K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

11 tháng 11

Cần gấp. Cứu tôi 

11 tháng 11

ban oi van de la luoi viet lam ban

 

11 tháng 11

Buổi bế giảng cuối cấp của em là một kỷ niệm mà em ko bao giờ quên.Hôm ấy,trời trong xanh và nắng vàng rực rỡ,tạo nên một ko khí vui tươi,phấn khởi cho ngày đặc biệt này.

Sáng sớm,cả lớp đã tập trung tại sân trường.Các bạn ai nấy đều mặc những bộ quần áo đẹp nhất:váy xinh xắn,áo sơ mi,thậm chí có bn còn diện cả áo dài.Sân trường đc trang hoàng lung linh với hoa tươi và những chiếc bóng bay đầy màu sắc.Em cảm thấy háo hức và hồi hộp,không chỉ đây là lễ bế giảng mà còn là lúc chúng em chuẩn bị rời xa nhau để bước sang một hành trình mới.

Lễ bế giảng bắt đầu bằng những màn văn nghệ đặc sắc của các lớp khác.Em ngồi cùng các bn,cùng vỗ tay và cổ vũ cho những tiết mục biểu diễn.Tiếng cười rào rào,những tiếng hát vang lên,tất cả tạo nên một ko khí thật ấm áp và thân thương.

Sau phần văn nghệ,cô hiệu trưởng lên phát biểu,cô nhắc lại những kỷ niệm của chúng em trong suốt năm học.Mỗi câu chuyện đều gợi nhớ cho chúng em về những tháng ngày đã qua,những tràng cười vui vẻ,những lần đùa thỏa thích bên bạn bè.Lời chia sẻ của cô khiến em xao xuyến,bồi hồi.

Tiếp theo là phần phát giải thưởng cho những bn có thành tích xuất sắc.Lúc tên từng bn đc gọi lên nhận giấy khen,em vừa vui cho bn mik,vừa ước ao bản thân cũng đạ đc thành tích như họ.Cuối cùng,thầy cô đã gọi từng lớp lên để nhận giấy chứng nhận hoàn thành chương trình học.Khi tên lớp em đc xướng lên,cả lớp cùng hô vang "Yeah !" vui vẻ,và em cảm thấy tự hào khi nghĩ về những nỗ lực của cả lớp.

Khi buổi lễ kết thúc,mọi người cùng nhau chụp những bức ảnh tập thể.Bạn nào cũng tạo dáng thật đẹp bên nhau,trước khi mỗi người lại đi theo con đường riêng của mik.Những cái ôm,lời chúc đã cùng nhau tạo nên những khoảnh khắc đầy cảm xúc.Cả lớp đã hẹn sẽ giữ liên lạc và gặp lại nhau vào những dịp sau.

Buổi bế giảng cuối cấp ko chỉ là lễ tổng kết,mà còn là dấu mốc quan trọng đánh dấu một phần tuổi thơ tươi đẹp của em cùng với những người bn thân thiết.Những kỷ niệm đó sẽ mãi trong lòng em,là một phần ko thể quên trong hành trình trưởng thành của mik

11 tháng 11

mình ko biết :>>

11 tháng 11

Các nguyên nhân khiến diện tích rằng ngày cành thu hẹp :

+) Con người khai thác bừa bãi 

+) Cây xanh chết do 1 số chất thải công nghiệp

+) Hiện tượng chặt phá rừng còn nhiều

+) Lượng rác thải ra môi trường quá nhiều dẫn đến biến đổi khí hậu, từ đó khiến các vụ cháy rừng xảy ra nhiều hơn

