BÙI GIA KHÁNH
Giới thiệu về bản thân
Câu 1:
Trong đoạn thơ "Đất nước" của Bằng Việt, hình tượng đất nước được khắc họa như một thực thể sống động, chứa đựng những vất vả, đau thương nhưng cũng đầy kiên cường và hy sinh. Đất nước là kết tinh của quá trình gian khổ trong chiến tranh và sự hy sinh của các thế hệ đi trước. Bằng việc miêu tả các hình ảnh quen thuộc của cuộc sống như em bé tung tăng đến lớp, cô gái may áo cưới, tác giả khắc họa một đất nước vừa mới chớm hòa bình, tươi sáng. Tuy nhiên, sự tươi vui này không phải là điều tự nhiên mà có, nó là thành quả của biết bao gian khổ, hy sinh. Câu thơ "Đều sinh trong thời có triệu tấn bom rơi" hay "Đều đã đứng lên từ công sự bom vùi" chính là minh chứng cho sự kết nối giữa quá khứ đau thương và hiện tại tươi đẹp. Hình tượng đất nước trong bài thơ thể hiện sự gắn kết giữa các thế hệ, là sự tiếp nối mạnh mẽ, tràn đầy hy vọng, tựa như một mạch sống không bao giờ ngừng nghỉ. Từ đó, đất nước không chỉ là lãnh thổ mà là tổ ấm, là tình yêu thương, là sự kiên cường của mỗi con người trong suốt lịch sử.
Câu 2:
Lịch sử là dòng chảy của thời gian, ghi lại những biến cố quan trọng trong quá trình phát triển của nhân loại. Tuy nhiên, không phải lúc nào chúng ta cũng cảm thấy xúc động trước những bài giảng lịch sử, mà sự xúc động thường đến từ những con người đã trực tiếp làm nên lịch sử. Thực tế này phản ánh sự khác biệt giữa việc học lý thuyết và việc cảm nhận, đồng cảm với những câu chuyện thực sự sống động từ những nhân vật lịch sử.
Trước tiên, những bài giảng lịch sử thường khô khan và mang tính chất thông tin, số liệu. Chúng thường chỉ dừng lại ở việc liệt kê các sự kiện, ngày tháng, tên tuổi mà thiếu đi sự sống động, thiếu cảm xúc. Vì vậy, đối với người học, những bài giảng này không dễ dàng khơi dậy cảm xúc. Chúng có thể khiến người nghe hiểu về một sự kiện nào đó, nhưng không đủ để họ cảm nhận được cái giá trị và ý nghĩa sâu xa của sự kiện đó.
Ngược lại, sự xúc động thường đến từ những câu chuyện về con người, về những hành động, hy sinh cụ thể của những người đã làm nên lịch sử. Những câu chuyện về những chiến sĩ hy sinh vì độc lập tự do, những người mẹ tiễn con ra chiến trường, hay những người lao động nghèo vượt qua khó khăn để xây dựng đất nước đã khơi dậy trong lòng người nghe những cảm xúc mạnh mẽ. Đó là những con người thật, có sức sống, có tình cảm và sự hy sinh, mà khi ta biết đến, ta không thể không xúc động. Sự xúc động đó đến từ việc ta cảm nhận được những nỗ lực, sự dũng cảm và trái tim của những con người ấy, thay vì chỉ nghe về những con số khô khan trong sách vở.
Chúng ta xúc động trước những người làm nên lịch sử bởi vì họ là những nhân vật sống động, không phải chỉ là những cái tên hay những sự kiện trừu tượng. Đối với mỗi con người, hành động của những người làm nên lịch sử thể hiện một tinh thần, một lý tưởng mà họ đang đấu tranh, đang sống. Ví dụ, chúng ta không chỉ xúc động khi nghe về các trận đánh trong chiến tranh, mà xúc động vì những người chiến sĩ ấy, những anh hùng ấy đã hy sinh tuổi trẻ, thậm chí cả mạng sống để bảo vệ đất nước, bảo vệ tương lai cho thế hệ sau. Những câu chuyện của họ chính là những bài học sinh động, gần gũi, dễ đi vào lòng người.
