Bài học cùng chủ đề
Báo cáo học liệu
Mua học liệu
Mua học liệu:
-
Số dư ví của bạn: 0 coin - 0 Xu
-
Nếu mua học liệu này bạn sẽ bị trừ: 2 coin\Xu
Để nhận Coin\Xu, bạn có thể:
Lưu ý: Ở điểm dừng, nếu không thấy nút nộp bài, bạn hãy kéo thanh trượt xuống dưới.
Bạn phải xem đến hết Video thì mới được lưu thời gian xem.
Để đảm bảo tốc độ truyền video, OLM lưu trữ video trên youtube. Do vậy phụ huynh tạm thời không chặn youtube để con có thể xem được bài giảng.
Nội dung này là Video có điểm dừng: Xem video kết hợp với trả lời câu hỏi.
Nếu câu hỏi nào bị trả lời sai, bạn sẽ phải trả lời lại dạng bài đó đến khi nào đúng mới qua được điểm dừng.
Bạn không được phép tua video qua một điểm dừng chưa hoàn thành.
Dữ liệu luyện tập chỉ được lưu khi bạn qua mỗi điểm dừng.
CON GÁI CỦA MẸ
Nhận tin con gái Nguyễn Thị Lam Anh được tuyển thẳng vào đại học, nước mắt tuôn chảy trên má chị Nguyễn Thị Thu Hà – người nhặt ve chai, bán chổi ở chợ Hàn. Trong cái nắng đổ lửa, tiếng rao của chị như lạc giọng giữa dòng người xuôi ngược: “Ai chổi không? Thảm chùi chân không?”. Người phụ nữ gầy gò đảo qua mấy ngã rẽ rồi hướng về con hẻm nhỏ ở đường Hùng Vương, thành phố Đà Nẵng. Nơi đó có căn phòng trọ khoảng 9 mét vuông, nơi ở của chị và con gái suốt 12 năm nay.
“Mẹ đâu có khóc, con ơi…”
Nhịp sống trẻ ghi lại tâm sự của chị Nguyễn Thị Thu Hà, như nhật kí của mẹ viết cho con gái:
“Hải Hòa, Hải Lăng, Quảng Trị một ngày đáng nhớ năm 2000. Lúc ấy, con tròn 8 tháng tuổi. Vì hoàn cảnh khó khăn, mẹ phải bế con rời quê hương.”
“10 giờ sáng. Mẹ ôm con đứng ở gốc đa chợ Cồn, thành phố Đà Nẵng. Chuyến xe đường dài làm mẹ con mình mệt lả. Những giọt sữa chảy tràn ướt ngực mẹ. Con ngủ ngon trong tấm áo. Thành phố đông quá. Nhưng con ơi! Mẹ biết bắt đầu từ đâu?”.
“Trời ơi, đứa bé dễ ghét quá à. Chị không nuôi thì đưa tôi nuôi cho. Tôi ở Đà Nẵng, địa chỉ ở đây, sau này có khá hơn thì tìm tới nhận con.” – một người bán hàng ở chợ Cồn khi biết tình cảnh, bà ấy đã nói với mẹ như thế. Nhưng con ơi, làm sao mẹ có thể bỏ con được. Nhìn vào khuôn mặt con, nước mắt mẹ chực trào.”
“Thuận Phước năm 2002. Vậy là mẹ con mình đã qua hai năm bế nhau lang thang ở thành phố. Chúng ta thật hạnh phúc khi có một người tốt cho một chỗ ở.”
“Con vào lớp 1. Mẹ vui lắm, mẹ đi bán vé số và đưa con đi khắp nơi. Mẹ đã bật khóc khi thấy dòng chữ đầu tiên con viết lên tường, vào ngày đầu tiên con biết viết tròn chữ: “Mẹ ơi, con yêu mẹ rất nhiều.”
“Con lớn nhanh hơn mẹ nghĩ. Mỗi lúc mẹ đưa con từ trường về phòng trọ, mệt nhoài nhưng tiếng cười nói hồn nhiên của con làm mẹ có thêm sức lực. Con gái mẹ chẳng bao giờ đòi hỏi. Nguyễn Thị Lam Anh – cái tên do cha đặt thật đẹp.”
“Đà Nẵng mùa thi 2015. Điện thoại mẹ rung lên khi đang nhặt đồng nát. Thầy giáo của con nói như reo: “Chị ơi, cháu đậu vào trường chuyên rồi”. Mẹ bỏ mớ chai nhựa, lao về phòng trọ. Mấy người nhặt ve chai cũng tập trung kín chỗ mẹ con mình ở. Cầm tờ giấy trúng tuyển vào Trường Trung học phổ thông chuyên Lê Quý Đôn (thành phố Đà Nẵng), mẹ khóc. Tờ giấy ướt nhòe trên đầu gối. Con hỏi sao mẹ lại khóc, lúc đó mẹ chỉ bảo: “Ừ, thì do trời nắng, mẹ đi xe đường xa về nên mắt bị cát bay vào làm sưng đấy thôi. Mẹ đâu có khóc.”
