Em hãy viết đoạn văn (từ 5-7 câu) trình bày suy nghĩ của em về bài học rút ra từ câu chuyện.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Hiện tượng háo danh và bệnh thành tích đang trở nên phổ biến trong giới học sinh chúng em. Mọi người đều muốn được khen ngợi, muốn nổi bật hơn bạn bè. Vì thế, nhiều bạn đã không ngần ngại tìm mọi cách để đạt được điều đó, kể cả bằng những thủ đoạn không trung thực.
Em thấy rõ điều này ở một số bạn trong lớp. Họ luôn cố gắng tỏ ra mình giỏi giang hơn người khác, dù thực tế không phải vậy. Có bạn thì hay khoe khoang về những thứ mình có, có bạn thì lại đi chê bai, hạ thấp người khác. Thậm chí, có bạn còn sẵn sàng gian lận trong các bài kiểm tra để đạt được điểm số cao.
Em nghĩ rằng, nguyên nhân của vấn đề này là do áp lực từ gia đình, nhà trường và xã hội. Các bậc phụ huynh thường kỳ vọng con cái mình phải luôn đứng đầu lớp, các thầy cô cũng muốn lớp mình có thành tích tốt. Điều này vô tình tạo ra một áp lực rất lớn lên các em học sinh. Để đáp ứng được những kỳ vọng đó, nhiều bạn đã không còn quan tâm đến việc học hỏi thật sự, mà chỉ tập trung vào việc đạt được kết quả bên ngoài.
Háo danh và bệnh thành tích không chỉ gây hại cho bản thân người mắc phải mà còn ảnh hưởng đến cả những người xung quanh. Những người luôn muốn thể hiện mình thường cảm thấy cô đơn và không hạnh phúc. Bởi vì, họ luôn sống trong sự so sánh và ganh đua.
Em mong rằng, các bạn học sinh chúng ta sẽ nhận thức rõ hơn về tác hại của hiện tượng này. Hãy cố gắng rèn luyện cho mình tính khiêm tốn, trung thực và không ngừng nỗ gắng để hoàn thiện bản thân. Chỉ khi đó, chúng ta mới có thể đạt được những thành công thực sự và sống một cuộc sống ý nghĩa.
Chúc bạn học tốt!!
Olm chào em, đối với những tài khoản không phải vip của Olm thì không thể luyện lại bài tập, không thể xem hết bài giảng, đang xem sẽ bị dừng, không xem được đáp án, không nộp được bài, em nhé. Trừ khi cô giáo giao lại bài đó cho em làm lại thì được.
Để sử dụng toàn bộ học liệu của Olm thì em vui lòng kích hoạt vip olm. Quyền lợi của Olm vip là sử dụng toàn bộ học liệu của Olm từ lớp 1 đến lớp 12. Học và luyện không giới hạn bài giảng bài tập của Olm. Cùng hàng triệu đề thi thông minh, ngân hàng câu hỏi. Hỏi bài không giới hạn trên diễn đàn hỏi đáp, tương tác với giáo viên qua zalo.
Mở bài
Bài thơ "Lễ xướng danh khoa Đinh Dậu" của tác giả Lê Thánh Tông là một tác phẩm đặc sắc trong nền văn học cổ điển Việt Nam, thể hiện không chỉ sự trang trọng của một buổi lễ xướng danh, mà còn là tấm lòng của triều đình đối với việc trọng dụng nhân tài. Bài thơ này được viết nhân dịp lễ xướng danh khoa thi Đinh Dậu, thể hiện không khí trang nghiêm, long trọng của một sự kiện quan trọng trong lịch sử đất nước. Thông qua bài thơ, tác giả gửi gắm thông điệp về sự trọng dụng hiền tài và khát vọng phát triển đất nước. Trong bài viết này, chúng ta sẽ cùng phân tích những giá trị văn học cũng như các thông điệp sâu sắc mà bài thơ mang lại.
