Huỳnh Thuỵ Hoàng Ngọc
Giới thiệu về bản thân
"Tiếng hạt nảy mầm" của nhà thơ Tô Hà là một bài thơ vô cùng ý nghĩa, khơi gợi trong lòng người đọc những cảm xúc thiêng liêng về sự sống và lòng yêu thương trẻ thơ. Bài thơ vẽ nên một bức tranh sinh động về giờ học đầy lý thú của các em học sinh khiếm thính, đồng thời thể hiện tình cảm yêu mến, trân trọng của tác giả đối với những em bé đặc biệt này. Bài thơ mở đầu bằng hình ảnh các em học sinh "mắt sáng, nhìn lên bảng", "lớp mươi nụ môi hồng" cùng với "đôi tay cô cụp mở" tạo nên một bầu không khí học tập sôi nổi, háo hức. Hình ảnh "bảo tưng bừng thanh âm" như khơi gợi sự tò mò, thích thú của các em khi được khám phá thế giới âm thanh đầy màu sắc. Tiếng chim sẻ "vút qua song", "hót nắng vàng ánh ỏi", tiếng lá "động trong vườn", tiếng "sớm mai mẹ gọi", tiếng "cuộc đời sâu vợi", tiếng "tàu biển buông neo", tiếng "ngôi sao mọc rừng chiều", tiếng "vó ngựa ran vách đá" - tất cả những âm thanh ấy được cô giáo truyền tải một cách sinh động, giúp các em học sinh hình dung và cảm nhận được thế giới xung quanh. Bài thơ "Tiếng hạt nảy mầm" không chỉ là một bài ca về thế giới âm thanh diệu kì mà còn là bài ca về lòng yêu thương trẻ thơ và hy vọng vào tương lai tươi sáng của các em học sinh khiếm thính. Hình ảnh "tiếng hạt nảy mầm" tượng trưng cho sự phát triển mạnh mẽ của những tâm hồn trẻ thơ, cho niềm tin vào cuộc sống tươi đẹp phía trước.