Lê Hoàng Yến

Giới thiệu về bản thân

Nhà của mình ! Chào mừng các bạn nhé
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Tết Nguyên Đán là một dịp lễ rất quan trọng của người dân Việt Nam. Vào dịp này, mọi người đều háo hức, bận rộn chuẩn bị. Và năm nay, tôi cũng đã có một trải nghiệm rất thú vị của riêng mình, lần đầu tiên, tôi đã gói bánh chưng - một loại bánh đặc sản của dịp Tết.

Từ hai mươi sáu Tết, mẹ đã đi chợ để mua các nguyên liệu để gói bánh. Tôi cũng đề nghị được đi cùng mẹ. Hai mẹ con dạo quanh chợ tấp nập, mẹ mua rất nhiều thứ gồm có lá dong, gạo nếp, đỗ xanh và thịt mỡ. Sau khi mua về, mẹ bắt đầu công đoạn rửa sạch và sơ chế nguyên liệu. Tôi cũng phụ giúp mẹ. Lá dong, gạo nếp, đỗ xanh được rửa sạch sẽ, để vào rổ cho ráo nước. Còn thịt mỡ cũng được đem đi rửa sạch, thái thành miếng nhỏ, rồi mẹ còn cho thêm một ít muối và hà tiêu. Chiều hôm đó, mọi người trong gia đình quây quần ngoài sân để gói bánh chưng.

Các nguyên liệu được sắp xếp gọn gàng trên chiếu. Ông nội, bố và mẹ đều đang gói bánh. Tôi ngồi cạnh ông nội để nhờ ông dạy cách gói bánh. Tôi nhìn ông gói một lượt, rồi nghĩa rằng việc gói bánh chưng cũng đơn giản thôi. Nhưng khi thực sự bắt tay vào làm, tôi mới thấy rằng việc gói bánh chưng không hề dễ. Ông nội phải vừa làm, vừa dạy cho tôi. Những chiếc lá dong đã được cắt gọn gàng. Tôi lấy hai chiếc lá xếp vào khuôn theo sự hướng dẫn của ông. Sau đó, lần lượt cho các nguyên liệu là một lớp gạo nếp, đỗ và vài miếng thịt rồi lại tiếp tục phủ một lớp đỗ, gạo nếp lên. Tôi thấy rằng khó nhất vẫn là công đoạn gói bánh, phải gói sao cho chiếc bánh vuông vức mới đạt yêu cầu. Bước cuối cùng là lấy lạt tre buộc lại những cần cẩn thận tránh làm rách lớp lá bên ngoài.

Sau một khoảng thời gian khá lâu, tôi mới gói xong chiếc bánh của mình. Sản phẩm tuy không được đẹp như những chiếc bánh của ông và bố mẹ, nhưng tôi cảm thấy rất hài lòng. Ông nội đã dành cho tôi một lời khen ngợi khiến tôi cảm thấy tự hào vô cùng.
Sau một buổi chiều, những chiếc bánh chưng đã được gói xong, rồi đem đi nấu. Tôi rất háo hức mong chờ thành quả của mình.

Nhờ có trải nghiệm này, em đã có những giây phút vui vẻ, ấm áp bên gia đình. Tết năm nay thật ý nghĩa và đáng nhớ đối với riêng em.

Câu 8:

-Dòng thơ sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa:  Lớp của chúng kín cửa, và bông nào muốn ra sân chơi sớm thì thầy giáo bắt đứng một xó.

- Tác dụng : Tăng sự sinh động , hấp dẫn cho câu thơ. 

Câu 9:

- Tình mẫu tử là tình cảm thiêng liêng tốt đẹp nhất trên đời. 

Bữa sáng Bữa trưa  Bữa tối
Xôi , Giò  Xôi , Sườn nướng, Cơm  Sườn nướng, Xôi , Giò chiên, Cơm, Canh mồng tơi, Xúc xích.
     

Yên tâm là bữa ăn nhà em lúc nào cũng đủ chất : Chất đạm, Chất xơ , Tinh bột , Chất béo.

