ĐỖ TRUNG THÀNH

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của ĐỖ TRUNG THÀNH
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1

Để sống một cách ý nghĩa, mỗi người cần hiểu rõ giá trị của thời gian, trách nhiệm và tình yêu thương trong cuộc sống. Trước hết, chúng ta phải biết trân trọng thời gian, bởi mỗi phút giây trôi qua là không thể lấy lại. Hãy sử dụng thời gian để học tập, làm việc, theo đuổi đam mê và xây dựng những mối quan hệ tích cực. Bên cạnh đó, việc sống có trách nhiệm là điều cốt lõi. Trách nhiệm với bản thân giúp chúng ta phát triển, còn trách nhiệm với gia đình và cộng đồng tạo nên những giá trị bền vững. Hơn nữa, tình yêu thương là yếu tố không thể thiếu để làm cho cuộc sống trở nên ý nghĩa. Hãy biết chia sẻ, quan tâm và giúp đỡ người khác, bởi hạnh phúc không chỉ đến từ việc nhận mà còn từ việc cho đi. Cuối cùng, một cuộc sống ý nghĩa là cuộc sống cân bằng giữa việc đạt được mục tiêu cá nhân và đóng góp tích cực cho xã hội. Chỉ khi biết tận dụng thời gian, sống có trách nhiệm và yêu thương, chúng ta mới thực sự cảm nhận được ý nghĩa sâu sắc của cuộc đời.

Câu 2

Lưu Quang Vũ là một nhà thơ, nhà viết kịch tài năng, để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng độc giả với những tác phẩm giàu cảm xúc và suy tư về cuộc sống, con người. Bài thơ Áo cũ là một tác phẩm đầy xúc động của ông, phản ánh triết lý sâu sắc về thời gian, kỷ niệm và giá trị của những điều bình dị trong cuộc sống.

 

Bài thơ mở đầu với hình ảnh chiếc áo cũ, một vật dụng giản dị nhưng mang ý nghĩa biểu tượng lớn lao. “Áo cũ” không chỉ đơn thuần là một vật dùng đã qua mà còn gợi lên những hồi ức, dấu vết của một thời gian đã qua đi. Hình ảnh chiếc áo cũ nhắc nhở con người về sự mài mòn của thời gian, về những ngày tháng khó khăn nhưng giàu tình cảm, khiến người đọc không khỏi bồi hồi xúc động.

 

Qua hình ảnh chiếc áo cũ, Lưu Quang Vũ gợi nhắc đến sự gắn bó giữa con người với những điều bình dị và gần gũi nhất. Đó có thể là những vật dụng đã phai màu nhưng vẫn giữ lại trong nó giá trị tinh thần không thể thay thế. Tác giả đã tinh tế biến chiếc áo cũ thành một biểu tượng cho ký ức, cho sự thủy chung và lòng trân trọng đối với quá khứ.

 

Giọng thơ của Lưu Quang Vũ trong Áo cũ vừa nhẹ nhàng, sâu lắng, vừa trĩu nặng suy tư. Ông không chỉ kể lại một câu chuyện về chiếc áo, mà còn mượn nó để khơi gợi những cảm xúc sâu kín nhất của lòng người. Mỗi đường chỉ sờn, mỗi vết rách trên chiếc áo đều mang một câu chuyện riêng, một dấu ấn riêng. Chính sự giản dị này đã tạo nên vẻ đẹp gần gũi nhưng cũng không kém phần thiêng liêng cho bài thơ.

 

Điểm nổi bật trong bài thơ chính là khả năng sử dụng ngôn ngữ đầy chất nhạc của Lưu Quang Vũ. Ông chọn lọc từ ngữ giản dị nhưng giàu sức gợi, khơi dậy trong lòng người đọc cảm giác xót xa và trân quý những điều nhỏ bé trong cuộc sống. Qua bài thơ, tác giả cũng gửi gắm một thông điệp sâu sắc: Hãy biết trân trọng những gì mình đang có, dù đó là những điều tưởng chừng nhỏ bé và cũ kỹ nhất.

 

Hình ảnh chiếc áo cũ trong bài thơ không chỉ là biểu tượng của thời gian mà còn là lời nhắc nhở rằng giá trị của cuộc sống không nằm ở những thứ hào nhoáng bên ngoài mà ở chính những kỷ niệm, tình cảm được lưu giữ bên trong mỗi vật phẩm quen thuộc.

 

Kết thúc bài thơ, cảm xúc đọng lại là nỗi bâng khuâng, tiếc nuối nhưng cũng đầy ấm áp. Áo cũ không chỉ là một bài thơ về ký ức mà còn là một lời nhắn nhủ về ý nghĩa của sự trân trọng, gìn giữ những giá trị tinh thần trong cuộc sống. Qua bài thơ, Lưu Quang Vũ đã chạm đến trái tim của độc giả, nhắc nhở chúng ta về sức mạnh của những điều giản dị và ý nghĩa sâu sắc của quá khứ.

 

Bài thơ Áo cũ không chỉ là một sáng tác xuất sắc của Lưu Quang Vũ mà còn là một bài học ý nghĩa về tình yêu thương và lòng biết ơn đối với những gì đã qua. Chính điều đó đã làm nên giá trị bất hủ của tác phẩm này.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Phương thức biểu đạt chính: Biểu cảm.

Tác phẩm thường sử dụng cảm xúc để gợi lên sự thương nhớ, tiếc nuối về ký ức và con người đã khuất.

Câu 2: Xác định nội dung chính của đoạn trích.

 

Nội dung chính:

Đoạn trích thể hiện nỗi buồn sâu lắng trước sự mất mát của một người thân yêu. Đồng thời, nó khơi dậy ký ức về những kỷ niệm ấm áp, giá trị của tình thân và sự tiếp nối giữa quá khứ với hiện tại.

Câu 3: Xác định và nêu hiệu quả nghệ thuật của việc sử dụng biện pháp tu từ trong đoạn (7).

 

Biện pháp tu từ thường gặp:

Ẩn dụ, hoán dụ: Dùng hình ảnh giàn thiên lý để tượng trưng cho tình cảm gia đình, ký ức gắn bó.

Điệp ngữ: Lặp lại từ hoặc cụm từ để nhấn mạnh cảm xúc tiếc nuối.

Hiệu quả: Gợi lên cảm giác sâu sắc, tạo liên tưởng phong phú và làm nổi bật ý nghĩa của sự mất mát trong cuộc sống.

Câu 4: Tác giả bài viết cho rằng cái chết chứa đựng điều gì? Anh/chị có đồng tình với ý kiến ấy không? Vì sao?

 

Quan điểm của tác giả: Cái chết không chỉ là mất mát mà còn chứa đựng những giá trị tinh thần lớn lao, sự nhắc nhở về ý nghĩa của cuộc sống và tình yêu thương.

Ý kiến cá nhân:

Có thể đồng tình vì:

Cái chết là cơ hội để chúng ta nhìn lại, trân trọng những người thân và những gì đang có.

Nó gợi nhắc về giá trị của ký ức, tình cảm và sự kế thừa tinh thần giữa các thế hệ.

Câu 5: Thông điệp ý nghĩa nhất mà anh/chị rút ra từ văn bản là gì? Vì sao?

 

Thông điệp ý nghĩa: Hãy trân trọng những người thân yêu và những khoảnh khắc hiện tại, bởi thời gian không thể quay lại.

Lý do: Vì sự mất mát là không thể tránh khỏi, nhưng tình cảm và kỷ niệm là thứ có thể lưu giữ mãi mãi, làm động lực để sống ý nghĩa hơn.