Thân bài
Bài thơ được viết theo thể thơ thất ngôn bát cú, với cách sử dụng ngôn ngữ trang trọng, sắc sảo, tạo nên một không khí trang nghiêm của buổi lễ xướng danh khoa thi Đinh Dậu. Mở đầu bài thơ, tác giả đã miêu tả một không gian trang trọng, nghiêm cẩn, nơi mà danh sách các thí sinh đỗ đạt được công bố. Điều này không chỉ là một sự kiện trong đời sống văn hóa, mà còn là sự kiện lớn đối với triều đình và xã hội thời bấy giờ.
Một trong những yếu tố nổi bật trong bài thơ là sự tôn vinh tài năng và phẩm hạnh của những người đỗ đạt trong khoa thi. Cái nhìn của Lê Thánh Tông về việc trọng dụng nhân tài thể hiện rõ qua các từ ngữ như “tài năng, trí thức” và “người đỗ đạt”. Đây là sự thể hiện niềm tin sâu sắc của nhà vua vào việc đất nước sẽ trở nên hưng thịnh nhờ vào những người tài giỏi, có phẩm chất đạo đức. Những người này không chỉ được công nhận về mặt học vấn, mà còn là những người có đức, có tài, xứng đáng để góp phần xây dựng đất nước.
Một điểm đáng chú ý trong bài thơ là việc tác giả sử dụng những hình ảnh so sánh, ẩn dụ để ca ngợi các nhân vật. Ví dụ, các thí sinh đỗ đạt được ví như những vì sao sáng trên bầu trời, là những viên ngọc quý mà đất nước cần phải gìn giữ và phát triển. Những hình ảnh này không chỉ thể hiện niềm tự hào về tài năng mà còn là một lời nhắc nhở về trách nhiệm lớn lao mà các trí thức phải gánh vác trong công cuộc xây dựng đất nước.
Bên cạnh việc ca ngợi tài năng của những người đỗ đạt, bài thơ còn thể hiện lòng biết ơn đối với các bậc thầy, các nhà khoa bảng đã tận tâm truyền đạt kiến thức cho thế hệ sau. Đây là một thông điệp sâu sắc, khẳng định vai trò của giáo dục và sự quan trọng của những người làm công tác giáo dục trong xã hội.
Kết bài
Qua bài thơ "Lễ xướng danh khoa Đinh Dậu", Lê Thánh Tông đã thể hiện được những quan điểm sâu sắc về việc trọng dụng nhân tài, về tầm quan trọng của việc đào tạo và phát triển con người trong xã hội. Bài thơ không chỉ là một tác phẩm văn học độc đáo, mà còn là một thông điệp mạnh mẽ về giá trị của giáo dục, của hiền tài trong công cuộc xây dựng và phát triển đất nước. Những tư tưởng ấy vẫn còn nguyên giá trị cho đến tận ngày nay, khi mà xã hội hiện đại cũng vẫn cần những người tài đức vẹn toàn để góp phần đưa đất nước đi lên.
#THAM KHẢO:
Một trải nghiệm khó quên đối với tôi là hồi lớp 5, khi tôi tham gia cuộc thi hùng biện cấp trường. Lúc đó, tôi rất lo lắng và hồi hộp, bài hùng biện của tôi chưa được hoàn thiện lắm. Cô giáo chủ nhiệm, cô Hoa, đã dành rất nhiều thời gian để hướng dẫn và động viên tôi. Cô không chỉ giúp tôi sửa lỗi phát âm, cách nhấn nhá câu chữ mà còn giúp tôi tự tin hơn khi đứng trước đám đông. Cô luôn nhẹ nhàng, kiên nhẫn lắng nghe những băn khoăn của tôi và đưa ra những lời khuyên hữu ích. Nhờ sự giúp đỡ tận tình của cô, tôi đã tự tin hơn rất nhiều và đã đạt giải nhì trong cuộc thi. Tôi rất biết ơn cô Hoa, không chỉ vì sự giúp đỡ trong cuộc thi mà còn vì sự quan tâm, động viên của cô trong suốt những năm học tiểu học. Cô là người thầy mà tôi luôn kính trọng và yêu quý.
