PHẠM MAI ÁNH
Giới thiệu về bản thân
Câu 1.
Sống một cách ý nghĩa là khát vọng chung của mỗi con người, và để đạt được điều đó, chúng ta cần xác định những phương thức phù hợp. Trước hết, sống ý nghĩa bắt đầu từ việc xác định mục tiêu rõ ràng, theo đuổi những giá trị cao đẹp như yêu thương, sẻ chia và cống hiến. Khi ta sống không chỉ vì bản thân mà còn vì gia đình, cộng đồng, ta sẽ cảm nhận sâu sắc hơn giá trị của mình trong cuộc đời. Thứ hai, ta cần trân trọng thời gian và tận dụng mỗi khoảnh khắc để học hỏi, phát triển bản thân. Những nỗ lực không ngừng nghỉ trong công việc, học tập và các mối quan hệ sẽ giúp ta gặt hái thành tựu và niềm vui thực sự. Cuối cùng, hãy luôn giữ một tâm hồn lạc quan, mạnh mẽ trước khó khăn, bởi chính thái độ sống tích cực sẽ định hình ý nghĩa cuộc đời. Một cuộc sống ý nghĩa không nhất thiết phải lớn lao, mà đôi khi chỉ đơn giản là những hành động nhỏ bé, chân thành nhưng chứa đựng tình yêu thương và sự trân trọng.
Câu 2.
Bài thơ Áo cũ của Lưu Quang Vũ là một bức tranh giản dị nhưng sâu sắc, đong đầy cảm xúc về tình mẫu tử và lòng trân quý những giá trị bình dị trong cuộc sống. Qua hình ảnh chiếc áo cũ, nhà thơ không chỉ gợi lên ký ức thân thương mà còn gửi gắm những thông điệp đầy ý nghĩa về tình cảm gia đình và lòng biết ơn.
Mở đầu bài thơ, hình ảnh chiếc áo cũ xuất hiện với những dấu vết thời gian: “Áo cũ rồi, mỗi ngày thêm ngắn/ Chỉ đứt sờn màu bạc hai vai”. Chiếc áo không chỉ là một vật dụng đơn thuần mà còn mang trong mình ký ức, dấu ấn của thời gian và sự vất vả của người mẹ. Cách tác giả so sánh “Thương áo cũ như là thương ký ức” khiến người đọc xúc động, bởi chiếc áo trở thành biểu tượng của quá khứ và những kỷ niệm thiêng liêng mà con người luôn muốn níu giữ.
Tình mẹ con được khắc họa qua những câu thơ chan chứa cảm xúc: “Mẹ vá áo mới biết con chóng lớn/ Mẹ không còn nhìn rõ chỉ để xâu kim”. Từng đường kim mũi chỉ của mẹ không chỉ vá lành chiếc áo mà còn thể hiện tình yêu thương vô hạn. Hình ảnh “đường khâu tay mẹ vá” khiến người con cảm nhận sâu sắc công lao và tình yêu thương thầm lặng của mẹ. Càng nhìn áo cũ, người con càng thấm thía sự hy sinh và tấm lòng cao cả của mẹ, từ đó trân trọng hơn những gì mẹ đã làm.
Chiếc áo cũ còn gắn liền với thời gian và tuổi tác: “Áo đã ở với con qua mùa qua tháng/ Cũ rồi con vẫn quý vẫn thương”. Ở đây, áo cũ không chỉ là vật chứng của tuổi thơ mà còn là sự hiện diện của mẹ, người luôn đồng hành cùng con. Nỗi xót xa khi nhận ra thời gian trôi đi, mẹ ngày một già nua được thể hiện qua câu thơ: “Áo dài hơn thấy mẹ cũng già hơn”. Chiếc áo cũ trở thành sợi dây nối liền quá khứ, hiện tại và tình cảm mẫu tử thiêng liêng.
Tác giả khép lại bài thơ bằng một lời nhắn nhủ đầy triết lý: “Hãy biết thương lấy những manh áo cũ/ Để càng thương lấy mẹ của ta”. Chiếc áo cũ tượng trưng cho những giá trị giản dị, bình dị mà con người thường dễ lãng quên trong guồng quay cuộc sống. Lưu Quang Vũ khéo léo gửi gắm thông điệp rằng ta cần trân trọng những gì đã cùng ta trưởng thành, bởi đó chính là nguồn cội của yêu thương và hạnh phúc.
Áo cũ là bài thơ giản dị nhưng giàu sức gợi. Tác phẩm không chỉ ca ngợi tình mẫu tử mà còn nhắc nhở con người biết quý trọng những giá trị giản dị, chân thành trong cuộc sống. Qua đó, bài thơ để lại trong lòng người đọc sự xúc động và bài học sâu sắc về tình yêu thương và lòng biết ơn.
Câu1:
Những hành động vô tâm có thể vô tình làm tổn thương sâu sắc đến những người thân yêu của chúng ta. Khi người thân dành tình cảm, sự quan tâm nhưng không được đáp lại, họ sẽ cảm thấy cô đơn và buồn lòng. Chi-hon đã vô tình làm mẹ tổn thương khi chê chiếc váy mẹ chọn, hay khi không kịp thời đón mẹ trong lúc bà bị lạc. Chính những khoảnh khắc đó khiến cô hối hận và nhận ra tầm quan trọng của sự yêu thương. Đừng đợi đến khi mất đi người thân mới nhận ra giá trị của họ; hãy trân trọng và dành cho họ sự quan tâm khi còn có thể.
