Đào Thiên Kim
Giới thiệu về bản thân
Bài ca dao "Anh em nào phải người xa [...] Anh em hòa thuận, hai thân vui vầy" đã mang đến cho em những lời nhắn nhủ ý nghĩa về việc giữ gìn và xây dựng tình cảm anh em trong một nhà. Ngay từ câu thơ đầu, tác giả dân gian khẳng định và nhấn mạnh "Anh em nào phải người xa". Đúng vậy, anh chị em là những con người chung huyết thống, nguồn cội chứ không phải là kẻ xa lạ. Vì thế, anh em trong nhà phải biết yêu thương, che chở, bao bọc và gắn liền với nhau như "thể tay chân". Nếu một người gặp khó khăn thì những cá nhân khác cần cố gắng giúp đỡ. Để từ đó, anh em hòa thuận, đoàn kết; gia đình cũng trở nên êm ấm, hạnh phúc. Và hơn hết, bậc sinh thành - những người làm cha làm mẹ sẽ cảm thấy vui sướng, tự hào khi thấy con cái hòa thuận. Nhờ thể thơ lục bát truyền thống và việc sử dụng thành công biện pháp so sánh "Yêu nhau như thể tay chân,", tác giả dân gian đã làm nổi bật giá trị nhân văn tốt đẹp về tình cảm gia đình cao quý, thiêng liêng. Mong rằng, qua bài ca dao này, mỗi người sẽ biết đoàn kết, yêu thương, hòa thuận với anh chị em trong nhà.
"Trường Tiểu học Pom Hán" trường mà em đang học có cây bàng rất to. Lớp em bạn nào cũng thích cây bàng này.
Chẳng biết cây bàng này trồng từ khi nào mà giờ đây đã cao hơn tầng 3 của trường em. Cái tân lá tròn của cây to như cái dù khổng lồ đang che mưa, che nắng cho chúng em . Vào những ngày nghỉ hè cây bàng đứng trầm ngâm như đang chờ chúng em đến trường vậy . Dưới tán lá xanh um, những cành bàng xòe ra tứ phía như những gọng ô lớn vậy. Có vài cành không theo kịp chúng bạn chạm tới tán lá, là là ngang đầu người lớn. Ở gần nách cây, có những cành thấp để chúng em có thể nhảy lên như hít xà. Thân bàng to bằng một vòng tay em nhưng xù xì, lồi lõm. Giữa thân có mấy cái u lồi ra như những củ nâu to ai gắn vào đó. Những cái u lồi ra đó thật tiện cho mấy bạn nghịch ngợm thích leo trèo, bám vào thân cây, đặt chân lên mấy bậc đã với tới tán bàng. Rễ bàng lan rộng gần bằng tán bàng. Nhiều cái rễ rộp lên to bằng thân cây hồng, uốn lượn trên mặt đất. Đó cũng là những chiếc "ghế" cố định cho chúng em ngồi đánh bài trong giờ ra chơi hay nghỉ giải lao trong các buổi lao động.
Tiết thu đến, lá bàng chuyển dần sang màu vàng rồi hung hung và đỏ sẫm lúc đông về. Cả tán bàng sum suê chỉ còn lại những cành trơ trụi khẳng khiu trông như bàn tay của những ông già khó tính.
Dưới gốc bàng, phủ đầy những lớp lá khô cong như những cái bánh tráng. Chiều chiều, bác lao công quét gom lại để nấu nước cho các thầy cô giáo uống. Chỉ mấy hạt mưa bay đầu mùa em đã nghe các chồi non tí tách nứt mầm. Các búp bàng trông giống những ngọn nến xanh lung linh khắp đầu cành. Ấy là lúc mùa xuân đến. Chẳng bao ngày nữa, tán bàng xòe rộng che mát cho chúng em vui chơi, nô đùa ở sân trường.
Rồi đây, đến ngày xa mái trường thân yêu, em sẽ mang theo nhiều kỉ niệm của thời thơ ấu bên gốc bàng thân thuộc giữa sân trường này như một hồi ức đẹp.
Câu 5. Em ấn tượng nhất với chi tiết nào trong câu chuyện? Vì sao?
Em ấn tượng nhất với chi tiết Một cậu bé trong làng, tên là I-van, nhận ra rằng dòng sông không còn hạnh phúc nữa và cậu dã hỏi ông cụ sống bên dòng sông từ khi còn bé: "Ông ơi, tại sao dòng sông không còn đầy nước như trước nữa?"
Vì cậu bé ấy có thể nhận ra rằng dòng sông không còn hạnh phúc nữa.
Câu 6. Nêu nội dung chính của bài đọc:
Nội dung: Câu chuyện kể về cách người dân làng can thiệp vào dòng sông.
Qua đó, truyện gửi gắm bài học về sự cần thiết của tự do cho sự phát triển của tự nhiên.
Câu 9. Chỉ ra các danh từ có trong câu sau:
Con sông này chảy qua những cánh đồng, những khu rừng và cả những ngọn núi cao.
Các danh từ có trong câu sau là:Con sông ;cánh đồng ;khu rừng ;ngọn núi.
