K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

(4 điểm) Đọc văn bản và thực hiện các yêu cầu từ câu 1 đến câu 5:  Cảnh tượng đau lòng (Lia ra, đeo quấn rất ngộ nghĩnh những hoa đồng cỏ nội.) LIA: Không, họ không thể bắt tội mình vì đã đúc ra tiền: mình là vua cơ mà! EĐ-GA: Ôi cảnh tượng đau lòng. LIA: Về mặt đó thì thiên nhiên vượt trên nghệ thuật. Phí khoản đầu quân cấp cho nhà ngươi đây. Gã kia giương cung y như thằng bù nhìn dọa quạ! Bắn...
Đọc tiếp

(4 điểm) Đọc văn bản và thực hiện các yêu cầu từ câu 1 đến câu 5: 

Cảnh tượng đau lòng

(Lia ra, đeo quấn rất ngộ nghĩnh những hoa đồng cỏ nội.)

LIA: Không, họ không thể bắt tội mình vì đã đúc ra tiền: mình là vua cơ mà!

EĐ-GA: Ôi cảnh tượng đau lòng.

LIA: Về mặt đó thì thiên nhiên vượt trên nghệ thuật. Phí khoản đầu quân cấp cho nhà ngươi đây. Gã kia giương cung y như thằng bù nhìn dọa quạ! Bắn một phát tên xem sao. Trông kìa, kìa, con chuột! Khoan! Khoan! Mẩu bánh sữa nướng kia được việc chán. Bao tay của ta đấy, ta muốn thử sức với khổng lồ. Truyền đem hoa kích đến. A! Bay giỏi lắm, chim ơi! Bắn trúng hồng tâm, trúng hồng tâm! Hù ù ù!... Nói khẩu lệnh đã!

EĐ-GA: Ma-ri-doam(1) hiền hậu.

LIA: Cho qua.

GLÔ-XTƠ: Tiếng nói này ta nghe quen lắm.

LIA: A! Gô-nơ-rin,... với chòm râu bạc! Chúng nựng ta như con chó nhỏ, chúng bảo râu ta đã bạc trước khi có râu đen! Ta nói gì chúng cũng thưa: "Dạ phải, dạ không". Dạ phải, dạ không! Chẳng có tử tế chút nào đâu! Đến lúc mưa làm ướt sũng người ta, gió rít làm cho răng ta va cầm cập, sấm sét không thèm im tiếng theo lệnh của ta,... lúc ấy ta mới biết chúng, ta mới thấu gan ruột chúng! Không, chúng chả phải là người nói đúng lời đâu! Chúng bảo ta quyền phép vạn năng: láo toét hết. Ta có chống được cơn sốt rét đâu nào!

GLÔ-XTƠ: Ta nhận được giọng nói này rồi: đức vua đây, có phải chăng?

LIA: Phải, vua từ gót lên đầu! Đó! Ta trừng mắt lên nhìn là kẻ thần dân run sợ. [...]

GLÔX-TƠ: Ôi! Xin cho tôi được hôn bàn tay này.

LIA: Để cho ta chùi tay đi hẵng: mùi chết vẫn còn.

GLÔ-XTƠ: Ôi! Kì công của tạo hóa gặp lúc điêu tàn. Cả thế gian này rồi sẽ đến tiêu vong hư ảo hết! Người có nhận ra tôi chăng?

LIA: Ta mang máng nhớ cặp mắt nhà ngươi. Sao nhìn ta ngươi lại liếc ngang như thế? Không, hỡi thần Cu-pi-don bưng mắt, tha hồ cho ngươi nài nỉ, ta chẳng yêu nữa đâu. Này đọc thử tờ thách đấu của ta này, chú ý lối văn trong đó.

GLÔ-XTƠ: Mỗi chữ có là một vừng thái dương tôi cũng không sao nhìn thấy được.

EĐ-GA (nói riêng): Giá nghe kể lại, thì chẳng đời nào mình chịu tin, vậy mà sự thể hiển nhiên kia! Khiến cho lòng ta tan vỡ!

LIA: Đọc xem!

GLÔ-XTƠ: Ủa, đọc bằng lỗ mắt sao?