“Hôm nay, con mẹ lại làm mẹ khóc nhiều hơn nữa. Con đã đậu đại học với thành tích tuyển thẳng. Con ơi, vinh hoa phú quý nào bằng. Con gái bé bỏng của mẹ kiên cường và mạnh mẽ như một nhành xương rồng trồi lên mọi thiếu thốn, khô khát.”
“Mẹ ơi! Con hạnh phúc vì được làm con của mẹ.”
Thương mẹ vất vả, Lam Anh đã chăm chỉ học tập và là một trong những học sinh có thành tích học tập nổi bật của Trường Trung học phổ thông chuyên Lê Quý Đôn, được tuyển thẳng vào trường Đại học Duy Tân (Đà Nẵng) với mức học bổng toàn phần.
Thầy Hoàng Kim Mỹ, giáo viên môn Địa lí cho biết: “Lam Anh luôn thể hiện sức học vượt trội, ba năm liền là học sinh giỏi toàn diện, hai năm cuối cấp đạt học sinh giỏi Quốc gia môn Địa lí. Với một người có hoàn cảnh đặc biệt như vậy, kết quả này cho thấy một sự nỗ lực rất lớn của em.”
Mấy hôm nay, căn phòng trọ của hai mẹ con như chật hơn. Những con búp bê bằng len do Lam Anh thêu rất đẹp, chất ngày một cao ở góc phòng. Lam Anh đang tranh thủ thời gian làm thêm sản phẩm để có tiền trang trải chi phí khi vào đại học. Suốt những năm học cấp ba, tiền kiếm được từ việc bán những con búp bê bằng len, khoản học bổng nhận được cùng sự vất vả của mẹ, đã giúp Lam Anh vượt qua khó khăn và nuôi dưỡng ước mơ.
“Em hạnh phúc vì được làm con của mẹ Hà. Bây giờ, em chỉ ước học thật nhanh, ra trường đi làm có tiền rồi đưa mẹ ra tiệm để mua tặng mẹ một đôi dép, một bộ quần áo mới, mời mẹ vào nhà hàng ăn một bữa thật ngon. Mười tám năm qua, mẹ đã quá vất vả vì em, dành tất cả những gì tốt nhất cho em.” – Lam Anh tâm sự.
(Theo Thái Bá Dũng, Báo Tuổi trẻ, số ra ngày 24 – 8 – 2019)
Văn bản Con gái của mẹ có xuất xứ từ đâu?
Bài viết của tác giả Thái Bá Dũng, in trong , chuyên mục , số ra ngày 24 – 8 – 2019.
(Kéo thả hoặc click vào để điền)
CON GÁI CỦA MẸ
Nhận tin con gái Nguyễn Thị Lam Anh được tuyển thẳng vào đại học, nước mắt tuôn chảy trên má chị Nguyễn Thị Thu Hà – người nhặt ve chai, bán chổi ở chợ Hàn. Trong cái nắng đổ lửa, tiếng rao của chị như lạc giọng giữa dòng người xuôi ngược: “Ai chổi không? Thảm chùi chân không?”. Người phụ nữ gầy gò đảo qua mấy ngã rẽ rồi hướng về con hẻm nhỏ ở đường Hùng Vương, thành phố Đà Nẵng. Nơi đó có căn phòng trọ khoảng 9 mét vuông, nơi ở của chị và con gái suốt 12 năm nay.
“Mẹ đâu có khóc, con ơi…”
Nhịp sống trẻ ghi lại tâm sự của chị Nguyễn Thị Thu Hà, như nhật kí của mẹ viết cho con gái:
“Hải Hòa, Hải Lăng, Quảng Trị một ngày đáng nhớ năm 2000. Lúc ấy, con tròn 8 tháng tuổi. Vì hoàn cảnh khó khăn, mẹ phải bế con rời quê hương.”
“10 giờ sáng. Mẹ ôm con đứng ở gốc đa chợ Cồn, thành phố Đà Nẵng. Chuyến xe đường dài làm mẹ con mình mệt lả. Những giọt sữa chảy tràn ướt ngực mẹ. Con ngủ ngon trong tấm áo. Thành phố đông quá. Nhưng con ơi! Mẹ biết bắt đầu từ đâu?”.
“Trời ơi, đứa bé dễ ghét quá à. Chị không nuôi thì đưa tôi nuôi cho. Tôi ở Đà Nẵng, địa chỉ ở đây, sau này có khá hơn thì tìm tới nhận con.” – một người bán hàng ở chợ Cồn khi biết tình cảnh, bà ấy đã nói với mẹ như thế. Nhưng con ơi, làm sao mẹ có thể bỏ con được. Nhìn vào khuôn mặt con, nước mắt mẹ chực trào.”