Bài làm
Những câu chuyện về việc các vị thần xuất hiện để thử thách con người không hề xa lạ trong kho tàng truyện cổ nước ta và thế giới. Trong đó, em đặc biệt yêu thích câu chuyện “Ba lưỡi rìu” - một câu chuyện kể về thử thách lòng trung thực của anh tiều phu nghèo
Mở đầu anh tiều phu nghèo trong câu chuyện thực sự rất nghèo. Thứ đáng giá duy nhất trong gia đình anh là một cái lưỡi rìu bằng sắt mà cha anh để lại. Bằng chiếc rìu đó, anh tiều phu lên núi đốn củi để kiếm sống qua ngày. Nếu chăm chỉ thì anh cũng chỉ đủ ăn, không dư ra được gì. Một hôm nọ, khi anh đang ra sức chặt một thân cây rất to ở cạnh bờ sông, thì lưỡi rìu bỗng tuột ra và rơi xuống nước. Khi anh kịp định thần lại và chạy lại xem, thì lưỡi rìu đã biến mất trong dòng nước chảy xiết dữ dội của con sông đó. Bản thân anh tiều phu không hề biết bơi nên chẳng thể nhảy xuống sông tìm rìu được. Mà nếu không có rìu thì anh chẳng thể kiếm sống được nữa. Bởi vậy mà anh ấy lo lắng vô cùng, bần thần ngồi bên bờ sông.
Bỗng nhiên từ giữa sông xuất hiện một ông lão râu tóc bạc phơ nhưng cơ thể hồng hào, rắn rỏi. Ông bơi vào bờ, hỏi chuyện anh tiều phu xem tại sao anh lại buồn bã đến thế. Sau khi nghe anh kể chuyện mất lưỡi rìu, ông lấy tay vỗ vào lưng anh bảo cứ yên tâm, để ông tìm giúp cho. Và thế là, trong ánh mắt mong chờ của anh tiều phu, ông nhanh chóng lặn xuống nước. Một lát sau, ông lão xuất hiện trở lại, trên tay cầm chiếc rìu làm từ vàng sáng chói, khiến anh tiều phu bất giác phải nheo mắt lại. Tuy nhiên, khi ông lão định đưa cho anh, thì anh lại lắc đầu bảo rằng đó không phải là lưỡi rìu của mình. Thế là ông lão lại một lần nữa lặn xuống nước. Khi ông xuất hiện lại, trên tay cầm một lưỡi rìu bằng bạc sắc bén. Nó không chỉ có giá trị mà còn có thể đốn được nhiều gỗ hơn chiếc rìu sắt cũ của anh tiều phu. Nhưng một lần nữa, anh lại thừa nhận chiếc rìu đó không phải của mình. Lần này, ông lão có vẻ hơi trầm ngâm, sau đó ông tiếp tục lặn xuống nước giúp anh tìm rìu. Và rồi khi ông xuất hiện lần thứ ba, chiếc rìu sắt cũ quen thuộc của anh thanh niên đã hiện ra trên bàn tay ông. Anh tiều phu mừng lắm,liền bảo rằng đó chính là lưỡi rìu của mình và cảm ơn ông lão
Lúc này, ông lão liền bật cười hiền từ và phẩy tay một cái, gọi ra làn sương mỏng manh. Sương tan, ông đứng giữa dòng sông, lơ lửng trên mặt nước, trên người khoác bộ quần áo màu trắng theo chỉ vàng uy nghiêm. Ông bảo rằng mình là thần sông, và hôm nay xuất hiện chính là muốn kiểm tra lòng trung thực của người tiều phu. Thấy anh không hề bị vàng bạc cám dỗ, ông rất vui sướng và để khen ngợi anh, ông sẽ tặng cho anh hai lưỡi rìu bằng vàng và bạc lúc nãy. Nói rồi, ông biến mất trong làn khói, để lại anh tiều phu vẫn còn ngơ ngác trên bờ cỏ.
. Kết thúc của câu chuyện là kết thúc mở, không nói rõ anh tiều phu sẽ làm gì với phần thưởng của mình. Nhưng chắc chắn một điều rằng, anh ấy hoàn toàn xứng đáng với phần thưởng đó. Bởi anh không hề bị vàng bạc của cải làm lu mờ lý trí, vẫn quyết giữ vững sự trung thực cho bản thân bất chấp hoàn cảnh.Và đó cũng là một bài học đáng giá
5.WHO được thành lập với mục tiêu giúp đỡ các quốc gia bảo vệ sức khỏe cho người dân và ngăn chặn sự lây lan của các bệnh nguy hiểm.
Vai trò chính của WHO là hỗ trợ các quốc gia đối phó với dịch bệnh, cung cấp vắc-xin, thuốc men và nâng cao chất lượng y tế cho người dân. Vai trò của WHO rất quan trọng đối với y tế toàn cầu.
.Nội dung: Bài đọc giới thiệu về Tổ chức Y tế Thế giới (WHO), nêu bật vai trò của tổ chức này trong việc hỗ trợ các quốc gia phòng chống dịch bệnh và nâng cao chất lượng chăm sóc sức khỏe.
9. Tên các cơ quan, tổ chức (tên đầy đủ) có trong bài đọc là:
- Tổ chức Y tế Thế giới
1. I want some Jam
2.It's in April
3.It's Thursday
4.I play chess
1.It's ten-twenty five
2.Yes,she can
3.He from America
4.I listen to music