K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

12 tháng 11 2021

Người mà em yêu quý nhất là mẹ em. Mẹ năm nay 39 tuổi, giảng dạy tại THCS Chu Văn An. Mẹ có mái tóc uốn, lưng chừng ở gáy. Mẹ rất hiền từ, làm mọi việc vì con cái. Mẹ em làm việc rất nghiêm chỉnh, hiện tại, em đang viết đoạn văn này, mẹ vẫn đang say sưa giảng dạy các anh, các chị. Sắp 20/11, lại đúng ngày sinh nhật mẹ, em muốn tặng một món quà để mẹ vui vẻ, hạnh phúc trong ngày sinh nhật mình. Trường em tổ chức cuộc thi viết 20/11, em không biết trang trí viền như nào cho đẹp để dự thi, mẹ liền đem vào Power Point chỉnh sửa và đem ra hiệu cho in màu cho đẹp, em rất cảm ơn mẹ, vậy là em đã có giấy để dự thi! Em nhớ nhất có hôm đi biểu diễn thời trang ở trung tâm thương mại BIG C Long Biên, sáng và chiều hôm đó, mẹ và em cùng đi mua đồ, giày và buộc tóc cho em, lúc lên sân khấu, em diễn rất tự tin. Về nhà, mẹ nói với em:"Con múa tốt lắm, có mấy bà ở dưới nói con nhà ai mà làm cả đoàn phải nhìn vì thuộc nhất."Buổi biểu diễn đó em không bao giờ quên. Em hứa sẽ học tập thật tốt để mẹ hài lòng.

HT

phuonglebao9@gmail.com

13 tháng 11 2021

anh k e nhé!

HT

phuonglebao9@gmail.com

13 tháng 10 2020

-Nhân vật Thạch Sanh là một người có phẩm chất vô cùng tốt bụng, thật thà, dũng cảm giết chết Đại Bàng để cứu công chúa. Thạch Sanh có tài năng vô địch, chàng có lòng nhân hậu, cao thượng và cũng yêu chuộng hòa bình. Thạch Sanh luôn nhận việc khó khăn, chẳng hạn việc giết chăn tinh cứu dân lành, giết đại bàng cứu công chúa thì bị Lý Thông lấy đá lấp hang và luôn đổ oai hại chàng nhưng Thạch Sanh vẫn minh oan cho mình. Chàng dẹp được 18 chư hầu bằng tiếng đàn của hòa bình, thân thiện mà không cần dùng đến vũ khí.

-

Lý Thông là một kẻ nấu rượu và bán rượu. Gặp Thạch Sanh gánh củi về gốc đa. Hắn nghĩ chàng trai cô độc, nghèo khổ mà có sức khỏe cường tráng này có thể lợi dụng được. Cái âm mưu đưa Thạch Sanh về nhà và kết nghĩa anh em của Lý Thông xét đến cùng vẫn có thể cảm thông được. Vì Lý Thông mới chỉ lợi dụng sức lao động của chàng trai mồ côi mà thôi.
Lý Thông đôn phiên mình phải nộp mạng cho Chằn linh. Kẻ tham sống sợ chết này đã ranh ma đánh lừa Thạch Sanh đi thế mạng, với lí do anh “dà cất mẻ rượu”… Người đời thiếu gì kẻ tham sông sự chết như Lý Thông?
Hành động Lý Thông cướp công Thạch Sanh là một hành động vô cùng trắng trợn. Hắn dọa Thạch Sanh là đã giết vật báu “vua nuôi đã lâu”, tất sẽ bị “tội chết”. Có vẻ “nhân đức”, hắn khuyên Thạch Sanh “trốn ngay đi”, mọi hậu quả hắn sẽ “lo liệu”. Lý Thông đã đem đầu quái vật dâng nộp Triều đình, được nhà vua trọng thưởng phong cho làm Quận công. Lòng tham vô đáy, mờ mắt vì danh lợi bổng lộc mà anh bán rượu đã “khôn ngoan” đánh lừa đứa em kết nghĩa để cướp công một cách “tài tình”.

12 tháng 10 2020

Hành động Lý Thông cướp công Thạch Sanh là một hành động vô cùng trắng trợn. Lý Thông đã đem đầu quái vật dâng nộp Triều đình, được nhà vua trọng thưởng phong cho làm Quận công. Lòng tham vô đáy, mờ mắt vì danh lợi bổng lộc mà anh bán rượu đã “khôn ngoan” đánh lừa đứa em kết nghĩa để cướp công một cách “tài tình”. Quận công đã “chém” được Chằn tinh sao lại không bắt được Đại bàng? Muôn trở thành phò mã, Lý Thông lại dấn sâu vào tội ác bằng mưu mô mới. Hắn rất “khôn ngoan” tổ chức hội hát xướng mười ngày để “nghe ngóng”. Đứng đến ngày thứ 10, quan Quận công đã tìm được đứa em “kết nghĩa”. Lần thứ hai, Lý Thông đã xảo quyệt cướp công Thạch Sanh. Hắn rất nhẫn tâm và dã man sai quân lính vần đá lấp kín hang để giết Thạch Sanh, người đã xông pha nguy hiểm chém trăn tinh, giết đại bàng, cứu nàng công chúa, để Lý Thông được giàu sang, vinh hiển. Hành động sai quân lính lấp hang cho thấy anh bán rượu hiện nguyên hình là kẻ táng tận lương tâm, đôi bàn tay thấm đầy máu và nước mắt đồng loại.
Tiếng đàn thần là một yếu tố hoang đường kì diệu tạo nên sức hấp dẫn của truyện cổ tích “Thạch Sanh”’, nó mang ý nghĩa như một biểu tượng về sức mạnh công lí. Tiếng đàn thần được Thạch Sanh gảy lên trong ngục tối đã chữa được bệnh “câm” của nàng công chúa, đã vạch mặt chân tướng xảo quyệt của Lý Thông trước Triều đình.