11 tháng 11

Khi còn nhỏ, em thường được nghe ông và bà kể cho nghe những câu chuyện cổ tích rất ý nghĩa. Một trong số truyện cổ tích ông kể mà em ấn tượng nhất là truyện Cây tre trăm đốt, ông kể trong lúc em và ông cùng đi chặt tre làm diều.Ngày xưa có một phú ông nhà giàu nhưng lại bủn xỉn keo kiệt, ông ta thuê anh nông dân nghèo có tính cần cù chịu thương chịu khó cày ruộng. Ông ta chỉ muốn anh nông dân làm cho mình mà lại không mất tiền thuê nên đã hứa hẹn rằng "Anh hãy chịu khó cày ruộng cho ta trong ba năm, hết thời gian đó ta sẽ gả con gái cho anh". Anh chàng này tưởng thật, làm ngày làm đêm không quản mệt nhọc, mang về cho phú ông lúa thóc chất đầy kho.Cuối cùng cũng đến hạn ba năm, đang háo hức được lấy con gái phú ông thì anh nông dân lại bị lão ta lừa. Một mặt phú ông bảo anh vào rừng chặt cây tre trăm đốt về làm đũa mời cỗ cả làng, mặt khác sau khi anh đi lão ta bèn mở tiệc gả con gái cho tên nhà giàu khác. Ở bên này anh nông dân sau khi vào rừng chặt hết cả rặng tre, quần áo rách tơi tả, chân tay bị cứa chảy máu vẫn không tìm được cây tre đủ 100 đốt. Nghe tiếng khóc của anh đã có một ông bụt hiện lên và trao cho anh câu thần chú "Khắc nhập, khắc xuất", anh chặt đủ 100 đốt tre, đọc câu "khắc nhập" là từng đốt tre nhập thành cây tre đủ 100 đốt. Anh vui mừng đem tre về thì phát hiện ra phú ông lừa mình, anh liền đọc câu thần chú "khắc nhập" nhốt ông vào cây tre, sau khi nghe ông ta van xin và hứa không bày mưu lừa hại anh nữa anh mới đọc "khắc xuất" để thả ông ta ra. Từ đó anh nông dân lấy con gái phú ông và sống hạnh phúc đến cuối đời.Tuy chỉ là truyện cổ tích nhưng thực sự rất gần gũi với cuộc sống hàng ngày, phú ông và cây tre trăm đốt giống như những khó khăn, thử thách và chướng ngại mà ta phải vượt qua trong cuộc sống. Hãy luôn cố gắng và sống thật tốt, mọi chuyện sẽ luôn có cách giải quyết.

11 tháng 11

Khi còn nhỏ, em thường được nghe ông và bà kể cho nghe những câu chuyện cổ tích rất ý nghĩa. Một trong số truyện cổ tích ông kể mà em ấn tượng nhất là truyện Cây tre trăm đốt, ông kể trong lúc em và ông cùng đi chặt tre làm diều.Ngày xưa có một phú ông nhà giàu nhưng lại bủn xỉn keo kiệt, ông ta thuê anh nông dân nghèo có tính cần cù chịu thương chịu khó cày ruộng. Ông ta chỉ muốn anh nông dân làm cho mình mà lại không mất tiền thuê nên đã hứa hẹn rằng "Anh hãy chịu khó cày ruộng cho ta trong ba năm, hết thời gian đó ta sẽ gả con gái cho anh". Anh chàng này tưởng thật, làm ngày làm đêm không quản mệt nhọc, mang về cho phú ông lúa thóc chất đầy kho.Cuối cùng cũng đến hạn ba năm, đang háo hức được lấy con gái phú ông thì anh nông dân lại bị lão ta lừa. Một mặt phú ông bảo anh vào rừng chặt cây tre trăm đốt về làm đũa mời cỗ cả làng, mặt khác sau khi anh đi lão ta bèn mở tiệc gả con gái cho tên nhà giàu khác. Ở bên này anh nông dân sau khi vào rừng chặt hết cả rặng tre, quần áo rách tơi tả, chân tay bị cứa chảy máu vẫn không tìm được cây tre đủ 100 đốt. Nghe tiếng khóc của anh đã có một ông bụt hiện lên và trao cho anh câu thần chú "Khắc nhập, khắc xuất", anh chặt đủ 100 đốt tre, đọc câu "khắc nhập" là từng đốt tre nhập thành cây tre đủ 100 đốt. Anh vui mừng đem tre về thì phát hiện ra phú ông lừa mình, anh liền đọc câu thần chú "khắc nhập" nhốt ông vào cây tre, sau khi nghe ông ta van xin và hứa không bày mưu lừa hại anh nữa anh mới đọc "khắc xuất" để thả ông ta ra. Từ đó anh nông dân lấy con gái phú ông và sống hạnh phúc đến cuối đời.Tuy chỉ là truyện cổ tích nhưng thực sự rất gần gũi với cuộc sống hàng ngày, phú ông và cây tre trăm đốt giống như những khó khăn, thử thách và chướng ngại mà ta phải vượt qua trong cuộc sống. Hãy luôn cố gắng và sống thật tốt, mọi chuyện sẽ luôn có cách giải quyết.