LIA: Ô! Hô! Ngươi cũng đến thế rồi ư? Không có mắt trong đầu và cạn tiền trong túi? Bệnh mắt của ngươi cũng nặng như túi rỗng của ngươi nhẹ tênh? Tuy vậy người vẫn thấy được sự đời biến diễn chứ?

GLÔ-XTƠ: Thấy được bằng xúc cảm mà thôi.

LIA: Thế nào? Ngươi điên hay sao? Người ta vẫn có thể thấy được việc đời mà không cần mắt! Hãy thấy bằng tai. Nhìn cái lão quan tòa kia, hắn đang hạch tên kẻ cắp đáng thương kia kìa! Này, ghé tai cho ta bảo thầm một câu, thử đánh tráo xem, và "úm ba la!" ai quan tòa ai kẻ cắp? Ngươi đã thấy chó ấp đuổi cắn ăn mày bao giờ chưa?

GLÔ-XTƠ: Thưa đã.

LIA: Thấy chưa: thằng người chạy trốn con chó! Hình ảnh uy quyền là thế đó: thiên hạ vâng phép chó bởi vì chó được trao quyền hành, rõ chưa? [...] Thằng bịp bợm cho vay lại treo cổ đứa đi lừa! Áo rách mướp thì lộ hết từng tí xấu xa, áo mớ bảy mớ ba thì che được ráo! Có giáp vàng bao che tội lỗi thì gươm công lí đâm đến gãy, người cũng chẳng sao; chỉ có mảnh áo manh che thì một cọng tăm của giống tí hon nó đâm cũng thủng. Không có ai phạm tội hết, tha bổng hết, ta bảo thật ngươi thế đấy, vì ta đây có quyền làm câm họng kẻ buộc tội người ta. Người sắm lấy mục kỉnh mà đeo, và bắt chước một tên chính khách gian hùng, làm như nhìn thấy những điều nó không trông thấy. Bây giờ thì, giờ thì, kéo rút đôi ủng ra cho ta. Kéo mạnh lên, mạnh nữa! Thế.

EĐ-GA: Ôi! Tỉnh táo lẫn hôn mê! Khôn ngoan trong điên dại.

LIA: Nếu ngươi muốn thương cho số phận của ta thì hãy mượn lấy đôi mắt ta mà khóc. Ta quen ngươi lắm. Tên ngươi là Glô-xtơ. Hãy kiên nhẫn nghe! Bọn ta khóc lóc mà xuống thế gian này. Ngươi cũng biết đấy, mới hít hơi thở đầu tiên, ta đã oe oe lên, gào, khóc rồi! Để ta giảng giải cho ngươi bài thánh kinh. Nghe nhá!

GLÔ-XTƠ: Ôi! Ngày khốn khổ!

LIA: Khi ta sinh ra đời, ta khóc vì nỗi phải bước vào cái sân khấu mênh mông của những kẻ điên rồ! Câu mào đầu hay đấy chứ! Đóng móng cho cả đàn ngựa bằng dạ cho êm, hẳn là một mẹo khá tế nhị. Ta muốn thử cái mẹo này và khi đuổi kịp mấy đứa con rể nọ, ta hô xung phong: giết, giết, giết!

(Một gia tướng và một số gia nhân ra.)

GIA TƯỚNG: Đây rồi! Giữ chặt lấy người! Bẩm tướng công, lệnh nữ rất hiếu thảo của người...

LIA: Tả hữu đâu cả rồi? Kìa, ta thành tù binh sao? Ta chẳng qua cũng chỉ là một thằng điên và một thứ đồ chơi trong tay Vận mệnh! Hãy đối xử với ta cho tốt: ta sẽ nộp nhiều tiền chuộc mạng. Gọi cho ta một thầy thuốc giải pháp. Óc ta bị thương.

GIA TƯỚNG: Người muốn gì sẽ có nấy.

LIA: Không có ai tiếp cứu? Ta trơ một mình sao? Thế thì con người cũng dễ hóa thành "lệ nhân", để lấy đôi mắt làm thùng tưới hoa viên hay tưới đường ngày thu cho đỡ bụi. [...]

(Lia vùng chạy, bọn gia nhân đuổi theo.)

GIA TƯỚNG: Cảnh tượng này đối với kẻ khốn khổ nhất cũng đã đáng thương, huống nữa đối với một ông vua: thực não nề hết nói.