13 tháng 10 2020

                                                                                BÀI LÀM

Ngày xưa, xưa lắm rồi, trong khu rừng nọ, có đôi bạn sống bên nhau, khu rừng ấy rất đẹp. Những hàng cây cổ thụ cao to, tán chạm trời xanh là nơi trú ngụ của những chú chim xinh xắn, nghịch ngợm, ngày đêm líu lo ca hát. Những dòng suối trắng bạc trong veo, len lỏi khắp nơi. Tiếng róc rách như cung đàn thần tiên, đánh thức mọi chú cá đang nằm trong khe suối thức dậy để tung tăng bơi lội. Và dọc theo con suối ấy là bờ cỏ thơm, nơi đôi bạn Bê Vàng và Dê Trắng vẫn đi tìm thức ăn.

Bê vàng và Dê Trắng là đôi bạn rất thân trong khu rừng này. Có lẽ hai bạn sẽ vui đùa, sẽ sống cùng nhau mãi mãi nếu không có sự kiện này xảy ra.

Hôm ấy, cô Mây lang thang sang khu rừng nào chẳng biết. Chị Mưa lại ngủ suốt ngày, chỉ một mình bác Mặt Trời đi làm. Bác Mặt Tròi miệt mài với công việc. Bao nhiêu nắng bác đổ, bác dội xuống trần gian.

Thế là hạn hán. Mọi người đều khổ sở. Cả đôi bạn Bê Vàng và Dê Trắng của chúng ta cũng không thoát khỏi.

Bê Vàng thức dậy vào buổi sớm mai. Nóng nực quá ! À… mà sao… Bê Vàng nhìn nhìn chung quanh. Sao dòng suối hôm nay buồn bã thế? Sao không rung lên chuỗi nhạc réo rắt, thần tiên? Hàng cây cổ thụ lại rũ lá héo khô? Tiếng hót véo von của bầy chim xinh xắn, tinh nghịch đâu rồi? Bao câu hỏi cứ vọng lên mãi, nhưng Bê Vàng không tài nào trả lời được.

-Dê Trắng ơi! Dê Trắng ơi – Bê Vàng khẽ lay Dê Trắng – Bạn dậy đi.

Dê Trắng bừng tỉnh giấc và cũng thấy ngay khung cảnh buồn bã đang hiện rõ trước mắt mình. Đôi bạn nhìn nhau… Hạn hán rồi đấy! Bây giờ biết làm sao?

-Bê Vàng à. Mình đi khắp khu rừng xem như thế nào. Chẳng lẽ…

Bê Vàng gật đầu. Cả hai bạn cùng đi khắp khu rừng. Những bãi cỏ héo khô. Bờ suối cạn, trơ lớp cát bỏng dưới sâu. Nước chỉ còn đọng lại trong các khe đá vài giọt long lanh. Dê Trắng nhường cho Bê vàng uống. Bê Vàng lại nhường cho Dê Trắng. Bạn nào cũng không chịu uống. Dê Trắng thủ thỉ:

-Thôi, Bê Vàng ạ! Còn nước thì bạn cứ uống đi, mình chẳng sao đâu.

Nhưng thương bạn ai lại làm thế bao giờ.

Ngày tháng nối tiếp nhau trôi mãi. Lá vàng đã rơi đầy mặt đất. Hàng cây trơ trụi, khắp rừng không tìm được đâu một ngọn cỏ, một chiếc lá non. Nhìn những chiếc lá úa, Bê vàng và Dê Trắng nhớ lại các ngày trước.

Vào những buổi sáng, khi cây rừng còn đảm sương đêm, hai bạn đã thức dậy, vui vẻ đuổi theo đàn bướm bay lượn rập rờn.

Bê Vàng thấy thương bạn quá và cũng đói khát lắm rồi. Cổ Bê Vàng khô, đắng, người mỏi. Hôm ấy Bê Vàng thức dậy trước bạn, lang thang khắp noi mong tìm được thức ăn. Nhưng rừng sâu quá đỗi, Bê Vàng đi, đi mãi đến quên đường về. Bê Vàng bật khóc, sợ hãi. Giọt nước mắt lăn dài roi xuống. Bê Vàng càng thổn thức. Bê Vàng khóc vì bị lạc, vì sợ Dê Trắng buồn. Thật vậy, khi thức dậy, không thấy bạn, Dê Trắng hối hả đi tìm.

-Bê… Bê.!. é…ê…

Dê Trắng cố gọi thật to và… khóc. Dê Trắng thương bạn quá. Ngày nào hai bạn còn vui đùa, tìm thức ăn cùng nhau. Thế mà bây giờ… Chỉ vì ông tròi ác quá. Sao ông nỡ làm như vậy?

Dê Trắng đi khắp rừng, không tài nào tìm được bạn Bê Vàng. Cho đến tận bây giờ, Dê Trắng cứ đi tìm, vẫn gọi mãi “Bê…e … Bê… ê…”

Tiếng kêu nghe buồn, đầy tình yêu thương bạn bè. Tiếng gọi ấy tuy Bê Vàng không nghe được để trở về, nhưng là một lòi nhắn nhủ chúng ta: Hãy biết thương yêu bạn bè.

12 tháng 10 2020

Mặt người  Mặt bàn

Mũi ⟹Mũi tên

12 tháng 10 2020

Lưỡi : lưỡi dao, lưỡi kéo,...

Mũi : mũi tàu, mũi tên, mũi thuyền,...

13 tháng 10 2020

văn đâu???????????????/

ko có sao trả lời