bên lề. Chú công an liền giơ tay ra hiệu, miệng tuýt còi, ra lệnh dừng lại. Chiếc xe tạt vào lề. Cả ba cô ngượng ngùng nói lời xin lỗi. Chú công an mỉm cười rồi từ từ rút biên lai thu phạt. Đưa tờ biên lai cho các cô, chú còn dặn thêm: "Lần sau các cô cẩn thận thực hiện đúng luật giao thông. Một cô gái nhảy xuống đón ô-tô buýt, không được chở ba". Lời nói nhẹ nhàng nhưng rất dứt khoát. Cô gái cầm tay lái thật bất đắc dĩ ngoái lại nói với cô bạn ngồi sau cùng: "Cậu đứng đợi mình ở đây, mình sẽ quay lại đón cậu", rồi chu cái miệng về phía chú công an đang quay lưng về phía ngã năm lẩm bẩm điều gì đó không biết, nhấn ga cho xe vù đi. Cứ thế chú điều khiển dòng người và xe cộ lưu thông được thuận lợi, không một tai nạn nào xảy ra ở giao lộ này.

Các bạn ạ! Mình rất cảm phục phong cách làm việc của chú vừa có tình lại vừa có lí. Mình mơ ước sau này lớn lên mình sẽ đi làm cảnh sát giao thông giữ gìn an ninh trật tự cho đường phố. Một công việc vất vả nhưng vô cùng thú vị, oai vệ như một người chỉ huy.

Bài làm 4: Kể về ước mơ trở thành cô giáo

Hà nội, ngày 12-4-2011

Lan Nhi thân mến!

Lâu rồi không gặp cậu, cậu có khỏe không? Học tốt chứ? Lớn lên cậu muốn làm nghề gì? Tớ muốn làm cô giáo từ thiện. Tớ viết bức thư này để nói về ước mơ của tớ.

Nhi ơi, cậu biết không, mỗi tối tớ xem ti vi những em bé phải lội suối, leo đèo, chèo thuyền tới lớp với những túi nilong trong đó đựng những quyển vở nhỏ để học. Có những em bé nhà nghèo không đủ tiền đi học hay mồ côi, mù, câm, điếc không được đi học. Tớ muốn là cô giáo từ thiện là vậy. Tớ sẽ mang ánh sáng cho trẻ mù, mang giọng nói, lời ca cho trẻ câm, mang âm thanh, những âm thanh nhẹ nhàng cho trẻ em điếc và tình thương cho trẻ mồ côi và sự trí tuệ cho các em nhỏ bình thường. Tớ sẽ đứng trên bục giảng giống như các cô giáo khác với những cặp mắt ngây thơ, ham học, chăm chú nghe tớ giảng bài. Tớ mong các học trò của tớ sẽ lớn lên bằng sự trí tuệ, sức lực của mình và văn minh lịch sự giống như con người Việt nam vậy.

Nhi ơi, bây giờ cậu đã hiểu tớ muốn làm giáo viên từ thiện là như nào rồi chứ. Để ước mơ không tan biến tớ sẽ cố gắng học tốt và không ngừng quyên góp tiền để giúp đỡ các em. Thôi thư đã dài tớ dừng bút đây. Chúc ước mơ cậu thành hiện thực.

12 tháng 11 2017

Tuổi thơ của chúng ta, ai cũng có những ước mơ, những dự định sau này, lớn lên sẽ làm gì phải không các bạn? Hôm nay, mình sẽ nói về những dự định, công việc mà mình mơ ước để các bạn cùng biết nhé!

Ngày nào đi học, mình cũng đi ngang qua ngã năm gần nhà. Nơi ấy, xe cộ tấp nập suốt ngày đêm, mình thường thấy một chú công an đứng ngay ở giao lộ không ngừng điều khiển cho xe cộ lưu thông. Đó là một thanh niên có dáng người to lớn, vạm vỡ, nước da bánh mật, mặt vuông đầy đặn, đôi mắt trong sáng nhanh nhẹn. Chú đứng đó, ngày nào cũng như ngày nào tại vòng xoay ngã năm như một vị chỉ huy oai vệ. Miệng cầm còi, hai cánh tay thay mệnh lệnh, đưa lên hạ xuống, sang trái sang phải, dòng người và xe cộ cứ như thế dừng lại, tuôn đi một cách trật tự nề nếp. Thỉnh thoảng có một vài chiếc honda đậu chớm quá vạch sơn trắng, nhô lên làn đường, chú thổi còi ra hiệu lùi lại. Tức thì những chiếc xe ấy vội lùi ra sau vạch trắng ngoan ngoãn như các cậu học sinh vâng lời thầy dạy. Chú làm việc một cách cần mẫn và nghiêm túc, không thiên vị một người nào.

