Bạn hãy tả về 1 người thân của bạn
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Xác định chủ ngữ, vị ngữ trong các câu sau:
a) Tôi /về, ko một chút bận tâm.
C V
b) Chợ Năm Căn/ nằm sát bên bờ sông, ồn ào, đông vui, tấp nập.
C V
Học tốt nhé bạn :D
a) Tôi tôi là chủ ngữ
vị ngữ là về, ko một chút bận tâm.
THam khảo
Tôi có một người bạn thân tên Linh, chúng tôi chơi với nhau từ khi còn là những đứa trẻ. Cô ấy có làn da sáng đẹp và đôi mắt nâu. Chúng tôi có rất nhiều điểm chung, chẳng hạn như chúng tôi yêu cùng một ban nhạc, đồ ăn và sách. Cô ấy và tôi thậm chí có cùng tên, và đó là một bất ngờ nhỏ cho bất kỳ ai đã nói chuyện với chúng tôi. Linh không phải là bạn cùng lớp của tôi, nhưng chúng tôi luôn giúp đỡ nhau làm bài tập và đồ án ở trường. Chúng tôi dành mỗi phút trong giờ giải lao để nói về tất cả những điều xảy ra trong lớp, và mọi người thường hỏi điều gì thậm chí có thể khiến chúng tôi cười ngặt nghẽo. Đôi khi tôi nghĩ như thể chúng tôi đã là bạn tốt nhất của nhau từ mãi mãi, và tôi hy vọng rằng chúng tôi sẽ hạnh phúc như thế này trong một thời gian rất dài.
Tui de Ảnh avata la goku Bạn than nhat cua tui nen ko can viet
tham khảo!!
Ông mặt trời bị tiếng gà đánh thức bất ngờ nên chưa tỉnh hẳn. Ông vén tấm màn đêm, nhìn xuống trần gian bằng đôi mắt ngái ngủ, khuôn mặt tròn trĩnh, hồng hào trông thật ngộ. Cùng với sự thức tỉnh của mặt trời, vạn vật cũng bừng tỉnh giấc theo. Cây cối hả hê vươn tay đón chào ngày mới. Những giọt sương đêm còn đọng lại trên cành cây, ngọn cỏ long lanh như những hạt ngọc. Dưới ánh ban mai, chúng sáng bừng lên như những ngôi sao bé nhỏ, xinh xắn dưới trần gian. Cảnh vật dần thay đổi. Bóng tối đã bị ánh sáng đẩy lùi, phô ra vẻ đẹp của ban mai.
Khi những tia nắng đầu tiên vừa đến mặt đất, cả một không gian trong trẻo, sáng sủa đã mở ra trước mắt ta. Mặt trời lúc này đã tươi cười rạng rỡ chứ không còn uể oải, ngái ngủ nữa. Những tia nắng sớm tinh nghịch chạy đuổi nhau trên bãi cỏ còn đẫm sương đêm. Làng quê lúc này đẹp như một bức tranh nhiều màu. Trên trời, những đám mây trắng, hồng trôi lững lờ. Dưới cánh đồng, lúa đã bắt đầu ngả vàng. Những bông lúa nặng hạt, uốn cong như chiếc cần câu, ngả đầu vào nhau thầm thì trò chuyện. Gió thổi vi vu, sóng lúa rập rờn. Hương lúa thoang thoảng lan toả khắp không gian đánh thức khứu giác của những người khó tính nhất. Thỉnh thoảng có cánh cò trắng bay lượn trên không càng làm tô điểm thêm cho cảnh đẹp quê hương.
Trong làn gió nhẹ sớm mai, mặt sông lăn tăn gợn sóng. Những con sóng tinh nghịch nối đuôi nhau đùa giỡn xô vào bờ. Mấy cậu bé đồng quê đeo cái giỏ bé xinh bên mình lững thững đi dọc bờ sông tìm bắt cua còng. Khuôn mặt ánh lên niềm vui con trẻ.
Con đường làng quanh co, uốn lượn như một dải lụa khổng lồ. Hai bên đường, hàng cây nghiêm trang đứng chào ngày mới. Tiếng chim hót líu lo hoà với tiếng ve râm ran trong vòm lá tạo thành bản nhạc du dương nghe thật vui nhộn. Trên đường làng, tiếng cười nói ồn ào, náo nhiệt hẳn lên. Mấy bác nông dân đã vác cuốc ra đồng. Theo sau chân họ là mấy chú trâu chăm chỉ vừa đi vừa kêu khe khẽ “ọ ọ”. Cái mặt hớn hớn, cái đuôi phe phẩy vẻ khoái chí vì sắp được làm công việc quen thuộc hàng ngày giúp nhà nông.
