Hoàng Thu Phương

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Hoàng Thu Phương
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

c2 quỳnh thuộc nhân vật chính

 

 c1: ngôi kể t3

 

 

 

Cuộc sống ngày càng phát triển khiến con người trở nên lạnh lùng với những điều quen thuộc, gần gũi, trước hết là bản thân sau đó là gia đình, xã hội, đó là biểu hiện của lối sống “không chịu trách nhiệm” đáng bị chỉ trích và lên án.

Ngược lại với những người sống có ý thức trách nhiệm, họ luôn cố gắng hoàn thành tốt nhiệm vụ học tập. Trong gia đình, họ luôn thực hiện đúng trách nhiệm của một người con hiếu thảo với ông bà, cha mẹ. Trong xã hội, họ là những công dân mẫu mực, có ý thức bảo vệ môi trường, giúp đỡ người khác khi gặp khó khăn và chỉ trích những hành vi tiêu cực gây ảnh hưởng xấu. Bên cạnh đó, là những người sống không chịu trách nhiệm.

Biểu hiện của lối sống không chịu trách nhiệm là việc sống thản nhiên với chính bản thân. Học sinh, sinh viên không quan tâm đến học tập, mà chỉ quan tâm đến việc chơi điện tử, tham gia vào các vấn đề xã hội tiêu cực, dẫn đến sự suy thoái của đạo đức và phẩm chất con người. Các trang báo điện tử thường xuyên đăng tin về các trường hợp trẻ em bị bỏ rơi, bạo hành cha mẹ hoặc đuổi cha mẹ ra khỏi nhà. Đó là những người không chịu trách nhiệm với cha mẹ - những người đã sinh ra họ. Những lối sống đó hoàn toàn không tuân thủ chuẩn mực đạo đức xã hội. Trách nhiệm của cha mẹ là phải nuôi dạy con cái trở thành người có ích và trách nhiệm của con cái là phải báo hiếu và chăm sóc cha mẹ. Nếu ai đó vi phạm quy luật này, sẽ bị xã hội chỉ trích. Có lẽ những người đó mải mê theo đuổi danh vọng, tiền bạc mà đánh mất chính mình, mất đi những điều thân thuộc nhất, đó là gia đình, cha mẹ. Họ sống ích kỷ và thờ ơ với mọi thứ xung quanh. Cuối cùng, họ sẽ gặt hái được gì? Chỉ là sự thờ ơ và coi thường từ những người thân thiết với họ và từ xã hội, và rồi họ cũng sẽ không có gì trong tay khi họ bị bỏ rơi.

Đất nước Việt Nam là một quốc gia đã trải qua nhiều cuộc chiến tranh. Hơn ai hết, dân tộc VN đều hiểu được những đau thương do chiến tranh mang đến và chúng ta khao khát cuộc sống hòa bình đến nhường nào. Đầu tiên, cuộc sống hòa bình chính là nền tảng của phát triển kinh tế, của nền chính trị ổn định. Điều này như một chân lí muôn thuở, hòa bình phải được lập lại, không còn tiếng súng đạn trên mảnh đất quê hương thì toàn thể quốc gia mới có thể bắt đầu công cuộc xây dựng và phát triển kinh tế, cũng như đảm bảo an ninh chính trị cho nhân dân được. VN ta bắt đầu sự nghiệp xây dựng xã hội chủ nghĩa từ những năm 80 khi hòa bình lập lại. Lúc ấy, tinh thần đi lên xã hội chủ nghĩa của nhà nước ta đã hân hoan và hào hùng đến mức nào. Thứ hai, cuộc sống hòa bình chính là nền tảng của đời sống ấm no, hạnh phúc cho nhân dân. Một khi tiếng bom đạn không còn, nhân dân ai cũng sẽ được ăn no mặc ấm, được lao động, được đi học, được sống một cuộc sống yên ổn. Đó chính là ý nghĩa thiêng liêng mà cuộc sống hòa bình đem đến cho nhân dân. Dường như, trên những vùng đất còn nhiều chinh chiến như hiện nay trên thế giới, nhân dân khát khao được một cuộc sống hòa bình đến mức nào. Cuối cùng, cuộc sống hòa bình chính là điều thiêng liêng. Lúc sinh thời, Bác từng nói "Không có gì quý hơn độc lập, tự do". Độc lập tự do cho dân tộc VN, hòa bình trên toàn thể đất nước VN thống nhất, các thế hệ chung sức đồng lòng xây dựng và bảo vệ tổ quốc. Còn gì quý giá hơn nữa? Tóm lại, cuộc sống hòa bình chính là điều thiêng liêng, quý báu của toàn thể nhân dân một quốc gia.

Theo em, không gì có thể cho là tuyệt đối cả! Khi có "tình yêu thương",con người sẽ quý mến, săn sóc lẫn nhau. Khi quý mến nhau con người sẽ nhường nhịn nhau và chắc chắn một điều rằng, họ sẽ không vì một lí do nào đó mà làm tổn thương đến nhau. Hoặc khi đó là tình huống bắt buộc họ phải làm vậy thì lúc đó, "sự thấu cảm" và "lòng bao dung" sẽ khiến ta rộng lượng mà tha thứ. Từ đó mà họ sẽ rút kinh nghiệm và cố gắng không làm tổn thương đến những người xung quanh họ. Vậy nên, Thế Giới này có thể bình yên như một ngôi nhà hay không, thì trước hơn hết phải từ trong chính con tim, lí trí và tấm lòng của mỗi con người.Rồi sau đó mới đến hành động và lời nói của họ.

 - Nghĩa tường minh: chúng ta biến thế gian thành một nơi của sự máu chảy, sự hận thù, sự bạo lực và của sự lạnh giá

 - Nghĩa hàm ẩn: thế giới đã trở thành nơi có máu chảy thành sông, sự hận thù đến tận xương tuỷ, sự bạo lực tràn lan, sự lạnh giá trong tim của mỗi con người trên thế giới trở nên vô đáy và gần như không có hồi kết.Tất cả những sự u ám này đều do tham vọng và sự tăng cường dân số mạnh mẽ đẫ gây nên chiến tranh tan khốc khiến thương vong liên tiếp xảy ra càng khiến nơi từng rất trong lành và tươi đẹp, nhiều sức sống trở thành những vùng đất ô nhiễm, cằn cỗi và trần ngập sự u ám