“Thuận Phước năm 2002. Vậy là mẹ con mình đã qua hai năm bế nhau lang thang ở thành phố. Chúng ta thật hạnh phúc khi có một người tốt cho một chỗ ở.”
“Con vào lớp 1. Mẹ vui lắm, mẹ đi bán vé số và đưa con đi khắp nơi. Mẹ đã bật khóc khi thấy dòng chữ đầu tiên con viết lên tường, vào ngày đầu tiên con biết viết tròn chữ: “Mẹ ơi, con yêu mẹ rất nhiều.”
“Con lớn nhanh hơn mẹ nghĩ. Mỗi lúc mẹ đưa con từ trường về phòng trọ, mệt nhoài nhưng tiếng cười nói hồn nhiên của con làm mẹ có thêm sức lực. Con gái mẹ chẳng bao giờ đòi hỏi. Nguyễn Thị Lam Anh – cái tên do cha đặt thật đẹp.”
“Đà Nẵng mùa thi 2015. Điện thoại mẹ rung lên khi đang nhặt đồng nát. Thầy giáo của con nói như reo: “Chị ơi, cháu đậu vào trường chuyên rồi”. Mẹ bỏ mớ chai nhựa, lao về phòng trọ. Mấy người nhặt ve chai cũng tập trung kín chỗ mẹ con mình ở. Cầm tờ giấy trúng tuyển vào Trường Trung học phổ thông chuyên Lê Quý Đôn (thành phố Đà Nẵng), mẹ khóc. Tờ giấy ướt nhòe trên đầu gối. Con hỏi sao mẹ lại khóc, lúc đó mẹ chỉ bảo: “Ừ, thì do trời nắng, mẹ đi xe đường xa về nên mắt bị cát bay vào làm sưng đấy thôi. Mẹ đâu có khóc.”
“Hôm nay, con mẹ lại làm mẹ khóc nhiều hơn nữa. Con đã đậu đại học với thành tích tuyển thẳng. Con ơi, vinh hoa phú quý nào bằng. Con gái bé bỏng của mẹ kiên cường và mạnh mẽ như một nhành xương rồng trồi lên mọi thiếu thốn, khô khát.”
“Mẹ ơi! Con hạnh phúc vì được làm con của mẹ.”
Thương mẹ vất vả, Lam Anh đã chăm chỉ học tập và là một trong những học sinh có thành tích học tập nổi bật của Trường Trung học phổ thông chuyên Lê Quý Đôn, được tuyển thẳng vào trường Đại học Duy Tân (Đà Nẵng) với mức học bổng toàn phần.
Thầy Hoàng Kim Mỹ, giáo viên môn Địa lí cho biết: “Lam Anh luôn thể hiện sức học vượt trội, ba năm liền là học sinh giỏi toàn diện, hai năm cuối cấp đạt học sinh giỏi Quốc gia môn Địa lí. Với một người có hoàn cảnh đặc biệt như vậy, kết quả này cho thấy một sự nỗ lực rất lớn của em.”
Mấy hôm nay, căn phòng trọ của hai mẹ con như chật hơn. Những con búp bê bằng len do Lam Anh thêu rất đẹp, chất ngày một cao ở góc phòng. Lam Anh đang tranh thủ thời gian làm thêm sản phẩm để có tiền trang trải chi phí khi vào đại học. Suốt những năm học cấp ba, tiền kiếm được từ việc bán những con búp bê bằng len, khoản học bổng nhận được cùng sự vất vả của mẹ, đã giúp Lam Anh vượt qua khó khăn và nuôi dưỡng ước mơ.
“Em hạnh phúc vì được làm con của mẹ Hà. Bây giờ, em chỉ ước học thật nhanh, ra trường đi làm có tiền rồi đưa mẹ ra tiệm để mua tặng mẹ một đôi dép, một bộ quần áo mới, mời mẹ vào nhà hàng ăn một bữa thật ngon. Mười tám năm qua, mẹ đã quá vất vả vì em, dành tất cả những gì tốt nhất cho em.” – Lam Anh tâm sự.
(Theo Thái Bá Dũng, Báo Tuổi trẻ, số ra ngày 24 – 8 – 2019)
Văn bản Con gái của mẹ thuộc kiểu loại văn bản nào dưới đây?
CON GÁI CỦA MẸ
Nhận tin con gái Nguyễn Thị Lam Anh được tuyển thẳng vào đại học, nước mắt tuôn chảy trên má chị Nguyễn Thị Thu Hà – người nhặt ve chai, bán chổi ở chợ Hàn. Trong cái nắng đổ lửa, tiếng rao của chị như lạc giọng giữa dòng người xuôi ngược: “Ai chổi không? Thảm chùi chân không?”. Người phụ nữ gầy gò đảo qua mấy ngã rẽ rồi hướng về con hẻm nhỏ ở đường Hùng Vương, thành phố Đà Nẵng. Nơi đó có căn phòng trọ khoảng 9 mét vuông, nơi ở của chị và con gái suốt 12 năm nay.
