Bùi Thúy Hòa

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Bùi Thúy Hòa
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 2:

Lịch sử không chỉ là những mốc thời gian, sự kiện khô khan được ghi chép trên trang sách, mà còn là câu chuyện về con người – những cá nhân đã sống, chiến đấu, và cống hiến để làm nên những trang vàng của dân tộc. Ý kiến "Chúng ta không xúc động trước những bài giảng lịch sử. Chúng ta xúc động trước những người làm nên lịch sử" đã nhấn mạnh một chân lý sâu sắc: chính con người, với những hành động, khát vọng và hy sinh, mới thực sự mang lại sức sống và giá trị cảm xúc cho lịch sử.

Trước hết, con người là trung tâm của lịch sử. Từng sự kiện lịch sử đều gắn liền với những con người cụ thể. Những chiến công hiển hách trong các cuộc kháng chiến của dân tộc Việt Nam, như Chiến thắng Điện Biên Phủ hay Đại thắng mùa Xuân năm 1975, không chỉ là những mốc son của dân tộc mà còn là bản anh hùng ca về lòng quả cảm và sự hy sinh của hàng triệu con người. Đó là những chiến sĩ xung phong nơi tiền tuyến, những người mẹ tảo tần nơi hậu phương, hay cả những anh hùng vô danh, những người dù không để lại tên tuổi nhưng vẫn sống mãi trong ký ức dân tộc. Chính con người đã thổi hồn vào lịch sử, khiến lịch sử trở thành câu chuyện sống động chạm đến trái tim mỗi người.

Thêm vào đó, chính sự xúc động trước những con người làm nên lịch sử giúp chúng ta hiểu rõ hơn giá trị của quá khứ. Một bài giảng lịch sử, nếu chỉ đơn thuần liệt kê sự kiện, ngày tháng, có thể khó lòng khơi dậy cảm xúc. Nhưng khi được kể về những tấm gương hy sinh như Nguyễn Văn Trỗi, Võ Thị Sáu hay Kim Đồng, chúng ta nhận ra những giá trị cao quý như lòng yêu nước, tinh thần bất khuất và khát vọng tự do. Những câu chuyện ấy không chỉ khiến lịch sử trở nên gần gũi mà còn truyền cảm hứng, thức tỉnh trách nhiệm sống có ý nghĩa trong hiện tại.

Tuy nhiên, để lịch sử không chỉ là dòng chảy của sự kiện mà còn là câu chuyện về con người, cần thay đổi cách tiếp cận và giảng dạy. Lịch sử nên được truyền tải qua những câu chuyện, hình ảnh cụ thể về các nhân vật lịch sử, từ đó giúp người học cảm nhận rõ hơn những giá trị nhân văn và bài học lớn lao mà họ để lại. Đó cũng là cách để thế hệ trẻ hiểu rằng lịch sử không xa vời mà chính là sự tiếp nối của những giá trị từ quá khứ trong hiện tại và tương lai.

Tóm lại, chúng ta xúc động trước những người làm nên lịch sử bởi họ là minh chứng sống động nhất cho tinh thần, ý chí và khát vọng của cả một dân tộc. Qua những câu chuyện về con người trong lịch sử, chúng ta không chỉ trân trọng quá khứ mà còn tìm thấy động lực để sống ý nghĩa hơn, tiếp nối và gìn giữ những giá trị tốt đẹp mà cha ông đã gây dựng. Lịch sử là của con người, vì con người, và được tạo nên bởi những con người phi thường giữa đời thường. 