(Trích Vua Lia, William Shakespeare tuyển tập tác phẩm, NXB Sân khấu, Hà Nội, 2006, trang 582 - 585)

Chú thích: (1) Ma-ri-doam: Thảo dược dùng để chữa các bệnh về não. Vua Lia yêu cầu Eđ-ga nói khẩu lệnh, khi chàng nói khẩu lệnh này thì vua Lia đồng ý cho qua.

Tóm tắt: Vua Lia là vở bi kịch năm hồi của Sếch-xpia. Nội dung vở kịch như sau:

     Vua Lia nước Anh đã già, có ba cô con gái là Gô-rơ-nin, Rê-gan và Cor-đê-ni-a. Nhà vua định chia vương quốc cho các con gái làm của hồi môn, rút lui khỏi công việc triều chính. Ông hỏi các con xem ai yêu mình nhất để quyết định việc phân chia. Sau khi quyết định việc phân chia xong xuôi, vua Lia lần lượt đến ở với hai công chúa. Nhưng không được bao lâu, họ trở mặt, thậm chí là can tâm đẩy ông ra khỏi nhà trong một đêm giông bão. Quá sốc trước sự bội phản của hai cô con gái, vua Lia đã hóa điên. 

     Bá tước Glô-xtơ có hai người con trai là Eđ-ga (con chính thức) và Eđ-mơn (con ngoài giá thú). Bá tước bị Eđ-mơn lừa gạt, hiểu nhầm rằng Eđ-ga phản bội để chiếm hết gia tài của mình. Ông cho người truy lùng Eđ-ga khắp nơi khiến chàng phải cải trang, chạy trốn. Trong khi đó, Eđ-mơn phản bội bá tước, khiến ông bị Cor-nê-uôn móc mắt. 

      Quân Pháp kéo đến trả thù cho vua Lia nhưng bại trận. Vua Lia và Cor-đê-li-a bị bắt. Eđ-mơn bí mật cho người đến sát hại hai cha con họ. Trong khi đó, Gô-rơ-nin, Rê-gan cùng muốn tằng tịu với Eđ-mơn. Gô-rơ-nin viết thư bày cho Eđ-mơn chồng cô là An-ba-ni để mình được tự do. Bức thư bị Eđ-ga bắt được và chuyển cho An-ba-ni. Eđ-mơn bị Eđ-ga trừng trị. Trước khi chết, Eđ-mơn kêu mọi người đi cứu vua Lia và Cor-đê-li-a, nhưng không kịp. Cor-đê-li-a bị tên lính thắt cổ chết. Nhà vua giết tên lính, ôm xác con gái, quá đau đớn, ông cũng từ giã cõi đời trong tiếng kèn lâm khốc. 

Câu 1. Chỉ ra một lời độc thoại trong văn bản. 

Câu 2. Vua Lia nhận ra bản chất của hai cô con gái và sự ảo tưởng về quyền phép vạn năng của bản thân khi nào?

Câu 3. Lời thoại sau của vua Lia: Về mặt đó thì thiên nhiên vượt trên nghệ thuật. Phí khoản đầu quân cấp cho nhà ngươi đây. Gã kia giương cung y như thằng bù nhìn dọa quạ! Bắn một phát tên xem sao. Trông kìa, kìa, con chuột! Khoan! Khoan! Mẩu bánh sữa nướng kia được việc chán. Bao tay của ta đấy, ta muốn thử sức với khổng lồ. Truyền đem hoa kích đến. A! Bay giỏi lắm, chim ơi! Bắn trúng hồng tâm, trúng hồng tâm! Hù ù ù!... có đặc điểm gì?

Câu 4. Liệt kê các chỉ dẫn sân khấu trong văn bản và nêu tác dụng và nêu tác dụng của các chỉ dẫn này với người đọc. 

Câu 5. Phần tóm tắt vở kịch và văn bản cho thấy bức tranh hiện thực đời sống hiện ra như thế nào? 