11 tháng 11

“Về làng đi dọc triền đê
Mùi thơm lúa chín hương quê ngọt ngào
Say cảnh mặt trời lên cao
Dừng chân cùng bước ghé vào tán cây
Gió đồng thanh mát hây hây
Cò trắng bay lả tràn đầy mộng mơ
Phong cảnh đẹp đến thẫn thơ
Để người xa xứ ngẩn ngơ nhớ nhà.”

11 tháng 11

Về làng đi dọc triền đê
Mùi thơm lúa chín hương quê ngọt ngào
Say cảnh mặt trời lên cao
Dừng chân cùng bước ghé vào tán cây
Gió đồng thanh mát hây hây
Cò trắng bay lả tràn đầy mộng mơ
Phong cảnh đẹp đến thẫn thơ
Để người xa xứ ngẩn ngơ nhớ nhà.”

11 tháng 11

Đó là gửi cho chúng ta những thông điệp gì và rút ra từ đó ☺️

22 tháng 11

Biến cố dẫn đến việc Héc-to phải từ biệt Ăng-đrô-mác trong tác phẩm Iliad của Hómê-rơ chứa đựng những yếu tố sâu sắc về tình yêu, nghĩa vụ và số phận con người trong bối cảnh chiến tranh.

Ăng-đrô-mác, vợ của Héc-to, là một người phụ nữ yêu chồng tha thiết và lo sợ cho sự an nguy của anh khi anh tham gia vào cuộc chiến khốc liệt ở thành Troa. Nàng biết rằng chiến tranh là nơi không có sự chắc chắn, và cô không thể nào chịu nổi việc mất đi người chồng mà nàng yêu quý. Trong khi đó, Héc-to, với tư cách là một chiến binh và người bảo vệ gia đình, phải đối mặt với một quyết định khó khăn. Anh có nghĩa vụ phải chiến đấu bảo vệ thành Troa, bảo vệ đất nước và gia đình, nhưng anh cũng không thể không cảm nhận được nỗi đau của vợ khi nhìn thấy nàng lo lắng và yêu cầu anh từ bỏ chiến trận để trở về với gia đình.

Tình huống này tạo ra một cuộc xung đột nội tâm trong Héc-to. Anh rất yêu vợ và muốn bảo vệ nàng, nhưng anh cũng không thể rời bỏ trách nhiệm của mình với thành Troa và gia đình nói chung. Héc-to biết rằng chiến tranh là nơi anh không thể lường trước được cái chết, nhưng lòng tự trọng, danh dự của một chiến binh và tình yêu đối với đất nước và gia đình khiến anh không thể từ bỏ.

Việc Héc-to phải từ biệt Ăng-đrô-mác trong lúc này thể hiện sự bất lực của con người trước số phận. Dù yêu thương gia đình đến nhường nào, anh vẫn phải tiếp tục cuộc chiến vì nghĩa vụ và sự vinh quang của một chiến binh. Đây là một biểu tượng của sự hy sinh và những quyết định khó khăn mà mỗi người phải đối mặt trong cuộc đời, đặc biệt là trong những hoàn cảnh chiến tranh.

Biến cố này cũng phản ánh một chủ đề lớn trong Iliad — sự đối đầu giữa yêu cầu của cá nhân (tình yêu gia đình) và trách nhiệm đối với cộng đồng, tổ quốc. Héc-to, dù là một người chồng và người cha yêu thương, cuối cùng phải chọn chiến đấu vì đất nước, bởi anh nhận thức rằng chiến tranh không thể tránh khỏi và trách nhiệm của một chiến binh là bảo vệ quê hương dù phải hy sinh bản thân.

Trong bối cảnh của Iliad, sự từ biệt này là khoảnh khắc đầy bi thương, vì nó không chỉ báo hiệu sự chia ly của vợ chồng mà còn là dấu hiệu báo trước cái chết của Héc-to — một người chiến binh dũng cảm, nhưng cũng là một người chồng, người cha đầy tình thương.