Câu 1

Trong đoạn trích, hình tượng đất nước hiện lên với vẻ đẹp của sự kiên cường, hồi sinh và giàu sức sống sau chiến tranh. Đất nước là hình ảnh những con người cần cù, vun đắp dựng xây từ tro tàn và đổ nát: “Nhịp cầu mới vươn tay kéo nhịp cầu đã sập”, “cây nham nhở tàn tro vừa kịp nhú nhành hoa”. Đất nước còn là nơi in dấu những đau thương và hy sinh của cả dân tộc, nhưng từ đó, sức sống mãnh liệt được hồi sinh: những em bé tung tăng vào lớp học, những cô gái từng vượt qua bom đạn nay bắt đầu chuẩn bị cho hạnh phúc lứa đôi. Đất nước không chỉ là không gian địa lý mà còn là nơi lưu giữ ký ức, những kỷ niệm thiêng liêng của một dân tộc từng trải qua đau thương nhưng luôn vững tin vào ngày mai. Qua hình tượng đất nước, tác giả gửi gắm niềm tự hào và ngợi ca tinh thần quật cường, lòng yêu nước và ý chí xây dựng hòa bình của con người Việt Nam. Đây chính là biểu tượng của sự bền bỉ, vươn lên từ đau thương để kiến tạo hạnh phúc, hòa bình. 

Câu 5

Đoạn thơ đã khơi gợi trong em niềm tự hào sâu sắc về đất nước và con người Việt Nam. Lòng yêu nước không chỉ là những lời nói hoa mỹ mà còn được thể hiện qua hành động cụ thể, qua những đóng góp nhỏ bé của mỗi người cho cộng đồng. Em hiểu rằng, để thể hiện lòng yêu nước, em cần học tập thật tốt, rèn luyện đạo đức, sống có trách nhiệm với xã hội.

Câu 4: 

Vị ngọt: Là vị của sự chiến thắng, của hòa bình, của cuộc sống mới, của hạnh phúc được xây dựng từ những gian khổ.

Nguồn gốc vị ngọt:

Từ sự hy sinh, mất mát của thế hệ cha anh.

Từ ý chí kiên cường, bất khuất của dân tộc.

Từ những nỗ lực không ngừng để xây dựng lại đất nước.

Câu 3:

-Biện pháp tu từ: Đối lập.

-Tác dụng:

Tạo ra sự tương phản mạnh mẽ giữa quá khứ đau thương và hiện tại tươi đẹp.

Nhấn mạnh sự khắc nghiệt của chiến tranh và ý chí kiên cường của con người Việt Nam.

Khẳng định giá trị của hòa bình và cuộc sống hôm nay.

Gợi lên niềm tự hào về thế hệ trẻ, những người kế thừa truyền thống của dân tộc.

Câu 2: 

Cảm xúc:

Tự hào: Về đất nước, về con người Việt Nam đã vượt qua khó khăn, gian khổ, xây dựng lại cuộc sống.

Xúc động: Trước những hy sinh, mất mát của thế hệ đi trước, trước những thành quả của đất nước hôm nay.

Yêu thương: Đất nước, con người, cuộc sống.

Biết ơn: Đối với những người đã hy sinh vì độc lập, tự do của Tổ quốc.

Câu 1:

Thể thơ: Thơ tự do.

Dấu hiệu nhận biết:

Không tuân theo một khuôn mẫu về số câu, số chữ trong câu, vần điệu, nhịp điệu cố định.

Câu thơ dài ngắn khác nhau, ngắt nhịp linh hoạt, tạo nên sự tự nhiên, linh hoạt trong cảm xúc.

Ngôn ngữ thơ giàu hình ảnh, âm thanh, mang tính biểu cảm cao.

Câu 2Cảm xúc chủ đạo: Tự hào, xúc động, trân trọng.

Tự hào: về đất nước, về những con người Việt Nam đã vượt qua khó khăn, gian khổ để xây dựng lại đất nước.

Xúc động: trước những hy sinh, mất mát của thế hệ đi trước.

Trân trọng: cuộc sống hòa bình hiện tại và những giá trị mà cha ông đã để lại.

Câu 1: 

Thể thơ: Thơ tự do.

Dấu hiệu nhận biết:

Không tuân theo một khuôn mẫu về số câu, số chữ trong câu, vần điệu, nhịp điệu cố định như các thể thơ truyền thống (song thất lục bát, ngũ ngôn, thất ngôn...).