“Mẹ đâu có khóc, con ơi…”
Nhịp sống trẻ ghi lại tâm sự của chị Nguyễn Thị Thu Hà, như nhật kí của mẹ viết cho con gái:
“Hải Hòa, Hải Lăng, Quảng Trị một ngày đáng nhớ năm 2000. Lúc ấy, con tròn 8 tháng tuổi. Vì hoàn cảnh khó khăn, mẹ phải bế con rời quê hương.”
“10 giờ sáng. Mẹ ôm con đứng ở gốc đa chợ Cồn, thành phố Đà Nẵng. Chuyến xe đường dài làm mẹ con mình mệt lả. Những giọt sữa chảy tràn ướt ngực mẹ. Con ngủ ngon trong tấm áo. Thành phố đông quá. Nhưng con ơi! Mẹ biết bắt đầu từ đâu?”.
“Trời ơi, đứa bé dễ ghét quá à. Chị không nuôi thì đưa tôi nuôi cho. Tôi ở Đà Nẵng, địa chỉ ở đây, sau này có khá hơn thì tìm tới nhận con.” – một người bán hàng ở chợ Cồn khi biết tình cảnh, bà ấy đã nói với mẹ như thế. Nhưng con ơi, làm sao mẹ có thể bỏ con được. Nhìn vào khuôn mặt con, nước mắt mẹ chực trào.”
“Thuận Phước năm 2002. Vậy là mẹ con mình đã qua hai năm bế nhau lang thang ở thành phố. Chúng ta thật hạnh phúc khi có một người tốt cho một chỗ ở.”
“Con vào lớp 1. Mẹ vui lắm, mẹ đi bán vé số và đưa con đi khắp nơi. Mẹ đã bật khóc khi thấy dòng chữ đầu tiên con viết lên tường, vào ngày đầu tiên con biết viết tròn chữ: “Mẹ ơi, con yêu mẹ rất nhiều.”
“Con lớn nhanh hơn mẹ nghĩ. Mỗi lúc mẹ đưa con từ trường về phòng trọ, mệt nhoài nhưng tiếng cười nói hồn nhiên của con làm mẹ có thêm sức lực. Con gái mẹ chẳng bao giờ đòi hỏi. Nguyễn Thị Lam Anh – cái tên do cha đặt thật đẹp.”
“Đà Nẵng mùa thi 2015. Điện thoại mẹ rung lên khi đang nhặt đồng nát. Thầy giáo của con nói như reo: “Chị ơi, cháu đậu vào trường chuyên rồi”. Mẹ bỏ mớ chai nhựa, lao về phòng trọ. Mấy người nhặt ve chai cũng tập trung kín chỗ mẹ con mình ở. Cầm tờ giấy trúng tuyển vào Trường Trung học phổ thông chuyên Lê Quý Đôn (thành phố Đà Nẵng), mẹ khóc. Tờ giấy ướt nhòe trên đầu gối. Con hỏi sao mẹ lại khóc, lúc đó mẹ chỉ bảo: “Ừ, thì do trời nắng, mẹ đi xe đường xa về nên mắt bị cát bay vào làm sưng đấy thôi. Mẹ đâu có khóc.”
“Hôm nay, con mẹ lại làm mẹ khóc nhiều hơn nữa. Con đã đậu đại học với thành tích tuyển thẳng. Con ơi, vinh hoa phú quý nào bằng. Con gái bé bỏng của mẹ kiên cường và mạnh mẽ như một nhành xương rồng trồi lên mọi thiếu thốn, khô khát.”
“Mẹ ơi! Con hạnh phúc vì được làm con của mẹ.”
Thương mẹ vất vả, Lam Anh đã chăm chỉ học tập và là một trong những học sinh có thành tích học tập nổi bật của Trường Trung học phổ thông chuyên Lê Quý Đôn, được tuyển thẳng vào trường Đại học Duy Tân (Đà Nẵng) với mức học bổng toàn phần.
Thầy Hoàng Kim Mỹ, giáo viên môn Địa lí cho biết: “Lam Anh luôn thể hiện sức học vượt trội, ba năm liền là học sinh giỏi toàn diện, hai năm cuối cấp đạt học sinh giỏi Quốc gia môn Địa lí. Với một người có hoàn cảnh đặc biệt như vậy, kết quả này cho thấy một sự nỗ lực rất lớn của em.”
Mấy hôm nay, căn phòng trọ của hai mẹ con như chật hơn. Những con búp bê bằng len do Lam Anh thêu rất đẹp, chất ngày một cao ở góc phòng. Lam Anh đang tranh thủ thời gian làm thêm sản phẩm để có tiền trang trải chi phí khi vào đại học. Suốt những năm học cấp ba, tiền kiếm được từ việc bán những con búp bê bằng len, khoản học bổng nhận được cùng sự vất vả của mẹ, đã giúp Lam Anh vượt qua khó khăn và nuôi dưỡng ước mơ.