Bên cạnh đó, việc xúc động trước những người làm nên lịch sử cũng là một cách để chúng ta cảm nhận sự gắn kết giữa quá khứ và hiện tại. Những con người ấy đã đi qua những gian khổ, hy sinh và đóng góp vào sự nghiệp chung của dân tộc, để thế hệ hôm nay có thể hưởng thụ những thành quả của hòa bình, tự do. Chính nhờ vậy, chúng ta có thể nhìn thấy ý nghĩa của lịch sử trong cuộc sống hôm nay, và từ đó, cảm nhận sâu sắc hơn về giá trị của những hy sinh trong quá khứ.
Tuy nhiên, không thể phủ nhận rằng, những bài giảng lịch sử có vai trò quan trọng trong việc cung cấp kiến thức cơ bản, giúp chúng ta hiểu về các sự kiện, nhân vật lịch sử. Tuy nhiên, để những bài giảng đó thực sự sống động và có thể gây xúc động, cần phải có những câu chuyện về con người, những mảnh đời thực tế. Chính con người mới là trung tâm của lịch sử, và những gì họ làm sẽ luôn là yếu tố quyết định sự xúc động trong lòng chúng ta.
Qua đó, chúng ta không chỉ xúc động trước những bài giảng lịch sử vì chúng thường thiếu đi yếu tố cảm xúc mà xúc động trước những con người làm nên lịch sử, những hành động và hy sinh cụ thể của họ. Lịch sử sẽ trở nên sống động, gần gũi và ý nghĩa khi ta hiểu được con người trong đó, từ đó, cảm nhận sâu sắc hơn về những giá trị mà họ đã tạo dựng cho hôm nay.
Câu 1: Thể thơ tự do
Câu 2: Đoạn thơ trên thể hiện cảm xúc lạc quan, tự hào và biết ơn đối với đất nước và lịch sử. Nhân vật trữ tình cảm nhận được sự gian khổ mà dân tộc đã trải qua trong chiến tranh và lòng hy sinh của thế hệ đi trước. Trong đó cũng toát lên niềm tin vào tương lai, sự hồi sinh và phát triển của đất nước sau chiến tranh.
Câu 3: Biện pháp tu từ:
-Phép đối giữa những hình ảnh tươi vui của trẻ em đi học, cô gái may áo cưới với những hình ảnh đau thương của chiến tranh (bom rơi, công sự bom vùi).
-Phép liệt kê “Mỗi em bé… Mỗi cô gái…”.
-Tác dụng:
+Cách đối lập này nhằm nhấn mạnh rằng, những thế hệ trẻ hôm nay có được cuộc sống yên bình, hạnh phúc nhờ vào sự hy sinh, đau thương của thế hệ đi trước; tác giả cũng thể hiện sự biết ơn đối với những người đã hy sinh để bảo vệ đất nước. Cách sử dụng biện pháp tu từ này giúp thể hiện sự tương phản rõ rệt giữa những khó khăn trong quá khứ và sự vươn lên trong hòa bình của dân tộc.
+Việc liệt kê các hình ảnh này làm nổi bật sự quan trọng của từng cá nhân trong bức tranh lớn của đất nước: mỗi em bé, mỗi cô gái đều là một mảnh ghép của sự tiếp nối giữa quá khứ và hiện tại, là minh chứng cho sự sống tiếp tục và vươn lên mạnh mẽ sau chiến tranh. Tạo nhiệp điệu cho đoạn thơ.
Câu 4: Vị ngọt” trong câu thơ cuối của đoạn trích có thể hiểu là vị ngọt của chiến thắng, của hòa bình và niềm tự hào về lịch sử dân tộc. Vị ngọt này được có được từ sự hy sinh của những thế hệ đi trước, từ những gian khổ của chiến tranh mà đất nước đã vượt qua để có được nền hòa bình, ấm no như hôm nay.
