K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Đọc bài viết tham khảo “Hội chợ xuân ở trường tôi” và trả lời các câu hỏi sau: Một cái Tết nữa sắp đến. Trong những ngày này, việc chuẩn bị chào đón năm mới diễn ra náo nhiệt ở khắp mọi nơi. Học sinh trường tôi cũng tổ chức hội chợ xuân truyền thống trong sân trường. Hội chợ này đã được nhà trường chuẩn bị suốt hai tuần. Các thầy cô giáo, nhất là các thầy cô giáo...
Đọc tiếp

Đọc bài viết tham khảo “Hội chợ xuân ở trường tôi” và trả lời các câu hỏi sau:

Một cái Tết nữa sắp đến. Trong những ngày này, việc chuẩn bị chào đón năm mới diễn ra náo nhiệt ở khắp mọi nơi. Học sinh trường tôi cũng tổ chức hội chợ xuân truyền thống trong sân trường. Hội chợ này đã được nhà trường chuẩn bị suốt hai tuần. Các thầy cô giáo, nhất là các thầy cô giáo chủ nhiệm lớp, cùng với hội phụ huynh và nhiều học sinh, sau mỗi buổi học, lại cùng bắt tay vào các công việc như: trang trí sân khấu chính, dựng các gian hàng, sắp xếp các vật dụng cần thiết, tập nấu các món ăn cổ truyền, sắm sửa các món hàng truyền thống của địa phương,… Đây là hoạt động thường niên của nhà trường, nhưng năm nay là năm đầu tiên tôi được tham gia nên cảm thấy rất hào hứng. Sáng ngày 20 tháng Chạp, gần như toàn bộ các thầy cô giáo và học sinh cùng nhiều phụ huynh đã có mặt trong sân trường. Mọi người ai vào việc nay hết sức khẩn trương. Đúng 8 giờ, lễ khai mạc chính thức bắt đầu. Sau màn tuyên bố lí do, giới thiệu đại biểu của hai bạn dẫn chương trình, thầy Hiệu trưởng lên sân khấu phát biểu khai mạc hội chợ. Liền sau đó là một số tiết mục văn nghệ chào mừng như: hát múa quạt, nhảy sạp, hát dân ca,… Ấn tượng nhất là màn sân khấu hoá các tác phẩm văn học dân gian, trong đó vở kịch Bánh chưng, bánh giầy được khen ngợi hơn cả. Vở kịch giúp tôi hình dung rõ hơn, sinh động hơn về nguồn gốc của loại bánh cổ truyền trong ngày Tết truyền thống của người Việt. Đồng thời, các gian hàng cũng chính thức mở cửa chào đón người mua với nhiều mặt hàng phong phú. Có lớp bán bánh trôi, bánh chay; có lớp bán bánh chưng, bánh tét, bánh giầy; lại có lớp bán con tò he hay các sản phẩm gốm thủ công xinh xắn; cũng có lớp bán mũ nan, nón lá, tăm tre; thậm chí có lớp bày bán cả các bức thư pháp chữ Hán và chữ Quốc ngữ,… Các mặt hàng rất phong phú, đẹp mắt nhưng giá cả lại rất rẻ, vừa với túi tiền của đa số học sinh. Đó cũng là những món đồ mà trong những ngày thường, nhiều người không dễ tìm mua. Nhiều thứ tôi được thấy lần đầu tiên và phải hỏi kĩ người bán mới biết tên và cách dùng. Không chỉ có các gian hàng cố định, trong sân trường còn xuất hiện cả những gánh hàng rong y như những gánh hàng rong ở quê mà thỉnh thoảng tôi còn được nhìn thấy. Mọi người tham gia đều cố gắng đi hết các gian hàng, hoặc dừng lại ở những gánh hàng rong và mua cho mình một món đồ gì đó để ăn hoặc làm kỉ niệm. Tiếng rao hàng, tiếng trả giá, tiếng cười nói râm ran cả sân trường. Cứ như thế, hội chợ kéo dài đến 6 giờ chiều mới tan. Ai cũng có vẻ mệt nhưng đều rất vui vẻ. Hội chợ lần này đã để lại cho tôi ấn tượng rất sầu sắc. Qua hội chợ, tôi biết thêm được nhiều món đồ mà ngày xưa tổ tiên ta đã làm ra và sử dụng. Tôi cũng được sống trong một bầu không khí rộn rã, vui tươi, đầy màu sắc. Nó cho tôi cảm nhận được sự đầm ấm, yên vui của những ngày chuẩn bị đón tết Nguyên đán. Nhất định, đây sẽ là một kỉ niệm đáng nhớ trong cuộc đời học sinh của tôi. a) Văn bản được kể theo ngôi thứ mấy? Vì sao em biết điều đó? b) Phần nào đoạn nào của bài viết giới thiệu về sự kiện? Nội dung chính của đoạn đó là gì? c) Những chi tiết nào giới thiệu về bối cảnh để người đọc hiểu về sự kiện? d) Bài viết tường thuật theo trình tự nào? e) Cảm nhận của ems au khi đọc văn bản.