“Em hạnh phúc vì được làm con của mẹ Hà. Bây giờ, em chỉ ước học thật nhanh, ra trường đi làm có tiền rồi đưa mẹ ra tiệm để mua tặng mẹ một đôi dép, một bộ quần áo mới, mời mẹ vào nhà hàng ăn một bữa thật ngon. Mười tám năm qua, mẹ đã quá vất vả vì em, dành tất cả những gì tốt nhất cho em.” – Lam Anh tâm sự.
(Theo Thái Bá Dũng, Báo Tuổi trẻ, số ra ngày 24 – 8 – 2019)
Phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong văn bản Con gái của mẹ là gì?
CON GÁI CỦA MẸ
Nhận tin con gái Nguyễn Thị Lam Anh được tuyển thẳng vào đại học, nước mắt tuôn chảy trên má chị Nguyễn Thị Thu Hà – người nhặt ve chai, bán chổi ở chợ Hàn. Trong cái nắng đổ lửa, tiếng rao của chị như lạc giọng giữa dòng người xuôi ngược: “Ai chổi không? Thảm chùi chân không?”. Người phụ nữ gầy gò đảo qua mấy ngã rẽ rồi hướng về con hẻm nhỏ ở đường Hùng Vương, thành phố Đà Nẵng. Nơi đó có căn phòng trọ khoảng 9 mét vuông, nơi ở của chị và con gái suốt 12 năm nay.
“Mẹ đâu có khóc, con ơi…”
Nhịp sống trẻ ghi lại tâm sự của chị Nguyễn Thị Thu Hà, như nhật kí của mẹ viết cho con gái:
“Hải Hòa, Hải Lăng, Quảng Trị một ngày đáng nhớ năm 2000. Lúc ấy, con tròn 8 tháng tuổi. Vì hoàn cảnh khó khăn, mẹ phải bế con rời quê hương.”
“10 giờ sáng. Mẹ ôm con đứng ở gốc đa chợ Cồn, thành phố Đà Nẵng. Chuyến xe đường dài làm mẹ con mình mệt lả. Những giọt sữa chảy tràn ướt ngực mẹ. Con ngủ ngon trong tấm áo. Thành phố đông quá. Nhưng con ơi! Mẹ biết bắt đầu từ đâu?”.
“Trời ơi, đứa bé dễ ghét quá à. Chị không nuôi thì đưa tôi nuôi cho. Tôi ở Đà Nẵng, địa chỉ ở đây, sau này có khá hơn thì tìm tới nhận con.” – một người bán hàng ở chợ Cồn khi biết tình cảnh, bà ấy đã nói với mẹ như thế. Nhưng con ơi, làm sao mẹ có thể bỏ con được. Nhìn vào khuôn mặt con, nước mắt mẹ chực trào.”
“Thuận Phước năm 2002. Vậy là mẹ con mình đã qua hai năm bế nhau lang thang ở thành phố. Chúng ta thật hạnh phúc khi có một người tốt cho một chỗ ở.”
“Con vào lớp 1. Mẹ vui lắm, mẹ đi bán vé số và đưa con đi khắp nơi. Mẹ đã bật khóc khi thấy dòng chữ đầu tiên con viết lên tường, vào ngày đầu tiên con biết viết tròn chữ: “Mẹ ơi, con yêu mẹ rất nhiều.”
“Con lớn nhanh hơn mẹ nghĩ. Mỗi lúc mẹ đưa con từ trường về phòng trọ, mệt nhoài nhưng tiếng cười nói hồn nhiên của con làm mẹ có thêm sức lực. Con gái mẹ chẳng bao giờ đòi hỏi. Nguyễn Thị Lam Anh – cái tên do cha đặt thật đẹp.”
“Đà Nẵng mùa thi 2015. Điện thoại mẹ rung lên khi đang nhặt đồng nát. Thầy giáo của con nói như reo: “Chị ơi, cháu đậu vào trường chuyên rồi”. Mẹ bỏ mớ chai nhựa, lao về phòng trọ. Mấy người nhặt ve chai cũng tập trung kín chỗ mẹ con mình ở. Cầm tờ giấy trúng tuyển vào Trường Trung học phổ thông chuyên Lê Quý Đôn (thành phố Đà Nẵng), mẹ khóc. Tờ giấy ướt nhòe trên đầu gối. Con hỏi sao mẹ lại khóc, lúc đó mẹ chỉ bảo: “Ừ, thì do trời nắng, mẹ đi xe đường xa về nên mắt bị cát bay vào làm sưng đấy thôi. Mẹ đâu có khóc.”
“Hôm nay, con mẹ lại làm mẹ khóc nhiều hơn nữa. Con đã đậu đại học với thành tích tuyển thẳng. Con ơi, vinh hoa phú quý nào bằng. Con gái bé bỏng của mẹ kiên cường và mạnh mẽ như một nhành xương rồng trồi lên mọi thiếu thốn, khô khát.”