 

Câu 1 :

                                                                   Bài làm

 Con cái mà cứ nhong nhong ăn bám vào bố mẹ thì chỉ sinh ra tính ỷ lại, xấu lắm, rồi ra đời không làm nên trò trống gì đâu.". 

Chúng ta không nên sống ỷ lại vào người khác bởi vì nếu chúng ta cả đời chỉ biết ỷ lại vào người khác thì chúng ta sẽ chẳng bao giờ làm nên trò trống gì cả . Ví dụ như câu chuyện cô một cô gái được bố mẹ cưng chiều quá mực nên khi lên đại học và xa nhà thì cô không biết làm gì cả . Cô còn bắt các bạn giúp mình và coi nó như chuyện đương nhiên . Nhưng vì không chịu nổi thói kiêu ngạo của cô nên các bạn đã kệ cô . Thế mới thấy , chỉ vì cô gái quá ỷ lại vào bố mẹ nên cô không thể sống bình thường được nếu không có sự giúp đỡ của người khác. Bài học rút ra là chỉ khi chúng ta tự lập được và không dựa dẫm vào người khác thì khi đó chúng ta mới trưởng thành được.

Câu  2 :

Bài 1:

650 g = 0.65 kg

2.4 tạ = 240 kg

3.07 tấn = 3070 kg

12 yến = 120 kg

12 lạng = 1.2 kg

                                                                      Bài làm

 Con cái mà cứ nhong nhong ăn bám vào bố mẹ thì chỉ sinh ra tính ỷ lại, xấu lắm, rồi ra đời không làm nên trò trống gì đâu.". 

Chúng ta không nên sống ỷ lại vào người khác bởi vì nếu chúng ta cả đời chỉ biết ỷ lại vào người khác thì chúng ta sẽ chẳng bao giờ làm nên trò trống gì cả . Ví dụ như câu chuyện cô một cô gái được bố mẹ cưng chiều quá mực nên khi lên đại học và xa nhà thì cô không biết làm gì cả . Cô còn bắt các bạn giúp mình và coi nó như chuyện đương nhiên . Nhưng vì không chịu nổi thói kiêu ngạo của cô nên các bạn đã kệ cô . Thế mới thấy , chỉ vì cô gái quá ỷ lại vào bố mẹ nên cô không thể sống bình thường được nếu không có sự giúp đỡ của người khác. Bài học rút ra là chỉ khi chúng ta tự lập được và không dựa dẫm vào người khác thì khi đó chúng ta mới trưởng thành được.

Câu 1 : 

- Phương thức biểu đạt chính : Tự sự.

Câu 2 :

- Câu chủ đề của đoạn trích là : Tôi sống độc lập từ thuở bé . 

Câu 3 :

- Dế Mèn vui vì thấy mình trưởng thành hơn . 

- Còn Dế Mèn buồn vì phải rời xa bố mẹ và sống tự lập một mình .

Câu 4 :

Các từ láy trong câu sau là : tấp tểnh , khấp khởi .

Một buổi chiều Chủ nhật, khi ánh nắng vàng rực rỡ chiếu sáng khắp nơi, em đã có một trải nghiệm đáng nhớ về việc giúp đỡ người khác. Khi đang đi dạo trong công viên gần nhà, em tình cờ thấy một cụ bà ngồi trên ghế đá, vẻ mặt lo âu. Bà cố gắng đứng dậy nhưng không thể, chân bà có vẻ yếu.

Thấy vậy, em liền đến gần và hỏi: "Cụ có cần giúp gì không ạ?" Bà nhìn em, ánh mắt ánh lên niềm cảm kích. "Cháu có thể giúp bà đi về nhà được không?" Em gật đầu đồng ý, đỡ bà đứng dậy và dìu bà từng bước một. Bà kể cho em nghe về cuộc sống của bà, về gia đình và những kỷ niệm xưa. Trong lúc đó, em cảm nhận được sự kiên cường và yêu thương từ bà, dù bà đã trải qua nhiều khó khăn.