Một trải nghiệm mà em nhớ mãi về thầy cô giáo là trong năm học lớp 9, khi em gặp khó khăn trong môn Toán. Hồi đó, em luôn cảm thấy môn Toán thật khô khan và khó hiểu, đặc biệt là những bài hình học không gian. Một lần, trong giờ học, em đã không hiểu bài và cảm thấy rất bối rối. Khi thầy giáo nhìn thấy em im lặng không làm được bài, thầy đã lại gần và hỏi thăm.
Thầy nói: "Không sao, em đừng lo, từ từ rồi sẽ hiểu thôi." Thầy không chỉ giảng lại bài mà còn dùng những hình ảnh sinh động để minh họa, khiến em dần hiểu rõ từng bước giải bài. Thầy còn dành thêm thời gian sau giờ học để giải thích thêm cho em, không hề cảm thấy mệt mỏi. Đến cuối học kỳ, em không chỉ vượt qua bài tập mà còn yêu thích môn Toán hơn trước rất nhiều.
Nhờ sự kiên nhẫn và tận tâm của thầy, em đã có một cái nhìn khác về môn học này, và hơn thế, em cảm nhận được tình yêu nghề và sự quan tâm chân thành mà thầy dành cho học trò. Trải nghiệm đó đã giúp em hiểu rằng, với sự động viên và hướng dẫn đúng đắn, mọi khó khăn đều có thể vượt qua.
Câu chuyện cổ tích: Cô Tấm và cây quạt thần
Ngày xửa ngày xưa, trong một làng quê yên bình, có một cô gái tên là Tấm, sống với người mẹ kế độc ác và cô em gái xấu tính. Mẹ kế và em gái Tấm luôn bắt cô làm mọi việc trong nhà, từ quét dọn, nấu ăn đến chăn nuôi, còn chúng thì ăn chơi, nhởn nhơ. Tấm hiền lành, chăm chỉ, không bao giờ than vãn, nhưng cô cũng có những ước mơ riêng, và ước mơ lớn nhất của cô là một ngày được đi dự hội làng, được gặp gỡ mọi người, và được sống trong niềm vui, hạnh phúc.
Một ngày, khi Tấm đang ngồi chải tóc bên giếng nước, bỗng một bà lão khất thực đi qua, khổ sở vì đói. Tấm thương bà lão, vội vã chạy vào nhà lấy ít cơm, thức ăn cho bà. Bà lão ăn xong, cảm động vô cùng, bèn nói với Tấm:
- Ta cảm ơn lòng tốt của con. Ta sẽ tặng con một món quà. Con hãy giữ nó thật cẩn thận, sẽ có lúc con cần đến nó.
Tấm nhìn bà lão không hiểu, nhưng cô vẫn nhận lời. Bà lão liền đưa cho cô một chiếc quạt nhỏ, nói:
- Đây là quạt thần. Khi con cần giúp đỡ, hãy vẫy nó ba lần và ước nguyện, quạt sẽ biến mọi khó khăn thành dễ dàng. Nhưng nhớ, con chỉ được dùng nó trong những lúc thật sự cần thiết.
Tấm cám ơn bà lão rồi mang chiếc quạt về nhà. Thời gian trôi qua, Tấm vẫn tiếp tục làm việc vất vả, chăm sóc mẹ kế và em gái, nhưng trong lòng cô luôn ước ao được thoát khỏi cuộc sống khổ cực này.
Một ngày, khi hội làng được tổ chức, mẹ kế ra lệnh cho Tấm làm một đống việc nhà trước khi đi. Nhưng Tấm đã quá mệt mỏi và muốn được tham gia hội, cô bèn nhớ tới chiếc quạt thần. Tấm lấy chiếc quạt ra, vẫy ba lần, và thầm ước:
- Xin cho con có thể đến hội làng mà không phải làm việc vất vả nữa!