0
4 tháng 2

Olm chào em, cảm ơn đánh giá của em về chất lượng bài giảng của Olm, cảm ơn em đã đồng hành cùng Olm trên hành trình tri thức. Chúc em học tập hiệu quả và vui vẻ cùng Olm em nhé!

15 tháng 2

Dạ vâng em cảm ơn cô nhiều ạ.

4 tháng 2

tk ạ

Văn bản "Thuế máu" của Nguyễn Ái Quốc - Hồ Chí Minh là một tác phẩm tố cáo đanh thép chế độ thực dân Pháp và những chính sách áp bức, bóc lột của chúng đối với người dân thuộc địa. Qua văn bản này, chúng ta có thể học tập được nhiều điều từ tấm gương Nguyễn Ái Quốc - Hồ Chí Minh, đặc biệt là: 1. Tinh thần yêu nước nồng nàn và lòng căm phẫn giặc cao độ: Ngòi bút của Nguyễn Ái Quốc tràn đầy lòng yêu nước, thương dân sâu sắc. Người đã phơi bày bộ mặt thật của chế độ thực dân, lột trần những hành động tàn bạo, bất nhân của chúng đối với người dân thuộc địa. Tác phẩm thể hiện rõ lòng căm phẫn giặc cao độ của tác giả trước những đau khổ, mất mát mà người dân phải gánh chịu dưới ách thống trị của thực dân. 2. Ý chí đấu tranh kiên cường và lòng dũng cảm phi thường: Dù sống và hoạt động trong hoàn cảnh vô cùng khó khăn, nguy hiểm, Nguyễn Ái Quốc vẫn không hề nao núng. Người luôn giữ vững ý chí đấu tranh kiên cường, không khoan nhượng trước kẻ thù. Tác phẩm "Thuế máu" là minh chứng cho lòng dũng cảm phi thường của Nguyễn Ái Quốc. Người đã không ngại nguy hiểm, đứng lên vạch trần sự thật, thức tỉnh đồng bào và kêu gọi mọi người cùng tham gia vào cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc. 3. Tinh thần tự học, sáng tạo và tầm nhìn xa trông rộng: Nguyễn Ái Quốc là tấm gương sáng về tinh thần tự học, tự nghiên cứu. Người đã không ngừng học hỏi, trau dồi kiến thức để nâng cao trình độ lý luận, phục vụ cho sự nghiệp cách mạng. Tác phẩm "Thuế máu" thể hiện rõ tầm nhìn xa trông rộng của Nguyễn Ái Quốc. Người đã sớm nhận ra bản chất của chủ nghĩa đế quốc, dự đoán đúng hướng đi của cách mạng Việt Nam và thế giới. 4. Phong cách viết văn sắc sảo, độc đáo và đầy sức thuyết phục: Văn phong của Nguyễn Ái Quốc rất sắc sảo, độc đáo, giàu hình ảnh và sức biểu cảm. Người đã sử dụng ngôn ngữ giản dị, dễ hiểu để truyền tải những nội dung sâu sắc, ý nghĩa. Tác phẩm "Thuế máu" có sức thuyết phục mạnh mẽ, lay động trái tim của hàng triệu người đọc, khơi dậy lòng yêu nước và ý chí đấu tranh của họ. 5. Tấm lòng nhân ái bao la và tinh thần quốc tế cao cả: Nguyễn Ái Quốc là người có tấm lòng nhân ái bao la, luôn quan tâm đến số phận của những người nghèo khổ, bị áp bức trên khắp thế giới. Tác phẩm "Thuế máu" thể hiện tinh thần quốc tế cao cả của Nguyễn Ái Quốc. Người đã kêu gọi các dân tộc bị áp bức trên thế giới đoàn kết lại, cùng nhau đấu tranh chống chủ nghĩa đế quốc, thực dân. Tóm lại, văn bản "Thuế máu" là một tác phẩm có giá trị lịch sử, văn hóa to lớn. Qua tác phẩm này, chúng ta có thể học tập được rất nhiều điều từ tấm gương Nguyễn Ái Quốc - Hồ Chí Minh, đặc biệt là tinh thần yêu nước nồng nàn, ý chí đấu tranh kiên cường, tinh thần tự học, sáng tạo, tầm nhìn xa trông rộng, phong cách viết văn sắc sảo, độc đáo và tấm lòng nhân ái bao la.