Đám học trò tung tăng cắp sách tới trường. Trên vai, khăn quàng đỏ thắm tung bay. Chúng nói nói, cười cười làm rộn rã cả một đoạn đường. Mấy cô bác công nhân cũng vội vã đạp xe tới nơi làm việc. Màu áo xanh hoà với màu nắng sớm đang chan hòa khắp nơi. Tất cả đã sẵn sàng cho một ngày mới.
Yêu quê hương, em yêu những nét đẹp của quê mình. Vào thời điểm nào trong ngày, dù bình minh hay hoàng hôn cũng đều để lại ấn tượng sâu đậm trong em. Sau này, dù đi đâu, về đâu, em cũng không bao giờ quên được miền quê yêu dấu.
Tham khảo ạ !!!
Tiếng chim hót véo von trong vườn, tiếng hót thánh thót, trong trẻo khiến cho em thức giấc. Nhẹ nhàng bước xuống, vươn vai để xua tan cơn buồn ngủ còn sót lại. Hiếm khi có dịp dậy sớm, em thảnh thơi vệ sinh cá nhân rồi một mình tản bộ dọc theo con đường trong phố.
Trời còn sớm, em bước những bước nhỏ nhìn ngắm cảnh vật. Khí trời hơi se lạnh một chút. Màn sương đang tan dần, ló ra những chùm nắng nhỏ, mảnh mai đang thả dù nhẹ xuống từng tán cây. Em hít vào bầu không khí mát lành, tinh khiết, trong trẻo đặc trưng của buổi sớm, từng cơn gió nhẹ thoảng qua khẽ lay động cành lá để lộ những giọt sương mai trắng trong. Những ngôi nhà bồng bềnh trong biển sương sớm. Phía đông, ông mặt trời tròn xoe, ửng hồng còn e ấp sau hàng cây. Trên trời, từng đám mây nhẹ trôi bồng bềnh. Con đường vắng người, chỉ thấp thoáng bóng dáng những cô hàng rong đang quẩy những gánh hàng nặng. Tiếng reo hàng vang lên hoà vào không khí rồi vọng lại.
Ông mặt trời nhô lên cao hơn, những tốp các cô, các bà rủ nhau đi bộ, trò chuyện buổi sáng. Dường như tán lá còn vọng những câu chuyện tán gẫu của mọi người. Những cửa hàng bán bún, bán xôi đã mở cửa, những biển hiệu bắt mắt thu hút ánh nhìn. Mùi thơm lan ra từ những quán ăn làm những người đi bộ vội chậm bước chân. Những cánh chim nhỏ hoà vào ánh nắng trên từng tán cây, thả điệu hát của buổi sớm. Con đường thành phố rộng rãi do được các cô lao công dọn dẹp sạch sẽ.
Mọi người ùa ra đường bắt đầu một ngày mới, hừng hực khí thế tràn ngập quyết tâm. Từng dòng xe cộ nối liền nhau, tiếng còi xe bíp bíp. Trước những cổng trường, màu áo trắng tinh khôi, màu đỏ thắm của khăn quàng đỏ tung bay trên vai của các em học sinh. Những bác phụ huynh dặn dò con, ánh mắt chăm chú đưa con vào cổng rồi cũng hoà mình vào dòng xe đông đúc bắt đầu ngày làm việc mới.
Buổi sáng bình dị, thường lệ diễn ra như thế đó, quen thuộc nhưng lúc nào cũng bắt đầu theo cách khác nhau, hương vị khác. Từng âm thanh, hương vị, cảnh sắc cho đến từng hoạt động của mỗi người đều góp vào bầu không khí chung của sớm mai xôn xao, đặc biệt như vậy. Em vẫn luôn mãi khắc ghi cảnh tượng êm đềm ấy.
Trong hai câu văn: “Cả khu rừng mỗi lúc như càng nặng nề hơn. Rồi tất cả vạn vật chìm vào trong màn đêm, im lặng và say sưa với giấc ngủ bình yên.” được liên kết với nhau bằng cách nào?
Được liên kết bằng từ : Rồi
Vì
- Hội thi dành cho lứa tuổi thiếu niên, lứa tuổi Thánh Gióng trong thời đại mới.
- Hình ảnh Thánh Gióng là hình ảnh của sức mạnh, của tinh thần chiến thắng rất phù hợp với ý nghĩa của một hội thi thể thao.
- Mục đích của hội thi là khỏe để học tập, lao động, góp phần bảo vệ và xây dựng Tổ quốc sau này.