Ngay lập tức, một cơn gió nhẹ thoảng qua, chiếc quạt như sáng lên, và Tấm bỗng nhiên được khoác lên mình bộ quần áo đẹp nhất, tóc tai gọn gàng, đi giày mượt mà, và có một chiếc xe ngựa tuyệt đẹp đưa cô tới hội.
Mẹ kế và em gái Tấm ngạc nhiên khi thấy cô xuất hiện rạng ngời như vậy. Tuy nhiên, trong lòng chúng lại đầy ghen tị và tức giận. Chúng không biết rằng Tấm đã dùng quạt thần, và cứ nghĩ là Tấm đã làm gì đó để biến mình trở nên xinh đẹp như vậy.
Tấm vui vẻ tham gia hội, nhưng khi trời tối, cô vội vã quay về nhà. Đang trên đường về, vì quá vội, Tấm đánh rơi một chiếc giày, và chiếc giày ấy rơi lại trong tay một chàng hoàng tử trẻ tuổi, người đã phải lòng Tấm ngay từ cái nhìn đầu tiên. Hoàng tử quyết định đi tìm chủ nhân của chiếc giày, và cuộc hành trình tìm kiếm bắt đầu.
Khi hoàng tử đến nhà Tấm, mẹ kế và em gái của cô đã cố gắng nhét chân vào chiếc giày, nhưng không được. Cuối cùng, Tấm thử chiếc giày, và nó vừa vặn như một định mệnh. Hoàng tử nhận ra cô là người con gái mà anh tìm kiếm từ lâu, và anh mừng rỡ đưa Tấm về cung điện.
Vài ngày sau, khi cuộc sống của Tấm dần trở lại bình yên, mẹ kế và em gái cô đến cầu xin sự tha thứ. Tấm vẫn nhớ lời bà lão khi xưa, và dù đau lòng, cô quyết định tha thứ cho họ. Cô cũng dùng chiếc quạt thần để giúp mẹ kế và em gái thay đổi bản tính, giúp họ trở nên hiền lành, tốt bụng.
Tấm sống hạnh phúc bên hoàng tử, và chiếc quạt thần luôn là người bạn đồng hành, bảo vệ cô trong mọi khó khăn, vất vả. Còn chiếc quạt thần, sau khi đã giúp đỡ Tấm, trở thành vật linh thiêng, được trân trọng và gìn giữ trong cung điện.
Lời kết: Câu chuyện này dạy chúng ta rằng, trong cuộc sống, dù có bao nhiêu khó khăn, chỉ cần chúng ta giữ lòng nhân hậu, biết giúp đỡ người khác, thì sẽ có những điều kỳ diệu đến với mình. Và quan trọng hơn, sự tha thứ và lòng vị tha sẽ mang lại hạnh phúc lâu dài.
chúc bạn học tốt!
Câu nói "Mỗi chúng ta hãy học cách viết những nỗi đau buồn thù hận lên cát và khắc ghi những ân nghĩa lên đá" mang một ý nghĩa sâu sắc về cách sống và xử lý những cảm xúc tiêu cực trong cuộc đời. Em đồng ý với ý kiến này vì nó chỉ ra một triết lý sống vô cùng thấm thía và nhân văn.
Thứ nhất, việc "viết những nỗi đau buồn thù hận lên cát" khuyên chúng ta không nên để những nỗi đau, sự thù hận chiếm lấy trái tim và tâm trí mình quá lâu. Cát là thứ dễ bị gió cuốn đi, như là cách để nói rằng, những cảm xúc tiêu cực, dù là đau đớn hay căm phẫn, cũng chỉ là tạm thời và dễ dàng trôi đi nếu ta để chúng phôi pha. Những nỗi đau này nếu ta cứ giữ mãi, sẽ chỉ làm tổn thương bản thân mà thôi. Vì thế, học cách buông bỏ, để cho chúng tan biến như cát trong gió, là cách giúp chúng ta sống nhẹ nhàng và thanh thản hơn.