Khi đến nhà bà, em thấy bà hạnh phúc và cảm ơn em rối rít. Em cũng cảm thấy vui vì đã giúp được bà. Đó không chỉ là một hành động nhỏ mà còn là một bài học lớn về lòng nhân ái và sự kết nối giữa con người với nhau.

Nhưng điều bất ngờ hơn là sau đó, khi em đang trên đường về nhà, em bị ngã xe đạp. Vài người xung quanh ngay lập tức chạy đến giúp đỡ. Họ nâng em dậy, kiểm tra vết thương và đưa em vào một quán cà phê gần đó để nghỉ ngơi. Một chị gái còn cho em miếng băng cá nhân và hỏi thăm sức khỏe. Sự quan tâm và sẵn sàng giúp đỡ từ những người xa lạ khiến em cảm thấy ấm lòng.❤

Từ những trải nghiệm đó, em nhận ra rằng cuộc sống luôn đầy ắp những cơ hội để giúp đỡ và được giúp đỡ. Chính những hành động nhỏ bé nhưng ý nghĩa đó đã tạo nên sự gắn kết giữa mọi người, khiến cho cuộc sống trở nên đẹp đẽ hơn. Em sẽ luôn ghi nhớ những khoảnh khắc này, không chỉ để nhắc nhở bản thân về tầm quan trọng của việc giúp đỡ nhau mà còn để trở thành người biết chia sẻ và lan tỏa yêu thương. ☺☺☺☺☺☺☺☺☺☺☺☺☺☺☺☺☺☺☺☺

 

Một buổi chiều Chủ nhật, khi ánh nắng vàng rực rỡ chiếu sáng khắp nơi, em đã có một trải nghiệm đáng nhớ về việc giúp đỡ người khác. Khi đang đi dạo trong công viên gần nhà, em tình cờ thấy một cụ bà ngồi trên ghế đá, vẻ mặt lo âu. Bà cố gắng đứng dậy nhưng không thể, chân bà có vẻ yếu.

Thấy vậy, em liền đến gần và hỏi: "Cụ có cần giúp gì không ạ?" Bà nhìn em, ánh mắt ánh lên niềm cảm kích. "Cháu có thể giúp bà đi về nhà được không?" Em gật đầu đồng ý, đỡ bà đứng dậy và dìu bà từng bước một. Bà kể cho em nghe về cuộc sống của bà, về gia đình và những kỷ niệm xưa. Trong lúc đó, em cảm nhận được sự kiên cường và yêu thương từ bà, dù bà đã trải qua nhiều khó khăn.

Khi đến nhà bà, em thấy bà hạnh phúc và cảm ơn em rối rít. Em cũng cảm thấy vui vì đã giúp được bà. Đó không chỉ là một hành động nhỏ mà còn là một bài học lớn về lòng nhân ái và sự kết nối giữa con người với nhau.

Nhưng điều bất ngờ hơn là sau đó, khi em đang trên đường về nhà, em bị ngã xe đạp. Vài người xung quanh ngay lập tức chạy đến giúp đỡ. Họ nâng em dậy, kiểm tra vết thương và đưa em vào một quán cà phê gần đó để nghỉ ngơi. Một chị gái còn cho em miếng băng cá nhân và hỏi thăm sức khỏe. Sự quan tâm và sẵn sàng giúp đỡ từ những người xa lạ khiến em cảm thấy ấm lòng.❤

Từ những trải nghiệm đó, em nhận ra rằng cuộc sống luôn đầy ắp những cơ hội để giúp đỡ và được giúp đỡ. Chính những hành động nhỏ bé nhưng ý nghĩa đó đã tạo nên sự gắn kết giữa mọi người, khiến cho cuộc sống trở nên đẹp đẽ hơn. Em sẽ luôn ghi nhớ những khoảnh khắc này, không chỉ để nhắc nhở bản thân về tầm quan trọng của việc giúp đỡ nhau mà còn để trở thành người biết chia sẻ và lan tỏa yêu thương. ☺☺☺☺☺☺☺☺☺☺☺☺☺☺☺☺☺☺☺☺