Mùa hạ đến , nhà thỏ chúng tôi phải thu hoạch cà rốt trong mùa đông sắp tới . Đâu đâu tôi cũng thấy được mọi người chăm chỉ đến nhường nào , ai cũng lo chuẩn bị cho mùa đông .

Đi qua những tán lá cộng to mà rộng với màu xanh tươi tốt , chúng tôi đã đến được nơi ở của những chú sóc . Trên những tán cây, tôi thấy họ nhanh thoăn thoắt chạy qua lại hái hạt dẻ trên những vòm lá cao . Thấy họ chăm chỉ , tôi lại tiếp tục lên đường tiến vào rừng sâu .

Vừa bước đến dòng sông , tôi đã thấy một bầy gấu lớn đang vui đùa tắm mát . Có những chú tinh nghịch đi tìm tổ ong để lấy mật . Vốn dĩ gấu là loài ngủ đông mà , sao mà họ có thể bỏ lỡ khoảnh khắc tươi đẹp như thế . Thế rồi tôi đi qua con sông để tiếp tục thu hoạch . 

Đang nhảy chân sáo thì tôi bỗng nhận ra rằng đây là nơi mà những con cáo gian cư trú . Chúng tôi đi một cách nhẹ nhàng và chậm rãi để băng qua cánh rừng nguy hiểm này . Bỗng chúng tôi nhìn thầy một bạn cáo trông gầy còm , ốm yếu đang ngồi trên một tảng đá . Chúng tôi tới gần định cứu giúp thì bất thình lình mấy con cáo lớn nhe nanh vồ lấy chúng tôi . Chúng tôi chạy mãi mới thoát được những con cáo độc ác ấy .

Phù , cuối cùng chũng tôi cũng đến đường cánh đồng cà rốt . Trước mắt chúng tôi là những củ cà rốt thơm ngon và bổ dưỡng .  Chúng tôi thi nhau vào hái số cà rốt ấy rồi chia cho bạn thỏ chăm soc cây một phần . Vốn dĩ chúng tôi trồng cà rốt ở đây vì đây là một nơi đất rất tốt để cây phát triển mạnh . Ấy vậy mà nó lại ở cạnh một mảnh đất cắn cỗi còn xung quanh là những cái cây cao lớn , khổng lồ . Sức chúng tôi sao mà đốn chúng xuống mà đào hang ở đây được .

Hoàng hôn xuống , bầu trời đã chuyển sang một màu cam nhạt trông thật đẹp . Chúng tôi mang số cà rốt thu được đi vòng theo đường ven rừng , đường ấy tuy xa nhưng tránh được nguy hiểm như lũ cáo .