Thứ hai, việc "khắc ghi những ân nghĩa lên đá" mang một thông điệp sâu sắc hơn về sự biết ơn và lòng tri ân. Đá là thứ bền vững, không dễ bị xóa nhòa theo thời gian. Khi ta ghi nhớ những ân nghĩa, sự tốt đẹp mà người khác mang lại, chúng ta làm cho những giá trị đó được lưu lại trong tâm trí mình, trở thành một phần quan trọng trong cuộc sống. Lòng biết ơn giúp ta trưởng thành hơn, nuôi dưỡng tình yêu thương và sự gắn kết trong các mối quan hệ. Khắc ghi ân nghĩa không chỉ là sự tri ân đối với những người xung quanh, mà còn là cách để chúng ta nuôi dưỡng sự tích cực trong bản thân, tìm thấy niềm vui trong những điều tốt đẹp dù trong những hoàn cảnh khó khăn.
Em nghĩ rằng, trong cuộc sống, chúng ta không thể tránh khỏi những lúc đau buồn, thất vọng hay cảm giác thù hận. Tuy nhiên, chúng ta có quyền lựa chọn cách phản ứng với chúng. Nếu biết buông bỏ và không để cho những cảm xúc tiêu cực chi phối, chúng ta sẽ có thể nhìn thấy và trân trọng những điều tốt đẹp xung quanh. Khi ta khắc ghi những ân nghĩa và lòng biết ơn, nó sẽ tạo nên một nền tảng vững chắc giúp chúng ta vượt qua những sóng gió của cuộc đời, và tìm thấy sự bình yên thực sự.
Tóm lại, câu nói này là một bài học quý giá về sự buông bỏ và tri ân, giúp ta học cách sống tích cực và hướng về phía ánh sáng thay vì chỉ nhìn vào những bóng tối.
Một trong những văn bản em yêu thích là "Chiếc lược ngà" của Nguyễn Quang Sáng. Trong câu chuyện, tình cha con sâu sắc và đầy cảm động được khắc họa qua hình ảnh chiếc lược ngà mà người cha làm cho con trong những ngày tháng xa cách. Khi nói về tình cảm của người cha, tác giả đã viết: "Cha tôi làm chiếc lược ngà để tôi có thể nhớ đến ông, nhớ đến những năm tháng xa xôi, đầy khắc khoải". Đoạn văn này khiến em cảm động vì tình yêu thương vô bờ của cha, dù không thể gặp mặt con nhưng vẫn luôn mong muốn đem lại sự ấm áp cho con qua những món quà giản dị nhưng đầy ý nghĩa. Văn bản này cũng khiến em suy ngẫm về tình thân, sự hy sinh và sự quan tâm sâu sắc mà mỗi người cha dành cho con cái. Em cảm thấy đây là một câu chuyện thật sâu lắng, đầy xúc cảm.
Trong truyện "Nói dóc gặp nhau", nhân vật chính là một người khá thú vị, vừa hài hước lại vừa có những yếu tố khiến ta phải suy nghĩ. Cậu ấy có khả năng biến những câu chuyện tưởng chừng như vô nghĩa thành những tình huống đầy kịch tính, chỉ để thỏa mãn nhu cầu khẳng định bản thân. Điều này khiến mình cảm thấy vừa buồn cười, lại vừa cảm thông. Thật ra, những câu nói dối của cậu ấy không phải hoàn toàn vô hại, mà nó phản ánh một sự thiếu tự tin và khát khao tìm kiếm sự chú ý từ người khác. Dù vậy, cậu vẫn có nét đáng yêu ở chỗ sự dối trá ấy lại không mang tính ác ý mà chỉ đơn giản là muốn được người khác thừa nhận. Chính vì vậy, mình không thể chỉ nhìn cậu ấy như một người xấu mà còn cảm nhận được những khó khăn trong tâm lý của nhân vật, điều này tạo nên sự phức tạp trong cảm nhận của mình về cậu ấy.