Những Kẻ Mộng Mơ Dưới Trời Xám Bầu trời hôm nay thấp hơn thường lệ, như thể nó đã kiệt sức sau quá nhiều năm tháng gồng mình chống chọi với nỗi buồn của thế gian. Đám mây xám cuộn tròn, che lấp mặt trời, nhưng dù vậy, không khí vẫn dịu nhẹ, như một cái ôm vô hình dành cho những ai cần đến nó. Emery ngồi trên băng ghế gỗ cũ kỹ bên bờ biển, đôi giày vải đã sờn mép chạm...
Đọc tiếp

Những Kẻ Mộng Mơ Dưới Trời Xám Bầu trời hôm nay thấp hơn thường lệ, như thể nó đã kiệt sức sau quá nhiều năm tháng gồng mình chống chọi với nỗi buồn của thế gian. Đám mây xám cuộn tròn, che lấp mặt trời, nhưng dù vậy, không khí vẫn dịu nhẹ, như một cái ôm vô hình dành cho những ai cần đến nó. Emery ngồi trên băng ghế gỗ cũ kỹ bên bờ biển, đôi giày vải đã sờn mép chạm nhẹ vào nền cát ẩm. Sóng vỗ vào bờ, những con sóng không mệt mỏi, không hối tiếc, như thể chúng chẳng hề biết rằng thế giới ngoài kia đã trở nên vỡ vụn từ rất lâu rồi. Bên cạnh cậu, Theo đang mân mê một điếu thuốc chưa châm lửa. "Cậu nghĩ sao," Theo hỏi, giọng trầm, lẫn vào tiếng gió, "về việc chúng ta sẽ sống cả đời như thế này?" Emery không trả lời ngay. Cậu nghiêng đầu, nhìn Theo thật lâu—mái tóc sẫm màu rối bù vì gió, đôi mắt mang thứ ánh sáng lạ lùng, như thể có cả ngàn câu chuyện muốn kể nhưng chẳng bao giờ thốt ra. "Sống thế này nghĩa là thế nào?" Emery hỏi lại, môi vẽ nên một nụ cười thoảng qua. "Theo cách mà thế giới không muốn." Cậu ấy không cần nói thêm, vì cả hai đều hiểu. Họ là những kẻ đứng bên lề, những kẻ lặng lẽ yêu nhau trong những góc nhỏ của thế giới, nơi ánh nhìn soi xét không thể chạm tới. "Họ nói tình yêu của chúng ta là sai lầm," Theo cười nhạt, nhưng giọng nói không có chút vui vẻ nào. "Có lẽ họ đúng. Hoặc có lẽ họ chưa bao giờ biết thế nào là yêu thực sự." Emery lặng thinh. Sóng vẫn vỗ vào bờ như một điệp khúc không hồi kết. Cậu nghĩ về những lần họ nắm tay nhau dưới ánh đèn đường mờ nhạt, những lần họ trốn khỏi những bữa tiệc đầy những lời nói rỗng tuếch để cùng nhau ngồi im lặng trong xe, nghe một bản nhạc cũ kỹ. Nghĩ về cách Theo kéo cậu lại giữa cơn mưa đêm và hôn cậu như thể đó là điều duy nhất còn lại trên thế gian này. Có lẽ Hemingway đã đúng. Chẳng có ai thực sự thoát khỏi nỗi đau. Chúng ta chỉ học cách sống với nó, như những người lính đã học cách cười trong chiến hào, như những người yêu nhau đã học cách thì thầm trong bóng tối. Nhưng nếu nỗi đau là thứ họ phải chịu để có thể yêu nhau, thì Emery sẽ chấp nhận. Bởi lẽ, ngay cả trong một thế giới chẳng hề có chỗ cho họ, tình yêu vẫn cứ nở rộ, bất chấp mọi định kiến, bất chấp cả những ngày dài u ám. Theo nhấc điếu thuốc lên, định châm lửa, nhưng rồi lại thôi. Cậu ấy quay sang nhìn Emery, ánh mắt nhẹ bẫng như sóng trôi. "Chúng ta sẽ ổn chứ?" Emery không chắc về tương lai, cũng chẳng tin vào những lời hứa xa xôi. Nhưng ngay lúc này, dưới bầu trời xám và gió biển lành lạnh, cậu nắm lấy tay Theo, siết nhẹ. "Chúng ta sẽ sống." Và đôi khi, thế là đủ.

