NGUYỄN VÂN ANH
Giới thiệu về bản thân
.
Câu 1: Văn bản được kể theo ngôi thứ ba với sự kết hợp giữa lời kể của người kể chuyện và lời của nhân vật “tôi” (Chi-hon).
Câu 2: Điểm nhìn trong đoạn trích là của nhân vật Chi-hon, qua đó phản ánh cảm xúc, suy nghĩ và những hồi tưởng của cô về mẹ.
Câu 3: Biện pháp nghệ thuật được sử dụng trong đoạn văn là đối lập thời gian và không gian. Việc đặt hình ảnh mẹ bị lạc trong ga tàu điện ngầm Seoul đối lập với hình ảnh Chi-hon đang dự triển lãm sách tại Bắc Kinh làm nổi bật sự xa cách, bận rộn của cô con gái so với nỗi khổ đau và mất mát của người mẹ. Tác dụng là nhấn mạnh sự day dứt, hối lỗi của Chi-hon khi nhớ về mẹ.
Câu 4: Những phẩm chất của người mẹ được thể hiện qua lời kể là sự hy sinh và yêu thương con cái. Câu văn thể hiện phẩm chất này: “Mẹ nắm chặt tay cô, bước đi giữa biển người với phong thái có thể đe dọa cả những tòa nhà lừng lững đang từ trên cao nhìn thẳng xuống.”
Câu 5: Chi-hon hối tiếc vì đã không mặc thử chiếc váy mẹ chọn và từng vô tâm với cảm xúc của mẹ. Những hành động vô tâm đôi khi tưởng chừng nhỏ nhặt nhưng có thể khiến người thân tổn thương sâu sắc. Những lời nói hay việc làm thiếu quan tâm của chúng ta không chỉ làm tổn thương người khác mà còn để lại nỗi day dứt trong lòng chính mình. Vì vậy, hãy trân trọng và thấu hiểu những người thân yêu để không phải hối tiếc khi họ không còn bên cạnh.
.
Câu 1: Đoạn trích sử dụng phương thức biểu đạt chính là nghị luận, thể hiện qua việc trình bày suy ngẫm và lập luận về ý nghĩa của cái chết đối với cuộc sống con người.
Câu 2: Nội dung chính của văn bản là sự ra đi của con người không chỉ đánh dấu sự kết thúc mà còn là lời nhắc nhở giúp người sống nhìn lại bản thân, trân trọng hiện tại và sống nhân văn hơn.
Câu 3: Trong đoạn (7), tác giả sử dụng biện pháp tu từ ẩn dụ khi so sánh “cánh đồng” với sự sống và cái chết, tạo nên hình ảnh gợi cảm và sâu sắc. Cách so sánh này giúp người đọc dễ dàng hình dung cái chết như một phần tiếp nối của hành trình sống, mang ý nghĩa nhẹ nhàng và tích cực.
Câu 4: Tác giả cho rằng cái chết chứa đựng một lời nhắc nhở của Tạo hóa, giúp con người sống tốt đẹp hơn. Tôi đồng tình với ý kiến này, bởi sự ra đi của một người có thể khiến chúng ta thức tỉnh, nhận ra giá trị của cuộc sống và trân trọng mối quan hệ với những người còn ở bên.
Câu 5: Thông điệp ý nghĩa nhất từ văn bản là hãy sống chân thành, yêu thương và sẻ chia với những người xung quanh khi còn cơ hội, bởi đó là cách để chúng ta không phải hối tiếc khi mọi thứ không còn nữa. Thông điệp này nhắc nhở mỗi người sống ý nghĩa và nhân văn hơn trong từng khoảnh khắc của cuộc đời.