0
Bài tập 1: Tìm câu chủ đề trong các đoạn văn sau, từ đó, xác định kiểu đoạn văn (diễn dịch, quy nạp). Phân tích tác dụng của cách thức tổ chức đoạn văn. a/ (1)“ Cái mạnh của con người Việt Nam không chỉ chúng ta nhận biết mà cả thế giới đều thừa nhận là sự thông minh, nhạy bén với cái mới. (2) Bản chất trời phú ấy rất có ích cho xã hội ngày mai mà sự sáng tạo là một yêu cầu hàng đầu. (3)...
Đọc tiếp

Bài tập 1: Tìm câu chủ đề trong các đoạn văn sau, từ đó, xác định kiểu đoạn văn (diễn dịch, quy nạp). Phân tích tác dụng của cách thức tổ chức đoạn văn.

a/ (1)“ Cái mạnh của con người Việt Nam không chỉ chúng ta nhận biết mà cả thế giới đều thừa nhận là sự thông minh, nhạy bén với cái mới. (2) Bản chất trời phú ấy rất có ích cho xã hội ngày mai mà sự sáng tạo là một yêu cầu hàng đầu. (3) Nhưng bên cạnh cái mạnh đó cũng còn tồn tại không ít cái yếu. (4) Ấy là những lỗ hổng về kiến thức cơ bản do thiên hướng chạy theo những môn học “thời thượng”, nhất là khả năng thực hành và sáng tạo bị hạn chế do lối học chay, học vẹt nặng nề. (5) Không nhanh chóng lấp những lỗ hổng này thì thật khó bề phát huy trí thông minh vốn có và không thể thích ứng với nền kinh tế mới chứa đựng đầy tri thức cơ bản và biến đổi không ngừng”.

(Trích Chuẩn bị hành trang vào thế kỉ mới, Vũ Khoan, Ngữ văn 9, tập 2)

b/ Theo số liệu báo cáo, tổng lượng chất thải rắn phát sinh từ hoạt động trồng trọt (ni lông, bao bì phân bón, thuốc bảo vệ thực vật) xấp xỉ 661,5 nghìn tấn /năm, gồm 550 nghìn tấn ni lông, 77,49 nghìn tấn vỏ bao bì phân bón và 33,98 nghìn tấn vỏ bao bì thuốc bảo vệ thực vật. Chất thải rắn phát sinh từ hoạt động chăn nuôi trâu, bò, lợn, gia cầm khoảng 67,93 triệu tấn; 77 nghìn tấn chất thải nhựa vỏ bao bì thức ăn. Hoạt động nuôi trồng thủy sản phát sinh khoảng 880 nghìn tấn bùn thải, 273 nghìn tấn chất thải từ bao bì thức ăn, vỏ thuốc thú y và các loại chất rắn khác.

c/ (1) Để xây dựng gia đình ấm no, tiến bộ, hạnh phúc, văn minh, các thành viên trong gia đình phải luôn gắn bó, chia sẻ niềm vui, nỗi buồn, đối diện khó khăn cùng nhau. (2) Trong cuộc sống của mỗi người bao giờ cũng có niềm vui, nỗi buồn đan xen, sự quan tâm, lời động viên đúng lúc, đúng chỗ của những người thân sẽ là điểm tựa, là động lực tinh thần quan trọng để vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống. (3) Trong xã hội hiện đại, lối sống thờ ơ, vô cảm, vô trách nhiệm đối với chính những người thân, gia đình của mình cũng đang là vấn đề cần cảnh tỉnh trong xã hội hiện đại. (4) Trong bất kỳ hoàn cảnh nào, gia đình phải luôn là chỗ dựa vững chắc, là động lực để mỗi thành viên vươn lên trong cuộc sống.

0
29 tháng 11

Có một thứ rất cần khi học mĩ thuật là: Năng khiếu.

 

1 tháng 12

đúng rồi

 

28 tháng 11

Em sinh ra và lớn lên tại thành phố Hà Nội - thủ đô của nước Việt Nam. Hà Nội là một thành phố vô cùng rộng lớn. Ở trung tâm thành phố, nhiều tòa nhà cao tầng mọc lên san sát nhau. Các con đường thường có rất nhiều phương tiện tham gia giao thông. Hai bên đường là các cửa hàng, quán ăn luôn tấp nập người mua bán. Ở Hà Nội có nhiều điểm tham quan rất nổi tiếng như hồ Gươm, tháp Rùa, đền Ngọc Sơn, chùa Một Cột, Văn miếu Quốc Tử Giám, Hoàng Thành Thăng Long… thu hút nhiều khách du lịch. Con người Hà Nội rất thanh lịch, hiếu khách. Mỗi mùa, Hà Nội lại mang một nét đẹp riêng. Nhưng em thích nhất là mùa thu Hà Nội. Mùa thu ở đây có hương hoa sữa nồng nàn, những con đường ngập lá vàng. Đặc biệt là đặc sản cốm làng Vòng vô cùng thơm ngon. Hà Nội của em. Hiện đại mà cổ kính. Trải qua hàng nghìn năm lịch sử vẫn giữ được những giá trị vô cùng tốt đẹp. Em yêu tất cả những gì thuộc về thành phố Hà Nội.

