Lê Nguyễn Duyên
Giới thiệu về bản thân
The smallest two digit number is 10. The sum of two numbers is: 56 + 10 = 66.
Tỉ số phần trăm số học sinh trung bình là:
100% - 25% - 55% = 20%
Số học sinh của lớp đó là:
6 : 20 x 100 = 30 (học sinh)
Đ/s: 30 học sinh
Câu 1. Nhím là một con vật nhân hậu, giàu lòng yêu thương, biết chia sẻ, giúp đỡ người khác khi gặp khó khăn, không vị kỉ.
Câu 2. Qua câu chuyện về Nhím giúp Thỏ nhặt tấm vải may áo, tác giả muốn khuyên người đọc nên biết quan tâm đến người khác, chia sẻ, giúp đỡ người khác khi họ cần.
Vì cạnh góc vuông này bằng 0,6 lần cạnh kia nên tỉ số của độ dài hai cạnh là 3/5.
Độ dài cạnh lớn là:
88 : (3+5) x 5 = 55 (m)
Độ dài cạnh bé là:
88 - 55 = 33 (m)
Diện tích thửa ruộng là:
55 x 33 : 2 = 907, 5 (m2)
Trên cả thửa ruộng, người ta thu hoạch được số ki - lô - gam thóc là:
907,5 : 100 x 70 = 635,25 (kg)
Đổi: 635, 25 kg = 6,3525 (tạ)
Đáp số: 6,3525 tạ thóc
9.The house caught fire while they were sleeping.
34. A tourist travels more cheaply than a business person.
35. We have learned English for 5 years.
36. My marks are worse than Jack's.
Tham khảo:
Tất niên đến, mẹ em tất bật soạn cơm. Từ đầu giờ chiều, lúc chúng em còn đang ngủ trưa, mẹ đã trở dậy để chuẩn bị cho bữa cơm Tất niên. Mẹ quần quật từ chiều đến tối, khi đem đồ ăn bày ra bàn, lúc lại thái rau để luộc. Đầu tiên, mẹ lấy gói đậu vàng ra để nhặt. Mẹ nhặt cẩn thận lắm, nhặt hết đầu, đuôi đi. Mẹ kiểm lại một lượt rất kĩ càng để xem đầu, đuôi có bị lẫn vào gói đậu không rồi mới đem vứt chỗ đầu đuôi đã nhặt đi để đem chẻ. Tay cầm dao, một tay giữ chặt quả đậu, mẹ cẩn thận đưa con dao chẻ đôi quả đậu. Chẻ xong, mẹ lại bắc bếp luộc đậu. Xong một món rồi, mẹ lại bắc một cái nồi khác, tay đeo gang tay, cho thịt băm sống vào nồi và đảo đi đảo lại cho thịt tơi ra. Mẹ trông một lúc hai nồi, lúc đậy vung nồi này để đảo nồi kia, khi thì gác vung nồi này, đậy vung nồi kia. Sau khi món thịt đã tơi hết ra thành những hạt vụn nhỏ và đậu cũng đã chín, mẹ dọn cả hai món ra. Rồi mẹ lại ra rổ bánh chưng, lấy một chiếc bánh ra bóc. Bao nhiêu món mẹ bày hết ra. Mẹ luộc lại cải bắp, tay lúc nào cũng đeo gang tay và luôn cầm đôi đũa gỗ đảo rau, cho đến khi những cọng cải bắp ở trên cùng nồi và ở đáy nồi đều mềm nhũn ra...
