Nguyễn Xuân Quỳnh Hương

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Nguyễn Xuân Quỳnh Hương
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Trong suốt quãng đường đời của chúng ta, ai cũng có trong mình một kỉ niệm , một trải nghiệm đáng nhớ, và em cũng không ngoại lệ , em cũng có cho mình một trải nghiệm cực kì đáng nhớ vào năm em học lớp 5.

Năm đó em được vinh dự bầu cử làm liên đội trưởng và được đưa đi tập huấn 2 ngày 1 đêm ở Vũng Tàu cùng các thành viên ban chỉ huy liên đội khác trong tỉnh,  lúc đó em háo hức lắm, lúc nào cũng mong đợi ngày đó đến . Sau một tuần , em được ba chở ra chổ đợi xe cùng các anh chị ở khu khác , lúc đó lòng em còn nôn nao lắm nhưng từ khi bước lên xe cảm giác ấy bỗng biến mất , thay vào đó là sự lo sợ và thấp thỏm , ngồi trên xe được một lúc thì cũng đã tới nơi . Em được đưa tới một toà nhà rất lớn , có khuôn viên , nhà ăn , các phòng lớn , phòng thường , phòng vip , có cả quầy lễ tân y như một cái khách sạn nhưng không có một khách nào từ bên ngoài vào ngoài các học sinh được chọn đi của mỗi trường . Em được xếp vào chung phòng với chị Lan , bạn Quyên và bạn Thảo may sao cả ba người đều thân thiện và vui vẻ . Đến giờ tập huấn , bước vào phòng học có rất nhiều máy lạnh lắm dù ở ngoài rất nóng , nóng như lửa đốt nhưng ở đấy lại rất là lạnh . Sau một hồi làm quen , thầy giáo đã đặt ra những câu hỏi rất dễ , dù biết nhưng em vẫn rất tự ti không dám dơ tay , chỉ khi nào thầy tới gần chổ em , em mới lí nhí là em biết trả lời nhưng chắc chắn rồi thầy không hề nghe . Khi được yêu cầu hoạt động nhóm , em đã trốn ra ngoài với lí do đi vệ sinh vì sợ phải làm quen với các anh chị , trong suốt cả ngày em chẳng học được gì mà chỉ lo lắng sẽ bị bắt lên đứng trước mọi người để làm theo yêu cầu của thầy cô lúc đó chuyện này đối với em rất đáng sợ . Sau khi kết thúc buổi học em được lên phòng nghỉ ngơi và gọi điện cho người nhà . Đến tối , mọi người tổ chức lửa trại ở dưới sân  , dù ngại nhưng em vẫn phải xuống theo yêu cầu , đang cười nói thì cô giáo bảo sẽ tổ chức văn nghệ , mỗi huyện sẽ lần lượt lên nhảy để góp vui cho buổi lửa trại và em đã được chọn , nhưng thay vì làm đúng công việc của mình , em lại bỏ trốn lên phòng , thế nên buổi biểu diễn của huyện Châu Đức đã không trọn vẹn vì thiếu thành viên nhưng dù vậy vẫn có phần thưởng cho sự nhiệt huyết . Em buồn lắm , vừa ân hận vừa sợ bị la mắng lúc ấy em cảm thấy bản thân mình thật kém cỏi , nhưng bất ngờ hơn là mọi người đều không trách móc em , thậm chí còn an ủi và cổ vũ em còn chia cả bánh cho em nữa cơ , khiến cho lòng em càng thêm tội lỗi và hối hận nhưng đâu đó vẫn nổi lên một tia ấm áp dành cho em.

Qua trải nghiệm của em , em nghĩ bản thân cần tự tin hơn và tôn trọng quyết định của riêng mình đừng vì một suy nghĩ tiêu cực mà phá hỏng cả hành trình của mình , đặc biệt là không nên trốn tránh  công việc bổn phận để tránh làm phiền tới người khác và khiến bản thân phải bận tâm mãi về điều đó.

 

từ nội dung của văn bản em nghĩ rằng con cái cần làm trọn bổn phận của mình cần phải hiếu thảo và biết ơn công lao của cha mẹ, đôi lúc cũng nên chủ động phụ giúp cha mẹ những công việc nhỏ phù hợp với bản thân thực hiện đúng trách nhiệm làm con cái nhất là khi cha mẹ ốm đau bệnh tật đó là khoảng thời gian con cái cần hiểu cho cha mẹ cũng như báo hiếu cho các ngài đây là suy nghĩ của em ạ