TRIỆU THỊ NGUYỆT NHI

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của TRIỆU THỊ NGUYỆT NHI
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

**Câu 1: Xác định ngôi kể của văn bản trên.**  
- **Ngôi kể**: Ngôi thứ ba.  
(Văn bản được kể từ góc nhìn của người kể chuyện bên ngoài, xưng “cô” khi nói về nhân vật chính – Chi-hon.)

---

**Câu 2: Xác định điểm nhìn trong đoạn trích.**  
- **Điểm nhìn**: Điểm nhìn của nhân vật Chi-hon (người con gái thứ ba).  
(Qua những suy nghĩ, hồi tưởng và cảm xúc của Chi-hon, câu chuyện thể hiện sự day dứt và hối tiếc của cô về mối quan hệ với mẹ.)

---

**Câu 3: Biện pháp nghệ thuật nào đã được sử dụng trong đoạn văn trên? Nêu tác dụng.**  
- **Biện pháp nghệ thuật**: Đối lập và so sánh.  
  - **Đối lập Hình ảnh "mẹ bị lạc ở ga tàu điện ngầm Seoul" đối lập với "cô đang tham dự triển lãm sách tại Bắc Kinh".  Làm nổi bật sự tương phản giữa sự vất vả, bất lực của người mẹ và sự vô tâm, bận rộn của người con.  
  - Tạo nên cảm giác day dứt, hối hận cho nhân vật Chi-hon, đồng thời khơi gợi sự đồng cảm từ người đọc với người mẹ.  

Câu 4:  
Mẹ đã nắm chặt tay Chi-hon giữa biển người đông đúc để bảo vệ con. “Mẹ nắm chặt tay cô, bước đi giữa biển người với phong thái có thể đe dọa cả những tòa nhà lừng lững...”   Dù bị con gái chê kiểu váy mẹ thích là "trẻ con", mẹ vẫn lẩm bẩm rằng nếu là mẹ, mẹ sẽ thử chiếc váy ấy.  “Nếu là con thì mẹ đã thử cái váy này,” mẹ cô lẩm bẩm.  Mẹ là người có thể đối mặt với những tình huống khó khăn, nhưng vẫn bị tổn thương bởi hoàn cảnh và sự thờ ơ của người xung quanh.  

Câu 5:Cô hối tiếc vì đã không mặc thử chiếc váy mà mẹ chọn khi đi chợ với mẹ, làm mẹ buồn. Cô cảm thấy day dứt vì sự vô tâm và thờ ơ của bản thân khi mẹ bị lạc, nhất là vào thời điểm cô đang tận hưởng thành công trong công việc.
Những hành động vô tâm có thể vô tình làm tổn thương sâu sắc đến những người thân yêu của chúng ta. Khi người thân dành tình cảm, sự quan tâm nhưng không được đáp lại, họ sẽ cảm thấy cô đơn và buồn lòng. Chi-hon đã vô tình làm mẹ tổn thương khi chê chiếc váy mẹ chọn, hay khi không kịp thời đón mẹ trong lúc bà bị lạc. Chính những khoảnh khắc đó khiến cô hối hận và nhận ra tầm quan trọng của sự yêu thương. Đừng đợi đến khi mất đi người thân mới nhận ra giá trị của họ; hãy trân trọng và dành cho họ sự quan tâm khi còn có thể.

Câu 1:

Phương thức biểu đạt chính trong đoạn trích là nghị luận.

 

Câu 2:

Đoạn trích nói về sự nhắc nhở của cái chết đối với con người, qua đó gợi ý mỗi người hãy sống có ý nghĩa, thiện chí và nhân văn hơn với những người xung quanh trong cuộc sống hiện tại.

 

Câu 3:

Biện pháp tu từ trong đoạn là ẩn dụ “Đời sống chúng ta đang sống là một cánh đồng. Còn cái chết là một cánh đồng bên cạnh mà chúng ta chưa hề biết.” Biện pháp này gợi lên hình ảnh sâu sắc và gần gũi, giúp người đọc hình dung mối quan hệ giữa cuộc sống và cái chết như một sự chuyển đổi tự nhiên, làm giảm bớt nỗi sợ hãi đối với cái chết, đồng thời khơi gợi sự trân trọng đối với hiện tại.

 

Câu 4:

Tác giả cho rằng cái chết chứa đựng một lời nhắc nhở những người còn sống hãy sống tốt hơn, chân thực hơn và không quên đi những phẩm chất nhân văn của mình.Tôi đồng tình với quan điểm của tác giả. Cái chết là một quy luật tất yếu và là lời nhắc nhở quý giá để con người nhìn lại cách mình sống. Khi đối diện với sự mất mát, chúng ta thường nhận ra giá trị của tình yêu thương, sự cảm thông và cách hành xử thiện chí mà đôi khi bị lãng quên trong cuộc sống hằng ngày.

 

Câu 5:

Thông điệp ý nghĩa nhất rút ra từ văn bản là hãy sống tốt, trân trọng những người bên cạnh mình khi họ còn hiện diện.Thông điệp này nhấn mạnh giá trị của cuộc sống hiện tại và mối quan hệ giữa con người. Việc trân trọng và hành xử tốt với nhau khi còn sống không chỉ mang lại hạnh phúc cho cả hai bên mà còn giúp chúng ta sống không hối tiếc, thanh thản đối diện với quy luật tự nhiên của sự sống và cái chết.