Tỉnh dậy trong đêm giáng sinh,tôi thấy mình đang ở một xứ sở xa lạ.Xung quanh không một bóng người . Chỉ có một biển tuyết đang ngấm dần vào cơ thể. tôi lờ đờ đứng dậy cảm nhận cái lạnh thấu xương trong từng bước đi rồi phía trước mờ mờ ảo ảo hiện lên một ngôi nhà gỗ nhỏ xinh xinh cái nhà đó như đang cuốn tôi vào, bất giác không biết từ lúc nào tôi lại đến trước ngôi nhà ấy.Xung quanh dường như chỉ có căn nhà nhỏ đó là nổi nhất trong màn tuyết dày buốt giá.Bên cạnh, vài chú tuần lộc đang gặm cà rốt có vẻ chúng không cảm thấy lạnh.có ông lão mặc đồ đỏ nói:"Hôm nay lại có vị khách đặc biệt đây, với cương vị là khách nay ta sẽ dẫn cháu đi phát quà!"

tôi còn chưa kịp nghĩ ông là ai, thì lập tức tôi đã thấy mình trên cỗ xe tuần lộc và lao vút đi.Ngôi nhà đầu tiên là của cô bé tên Sara ống khói nhà cô quá nhỏ nên ông kêu tôi chui vào, vì trong đó quá nhiều than nên tôi đã sặc khói.Nhà cô bé này đốt quá nhiều than . Phần thưởng là 1 dĩa bánh quy với một cốc sữa. tôi để quà dưới cây thông rồi nhanh chóng sang chỗ khác tôi nghe ông lão nói ông sẽ tặng những món đồ mà các em bé ngoan.Rồi ông nói thôi:" cũng đã muộn ông sẽ tặng cháu một món quà trước khi về!".

Nói rồi trao tay tôi món quà cảnh vật như nhòe đi tôi trở lại chiếc giường ấm áp . Món quà đó là...