Câu 1:
- Ngôi kể: Ngôi thứ ba.
Câu 2:
- Điểm nhìn: Điểm nhìn của nhân vật Chi-hon
Câu 3:
- Biện pháp nghệ thuật: Đối lập và so sánh.
- Đối lập: Hình ảnh "mẹ bị lạc ở ga tàu điện ngầm Seoul" đối lập với "cô đang tham dự triển lãm sách tại Bắc Kinh".
- So sánh ngầm: Hành động của mẹ (bị lạc) và con gái (đang bận rộn với thành công sự nghiệp).
- Tác dụng:
- Làm nổi bật sự tương phản giữa sự vất vả, bất lực của người mẹ và sự vô tâm, bận rộn của người con.
- Tạo nên cảm giác day dứt, hối hận cho nhân vật Chi-hon, đồng thời khơi gợi sự đồng cảm từ người đọc với người mẹ.
Câu 4:
- Phẩm chất của người mẹ:
1. Sự yêu thương, quan tâm con cái: Mẹ đã nắm chặt tay Chi-hon giữa biển người đông đúc để bảo vệ con.
- Câu văn: “Mẹ nắm chặt tay cô, bước đi giữa biển người với phong thái có thể đe dọa cả những tòa nhà lừng lững...”
2. Sự hy sinh, nhẫn nhịn: Dù bị con gái chê kiểu váy mẹ thích là "trẻ con", mẹ vẫn lẩm bẩm rằng nếu là mẹ, mẹ sẽ thử chiếc váy ấy.
- Câu văn: “Nếu là con thì mẹ đã thử cái váy này,” mẹ cô lẩm bẩm.
3. Sự mạnh mẽ: Mẹ là người có thể đối mặt với những tình huống khó khăn, nhưng vẫn bị tổn thương bởi hoàn cảnh và sự thờ ơ của người xung quanh.
Câu 5:
- Điều Chi-hon hối tiếc:
- Cô hối tiếc vì đã không mặc thử chiếc váy mà mẹ chọn khi đi chợ với mẹ, làm mẹ buồn.
- Cô cảm thấy day dứt vì sự vô tâm và thờ ơ của bản thân khi mẹ bị lạc, nhất là vào thời điểm cô đang tận hưởng thành công trong công việc.
Câu 1:
- Phương thức biểu đạt chính: Nghị luận.
Câu 2:
- Nội dung chính:
Văn bản bàn về ý nghĩa của cái chết như một lời nhắc nhở của Tạo hóa, giúp con người ý thức lại cách sống, mối quan hệ với người xung quanh và những giá trị nhân văn. Từ đó, kêu gọi con người sống chân thành, sẻ chia, và giảm bớt lòng ích kỷ, tham lam.
Câu 3:
- Biện pháp tu từ được sử dụng: So sánh và ẩn dụ.
- So sánh: "Đời sống chúng ta đang sống là một cánh đồng. Còn cái chết là một cánh đồng bên cạnh mà chúng ta chưa hề biết."
- Ẩn dụ: "Cánh đồng" tượng trưng cho cuộc sống và thế giới sau cái chết.
- Hiệu quả nghệ thuật:
- Làm cho vấn đề trừu tượng (cái chết) trở nên gần gũi, dễ hình dung hơn.
- Gợi lên sự tò mò và suy ngẫm sâu sắc về mối liên kết giữa cuộc sống và cái chết.
- Tạo cảm giác nhẹ nhàng, tích cực khi nghĩ về cái chết, thay vì sự sợ hãi.
Câu 4: Ý kiến của tác giả: Cái chết chứa đựng một lời nhắc nhở những người còn sống hãy sống tốt hơn, chân thành hơn và giảm bớt dục vọng, lòng ích kỷ.
- Ý kiến cá nhân:
Em đồng tình. Vì:
- Cái chết khiến chúng ta nhìn nhận lại cách sống của mình, khơi dậy những giá trị nhân văn như sự cảm thông, sẻ chia và yêu thương.
- Nó là một lời nhắc nhở sâu sắc về sự hữu hạn của thời gian, thôi thúc chúng ta sống ý nghĩa hơn và trân trọng những người xung quanh khi họ còn sống.
Câu 5:
Thông điệp rút ra: Hãy sống chân thành, sẻ chia và trân trọng những người bên cạnh mình khi họ còn sống.
- Lý do:
- Con người thường nhận ra giá trị của người khác khi họ đã rời xa, nhưng khi còn sống lại dễ dàng ngờ vực, ích kỷ, thậm chí làm tổn thương nhau.
- Sống tốt không chỉ mang lại hạnh phúc cho người khác mà còn giúp chúng ta thanh thản, không hối tiếc khi nhìn lại cuộc đời.
- Đây là cách để chúng ta tạo nên một xã hội nhân văn, giàu tình người.