K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

30 tháng 7

a) Bà già đi chợ Cầu Đông

 Bói xem một quẻ lấy chồng lợi chăng

 Lợi thì có lợi nhưng răng chẳng còn

  • Biện pháp tu từ: Đối lập
  • Tác dụng: Tạo ra sự hài hước, châm biếm nhẹ nhàng. Việc đối lập giữa "lợi" (lợi ích khi lấy chồng) và "răng chẳng còn" (hàm ý tuổi tác đã cao) tạo nên một tình huống trớ trêu, gây cười. Đồng thời, câu thơ cũng thể hiện sự quan tâm đến chuyện chồng con của người phụ nữ xưa, đồng thời cũng bộc lộ một chút quan niệm xã hội về hôn nhân và tuổi tác.

b) Lom khom dưới núi tiều vài chú

 Lác đác trên sông chợ mấy nhà

  • Biện pháp tu từ: Liệt kê, từ láy
  • Tác dụng: Tạo nên một bức tranh làng quê yên bình, tĩnh lặng. Các từ láy "lom khom", "lác đác" gợi tả hình ảnh những người dân lao động lam lũ, cuộc sống giản dị. Câu thơ gợi lên một không gian rộng lớn, bao la của thiên nhiên và sự nhỏ bé của con người trong đó.

c) Ung dung buồng lái ta ngồi

/ Nhìn đất nhìn trời nhìn thẳng

  • Biện pháp tu từ: Điệp ngữ, đối
  • Tác dụng: Thể hiện sự tự tin, chủ động của người lái tàu. Câu thơ ngắn gọn, súc tích nhưng mang ý nghĩa sâu sắc. Việc điệp lại từ "nhìn" và sự đối xứng giữa "đất" và "trời" nhấn mạnh tầm nhìn bao quát, sự tự do và phóng khoáng của người lái tàu. Đồng thời, câu thơ cũng thể hiện sự chủ động, sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách.

Bạn tk ạ

“Ngọc trai nguyên chỉ là một hạt cát, một hạt bụi biển xâm lăng vào vỏ trai, lòng trai. Cái bụi bặm khách quan nơi rốn bể lẻn vào cửa trai. Trai xót lòng. Máu trai liền tiết ra một thứ nước dãi bọc lấy cái hạt buốt sắc. Có những cơ thể trai đã chết ngay vì hạt cát từ đâu bên ngoài gieo vào giữa lòng mình (và vì trai chết nên cát bụi kia vẫn chỉ là hạt cát). Nhưng có những cơ thể trai vẫn sống, sống lấy...
Đọc tiếp
“Ngọc trai nguyên chỉ là một hạt cát, một hạt bụi biển xâm lăng vào vỏ trai, lòng trai. Cái bụi bặm khách quan nơi rốn bể lẻn vào cửa trai. Trai xót lòng. Máu trai liền tiết ra một thứ nước dãi bọc lấy cái hạt buốt sắc. Có những cơ thể trai đã chết ngay vì hạt cát từ đâu bên ngoài gieo vào giữa lòng mình (và vì trai chết nên cát bụi kia vẫn chỉ là hạt cát). Nhưng có những cơ thể trai vẫn sống, sống lấy máu, lấy dãi mình ra mà bao phủ lấy hạt đau, hạt xót. Tới một thời gian nào đó, hạt cát khối tình con, cộng với nước mắt hạch trai, đã trở thành lõi sáng của một hạt ngọc tròn trặn ánh ngời.”câu4:từ đoạn văn bản hãy viết 1 đoạn văn với chủ đề vươn lên trong cuộc sống
1
30 tháng 7

Cuộc sống, giống như một chiếc vỏ trai khổng lồ, chứa đựng những hạt cát, những thử thách, những nỗi đau không mong muốn. Có những lúc, chúng ta cảm thấy như những hạt cát ấy quá lớn, quá sắc nhọn, đâm vào sâu thẳm tâm hồn, khiến ta muốn buông xuôi. Nhưng cũng có những lúc, ta chọn cách đối mặt, chọn cách biến những hạt cát ấy thành viên ngọc quý giá. Cũng như hạt cát bén nhọn ban đầu đã trở thành hạt ngọc sáng ngời nhờ sự bao bọc, nuôi dưỡng của lớp xà cừ, chúng ta cũng có thể biến những khó khăn, thử thách thành động lực để mình trưởng thành hơn. Mỗi một trải nghiệm đau khổ, mỗi một thất bại đều là một cơ hội để ta rèn luyện bản lĩnh, để ta khám phá những khả năng tiềm ẩn bên trong mình. Và rồi, một ngày nào đó, chúng ta sẽ ngạc nhiên khi thấy mình đã trở nên mạnh mẽ, kiên cường hơn bao giờ hết.