28 tháng 11

Shin là nhân vật chính trong bộ truyện tranh Shin cậu bé bút chì. Shin là một cậu bé 5 tuổi, có mái tóc xoăn vàng và luôn mang theo chiếc bút chì đặc biệt. Shin rất thông minh, nghịch ngợm và hài hước. Shin luôn muốn biến mọi thứ trở nên thú vị hơn và được mọi người yêu thích.

Shin là một người bạn tốt, luôn sẵn sàng giúp đỡ và chia sẻ với bạn bè. Shin có nhiều người bạn thân, nhưng người bạn thân nhất của Shin là Fujiko, một cô bé cũng có tính cách hài hước và thẳng thắn. Shin và Fujiko luôn ở bên nhau, cùng nhau chơi, học và trải qua những tình huống dễ thương và vui nhộn.

Shin cũng là một người con ngoan, luôn yêu thương và tôn trọng bố mẹ. Shin có một gia đình hạnh phúc, gồm bố là Hiroshi, mẹ là Misae và chị gái là Himawari. Shin thường gây ra những rắc rối cho bố mẹ, nhưng cũng thường làm cho bố mẹ cười và tự hào. Shin cũng rất thương em gái của mình, dù em gái thường hay chọc ghẹo Shin.

Shin là một nhân vật rất đáng yêu và khó quên. Em rất thích xem truyện tranh và hoạt hình về Shin. Em cảm thấy Shin giống như một người bạn của em, luôn mang lại niềm vui và bất ngờ cho em. Em mong muốn được gặp và chơi với Shin một lần. Em cũng muốn học hỏi từ Shin những điều tốt đẹp, như sự thông minh, nghịch ngợm và hài hước.

18 tháng 12

kudo shinichi mô 

 

28 tháng 11

Khi nghe thấy tiếng gà trưa, nhân vật trữ tình trong bài thơ "Tiếng gà trưa" của Xuân Quỳnh đã gợi nhớ về những kỷ niệm của tuổi thơ. Cụ thể, kỷ niệm đó là những buổi trưa hè yên bình, trong khi ngồi dưới mái hiên, nghe tiếng gà gáy và cảm nhận không gian tĩnh lặng của làng quê. Những kỷ niệm ấy sống lại trong thời điểm mà tác giả đang trải qua cảm giác cô đơn, nhớ về quê hương và những ký ức xưa cũ. Câu thơ khắc họa sự gắn bó mật thiết giữa âm thanh của tiếng gà và những khoảnh khắc trong quá khứ, mang lại cho nhân vật trữ tình cảm giác thân thuộc và sự hoài niệm.

Điều này không chỉ thể hiện tình cảm nhớ nhung mà còn là sự tìm về những giá trị truyền thống, gắn liền với ký ức tuổi thơ của tác giả.

28 tháng 11

Khi nghe thấy tiếng gà trưa, nhân vật trữ tình trong bài thơ "Tiếng gà trưa" của Xuân Quỳnh đã gợi nhớ về những kỷ niệm của tuổi thơ. Cụ thể, kỷ niệm đó là những buổi trưa hè yên bình, trong khi ngồi dưới mái hiên, nghe tiếng gà gáy và cảm nhận không gian tĩnh lặng của làng quê. Những kỷ niệm ấy sống lại trong thời điểm mà tác giả đang trải qua cảm giác cô đơn, nhớ về quê hương và những ký ức xưa cũ. Câu thơ khắc họa sự gắn bó mật thiết giữa âm thanh của tiếng gà và những khoảnh khắc trong quá khứ, mang lại cho nhân vật trữ tình cảm giác thân thuộc và sự hoài niệm.