Có một lần, ba cô gái ngồi trên một chiếc honda vù tới ngã năm nhấn ga, bấm còi inh ỏi, làm cho một số người đi đường yếu bóng vía vội dạt vào hai bên lề. Chú công an liền giơ tay ra hiệu, miệng tuýt còi, ra lệnh dừng lại. Chiếc xe tạt vào lề. Cả ba cô ngượng ngùng nói lời xin lỗi. Chú công an mỉm cười rồi từ từ rút biên lai thu phạt. Đưa tờ biên lai cho các cô, chú còn dặn thêm: "Lần sau các cô cẩn thận thực hiện đúng luật giao thông. Một cô gái nhảy xuống đón ô-tô buýt, không được chở ba". Lời nói nhẹ nhàng nhưng rất dứt khoát. Cô gái cầm tay lái thật bất đắc dĩ ngoái lại nói với cô bạn ngồi sau cùng: "Cậu đứng đợi mình ở đây, mình sẽ quay lại đón cậu", rồi chu cái miệng về phía chú công an đang quay lưng về phía ngã năm lẩm bẩm điều gì đó không biết, nhấn ga cho xe vù đi. Cứ thế chú điều khiển dòng người và xe cộ lưu thông được thuận lợi, không một tai nạn nào xảy ra ở giao lộ này.

Các bạn ạ! Mình rất cảm phục phong cách làm việc của chú vừa có tình lại vừa có lí. Mình mơ ước sau này lớn lên mình sẽ đi làm cảnh sát giao thông giữ gìn an ninh trật tự cho đường phố. Một công việc vất vả nhưng vô cùng thú vị, oai vệ như một người chỉ huy.

11 tháng 11 2017

I/ Mở bài: Giới thiệu con vật nuôi mà em thân thiết. 
II/ Thân bài: Kể lại những kỉ niệm chung quanh con vật nuôi đó. 
1/ Vài nét về con vật nuôi của em: Ví dụ nó bao nhiêu tuổi? lông màu gì? To hay nhỏ?... 
2/ Lai lịch nguồn gốc của nó: Em có nó trong trường hợp nào? Mua hay được ai cho? Những kỉ niệm chung quanh việc nó về với gia đình em? 
3/ Chung quanh việc đặt tên cho nó? Em có kỉ niệm gì không? 
4/ Buổi ban đầu em đã có tình cảm với nó chưa? Vì sao?( Vd nó cắn giày dép của em, nó kêu làm em không ngủ được, nó đi vệ sinh hôi hám..v...v.... 
5/ Dần dần em bị nó chinh phục như thế nào? Chuyện gì khiến em không còn ghét nó? ( Vd : Nó mừng rỡ khi em đi học về. Nó cọ đầu vào em an ủi. Nó là cảm hứng để em làm dược một bài làm văn tốt, hoặc nó lập công bắt chuột, ...) 
6/Bây giờ thì em và nó gắn bó với nhau như thế nào?( Nó là vệ sĩ của em? là bạn cùng chia sẻ vui buồn? Em chăm sóc nó như là em em vậy....) 
III/ KẾT BÀI: Suy nghĩ của em về nó. 
- Không thể tưởng tượng một ngày nào đó nó bị bắt cóc. 
-Sẽ cố giữ gìn và chăm sóc nó như thể đó là một thành viên của gia đình

Thùy Trang · 1 năm trước

11 tháng 11 2017

Dàn ý viết bài

I.           Mở bài

Nhà em có chuột, mẹ mua một con mèo, nay nó đã lớn.

II.          Thân bài

a.                               Tả hình dáng

-       Mèo dài gần hai gang tay, loại mèo tam thể: trắng, nâu, xám.

-       Lông mèo dày và rất mượt.

-       Đầu mèo tròn như cuộn len nhỏ tròn, thân thon thon.

-       Chân cao, rắn rỏi: ngón chân ngắn có móng vuốt nhọn sắc.

-       Mắt mèo xanh, tròn như hai hòn bi ve trong suốt.

-       Mũi hồng hồng, nhỏ xíu; ria mép dài vươn về hai phía như những chiếc ăng-ten cực nhạy.

b.                               Tả hoạt động, tính nết

-       Ban ngày mèo thường thong thả dạo chơi trong nhà, thỉnh thoảng nhảy nhót đùa giỡn, vồ đuổi mấy chú gián.

-       Khi ăn từ tốn, gọn gàng.

-       Khi bắt chuột, toàn thân im phắc, đôi mắt mở to chăm chú nhìn về phía trước rồi bất chợt lao nhanh.

III.         Kết luận

Con mèo nhà em rất dễ thương. Nó thường xán đến mỗi khi em đi học về.