Câu thơ dài ngắn khác nhau, ngắt nhịp linh hoạt, tạo nên sự tự nhiên, linh hoạt trong cảm xúc.

Ngôn ngữ thơ giản dị, gần gũi, giàu hình ảnh, giàu cảm xúc.

Câu 3 :Biện pháp tu từ: Đối lập.

Ý nghĩa:

Tạo ra sự tương phản mạnh mẽ giữa hiện tại tươi đẹp và quá khứ đau thương.

Nhấn mạnh sự hy sinh lớn lao của thế hệ trước để mang lại cuộc sống hòa bình cho thế hệ sau.

Khẳng định sức sống mãnh liệt, ý chí vươn lên của dân tộc.

Thể hiện sự trân trọng, biết ơn của thế hệ trẻ đối với những hy sinh của cha ông.

Câu 4:

Vị ngọt: Là vị của hòa bình, của độc lập, của những thành quả lao động, của cuộc sống tươi đẹp.

Nguồn gốc vị ngọt:

Xuất phát từ những hy sinh, gian khổ trong chiến tranh.

Được tạo nên từ tinh thần đoàn kết, ý chí sắt đá của dân tộc.

Là kết quả của quá trình xây dựng và phát triển đất nước.

Câu 5:

Lòng yêu nước được thể hiện rõ nét trong đoạn thơ, đó là:

Lòng yêu nước là động lực mạnh mẽ: Đã giúp dân tộc ta vượt qua mọi khó khăn, thử thách để giành độc lập, tự do.

Lòng yêu nước là nguồn sức mạnh: Giúp con người vượt lên trên những đau thương, mất mát để xây dựng cuộc sống mới.

Lòng yêu nước là trách nhiệm: Mỗi người dân cần có ý thức bảo vệ và phát triển đất nước.

Lòng yêu nước là di sản quý báu: Được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác.

Suy nghĩ của bản thân:

Đoạn thơ đã gợi cho tôi những cảm xúc sâu sắc về đất nước. Lòng yêu nước không chỉ là những câu khẩu hiệu mà còn được thể hiện qua hành động cụ thể của mỗi người. Là thế hệ trẻ, chúng ta cần học tập, rèn luyện để trở thành những công dân có ích, góp phần xây dựng đất nước ngày càng giàu đẹp.

Câu 1

Sự kiện mẹ bị lạc không chỉ là một sự cố đơn thuần mà còn là ngòi nổ khơi dậy những biến động sâu sắc trong tâm hồn nhân vật Chi-hon. Ban đầu, cô bực tức, trách móc gia đình vì không ai ra đón mẹ. Tuy nhiên, khi đến ga tàu điện ngầm Seoul và hồi tưởng lại những kỷ niệm xưa, cô cảm thấy vô cùng hối hận, ân hận về những lần cô đã đối xử không tốt với mẹ. Những ký ức về những lần cô vô tình làm mẹ buồn lòng cứ hiện về, khiến cô đau khổ tột cùng. Chi-hon nhận ra mình đã quá vô tâm, ích kỷ, không dành đủ thời gian và tình cảm cho mẹ. Sự việc này đã giúp Chi-hon hiểu rõ hơn về tình mẫu tử và tầm quan trọng của gia đình. Cô quyết tâm tìm lại mẹ và thay đổi bản thân.

Câu 2

Ký ức là một kho tàng quý giá mà mỗi người chúng ta đều sở hữu. Nó chứa đựng những khoảnh khắc ngọt ngào, những bài học sâu sắc và cả những nỗi đau đã qua. Đặc biệt, ký ức về những người thân yêu lại càng có ý nghĩa hơn.

Ký ức về người thân yêu như một sợi dây kết nối chúng ta với quá khứ. Nó giúp chúng ta nhớ lại những kỷ niệm đẹp, những khoảnh khắc hạnh phúc bên gia đình, bạn bè. Nhờ có những ký ức ấy, chúng ta cảm thấy mình không đơn độc, luôn có những người yêu thương bên cạnh.

