viết đoạn văn làm rõ dòng chảy cảm xúc của nhân vật trữ tình trong bài trên những hố bom của phùng thị hương ly
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
là một hạng mục từ (hoặc nói chung hơn là các mục từ vựng) có các thuộc tính ngữ pháp giống nhau.
là một hạng mục từ (hoặc nói chung hơn là các mục từ vựng) có các thuộc tính ngữ pháp giống nhau.
1. Yếu Tố Tượng Trưng:
- Hình Ảnh Mẹ: Mẹ không chỉ là người sinh thành mà còn tượng trưng cho sự ấm áp, bảo bọc, và tình yêu vô điều kiện. Mẹ có thể là biểu tượng của quê hương, của nguồn cội và sự nuôi dưỡng tinh thần.
- Hình Ảnh Thiên Nhiên: Có thể được sử dụng để biểu hiện cho sự sống, sự thay đổi không ngừng của thời gian, hoặc là nơi trú ẩn tâm hồn.
- Hình Ảnh Khác: Tùy vào nội dung cụ thể của bài thơ mà các hình ảnh khác được sử dụng như tượng trưng cho những ý nghĩa sâu xa khác nhau.
2. Cấu Tứ và Nghệ Thuật:
- Cấu Trúc Bài Thơ: Xem xét cách bài thơ được tổ chức, từ ngôn từ, câu chữ, đến sự sắp xếp của các khổ thơ.
- Ngôn Ngữ và Hình Ảnh: Ngôn ngữ trong thơ của Ý Nhi thường giàu hình ảnh, sử dụng các biện pháp tu từ như ẩn dụ, hoán dụ để tạo nên những lớp nghĩa phong phú.
- Nhịp Điệu và Âm Nhạc: Cách nhịp điệu được xây dựng trong thơ có thể tạo ra âm hưởng riêng, hỗ trợ cho việc truyền tải cảm xúc và thông điệp.
- Cảm Xúc và Sắc Thái: Cảm xúc truyền tải qua từng dòng thơ, cách tác giả dùng từ ngữ để biểu đạt sắc thái cảm xúc.
"Bài thơ kính gửi mẹ" của Ý Nhi là một tác phẩm văn học có chủ đề tình cảm gia đình và lòng hiếu thảo. Chủ đề chính của bài thơ này là tình yêu thương, sự hiếu thảo và sự biết ơn đối với mẹ.
Cảm xúc chủ đạo trong bài thơ này là sự tri ân và lòng biết ơn sâu sắc của người con dành cho mẹ. Bài thơ thể hiện sự biết ơn vô hạn của người viết đối với mẹ, người đã hy sinh, dạy dỗ và chăm sóc con trẻ với tình thương mãnh liệt. Cảm xúc của tác giả được thể hiện qua những dòng thơ ôn tồn, mộc mạc nhưng đầy cảm xúc, tạo nên một bức tranh tình cảm ấm áp và sâu lắng về tình mẹ con.
Nhìn chung, bài thơ này thể hiện một cảm xúc biết ơn và tình yêu sâu sắc từ người con dành cho người mẹ, đồng thời làm nổi bật chủ đề quan trọng về tình mẫu tử trong văn học.
Bài văn "khoảng trời-hố bom" của tác giả Lâm Thị Mỹ Dạ đưa ta trở về thời kỳ chiến tranh Việt Nam, khi đất nước chìm trong những vết thương đau khổ và mất mát vô tận. Trên bức tranh đó, tác giả đã thể hiện rõ sự đối lập giữa một bầu trời xa xăm với những hố bom sẫm màu, hóa trang cho một thực tế đau đớn.
Đầu tiên, tác giả Lâm Thị Mỹ Dạ đã khéo léo thể hiện sự tương phản giữa khoảng trời trong xanh, vô tận và những hố bom sẫm màu. Không những thế, bức tranh còn cho chúng ta thấy được cuộc sống bình thường của dân ta đang diễn ra dưới ánh trăng tròn. Những chú cừu đáng yêu, những vòng đua xe đạp, những đôi bạn trẻ tình tứ. Tất cả đều bình dị, bình yên nhưng bỗng chốc bị những hố bom đốt cháy.
Điều đáng nói là tác giả đã không ám chỉ rõ ràng nguyên nhân của những hố bom. Bởi về cơ bản, những thương vong hiện hữu tại Việt Nam dù là do đế quốc thực dân Pháp hay thực dân Mỹ, thì việc đề cập hố bom đầy rẫy ở khắp nơi cũng đủ để làm người đọc nghĩ ngợi về thảm họa chiến tranh trong quá khứ.
Bài văn "khoảng trời-hố bom" còn cho chúng ta thấy được cái đau thức tỉnh của một thực tế và con người trong đó. Cái đau của chúng ta, đau vì bị xé vụn bởi những thảm kịch của chiến tranh. Cái đau của một quê hương, đau vì những vết thương không lấn át. Cái đau tột cùng của nhân loại, đau vì chúng ta không thoát khỏi những vết thương của chiến tranh.
Vì thế, bài văn nghị luận "khoảng trời-hố bom" của tác giả Lâm Thị Mỹ Dạ đã thể hiện rất tốt những hệ quả của chiến tranh, từ những cái đau mà nó mang lại cho chúng ta, cho đến việc không thể hồi sinh những thứ đã mất ở hiện tại và tương lai. Đây là bài văn nghị luận đáng đọc để người đọc cảm nhận được những tác động đau đớn của chiến tranh, và cảm thức được cần phải bảo vệ hòa bình.