Bạn tk nhé.

Viết bài văn phân tích hình tượng nhân vật ông Tư trong truyện ngắn dưới đây? ÔNG TƯ - Ê, ông Tư đến bay ơi! - Ông Tư đến kìa.          Chúng tôi đang đá bóng, đánh bi hay đánh đáo hễ nghe đứa nào xướng lên: “Ê, ông Tư đến” thì đều bỏ cuộc chơi, chạy đi lượm đất đá, chà gai ném ra giữa đường rồi nấp vào một ngõ nhà nào đó nhìn ra. Ông Tư đi tới, thấy các “chướng ngại vật” ấy, ông chỉ mỉm cười....
Đọc tiếp

Viết bài văn phân tích hình tượng nhân vật ông Tư trong truyện ngắn dưới đây?

ÔNG TƯ

- Ê, ông Tư đến bay ơi!

- Ông Tư đến kìa.

         Chúng tôi đang đá bóng, đánh bi hay đánh đáo hễ nghe đứa nào xướng lên: “Ê, ông Tư đến” thì đều bỏ cuộc chơi, chạy đi lượm đất đá, chà gai ném ra giữa đường rồi nấp vào một ngõ nhà nào đó nhìn ra. Ông Tư đi tới, thấy các “chướng ngại vật” ấy, ông chỉ mỉm cười. Mặc dù biết là chúng tôi vừa ném ra, ông vẫn không la ó chửi mắng.  Ông chỉ cúi xuống nhặt từng hòn đá, hòn đất, từng cây gai xếp cẩn thận vào bờ rào rồi đi tiếp, dáng ung dung. Cái trò ấy không biết đã lặp đi lặp lại bao nhiêu lần. Mỗi khi nhớ lại tuổi thơ, tôi không khỏi buồn rầu, xen lẫn một chút tự tha thứ cho mình.

        Ông Tư sống một mình, không vợ, không con. Chẳng biết ông ăn uống bằng thứ gì, chỉ thấy ông suốt ngày lang thang khắp làng, tới các nhà neo khó, lúc họ đi làm vắng, tự động nhổ cỏ quét nhà, tự động mở cửa dọn dẹp, xếp đặt mọi thứ cho ngay ngắn gọn ghẽ rồi lặng lẽ ra về. Lúc đầu, nhiều người thấy vậy thì thắc mắc:

- Ông Tư khùng hay sao ấy. Tự nhiên chẳng ai mời lại đi làm giúp người ta mà chẳng đòi trả công.

- Chẳng khùng đâu, chẳng khùng đâu, - người khác cãi lại, - ông ta ăn nói khôn ngoan lắm.

- Thế thì ông ta làm phước đấy. - Người khác xen vào.

Nhưng sau đó, người ta chẳng còn thắc mắc nữa. Ông ta không ăn cắp, ăn trộm, không phá cây, phá quả, chỉ có dọn nhà nhổ cỏ rồi đi thì mặc ông ta, mình đỡ phải làm, hơi đâu suy nghĩ lý do lý trấu gì cho thêm mệt. Mọi người đều bận lo việc riêng của mình cả.