Hơn thế nữa, ký ức về người thân yêu còn là nguồn động lực to lớn giúp chúng ta vượt qua khó khăn, thử thách trong cuộc sống. Khi gặp phải những trở ngại, chúng ta có thể nghĩ về những lời động viên, những bài học mà họ đã dạy để tìm thấy sức mạnh và niềm tin.

Qua những kỷ niệm, chúng ta rút ra được những bài học quý giá về cuộc sống, về tình yêu thương. Chúng ta học được cách yêu thương, chia sẻ, tha thứ và biết ơn. Những bài học này sẽ đồng hành cùng chúng ta suốt cuộc đời.

Ký ức về người thân yêu là một tài sản vô giá mà không gì có thể thay thế. Chúng ta không thể quay trở lại quá khứ, nhưng chúng ta có thể giữ gìn những ký ức đó trong trái tim mình. Hãy trân trọng từng khoảnh khắc bên người thân yêu, bởi vì đó là những kỷ niệm đẹp nhất trong cuộc đời.

Câu 1: 

Ngôi kể: Ngôi thứ nhất.

Người kể chuyện: Nhân vật "tôi" chính là Chi-hon.

Câu 2: Xác định điểm nhìn trong đoạn trích.

 

Điểm nhìn: Điểm nhìn trong đoạn trích chủ yếu là nội tâm của nhân vật Chi-hon. Tác giả đưa người đọc đi sâu vào thế giới cảm xúc, suy nghĩ của cô khi đối diện với sự việc mẹ bị lạc.

Câu 3:

Biện pháp nghệ thuật: Liệt kê và đối lập.

Tác dụng:

Liệt kê: Tác giả liệt kê hai thời điểm, hai không gian khác nhau để nhấn mạnh sự đối lập giữa sự bận rộn, thành công của nhân vật "tôi" và nỗi đau, sự mất mát của gia đình.

Đối lập: Sự đối lập giữa không gian xa xôi, náo nhiệt của triển lãm sách và không gian chật chội, hỗn loạn của ga tàu điện ngầm càng làm nổi bật sự cô đơn, lạc lõng của người mẹ. Qua đó, tác giả gợi lên sự day dứt, ân hận trong lòng nhân vật "tôi".

Câu 4:

-Những phẩm chất của người mẹ:

+Yêu thương con cái: "Nếu là con thì mẹ đã thử cái váy này," mẹ cô lẩm bẩm."

+Hi sinh: "Mẹ nói, “Không, mẹ thích kiểu này, chỉ có điều mẹ thì không mặc được.”"

+Cần mẫn, chịu khó: "Mẹ biết dùng điện thoại công cộng, chỉ cần đến bốt điện thoại là có thể gọi được mà." (Theo lời chị dâu)

-Câu văn thể hiện:

"Nếu là con thì mẹ đã thử cái váy này," mẹ cô lẩm bẩm." -> Thể hiện tình yêu thương của người mẹ dành cho con gái.

Câu 5:

Chi-hon hối tiếc vì đã không dành nhiều thời gian cho mẹ, đã không trân trọng những điều mẹ đã làm cho mình. Cô hối tiếc vì đã không lắng nghe mẹ, đã không hiểu những mong muốn đơn giản của mẹ. Những hành động vô tâm trong quá khứ giờ đây trở thành nỗi ám ảnh, khiến cô day dứt và ân hận.

Suy nghĩ về những hành động vô tâm:

Những hành động vô tâm, dù là nhỏ nhất, cũng có thể để lại những vết thương lòng sâu sắc trong lòng người thân. Chúng ta thường quá bận rộn với cuộc sống riêng mà quên đi những người xung quanh, đặc biệt là những người thân yêu. Hãy trân trọng từng khoảnh khắc bên gia đình, đừng để những hối tiếc muộn màng làm chúng ta đau khổ.