một câu truyện khác của tớ mn xem đc chưa ạ ( nhân vật là Emery và Theo nhs )

5
3 tháng 2

tựa đề là những kẻ mộng mơ dưới trời xám


3 tháng 2

mik cam on


Ngoại truyện những kẻ mộng mơ dưới trời xám☕Hắn đến vào một ngày mùa đông xám xịt, khi cơn mưa dai dẳng quất lên những tấm kính cửa sổ, vỡ tan thành ngàn giọt nước nhỏ. Cơn mưa ấy kéo dài triền miên, không dứt, như thể bầu trời đã quên mất cách ngừng rơi lệ. Hắn mang theo một tách cà phê đen, đặt xuống trước mặt em mà không nói một lời. Ánh mắt hắn lặng như mặt hồ...
Đọc tiếp

Ngoại truyện những kẻ mộng mơ dưới trời xám☕

Hắn đến vào một ngày mùa đông xám xịt, khi cơn mưa dai dẳng quất lên những tấm kính cửa sổ, vỡ tan thành ngàn giọt nước nhỏ. Cơn mưa ấy kéo dài triền miên, không dứt, như thể bầu trời đã quên mất cách ngừng rơi lệ. Hắn mang theo một tách cà phê đen, đặt xuống trước mặt em mà không nói một lời. Ánh mắt hắn lặng như mặt hồ mùa đông, ẩn sâu trong đó là những tầng sóng mà em chưa bao giờ chạm tới. "Uống đi," hắn cất giọng trầm, như tiếng vọng từ nơi nào xa lắm. Em nhìn tách cà phê, rồi nhìn hắn. "Anh nghĩ nó sẽ làm tôi ấm hơn à?" "Không," hắn đáp, nhếch môi cười nhạt. "Nhưng ít nhất nó sẽ không để cậu chết cóng." Chúng ta yêu nhau trong một thế giới chẳng hề có chỗ cho tình yêu. Không có những cái nắm tay giữa phố đông, không có những lời hứa hẹn xa xôi, chỉ có những buổi tối lặng im ngồi bên nhau, nghe tiếng mưa rơi đập vào mái hiên, và những điếu thuốc cháy dở giữa cơn gió lạnh. Hắn gọi em là "Lọ lem", nhưng em biết rõ câu chuyện của mình không có phép màu. Không có bà tiên, không có giày thủy tinh, chỉ có một đôi giày cũ rách bươm và những bước chân lê qua những con phố mịt mù hơi sương. "Vậy," em hỏi một lần, khi cả hai ngồi co ro dưới mái hiên quán bar cũ, "Lọ lem của anh có được hạnh phúc không?" Hắn nghiêng đầu, ánh mắt phản chiếu những ánh đèn vàng hiu hắt. "Chẳng có ai thực sự hạnh phúc cả, em biết mà." Ngày hắn rời đi, mưa vẫn rơi. Em đứng bên cửa sổ, nhìn từng giọt nước vỡ tan trên mặt kính. Tách cà phê trên bàn đã nguội lạnh, vị đắng bám trên đầu lưỡi như một lời từ biệt chưa kịp thốt ra. Hắn không để lại gì cả, ngoài một bao thuốc hút dở và chiếc bật lửa cũ kỹ. Chẳng có một cái ôm cuối cùng, chẳng có một câu chào tạm biệt. Vì chúng ta luôn biết, có những người chỉ xuất hiện trong đời nhau để đi cùng nhau qua một mùa mưa, rồi lặng lẽ biến mất như thể họ chưa từng tồn tại. Cái chết, em nhận ra, không phải là một khoảnh khắc. Không phải là tiếng súng vang lên, hay một lời kêu cứu nghẹn lại trong cổ họng. Cái chết là sự im lặng kéo dài vô tận, là một buổi sáng thức dậy và nhận ra rằng người đó đã biến mất. Là sự trống rỗng len lỏi vào từng ngóc ngách trong trái tim, như hơi lạnh của mùa đông thấm qua từng lớp áo. Mưa vẫn rơi. Hắn sẽ không quay lại nữa. Và em sẽ học cách quen với điều đó.

1
4 tháng 2

Olm chào em đã chia sẻ bài viết thật hay và ý nghĩa là rất giàu ý chí và nghị lực em ạ. Rất mong có thật nhiều bài viết sâu sắc như này.

4 tháng 2

Chị ơi

chị là chủ ngữ, ơi là vị ngữ em nhé

4 tháng 2

1 + 19 =?