Một hôm, chúng tôi không thấy ông Tư lang thang trên đường làng nữa. Những nhà vốn để rác bừa bãi, mọi vật vứt bỏ lộn xộn chẳng có bàn tay nào dọn dẹp. Chúng tôi thắc mắc hỏi người lớn: “Ông Tư đâu hè?”. Người lớn bận làm việc nên cứ “hử”, “hả” rồi bảo: “Chắc ổng bận việc gì ở nhà hoặc ổng thấy mất công, ổng không làm nữa thì kệ ông ấy, việc gì đến chúng bay”. Nhưng rồi, cả ba, bốn hôm sau vẫn không thấy ông Tư xuất hiện. Lần này, chúng tôi không hỏi người lớn nữa mà rủ nhau tìm đến nhà ông. Đó là một ngôi nhà tranh thủng nát, tường làm bằng đất, nhiều chỗ đổ xuống từng mảng. Cửa nhà là một tấm phên che tạm. Chúng tôi gọi to nhưng chẳng nghe tiếng ông đáp. Cảm thấy rợn rợn nhưng không tránh khỏi sự tò mò, mấy đứa tôi cầm tay nhau, xô tấm phên bước vào nhà ông. Trong nhà tối om. Có tiếng rắc rắc của mối mọt, có tiếng chuột chạy. Chúng tôi cố giữ can đảm bước sâu vào phía trong. Tại góc nhà phía trái có một cái giường tre, trên đó có một người nằm phủ chiếu. “Chắc ông Tư bị đau”. Chúng tôi chạy đến giở chiếu lên. Nhưng chúng tôi bất giác cùng lùi lại. Có một mùi như mùi xác chết rất nặng xông lên...

Chúng tôi ré lên rồi ù chạy về báo cho người lớn. Nhưng mọi người như không cần nghe chúng tôi, chỉ gằn giọng “hử”, “hả” rồi bỏ đi. Mọi người đều bận lo việc riêng của mình.

                                           (Trích truyện ngắn của Thanh Quế)

0
29 tháng 7

Đêm trăng sáng như một bức tranh tuyệt đẹp trải dài trên cánh đồng. Ánh trăng nhẹ nhàng tỏa sáng, bao phủ mọi vật bằng lớp ánh bạc mờ ảo. Những ngôi sao nhỏ lấp lánh trên bầu trời tối, tạo nên một màn đêm huyền bí.

Gió thổi nhẹ, mang theo hương thơm của đất troi . Cảnh vật như được nhuộm trong một lớp ánh sáng dịu dàng, với mặt hồ phản chiếu ánh trăng, tạo nên những hình ảnh lung linh và mơ màng. Những ngôi nhà nhỏ dưới ánh trăng tạo nên một khung cảnh bình yên và thân thuộc.

Đêm trang sáng mang đến một cảm giác an lành và thư thái, như một cái ôm ấm áp của thiên nhiên, làm dịu đi mọi lo toan và vướng bận.

29 tháng 7

Một đêm trăng sáng tại vùng quê có thể là một trải nghiệm tuyệt vời, là cơ hội để ta cảm nhận được vẻ đẹp tĩnh lặng và thanh bình của thiên nhiên. Đêm ấy, ánh trăng lấp lánh như một viên ngọc quý, chiếu sáng khắp nơi, biến cả không gian thành một bức tranh tuyệt đẹp.

Khi màn đêm buông xuống, ánh trăng trở thành nguồn sáng chính, không còn bị che khuất bởi ánh đèn điện hay sự ồn ào của thành phố. Cánh đồng xanh mướt dường như trở nên lung linh hơn dưới lớp ánh bạc của trăng. Những ngọn cỏ và cây cối, dù nhỏ bé và đơn giản, đều trở nên nổi bật trong ánh sáng huyền bí của đêm. Những đường viền của từng lá cây, từng cành cây, đều được làm nổi bật, tạo nên một hình ảnh đẹp như tranh vẽ.

Trên bầu trời, các ngôi sao nhỏ lấp lánh như những viên kim cương trên nền vải đen huyền bí. Những vì sao ấy tạo nên một dải ngân hà rực rỡ, như một món quà từ vũ trụ dành tặng cho con người. Sự yên tĩnh của đêm đậm đà hơn khi chỉ có tiếng gió thổi nhẹ và tiếng côn trùng rỉ rả, không bị phá vỡ bởi âm thanh của cuộc sống đô thị.

Mặt hồ gần đó phản chiếu ánh trăng, tạo nên một tấm gương khổng lồ phản chiếu vẻ đẹp của bầu trời và cánh đồng. Những con sóng lăn tăn lăn tăn trên mặt hồ như những tia sáng nhấp nháy, làm cho toàn bộ cảnh vật trở nên lung linh và huyền bí hơn bao giờ hết. Đôi khi, những đám mây mỏng manh trôi lững lờ trên bầu trời, tạo ra những hình ảnh kỳ lạ và thú vị khi ánh trăng xuyên qua chúng.