Câu 5: Lòng yêu nước không chỉ đơn thuần là cảm xúc yêu mến, tự hào về tổ quốc, mà còn là một sự hy sinh, kiên cường và nỗ lực vượt qua thử thách vì sự trường tồn của dân tộc. Đoạn thơ thể hiện rõ ràng rằng lòng yêu nước là sự kết nối giữa quá khứ và hiện tại, khi những hy sinh trong chiến tranh trở thành nền tảng vững chắc cho hòa bình và phát triển. Yêu nước là trân trọng quá khứ, xây dựng tương lai, không chỉ trong những khoảnh khắc vinh quang mà còn trong những ngày tháng gian nan, thử thách. Cảm xúc yêu nước trong đoạn thơ là sự kính trọng với những người đã hi sinh và khát khao xây dựng đất nước ngày càng mạnh mẽ, tươi đẹp.
Câu 1:
Hình tượng mưa trong bài thơ "Anh chỉ sợ rồi trời sẽ mưa" của Lưu Quang Vũ mang một ý nghĩa sâu sắc, gắn liền với cảm xúc và suy tư của nhân vật trữ tình. Mưa ở đây không chỉ là hiện tượng tự nhiên mà còn tượng trưng cho những nỗi lo âu, sự bối rối trong tâm hồn con người. Mưa là hình ảnh của sự cô đơn, của những cảm giác mơ hồ và bất an. Khi tác giả lo sợ rằng "trời sẽ mưa", đó là khi anh cảm thấy tình yêu của mình sẽ bị gián đoạn, sẽ bị thử thách, như mưa làm nhòe đi mọi thứ. Đồng thời, mưa còn phản ánh sự không chắc chắn trong mối quan hệ, là biểu tượng của những cơn sóng gió, những khó khăn mà con người có thể phải đối mặt trong tình yêu. Tuy nhiên, mưa cũng có thể là một biểu tượng của sự thanh lọc, là cơ hội để con người làm mới lại cảm xúc, nhận thức và tìm lại sự bình yên sau cơn giông tố. Chính vì thế, hình ảnh mưa trong bài thơ là một ẩn dụ đa chiều, phản ánh những cung bậc tình cảm, suy nghĩ của con người về tình yêu và cuộc sống.
Câu 2:
Trong cuộc sống hiện đại, chúng ta thường bị cuốn vào những lo toan, bận rộn với công việc, gia đình và những mối quan hệ xã hội. Chính vì vậy, đôi khi chúng ta quên đi những giá trị sâu sắc của cuộc sống, những mục đích đích thực mà mình cần theo đuổi. Howard Thurman đã từng phát biểu: “Hãy tự hỏi xem điều gì sẽ khiến bạn tỉnh thức, và thực hiện điều đó. Bởi cái thế giới cần là những con người đã thức tỉnh.” Câu nói này nhắc nhở chúng ta rằng, để có thể sống trọn vẹn và ý nghĩa, mỗi người cần tìm ra những điều có thể đánh thức tâm hồn mình, để từ đó cống hiến cho cộng đồng, cho thế giới.
Trước tiên, để tỉnh thức, con người cần phải nhận thức rõ ràng về chính bản thân mình. Đôi khi, chúng ta sống trong một guồng quay vội vã, và quên mất việc lắng nghe chính mình. Việc tỉnh thức bắt đầu từ việc hiểu được giá trị và tiềm năng của bản thân. Khi nhận ra mình có thể làm được những gì, chúng ta sẽ không còn bị giới hạn bởi những khó khăn hay sự tự ti. Việc tự khám phá và phát triển bản thân giúp con người sống tự chủ hơn, đồng thời cũng hiểu được trách nhiệm và sứ mệnh của mình đối với cộng đồng.
