Phạm Đoàn Xuân Tấn
Giới thiệu về bản thân
Đi khắp thế gian không ai tốt bằng Mẹ,
Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng Cha.
Ai sinh ra và lớn lên cũng đều ở trong bàn tay của bố mẹ. Trong gia đình, mẹ là người mà em yêu thương nhất. Kỷ niệm ngày đầu tiên mẹ dẫn em bước vào ngôi trường tiểu học là điều khiến em nhớ mãi.
Tối hôm trước, mẹ cẩn thận chuẩn bị từng cuốn sách, cây bút và bộ đồng phục mới cho em để bắt đầu năm học mới mẹ nhắc em đi ngủ sớm đẻ sáng mai dậy đi học. Sáng hôm sau, em dậy từ lúc sáu giờ. Sau khi đánh răng, rửa mặt, ăn sáng xong, em mặc lên mình đồng phục mới mẹ đã chuẩn bị, cảm thấy mình thật trưởng thành. Đến đúng bảy giờ, mẹ đưa em đến trường trên chiếc xe máy . Con đường hôm ấy tự nhiên đẹp hơn bao giờ hết, gió mát lành thổi nhẹ mang lại không khí dễ chịu vô cùng.
Khung cảnh ngôi trường Tiểu học rộng lớn và rực rỡ. Mẹ dẫn em bước vào lớp. Đối diện với không gian mới mẻ và ánh mắt của biết bao nhiêu bạn bè, em bối rối nép sau lưng mẹ. Mẹ cười ân cần, nắm chặt tay em và nhẹ nhàng nói: "Mạnh mẽ lên, con yêu của mẹ! Chỉ một chút nữa thôi, con sẽ bước vào một thế giới mới đầy thú vị". Câu nói ấy như truyền cho em sự tự tin và có thêm sức mạnh. Nhờ mẹ bên cạnh động viên, em dũng cảm bước vào lớp học, chào cô giáo và làm quen với những bạn mới.
Cho đến bây giờ khi bước vào ngôi trường cấp 2 những lời mẹ nói năm đó vẫn mãi trong tâm trí em. Đối với em, mẹ là người rất quan trọng. Không chỉ dạy dỗ em nhiều điều mà còn dành cho em tình yêu thương vô bờ. Mẹ chính là điểm tựa của mỗi con người trong cuộc đời này.
Câu 9:
Em muốn nhan đề khác cho câu chuyện là: Cậu Bé Và Hạt Giống Kì Lạ
Vì câu truyện nói về cậu bé có tấm lòng hiếu thảo và sự tích cây ngô
Câu 10:
Qua câu truyện trên đã để lại trong lòng người đọc rất nhiều bài học quý. Đối với em bài học quý giá nhất là phải biết: Biết ơn, hiếu thảo với mẹ. Bởi vì mẹ là người đã sinh ra mình và cho mình một cuộc sống tốt đẹp nhất.