Những ngôi nhà nhỏ nằm rải rác quanh khu vực, với mái ngói đỏ và tường trắng, trở nên ấm áp và thân thuộc dưới ánh trăng. Ánh sáng từ những cửa sổ nhỏ hắt ra ngoài, tạo ra một cảm giác ấm cúng và an lành. Từng ngôi nhà đều như đang say giấc ngủ trong sự bảo bọc của thiên nhiên, không khí trong lành và thanh tĩnh khiến cho đêm trở nên dễ chịu và thư thái.

Dưới ánh trăng, mọi thứ đều trở nên đẹp đẽ và yên bình hơn. Đêm trăng sáng không chỉ là thời điểm để tận hưởng vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn là cơ hội để tìm về những khoảnh khắc an lạc và tĩnh lặng trong tâm hồn. Ánh sáng của trăng như một cái ôm ấm áp từ thiên nhiên, vỗ về và làm dịu đi mọi lo toan, mang lại cho con người cảm giác bình yên và thư giãn.

Tại những vùng quê xa xôi, đêm trăng sáng còn có thể mang đến những ký ức và cảm xúc đặc biệt. Đó là thời điểm để ngồi bên bếp lửa, trò chuyện và chia sẻ những câu chuyện dưới ánh sáng mềm mại của trăng. Đó cũng là lúc để nhìn lên bầu trời, cảm nhận sự rộng lớn và vô tận của vũ trụ, và suy ngẫm về những điều quan trọng trong cuộc sống.

Tóm lại, đêm trăng sáng ở vùng quê là một món quà của thiên nhiên, mang đến sự hòa quyện hoàn hảo giữa ánh sáng và bóng tối, giữa sự tĩnh lặng và sự sống. Đây là một khoảng thời gian quý giá để cảm nhận và trân trọng vẻ đẹp của thế giới xung quanh, và để tìm về những giá trị đơn giản nhưng sâu sắc trong cuộc sống.

4o mini    

day la ca 1 bai do chat gpt giai day

 

   
25 tháng 7

tk

Tố Hữu đã từng viết trong bài “Một khúc ca”:

“Nếu là con chim, chiếc lá,
Thì con chim phải hót, chiếc lá phải xanh.
Lẽ nào vay mà không có trả
Sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình?”

Con người cần phải biết chia sẻ, yêu thương lẫn nhau. Bởi vậy, chúng ta cần tích cực tham gia các hoạt động xã hội.

Một trong những hoạt động xã hội mà tôi cảm thấy ý nghĩa nhất là hiến máu nhân đạo. Hằng năm, hoạt động này vẫn được tổ chức thường xuyên trên khắp mọi miền tổ quốc, nhằm cung cấp một lượng đơn vị máu lớn phục vụ cho công việc chữa bệnh cứu người tại các bệnh viện.

Vào dịp Tết Trung thu năm nay, một chương trình có tên là “Trung thu cho em” đã được tổ chức với nhiều hoạt động ý nghĩa, trong đó có hiến máu nhân đạo. Hoạt động này được diễn ra tại Viện Huyết học - Truyền máu Trung ương (Hà Nội). Để có thể tham gia hiến máu, bạn phải đáp ứng được các điều kiện về độ tuổi và sức khỏe. Vì đây là lần đầu tiên tôi tham gia hiến máu nên cảm thấy khá lo lắng và hồi hộp. Nhưng với sự hướng dẫn nhiệt tình của các bạn tình nguyện viên, sự tận tâm của các bác sĩ, tôi đã có một trải nghiệm rất giá trị.

Một giọt máu hồng trao đi sẽ thắm thêm hy vọng sống của rất nhiều bệnh nhân. Tôi cảm thấy hoạt động này vô cùng ý nghĩa, mang tính nhân văn cao. Chính vì vậy, tôi sẽ tích cực tham gia nhiều hơn các hoạt động ý nghĩa như vậy.

“Nhiễu điều phủ lấy giá gương
Người trong một nước phải thương nhau cùng”

Con người Việt Nam vốn giàu truyền thống tương thân tương ái. Những hoạt động xã hội mang đến ý nghĩa tích cực, hãy cùng lan tỏa để mang đến điều tốt đẹp cho mọi người xung quanh.