Xong xuôi việc nấu ăn, mẹ hấp lại chỗ cơm nguội để từ trưa. Mẹ bóc tày giò để trong tủ lạnh ra, thái mỏng từng miếng. Và mẹ tháo gang tay ra, sắp xếp thức ăn trên bàn. Chiếc đĩa bánh chưng xanh mẹ để ở giữa, bên phải và bên trái là những đĩa để nào ngọc, nào gan của con gà vừa chặt. Mẹ sắp rất khéo đĩa giò: những miếng giò được sắp theo hình tròn, miếng nào hình tam giác, mẹ để quanh hình tròn ấy, thành một bông hoa giò rất đẹp. Bữa cơm tất niên giờ có đủ những món: thịt băm, cải bắp, đậu vàng, giò, cà rốt, bánh chưng,... Mẹ lau mồ hôi trán, thở phào nhẹ nhõm. Chắc mẹ mệt lắm, vì em có thể nhìn thấy chiếc áo ướt đẫm mồ hôi. Nhưng mẹ vẫn luôn tươi cười, chắc là mẹ thấy vui vì đã làm chút gì đó góp phần vào không khí Tất niên của cả nhà. Khi cả nhà đã đông đủ quanh bàn ăn, mẹ ngồi xuống, cười một cái thật tươi như không có gì là mệt mỏi cả, cầm đôi đũa và gắp một miếng bánh chưng vào bát. Mẹ luôn nhường những món ngon nhất cho chúng em. Tuy đã làm việc mệt mỏi, mẹ vẫn đứng lên nhiều lần để nào là lấy giấy ăn cho em bé, nào là xới cơm cho em,... Cuối cùng, khi chúng em đã đứng lên, lau miệng, mẹ mới có thể ăn một bữa liền mạch, không phải đứng lên nữa. Mẹ ngồi trò chuyện vui vẻ với bố, với ông bà. Đôi khi, chúng em chen vào thêm vài câu khiến cả nhà cười ngất. Vừa ăn, mọi người vừa xem ti - vi. Thỉnh thoảng, mẹ lại liếc một cái về ti - vi. Mẹ không dán mắt vào màn hình như chúng em, trong khi chúng em đứa nào cũng có lúc ngoảnh về ti - vi, dán mắt vào màn hình thật lâu rồi mới xúc một miếng. Gia đình em ăn bữa cơm Tất niên trong tiếng nhạc xập xình và những câu hát quen thuộc ngày Tết, càng làm không khí bữa cơm Tất niên thêm ấm cúng.
Đấy là bữa cơm Tất niên đáng nhớ nhất trong mười một cái Tết của em. Một ngày sau bữa cơm sum vầy ấy, cả nhà ai cũng thêm một tuổi. Bước sang tuổi mười một và một năm mới hi vọng tràn trề, em càng thấy mình có trách nhiệm với gia đình. Em tự hứa sẽ học giỏi và làm nhiều việc nhà hơn để mẹ và cả nhà vui lòng.
Tham khảo nhé:
Đọc truyện Lọ Lem, em tưởng tượng đến cô gái xinh đẹp, lộng lẫy trong dạ hội hoàng cung. Nàng không phải là cô gái nghèo khổ, rách rưới phải làm việc quần quật từ sáng tới đêm nữa, mà là một nàng công chúa. Mái tóc vàng mượt mà được búi gọn lại, búi rất xinh. Cài trên mái tóc mượt như nhung ấy là một chiếc bờm xanh biếc. Đôi mắt nàng tỏa sáng. Khuôn mặt nàng tươi tỉnh, đẹp như ngọc. Nụ cười dịu dàng, vui tươi tô thêm vẻ đẹp cho con người nàng, lúc ấy vốn đã rất lộng lẫy. Bộ váy biếc của nàng thướt tha hơn lụa, sờ vào bộ váy ấy, ta cứ ngỡ như ngả lưng trên đám mây bồng bềnh. Đính trên bộ váy là những hạt kim sa lấp lánh. Bước chân nàng sao mà uyển chuyển, sao mà dịu dàng. Nàng bước tới hoàng tử, cúi chào chàng. Vẻ đẹp mê li của cô gái mà không ai nghĩ rằng bị đối xử như con ở đã quyến rũ chàng hoàng tử, chàng đưa tay ra mời nàng khiêu vũ. Nàng nắm tay chàng, bước chân nhẹ tênh, bắt đầu điệu nhảy. Từng bước chân uyển chuyển, nhẹ nhàng như đi trên mây. Nàng cất từng bước đi nhẹ bỗng, thân hình dẻo dai của nàng xoay một cách điệu nghệ. Nàng cứ thế khiêu vũ khéo léo hơn cả một cô vũ công thực thụ, vẻ đẹp của nàng kiêu sa hơn cả thiên nga, bồng bềnh trong sảnh hoàng cung, tỏa sáng trong con mắt thán phục của những cô gái, trong đó có cả hai cô chị kế độc ác của nàng.
Nhưng những vẻ đẹp ấy cũng chỉ là một phần của Lọ Lem. Khi nàng khiêu vũ, tà váy mịn hơi tung lên theo điệu nhảy, để lộ đôi hài lấp lánh kim sa. Giống như bộ váy, đôi hài ấy cũng biếc xanh một màu. Chính đôi hài ấy đã đưa Lọ Lem đến hoàng tử, đến cuộc sống hạnh phúc...
Nhưng tất cả chỉ là trong tưởng tượng. Giá mà nàng có thật, để em được tận mắt quan sát điệu nhảy tuyệt diệu của nàng, để cùng nàng nói chuyện... Như thế thì hay biết mấy!
Đổi: 2,4 dm = 24cm
Diện tích hình tam giác là:
630 : 70 x 100 = 900 (cm2)
Cạnh đáy hình tam giác :
900 x 2 : 24 = 75 (cm)
Đáp số: 75cm