Đào Thanh Tùng
Giới thiệu về bản thân
Quả đúng như lời bài hát "lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào " .Mẹ luôn là người yêu thương,quan tâm lo lắng cho chúng ta nhất trong mọi hoàn cảnh ,dù cho những phút yếu lòng .Nhất là khi chứng kiến mẹ chăm sóc tôi càng thấm thía hơn điều đấy.
Cũng chỉ vì tính ngang bướng thích làm theo ý mình tôi khiến mẹ vất vả thêm.Tôi còn nhớ hôm đó là một buổi tan học về đúng lúc trời mưa mà tôi lại không mang áo mưa mà tôi lại không mang theo áo mưa.Tôi quyết định rầm. mưa đi về đi được nửa đường thì tôi gặp mẹ đến đón mẹ liền mặc áo mưa cho tôi .Vậy rồi về đến nhà mẹ liền mắng trong cái bộ dạng không thể thảm hại hơn khi toàn thân ướt sũng cặp sách tả tơi rồi mẹ liền chuẩn bị nước nóng cho tôi tắm.Tôi tắm rửa rồi ăn cơm xong liền chạy một mạch lên phòng để trốn tránh cái lỗi to đùng vừa tôi gây ra .Sáng tôi tỉnh dậy liền thấy đầu óc quay cuồng cơ thể nóng gian tôi liền thều thào gọi mẹ .Tôi nằm rên mấy tiếng hừ hừ người mệt lả miệng khô đắng lại . Mẹ quấng quýt đi mua cháo mua thuốc trườm khăn ấm giúp tôi hạ sốt
Chốc chốc mẹ lại sờ trán tôi cái khô chai sạn của bàn tay mẹ như biến mất tôi chỉ thấy sự nhẹ nhàng ấm ám mượn man trên da thịt mình . Mẹ đỡ tôi dậy ,kê đầu tôi vào cánh tay mẹ rồi cho tôi uống từng viên thuốc một cách cẩn thận và động viên tôi:"con gắng uống thuốc mau khỏi còn đi học nữa chứ!".
Dù mệt nhưng tôi vẫn thấy những vết cuồng thâm trên đôi mắt của mẹ những sợi tóc lòa dính bết vào nhau với những giọt mồ hôi nấm tấm .Trong đôi mắt mẹ dịu dàng ngân ngấn nước mắt.Mẹ vừa thổi vừa đút cháo cho tôi những hương vị quen thuộc khiến tôi yên tâm .
Lúc này tôi rất hối hận vì chỉ tại cái tính ngang bướng làm mẹ mệt mỏi vì tôi .Tôi mong mình nhanh khỏi để thấy ánh mắt mẹ lại vui
Từ đôi bàn tay mẹ nuôi tôi khôn lớn ,từ tấm lòng yêu thương trở tre của mẹ tôi luôn cầu nguyện mẹ luôn bình an,trong lòng tôi thầm hứa sẽ không bao giờ làm mẹ buồn nữa.
Sự tích cây thần kì vì cậu bé nhận được một trái lạ mà có thể trống trong thời tiết nắng nóng