“Mẹ ơi! Con hạnh phúc vì được làm con của mẹ.”
Thương mẹ vất vả, Lam Anh đã chăm chỉ học tập và là một trong những học sinh có thành tích học tập nổi bật của Trường Trung học phổ thông chuyên Lê Quý Đôn, được tuyển thẳng vào trường Đại học Duy Tân (Đà Nẵng) với mức học bổng toàn phần.
Thầy Hoàng Kim Mỹ, giáo viên môn Địa lí cho biết: “Lam Anh luôn thể hiện sức học vượt trội, ba năm liền là học sinh giỏi toàn diện, hai năm cuối cấp đạt học sinh giỏi Quốc gia môn Địa lí. Với một người có hoàn cảnh đặc biệt như vậy, kết quả này cho thấy một sự nỗ lực rất lớn của em.”
Mấy hôm nay, căn phòng trọ của hai mẹ con như chật hơn. Những con búp bê bằng len do Lam Anh thêu rất đẹp, chất ngày một cao ở góc phòng. Lam Anh đang tranh thủ thời gian làm thêm sản phẩm để có tiền trang trải chi phí khi vào đại học. Suốt những năm học cấp ba, tiền kiếm được từ việc bán những con búp bê bằng len, khoản học bổng nhận được cùng sự vất vả của mẹ, đã giúp Lam Anh vượt qua khó khăn và nuôi dưỡng ước mơ.
“Em hạnh phúc vì được làm con của mẹ Hà. Bây giờ, em chỉ ước học thật nhanh, ra trường đi làm có tiền rồi đưa mẹ ra tiệm để mua tặng mẹ một đôi dép, một bộ quần áo mới, mời mẹ vào nhà hàng ăn một bữa thật ngon. Mười tám năm qua, mẹ đã quá vất vả vì em, dành tất cả những gì tốt nhất cho em.” – Lam Anh tâm sự.
(Theo Thái Bá Dũng, Báo Tuổi trẻ, số ra ngày 24 – 8 – 2019)
Văn bản Con gái của mẹ được chia làm mấy phần?
Văn bản Con gái của mẹ được chia làm phần.
Văn bản dưới đây là được tạo ra tự động từ nhận diện giọng nói trong video nên có thể có lỗi
- Hi xin chào các em rất vui khi được đồng
- hành cùng các em lớp 6 trong những giờ
- học văn vô cùng thú vị ở trang web
- elleman.vn Xin chào các bạn học sinh
- trong chủ đề điểm tựa tinh thần chúng ta
- đã đến với những niềm hạnh phúc bé nhỏ
- thì chị em Sơn và Lan cho cái Hiên chiếc
- áo lông trong tác phẩm gió lạnh đầu mùa
- những con vật cảm xúc bất ngờ buồn bã
- trước tấm lòng yêu động vật của lời khi
- chúa giấy lửa ra đi trong văn bản Tuổi
- Thơ Tôi trong từng tác phẩm mỗi nhân vật
- đều tìm được một điểm tựa tinh thần của
- mình tiếp nối chủ đề tràn đầy cảm xúc
- này Hôm nay chúng mình sẽ bước sang một
- bài học mới vô cùng thú vị một bài viết
- về tình cảm của mẹ dành cho đứa con gái
- và những nỗi niềm của con gái muốn nói
- với mẹ được ghi chép và thể hiện lại đầy
- xúc động văn bản con gái khi
- đến với bài viết này chúng mình sẽ tìm
- những chi tiết cho thấy tình cảm của mẹ
- dành cho con gái và của con gái dành cho
- mẹ bên cạnh đó cùng nhau thảo luận xem
- trong văn bản Ai là điểm tựa tinh thần
- của ai để đạt được những yêu cầu trên
- chúng mình sẽ cùng nhau Trải qua các nội
- dung chính như sau thứ nhất Tìm hiểu
- chung về văn bản thứ 2 Tìm hiểu nội dung
- của văn bản và Thư 3 thảo luận về chủ đề
- được thể hiện trong văn bản
- Khi
- nào chúng mình cùng đến với những kiến
- thức cơ bản về bài viết ở phần một ngày
- bây giờ nhé đầu tiên là về xuất xứ dựa
- vào kiến thức trong sách giáo khoa em
- hãy cho cô biết căn bản có xuất xứ từ
- đâu
- căn bản con gái của mẹ là bài viết của
- tác giả Thái Bá Dũng in trong báo Tuổi
- Trẻ riêng Một Nhịp Sống Trẻ số ra ngày
- 24 tháng 8 năm 2019 tiếp theo chúng ta
- sẽ cùng nhau tìm hiểu về thể loại theo
- các bạn văn bản thuộc thể loại nào
- thêm thằng mến ở chủ đề này chúng mình
