K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Nhà văn Nguyễn Minh Châu, một trong những cây bút tiêu biểu của văn học Việt Nam hiện đại, đã để lại dấu ấn sâu đậm với những tác phẩm mang đậm tinh thần nhân văn và sự nhạy cảm nghệ thuật. Trong số các tác phẩm nổi bật của ông, "Gió lạnh đầu mùa" là một tác phẩm thể hiện rõ nét tài năng và phong cách sáng tác của ông. Được viết vào thời kỳ đổi mới, tác phẩm không chỉ gây ấn tượng mạnh mẽ với hình ảnh sắc nét và cốt truyện cuốn hút, mà còn là một bức tranh phản ánh sâu sắc những biến đổi của xã hội và tâm trạng con người.

"Gió lạnh đầu mùa" mở ra một không gian đặc biệt, nơi những diễn biến tâm lý phức tạp và mối quan hệ nhân văn được khám phá một cách tinh tế. Tác phẩm mang đến cho người đọc một cái nhìn chân thực về những giằng xé nội tâm của nhân vật, đồng thời thể hiện sự chuyển mình của xã hội trong bối cảnh lịch sử đầy biến động. Đặc biệt, qua từng trang viết, Nguyễn Minh Châu không chỉ khắc họa sinh động bối cảnh và tâm trạng nhân vật, mà còn gửi gắm thông điệp sâu xa về sự tìm kiếm ý nghĩa cuộc sống và những giá trị nhân bản vĩnh hằng.

Tóm lại, "Gió lạnh đầu mùa" không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật có giá trị về mặt nội dung và hình thức, mà còn là một tác phẩm phản ánh sâu sắc những trăn trở và suy tư của con người trước những thử thách của thời đại. Tính đặc sắc của tác phẩm nằm ở việc khai thác chủ đề về những mảnh đời và số phận trong xã hội, từ đó mở ra một không gian triết lý phong phú và đầy cảm xúc cho người đọc.

Một cậu bé nọ có tính xấu là rất hay nổi nóng. Một hôm, cha cậu bé đưa cho cậu một túi đinh rồi nói với cậu: “Mỗi khi con nổi nóng với ai đó thì hãy chạy ra sau nhà và đóng một cái đinh lên chiếc hàng rào gỗ.” Ngày đầu tiên, cậu bé đã đóng tất cả 37 cái đinh lên hàng rào. Nhưng sau vài tuần, cậu bé đã tập kiềm chế cơn giận của mình và số lượng đinh cậu đóng trên lên hàng rào ngày một ít đi. Cậu nhận...
Đọc tiếp

Một cậu bé nọ có tính xấu là rất hay nổi nóng. Một hôm, cha cậu bé đưa cho cậu một túi đinh rồi nói với cậu: “Mỗi khi con nổi nóng với ai đó thì hãy chạy ra sau nhà và đóng một cái đinh lên chiếc hàng rào gỗ.”
Ngày đầu tiên, cậu bé đã đóng tất cả 37 cái đinh lên hàng rào. Nhưng sau vài tuần, cậu bé đã tập kiềm chế cơn giận của mình và số lượng đinh cậu đóng trên lên hàng rào ngày một ít đi. Cậu nhận thấy rằng kiềm chế cơn giận của mình còn dễ hơn là phải đi đóng một cây đinh lên hàng rào.
Đến n một ngày, cậu đã không nổi giận một lần nào suốt cả ngày. Cậu đến thưa với cha và ông bảo: “Tốt lắm, bây giờ nếu sau mỗi ngày mà con không hề nổi giận với ai dù chỉ một lần, con hãy nhổ một cây đinh ra khỏi hàng rào.”
Ngày lại ngày trôi qua, rồi cũng đến một hôm cậu bé đã vui mừng hãnh diện tìm cha mình báo rằng đã không còn một cái đinh nào trên hàng rào nữa. Cha cậu liền đến bên hàng rào. Ở đó, ông nhỏ nhẹ nói với cậu: “Con đã làm rất tốt, nhưng con hãy nhìn những lỗ đinh còn để lại trên hàng rào. Hàng rào đã không giống như xưa nữa rồi
(Trích “Qùa tặng cuộc sống”)
Nêu suy nghĩ của em về câu chuyện trên bằng bài văn nghị luận

1
8 tháng 8

ai giúp tui dc ko

 

11 tháng 8

núi-sơn

11 tháng 8

suối-hà

8 tháng 8

ai giúp mình với

8 tháng 8

mình cần gấp

8 tháng 8

Một ngày hè, tôi về thăm cô giáo cũ. Gặp lại cô, tôi rất xúc động. Bao nhiêu kỉ niệm về thời tiểu học ùa về. Còn nhớ ngày nào tôi còn bẽn lẽn núp sau lưng bố mẹ mà giờ đây đã thành học sinh cấp hai. Thời gian trôi qua thật nhanh, cứ ngỡ như mới ngày hôm qua. Lúc chia tay, cô trò cứ bịn rịn mãi không dứt