28 tháng 11

Héc-to (Hector) và Ăng-droo Mác (Andromache) là hai nhân vật quan trọng trong tác phẩm "Cuộc chiến thành Troy" (Iliad) của Homer. Không gian xuất hiện của họ thường gắn liền với những bối cảnh cụ thể, phản ánh cuộc sống và số phận của họ trong cuộc chiến.

1. **Héc-to**:
   - Là một trong những anh hùng vĩ đại của thành Troy, Héc-to đại diện cho lòng dũng cảm, danh dự và tình yêu gia đình. Các cảnh xuất hiện của anh thường diễn ra tại chiến trường, nơi anh chiến đấu chống lại quân Hy Lạp để bảo vệ thành phố Troy.
   - Héc-to cũng có những khoảnh khắc thể hiện tình cảm với gia đình, đặc biệt là khi anh gặp gỡ vợ mình, Ăng-droo Mác, và con trai. Những cảnh này thường mang tính nhân văn, thể hiện mâu thuẫn giữa nghĩa vụ chiến đấu và tình yêu thương với gia đình.

2. **Ăng-droo Mác**:
   - Là vợ của Héc-to, Ăng-droo Mác đại diện cho sự hy sinh và nỗi đau mất mát trong bối cảnh chiến tranh. Không gian mà cô xuất hiện thường là trong cung điện của Troy hoặc các khu vực an toàn, nơi cô lo lắng cho Héc-to và con trai của họ.
   - Cô thường thể hiện nỗi sợ hãi về số phận của chồng mình trong trận chiến và nỗi lo lắng về tương lai của con trai khi mất đi người cha. Đây là những khoảnh khắc đầy cảm xúc, nhấn mạnh thiệt hại của chiến tranh đến cuộc sống gia đình.

Tóm lại, không gian xuất hiện của Héc-to và Ăng-droo Mác không chỉ là nơi diễn ra các hành động, mà còn là bối cảnh tâm lý thể hiện những xung đột giữa nghĩa vụ và tình yêu, giữa chiến tranh và hòa bình. Bạn có muốn khám phá thêm về một trong hai nhân vật hoặc các khía cạnh khác trong tác phẩm không?

28 tháng 11

Héc-to (Hector) và Ăng-droo Mác (Andromache) là hai nhân vật quan trọng trong tác phẩm "Cuộc chiến thành Troy" (Iliad) của Homer. Không gian xuất hiện của họ thường gắn liền với những bối cảnh cụ thể, phản ánh cuộc sống và số phận của họ trong cuộc chiến.

1. **Héc-to**:
   - Là một trong những anh hùng vĩ đại của thành Troy, Héc-to đại diện cho lòng dũng cảm, danh dự và tình yêu gia đình. Các cảnh xuất hiện của anh thường diễn ra tại chiến trường, nơi anh chiến đấu chống lại quân Hy Lạp để bảo vệ thành phố Troy.
   - Héc-to cũng có những khoảnh khắc thể hiện tình cảm với gia đình, đặc biệt là khi anh gặp gỡ vợ mình, Ăng-droo Mác, và con trai. Những cảnh này thường mang tính nhân văn, thể hiện mâu thuẫn giữa nghĩa vụ chiến đấu và tình yêu thương với gia đình.

2. **Ăng-droo Mác**:
   - Là vợ của Héc-to, Ăng-droo Mác đại diện cho sự hy sinh và nỗi đau mất mát trong bối cảnh chiến tranh. Không gian mà cô xuất hiện thường là trong cung điện của Troy hoặc các khu vực an toàn, nơi cô lo lắng cho Héc-to và con trai của họ.
   - Cô thường thể hiện nỗi sợ hãi về số phận của chồng mình trong trận chiến và nỗi lo lắng về tương lai của con trai khi mất đi người cha. Đây là những khoảnh khắc đầy cảm xúc, nhấn mạnh thiệt hại của chiến tranh đến cuộc sống gia đình.

Tóm lại, không gian xuất hiện của Héc-to và Ăng-droo Mác không chỉ là nơi diễn ra các hành động, mà còn là bối cảnh tâm lý thể hiện những xung đột giữa nghĩa vụ và tình yêu, giữa chiến tranh và hòa bình. Bạn có muốn khám phá thêm về một trong hai nhân vật hoặc các khía cạnh khác trong tác phẩm không?