ĐOÀN MINH QUANG

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của ĐOÀN MINH QUANG
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1: "Nhà nghèo" là truyện tiêu biểu của nhà văn Tô Hoài khi đã lột tả cuộc sống túng thiếu của những người nông dân thời phong kiến,trong đó bé Gái là người có điểm nhấn nhất. Bé Gái là con gái đầu lòng của vợ chồng chị Duyện, tuy là lớn nhất trong ba đứa nhưng mà vẫn hay khóc. Trong truyện Gái được mô tả là một người chị thạo việc nhà và yêu thương các em mình. Cũng chính Gái là người chủ động đi bắt nhái cùng anh Duyện sau khi anh nổi điên. Cho ta thấy bé là tuy nhỏ nhưng rất yêu thương gia đình,đặc biệt qua hình ảnh bắt nhái. Mặc dù chúng ta đều tiếc thương cho cái chết của bé Gái nhưng mà cũng chính từ sự ra đi này mà đã đánh thức được bản năng làm cha của anh Duyện. Cái chết như một đòn bẩy tâm lí để anh có thể nhận ra tình yêu bấy lâu nay mình đã dành cho gia đình này. Sau cùng nhân vật vé Gái là người có điểm nhấn nhất đoạn tríchi.

Câu 1:truyện ngắn Câu 2: phương thức biểu đạt chính là tự sự. Cau 3: Ẩn dụ:"xế muộn chợ chiều". Tác dụng:+ Làm cho câu văn trở nên hấp dẫn,giàu tính biểu cảm. + Hình ảnh cho thấy hai người đã đến cái tuổi già,dành cho nhau phần đời còn lại cũng xuôi. + Phản ảnh xã hội thời xưa khắc khổ nghèo khó túng thiếu nên ko đề cao việc cưới hỏi. Câu 4: Nội dung của văn bản:Phản ánh cuộc sống của những người khốn khổ tìm thấy nhau đồng thời đề cao phẩm chất giản dị của những người nông dân. Câu 5: Em ấn tượng nhất với chi tiết anh Duyện cõng bé Gái về. Vì:+Cho thấy tình yêu thương của gã khi thấy người con mình mặc dù chỉ còn là cái xác. +Đề cao tính cẩn trọng đối với những đứa còn của mình.