Bồ Diệu Huyền
Giới thiệu về bản thân
Chắc hẳn ai cũng sẽ có một kỉ niệm đẹp giống như em. Mẹ là món quà ngọt ngào nhất mà thượng đế ban tặng cho em. Sau đây em xin kể về một trải nhiệm đáng nhớ mà em không bao giờ quên được.
Có một hôm em bị sốt nặng,em liền thông báo cho mẹ. Mẹ em nhận được tin, mẹ liền chạy xe từ công ty về nhà để xem em như thế nào. Lúc về đến nhà, mẹ em liền chạy thẳng lên phòng em, mẹ nhìn thấy bộ dạng em nằm trên giường với tư thế không còn sức lực. Mẹ em liền lấy nhiệt kế kẹp vào nách em.
Khoảng hai phút sau, em nhìn thấy mẹ lo lắng ( thời gian như là hai tiếng vậy), em cảm thấy tội lỗi do em chủ quan, không tự chăm sóc sức khỏe bản thân mà làm cho mẹ phải bỏ công việc để về nhà chăm em. Khi mẹ rút nhiệt kế ra thấy em bị sốt, đến tận 40 độ. Mẹ em liền lấy miếng dán hạ sốt đắp lên chán em để hạ nhiệt. Sau đó mẹ liền xuống nhà và lấy thuốc hạ sốt cho em, rồi mẹ lại xuống nấu cho em một bát cháo sườn để bổ dưỡng.
Mẹ chầm chậm đút từng miếng cho em. Lúc em đỡ hơn một tí, chỉ bị sụt sịt và ho nhẹ, mẹ thấy vậy liền lấy thuốc sịt mũi, sịt lên mũi em, lấy thuốc ngậm ho để cho em đỡ hẳn.
Em cảm thấy rất hạnh phúc và biết ơn mẹ của mình. Vì do lúc đó, em đã chủ quan nên mẹ phải mệt hoài chăm sóc cho em. Nên em hứa sẽ học tập thật tốt, để mẹ không phải buồn vì em.
Câu 9: Dân bản lấy tên của cậu bé cho cây kì lạ đó là cây Aưm , hay còn gọi là cây ngô. Vì nhờ có cây ngô, mà từ đó , những người dân Pako không còn lo thiếu đói nữa.
Câu 10: Qua câu truyện sự tích cây ngô , theo truyencotich.vn.Em rút ra được bài học chúng ta phải hiếu thảo với cha mẹ của mình .Chúng ta phải đạo đức tốt giống như Aưm.Vì mẹ cậu đang bị ốm ,lên cậu phải lên núi để hái một thứ bổ dưỡng , để mang về cho mẹ của mình , và hai mẹ con đã trải qua mùa hạn hán kéo dài.