Tỉnh dậy trong đêm Giáng sinh, tôi thấy mình đang ở một xứ sở xa lạ. Xung quanh không một bóng người. Chỉ có một biển tuyết trắng với cái rét đang ngấm dần vào cơ thể... Bỗng nhiên, từ xa vang lên một tiếng chuông ngân nga, kéo tôi ra khỏi sự sững sờ. Tôi bước theo âm thanh ấy, đôi chân lún sâu trong tuyết. Không khí lạnh buốt, nhưng kỳ lạ thay, tôi không cảm thấy sợ hãi. Trước mắt tôi, ánh sáng vàng dịu dàng hiện ra từ một ngôi nhà nhỏ, ẩn mình giữa rừng thông. Cánh cửa gỗ mở hé, bên trong là một lò sưởi ấm áp và một bàn tiệc được bày biện với bánh kẹo, trái cây cùng những hộp quà được gói ghém cẩn thận. Ở trung tâm căn phòng, một ông già râu trắng đội mũ đỏ, đang mỉm cười nhìn tôi. Ông nói, giọng trầm ấm: "Chào mừng con đến với xứ sở kỳ diệu của đêm Giáng sinh. Mỗi người đến đây đều mang theo một điều ước trong tim. Hãy nói cho ta biết, điều ước của con là gì?" Tôi nhìn ông, bất giác nhớ lại những điều quan trọng trong cuộc sống. Ánh mắt tôi dừng lại nơi khung cửa sổ, nơi tuyết vẫn rơi ngoài kia, và tôi trả lời điều ước .........