Vũ Lê Nhật Minh
Giới thiệu về bản thân
Câu 1:Văn bản này thuộc thể loại truyện ngắn.
Câu 2:Phương thức biểu đạt chính của văn bản là tự sự.
Câu 3:Trong câu văn này, tác giả đã sử dụng biện pháp tu từ ẩn dụ qua cụm từ “cảnh xế muộn chợ chiều” để chỉ thời điểm muộn màng trong cuộc đời của cả anh Duyện và chị Duyện. Cụm từ này mang hình ảnh của một phiên chợ chiều, khi chợ đã vắng và không còn sôi động, ẩn dụ cho việc họ đã qua tuổi xuân và không còn nhiều lựa chọn trong cuộc sống lứa đôi. Từ đó, tác giả nhấn mạnh rằng việc họ đến với nhau mang tính chất dư dả, tự nhiên, không vì tình yêu nồng nàn mà chỉ là sự gắn kết của những con người gặp nhau trong sự đơn độc và cùng hoàn cảnh nghèo khó.
Câu 4:Văn bản kể về cuộc sống của gia đình anh Duyện và chị Duyện, những con người nghèo khổ sống trong cảnh túng thiếu, khổ cực và xung đột thường xuyên vì sự nghèo đói. Câu chuyện tập trung miêu tả những mâu thuẫn gia đình và nỗi đau mất con khi cái Gái, đứa con lớn của họ, bị rắn cắn chết trong lúc đi bắt nhái để kiếm sống.
Câu 5:Chi tiết ấn tượng nhất là lúc anh Duyện phát hiện cái Gái đã chết, anh "rú lên một tiếng quái gở", rồi nhìn đứa con giãy chết mà khóc. Chi tiết này gây ấn tượng mạnh vì nó thể hiện nỗi đau tột cùng của người cha, từ cơn giận dữ muốn giết vợ con vì nghèo khó đến sự tuyệt vọng khi mất đi đứa con yêu quý. Nó khắc họa sâu sắc bi kịch của những con người sống trong cảnh túng quẫn, khiến người đọc cảm nhận được sự đáng thương và tuyệt vọng trong cuộc sống của họ.