Viết tóm tắt truyện thạch sanh
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
1; Lớn nhanh như thổi.
2; Thế nước rất nguy.
3; chăm chỉ làm ăn
4; có tiếng là phúc đức.
5; đặt đâu nằm đấy.
6; giặc chết như rạ
7; oai phong lẫm liệt
8; mình cao hơn trượng
9; đám tàn quân
10; người người hoảng hốt.
Câu trên được liên kết bằng phép liên kết dùng phép thế, chuyến tàu ở Hà Nội đi qua huyện đã được thay thế bởi hai từ "đó là".
Khi đăng câu hỏi lên diễn đàn Olm, em cần trích dẫn đoạn văn bản mình muốn hỏi lên đây em nhé, như thế mọi người mới nắm được nội dung văn bản để có thể trợ giúp em được tốt nhất.
So sánh truyện thần thoại và truyện cổ tích | Truyện truyền thuyết | Truyện cổ tích |
1, nguồn gốc | Được truyền từ dân gian từ đời này sang đời khác | Ra đời sau và được dân gian sáng tạo dựa trên mong muốn cuộc sống tốt đẹp |
2, cốt truyện | Các nhân vật lịch sử | Các nhân vật không có thật, được tưởng tượng |
3, kết thúc | Kết thúc câu truyện thường gắn với giai thoai, điển cố lịch sử, có tính thực tế. | một kết quả có hậu, tốt đẹp cái ác bị trừng phạt là mong mỏi của dân gian. |
4; Sức sống | Được tồn tại qua nhiều thời đại và có sức sống bền bỉ, được yêu thích bởi nhiều tầng lớp nhân dân. | Được tồn tại qua nhiều thời đại nhưng chủ yếu được yêu thích bởi lứa tuổi nhi đồng |
5, quan hệ giữa cổ tích và truyền thuyết |
Những câu chuyện dân gian thường được kể liên quan đến các vị thần hay anh hùng được gọi là thần thoại. Người cổ xưa dùng thần thoại để quan niệm về nguồn gốc của thế giới. | |
6, Một số tác phẩm nổi bật | Thánh gióng, sơn tình thủy tinh, Hồ hoàn kiếm, Yết Kiêu đục thuyền giặc.... | Tấm cám, cây vú sữa... |
7, Ý nghĩa | Truyện thần thoại giúp con người ta có thể thông qua câu truyện mà hiểu thêm về lịch sử của dân tộc hào hùng thêm yêu quê hương, giang sơn đất nước. | Truyện cổ tích giúp người ta thông qua câu truyện mà hướng tới chân thiện, sống tốt hơn, vượt qua bản ngã để xây dựng xã hội nhân văn. |
Ký ức về một ngày đầy bão tố vẫn còn in đậm trong tâm trí tôi. Hôm đó, trời bỗng tối sầm lại, gió thổi mạnh và mưa rơi như trút nước. Tôi sống ở một vùng quê nhỏ, nơi mà mỗi khi mùa mưa đến, chúng tôi thường phải đối mặt với những cơn lũ lớn. Nhưng lần này, cơn bão đến nhanh và mạnh hơn mọi lần.
Khi nước bắt đầu dâng cao, tôi cùng gia đình hối hả di chuyển đồ đạc lên cao. Mẹ tôi lo lắng nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi mưa gió cuốn đi mọi thứ. Trong lúc chúng tôi cố gắng bảo vệ tài sản, bất ngờ, tiếng gọi cứu giúp vang lên từ bên ngoài. Đó là gia đình hàng xóm, họ cũng đang gặp khó khăn. Chúng tôi nhanh chóng ra ngoài, và thấy họ đang loay hoay với chiếc thuyền nhỏ, cố gắng tìm cách di chuyển khỏi khu vực ngập nước.
Nhìn thấy họ trong tình cảnh ấy, lòng tôi trào dâng cảm xúc. Không một chút do dự, gia đình tôi đã quyết định giúp đỡ. Mọi người cùng nhau mang thức ăn, nước uống và quần áo ấm ra thuyền. Mẹ tôi không chỉ chăm sóc gia đình hàng xóm mà còn kêu gọi thêm những người khác xung quanh, cùng nhau chia sẻ lương thực.
Khi nước dâng lên đến tận chân, bão tố ngày càng dữ dội, nhưng trong không khí căng thẳng ấy, những tiếng nói cười và tiếng động giúp đỡ từ mọi người khiến chúng tôi cảm thấy vững vàng hơn. Các thanh niên trong làng cũng nhanh chóng tổ chức một đội cứu hộ. Họ dùng thuyền để cứu những người còn kẹt lại trong những ngôi nhà đang ngập nước. Thật cảm động khi thấy những người không quen biết nhau, giờ đây lại gắn bó với nhau hơn bao giờ hết.
Sau vài giờ vật lộn với cơn bão, cuối cùng, nước cũng bắt đầu rút. Nhưng những gì còn lại là một cảnh tượng hoang tàn. Những ngôi nhà ngập nước, cây cối đổ ngã. Thay vì hoang mang, mọi người trong làng đã bắt tay vào khôi phục lại cuộc sống. Họ mang theo thức ăn, quần áo và thậm chí là cả những dụng cụ cần thiết để giúp đỡ những người bị thiệt hại nặng nề nhất.
Trong suốt thời gian đó, tôi đã cảm nhận được sự ấm áp từ tình người. Những giọt nước mắt và nụ cười hòa lẫn vào nhau, tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp về tình yêu thương. Những người xa lạ bỗng trở thành người thân, cùng nhau sẻ chia nỗi đau và hy vọng.
Kết thúc ngày hôm đó, khi trời đã quang đãng trở lại, tôi ngồi bên cửa sổ nhìn ra ngoài. Từng mảnh ghép của tình người đã tạo nên sức mạnh giúp chúng tôi vượt qua bão lũ. Tôi hiểu rằng, trong những lúc khó khăn nhất, tình thương và sự đoàn kết chính là chìa khóa để vượt qua mọi thử thách. Trải nghiệm ấy đã dạy tôi rằng, dù cuộc sống có khắc nghiệt đến đâu, chỉ cần có nhau, chúng ta sẽ luôn tìm thấy ánh sáng phía cuối con đường.
4o mini
giúp mình với mình cần ngay bây giờ
ok