- tập trung vào thể loại truyện Tuy nhiên
- văn bản hôm nay mà mình tìm hiểu thuộc
- kiểu văn bản thông tin kết nối với văn
- bản số lạnh đầu mùa và Tuổi Thơ Tôi theo
- chủ điểm
- từ văn bản thông tin thử xuất hiện trên
- báo chí nhằm cung cấp cho người đọc
- những thông tin cho cuộc sống có thể là
- những thông tin thường nhật nhưng cũng
- có thể là những tin tức thời sự chính
- trị kinh tế Vân Vân văn bản thông tin là
- một dạng văn bản vô cùng cần thiết trong
- cuộc sống hiện đại Khi mà con người đang
- có nhu cầu tìm hiểu Cập nhật tin tức văn
- bản con gái của mẹ đã cung cấp đến người
- đọc thông tin về nhân vật Nguyễn Thị Lan
- Anh với cô bé có hoàn cảnh đặc biệt
- nhưng kiên cường vượt khó học giỏi
- vậy để thể hiện những nội dung trên tác
- giả đã sử dụng phương thức biểu đạt đi
- chúng ta cùng đến với phần tiếp theo
- theo các bạn phương thức biểu đạt chính
- được sử dụng trong văn bản la gi I
- anh như tác giả bài viết để chia sẻ
- người viết khi lại những lời tâm sự của
- mẹ con chị Nguyễn Thị Thu Hà dưới dạng
- Nhật ký bên cạnh đó văn bản như một câu
- chuyện được ghi chép lại là quá trình
- của mẹ con chị Thu Hà lên thành phố Đà
- Nẵng những khó khăn của hai mẹ con đã
- trải qua cùng nhau từ khi Lam Anh còn đã
- hoãn cho đến lúc bạn ấy đầu vào đại học
- và tất cả những câu chuyện xung quanh
- trong quá trình kể vì là lời tâm sự nên
- những chia sẻ trở nên da diết với nhiều
- con từ thể hiện tình cảm cảm xúc của
- nhân vật chính đi bài có thể nói phương
- thức biểu đạt chính của văn bản đó là tự
- sự và có kết hợp với các yếu tố biểu cảm
- vậy Qua phần tìm hiểu chung về tác phẩm
- Cơ bản chúng mình đã có những kiến thức
- để có thể làm nền khi tiếp cận với văn
- bản cụ thể câu chuyện về mẹ con của chị
- Nguyễn Có vẻ như thế nào các bạn cùng
- với cô đến phần độc nhất à
- Lê Văn bản con gái của mẹ
- nhắn tin con gái Nguyễn Thị Lan Anh được
- chuyển thẳng vào bài học nước mắt tôi
- chảy trên má chị Nguyễn Thị Thu Hà người
- nhặt ve chai bán chổi ở chợ Hàn trong
- cái nắng Đỏ Lửa tiếng rao của chị Như
- Lạc giọng giữa dòng người xuôi ngược ai
- chổi không thảm chùi chân không người
- phụ nữ gầy gò đã qua mấy ngã rẽ rồi
- hướng về con hẻm nhỏ ở đường Hùng Vương
- thành phố Đà Nẵng nơi đó có căn phòng
- trọ Khoảng 9 mét vuông nơi ở của chị và
- con gái Suốt 12 năm nay
- mẹ đâu có khóc con ơi nhịp sống trẻ ghi
- lại tâm sự của chị Nguyễn Thị Thu Hà Như
- Nhật Ký Của Mẹ phía cho con gái Hải Hòa
- Hải Lăng Quảng Trị một ngày đáng nhớ năm
- 2000 lúc ấy con tròn 8 tháng tuổi Tuy
- hoàn cảnh khó khăn cha mẹ phải bế con
- rời quê hương
- ừ 10 giờ sáng mẹ ôm con đứng ở góc đa
- chợ Cồn thành phố Đà Nẵng tuyến xe đường
- dài là mẹ con mình mệt lẽ những giọt sữa
- chảy chàng ước ngực mẹ con ngủ ngon
- trong tấm áo thành phố đông quá nhưng
- Con ơi mẹ biết bắt đầu từ đâu
- Trời ơi đứa bé ghét quá à chị không nuôi
- thì đưa tôi luôn cho tôi ở Đà Nẵng địa
- chỉ ở đây sau này có khá hơn thì tìm tới
- nhận con một người bán hàng ở chợ Cồn
- khi biết tình cảnh bà ấy đã nói với mẹ
- như thế Nhưng con ơi làm sao mẹ có thể
- bỏ con được nhìn vào khuôn mặt con nước
- mắt mẹ trực trào
- phần Phước năm 2002
- vậy là mẹ con mình đã qua 2 năm bé nhau
- lang thang ở thành phố chúng ta thật
- hạnh phúc khi có một người tốt cho một
