Lương Tố Uyên

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Lương Tố Uyên
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

C1 Ngôi kể thứ 3

Câu 1. Ngôi kể của người kể chuyện trong văn bản là ngôi thứ ba. Người kể đứng ngoài câu chuyện và kể lại các sự kiện.

Câu 2. Câu văn miêu tả thế giới trước khi có sự xuất hiện của con người trong văn bản là: “Mặt đất mênh mông, dẫu đã có khá nhiều vị thần cai quản song vẫn còn hết sức vắng vẻ.”

Câu 3. Điểm giống nhau giữa hai vị thần Ê-pi-mê-thê và Prô-mê-thê trong việc sáng tạo ra muôn loài là cả hai đều có trách nhiệm tạo ra các sinh vật trên thế gian, với Ê-pi-mê-thê lo việc ban tặng đặc ân cho các loài, và Prô-mê-thê cải tạo con người và mang lửa cho họ.

Câu 4. Biện pháp tu từ được sử dụng trong câu “Ngọn lửa của con người hơn hẳn bộ lông dày, hàm răng sắc, cặp móng nhọn, thân hình đồ sộ, khỏe mạnh, tài bay cao, nhìn xa, chạy nhanh như bất cứ con vật nào.” là phép so sánh. Tác dụng của phép so sánh này là nhấn mạnh tầm quan trọng và sức mạnh vượt trội của ngọn lửa đối với con người, so với các khả năng tự nhiên của muôn loài khác, qua đó khẳng định vai trò đặc biệt của lửa trong việc bảo vệ và giúp con người tồn tại và phát triển.

Câu 5. Một phẩm chất nổi bật của thần Prô-mê-thê được thể hiện trong văn bản là lòng yêu thương và trí tuệ sáng tạo. Ông không chỉ khắc phục sai lầm của em trai, mà còn giúp con người vượt qua khó khăn bằng cách ban cho họ ngọn lửa, biểu tượng của tri thức và văn minh.

 

 

Câu 1. Ngôi kể của người kể chuyện trong văn bản là ngôi thứ ba. Người kể đứng ngoài câu chuyện và kể lại các sự kiện.

Câu 2. Câu văn miêu tả thế giới trước khi có sự xuất hiện của con người trong văn bản là: “Mặt đất mênh mông, dẫu đã có khá nhiều vị thần cai quản song vẫn còn hết sức vắng vẻ.”

Câu 3. Điểm giống nhau giữa hai vị thần Ê-pi-mê-thê và Prô-mê-thê trong việc sáng tạo ra muôn loài là cả hai đều có trách nhiệm tạo ra các sinh vật trên thế gian, với Ê-pi-mê-thê lo việc ban tặng đặc ân cho các loài, và Prô-mê-thê cải tạo con người và mang lửa cho họ.

Câu 4. Biện pháp tu từ được sử dụng trong câu “Ngọn lửa của con người hơn hẳn bộ lông dày, hàm răng sắc, cặp móng nhọn, thân hình đồ sộ, khỏe mạnh, tài bay cao, nhìn xa, chạy nhanh như bất cứ con vật nào.” là phép so sánh. Tác dụng của phép so sánh này là nhấn mạnh tầm quan trọng và sức mạnh vượt trội của ngọn lửa đối với con người, so với các khả năng tự nhiên của muôn loài khác, qua đó khẳng định vai trò đặc biệt của lửa trong việc bảo vệ và giúp con người tồn tại và phát triển.

Câu 5. Một phẩm chất nổi bật của thần Prô-mê-thê được thể hiện trong văn bản là lòng yêu thương và trí tuệ sáng tạo. Ông không chỉ khắc phục sai lầm của em trai, mà còn giúp con người vượt qua khó khăn bằng cách ban cho họ ngọn lửa, biểu tượng của tri thức và văn minh.