Ngoài ra, con người cần phải tỉnh thức trước những vấn đề xã hội, nhân văn. Trong một xã hội đầy rẫy những bất công, nghèo đói, và khổ đau, nếu chúng ta chỉ sống cho riêng mình, chỉ lo cho bản thân, thì sẽ không thể nào tạo ra những thay đổi tích cực. Việc tỉnh thức ở đây là nhận thức được trách nhiệm của mỗi cá nhân đối với cộng đồng. Khi ta thấy được những nỗi đau của người khác, ta sẽ không thể đứng ngoài cuộc sống mà thờ ơ. Từ đó, mỗi người sẽ chủ động tham gia vào các hoạt động từ thiện, hỗ trợ những người khó khăn, hoặc lên tiếng bảo vệ những giá trị đúng đắn. Việc hành động này không chỉ giúp ích cho xã hội mà còn giúp bản thân ta trưởng thành và sống có ý nghĩa hơn.
Hơn thế nữa, tỉnh thức cũng có nghĩa là tìm thấy sự kết nối sâu sắc với thế giới xung quanh. Thế giới này không phải chỉ có con người, mà còn bao gồm thiên nhiên, động vật và tất cả các sinh vật. Khi chúng ta tỉnh thức trước vẻ đẹp của thiên nhiên, khi cảm nhận được sự sống và sự kết nối trong từng cơn gió, giọt mưa, hay những con sóng vỗ về bờ, chúng ta sẽ hiểu được giá trị của sự sống và ý nghĩa của việc bảo vệ môi trường. Mỗi hành động nhỏ, như giảm thiểu rác thải, trồng cây xanh, hay sử dụng năng lượng tái tạo, đều là những cách mà con người có thể tỉnh thức và đóng góp vào việc bảo vệ trái đất – ngôi nhà chung của chúng ta.
Cuối cùng, tỉnh thức không chỉ là nhận thức về những điều trên mà còn là việc sống một cách chủ động, không để cuộc đời trôi qua một cách vô nghĩa. Khi ta tỉnh thức, ta sẽ biết trân trọng từng khoảnh khắc, sống với niềm đam mê và mục đích rõ ràng. Mỗi ngày sẽ trở thành một cơ hội để học hỏi, để phát triển và để đóng góp cho xã hội. Chỉ khi con người tỉnh thức, họ mới thực sự sống, không phải là một cuộc sống tự động, mà là một cuộc sống có ý nghĩa và đầy nhiệt huyết.
Qua đó ta thấy việc tỉnh thức là một hành trình dài và đầy thử thách, nhưng nó rất đáng giá. Mỗi người cần phải tìm ra những điều khiến mình thức tỉnh, từ đó không chỉ thay đổi cuộc sống cá nhân mà còn đóng góp vào việc xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn. Thế giới cần những con người đã thức tỉnh, vì chỉ khi con người thức tỉnh, họ mới có thể làm thay đổi những điều tốt đẹp hơn cho nhân loại.
Câu 1: Thể thơ tự do.
Câu 2: Nỗi lo sợ, bất an trước sự thay đổi của thời gian và tình cảm. \
Câu 3:
-Biện pháp tu từ nhân hóa: "Mưa cướp đi ánh sáng của ngày"
-Ý nghĩa: cơn mưa được nhân hóa, trở thành kẻ "cướp đi" ánh sáng, đem đến bóng tối và u buồn.
=> Sự ám ảnh về những điều tiêu cực của cơn mưa.
-Tác dụng:
+Tăng sức gợi hình, gợi cảm, giúp người đọc hình dung rõ nét tâm trạng nhân vật.
+Nhấn mạnh tác động tiêu cực của sự thay đổi.
Câu 4: Con người ta cần phải:
-Chấp nhận sự thay đổi vì đó là quy luật của tự nhiên. Cố gắng níu kéo sẽ chỉ thêm đau khổ
-Biết trân trọng hiện tại, tận hưởng từng khoảnh khắc.
-Sống lạc quan: luôn giữ cho mình tình thần lạc quan, thoải mái.
-Chuẩn bị tinh thần để đón nhận mọi thứ, sẵn sàng đối mặt với những thử thách và biến cố.