- chỗ ở
- khi con vào lớp 1 Mẹ vui lắm mẹ đi bán
- vé số và đưa con đi khắp nơi mẹ đã bật
- khóc khi thấy dòng chữ đầu tiên con viết
- lên tường vào ngày đầu tiên con biết
- viết tròn chữ mẹ ơi con yêu mẹ rất nhiều
- còn lớn nhanh hơn mẹ nghĩ mỗi lúc mẹ đưa
- con từ trường về phòng trọ mệt nhoài
- nhưng tiếng cười nói hồn nhiên của con
- là mẹ có thêm sức lực Con gái mẹ chẳng
- bao xơ đòi hỏi Nguyễn Thị Lan Anh cái
- tên do tre đặt thật đẹp ở Đà Nẵng mùa
- thi
- 2015 điện thoại mẹ sung lên khi đang
- nhặt đồng nát thầy giáo của con nói như
- reo Chị ơi cháu đậu vào trường chuyên
- rồi Mẹ bỏ mới chai nhựa giao về phòng
- trọ mấy người nhập vai trai cũng tập
- trung kín chỗ mẹ con mình ở cầm tờ giấy
- trúng tuyển vào trường Trung học phổ
- thông chuyên Lê Quý Đôn thành phố Đà
- Nẵng để khóc tờ giấy ướt gì trên đầu gối
- câu hỏi sao mẹ lại khóc Lúc đó Mẹ chỉ
- bảo ừ thì do trời nắng mẹ đi xe đường xa
- về nên mắc bị cát bay vào làm sân đấy
- thôi mẹ đâu có khóc hôm nay con mẹ lại
- là mẹ khóc nhiều hơn nữa con đã đậu đại
- học với thành tích chuyện thẳng con ơi
- vinh hoa phú quý nào bằng con gái bé
- bỏng của mẹ kiên cường và mạnh mẽ như
- một ngành xương rồng trồi lên mọi thiếu
- thốn hồ khác à
- mẹ ơi còn hạnh phúc vì được làm con của
- mẹ
- thương mẹ vất vả lắm anh đã chăm chỉ học
- tập và là một trong những học sinh có
- thành tích học tập nổi bật của trường
- Trung học phổ thông chuyên Lê Quý Đôn
- được tuyển thẳng vào trường Đại học Duy
- Tân Đà Nẵng với mức học bổng toàn phần
- thầy Hoàng Kim Mỹ giáo viên môn địa lý
- cho biết Lam Anh luôn thể hiện xuất học
- vượt trội 3 năm liền là học sinh giỏi
- toàn diện hai năm cuối cấp đại học sinh
- giỏi quốc gia môn địa lý với một người
- có hoàn cảnh đặc biệt như vậy Kết quả
- này cho thấy môi sự nỗ lực rất lớn của
- em Mấy hôm nay căn phòng trọ của hai mẹ
- con như chặt hơn những con búp bê bạn
- lên giờ là mang theo Rất đẹp Chắc ngày
- một cao ở góc phòng là mảnh đàn tranh
- thủ thời gian làm thêm sản phẩm để có
- tiền trang trải chi phí khi vào đại học
- suốt ngữ cho Búp bê kiếm tiền được từ
- việc bán những con búp bê bằng len
- khoảng học bổng nhận được cùng sự vất vả
- của mẹ để sức Lam anh vượt qua khó khăn
- và nuôi dưỡng ước mơ em hạnh phúc vì
- được làm con của mẹ Hà bây giờ em chỉ
- ước học thật nhanh ra trường đi làm có
- tiền rồi đưa mẹ ra tiệm để mua tặng mẹ
- một đôi dép một bộ quần áo mới mời mẹ và
- nhà hàng ăn một bữa thật ngon 18 năm qua
- mẹ đã quá vất vả vì em dành tất cả những
- gì tốt nhất cho em làm anh tâm sự theo
- Thái bé dụng báo Tuổi Trẻ số ra ngày 24
- tháng 8 năm 2019
- như vậy chúng mình đã vừa cùng nhau đọc
- qua văn bản con gái của mẹ một bài viết
- trên đầy cảm xúc và tình thương đúng
- không nào vậy sau khi đã đọc thì theo
- các bạn văn bản được chia ra làm mấy
- đoàn à em
- dựa vào hình thức thể hiện mạch cảm xúc
- của bài viết chúng ta có thể thấy được
- văn bản được chia làm 2 phần phần 1 từ
- đầu cho đến thiếu thốn khô khác là tình
- cảm của mẹ dành cho con gái phần 2 là từ
- mẹ ơi còn hạnh phúc cho đến hết là tình
- cảm của con dành cho mẹ và nội dung này
- cũng chính là vấn đề trọng tâm mà chúng
- mình sẽ cùng nhau tìm hiểu ở video tiếp
- theo các bạn cùng chờ đón nhất công bay
- sơ xin chào và hẹn gặp lại à
Bạn có thể đánh giá bài học này ở đây