Hội có tên " HỘI KHỎE PHÙ ĐỔNG " vì hội mang tinh thần nhiệt huyết như Thánh Gióng. Khuyên nhủ dân ta luyện tập thể dục cho khỏe người. Để mai sau có thể giúp cho nước nhà,..... Đề cao tinh thần đoàn kết của dân làng đối với Thánh Gióng, đề cao sức mạnh siêu phàm của Gióng....
Nguyễn Tuân thật sự tài tình khi miêu tả cảnh mặt trời mọc trên biển đảo Cô Tô. Khung cảnh biển đảo Cô Tô được mở ra trước mặt với đầy màu sắc. Trời vừa rạng đông thì "Chân trời, ngấn bể sạch như một tấm kính lau hết mây". Cảnh tượng thật trong trẻo, tinh khiết của bầu trời và vầng dương hiện lên "Mặt trời nhú lên dần dần, rồi lên cho kì hết". Mặt trời lúc ấy dịu êm, không có chói lóe, không làm nhức mắt người xem. Chúng ta cảm thấy được vầng mặt trời hiền hòa phúc hậu như lòng đỏ một quả trứng thiên nhiên đầy đặn. Vẻ đẹp của mặt trời mọc trên biển Cô Tô quả thật là cảnh đẹp trời ban và trên cảnh đẹp đó không thiếu đi hình ảnh con người, một con người lao động. Cảnh bình minh trên biển thật là đẹp, hệt như một bức tranh sơn mài tuyệt mĩ.
Chi tiết lịch sử | Chi tiết kì ảo |
Bình luận về ghi chép của Toàn thư trong thời Hùng Vương, sử gia Ngô Thì Sĩ viết: “Sử cũ [tức Toàn thư] chép việc Phù Đổng Thiên Vương xin kiếm đánh giặc và việc Sơn Tinh, Thủy Tinh tranh giành một Mỵ Nương, đều do truyện Lĩnh Nam chích quái ghi tô vẽ lời văn. Truyện Phù Đổng [trong Toàn thư] không nói tới quân nhà Ân, không nói tới việc đúc ngựa sắt, không nói hắt hơi thành mình dài cao, cũng đã nghi là quái đản...” (Đại Việt sử ký tiền biên, trang 43-44). | - Bà mẹ giẫm lên vết chân to, lạ ngoài đồng và thụ thai. - Lên ba tuổi, Gióng không biết nói, cười, đặt đâu nằm đấy. - Tiếng nói đầu tiên là đòi đi đánh giặc. - Cơm ăn mấy cũng không no, áo vừa mặc xong đã căng đứt chỉ. - Một mình cưỡi ngựa ra trận đánh giặc, roi sắt gãy, Gióng nhổ tre đánh tan giặc Ân, sau đó bay về trời.
|
Mọi người giúp mik với nhé
Chi tiết kì ảo
a) Tiếng nói đầu tiên của chú bé lên ba là tiếng nói đòi đánh giặc: lòng yêu nước của :nhân dân ta từ xưa đã có sẵn ở những lứa tuổi nhỏ nhất, tiếng nói ấy là dấu hiêu mở đầu cho truyền thống yêu nước của lớp thiếu niên Việt Nam trong các thế kỉ dựng nước về sau với nhiều tấm gương, nỗi căm giận giặc xâm lăng làm cho em bé không biết nói bật ra tiếng nói đầu tiên đòi đánh giặc.
b) Gióng đòi ngực sắt, roi sắt, giáp sắt để đánh giặc: phản ánh cách đánh giặc ngày xưa chỉ cậy ở cá nhân tướng tài, phản ánh xã hội ta thời gấy đã sang thời kỳ đồ sắt và đã có thể dùng sắt để đức ngựa, giáp và roi. (Tại sao lại không đòi gươm mà đòi roi?), hình ảnh ngựa sắt, giáp sắt, roi sắt trong sự tổng hợp là biểu tượng của một sức mạnh bất khả kháng, đó cũng là sức tưởng tượng của nhân dân về người hùng có sức nhanh (ngựa), sức rắn (giáp), sức ứng biến (roi).
c) Bà con hàng xóm vui lòng góp gạo nuôi cậu bé: tinh thần yêu nước, căm thù giặc lúc bấy giờ là của tất cả dân tộc, thể hiên tinh thần tương thân, tương ái của nhân dân ta thời xưa đới với người nghèo, có mức độ, chi tiết phản ánh đời sống nông nghiệp của dân ta thời xưa sống chủ yếu bằng lúa gạo, do đó giúp nhau cơn ăn là quý nhất và có khả năng nhất.
d) Gióng lớn nhanh như thổi, vươn vai thành tráng sĩ: sức mạnh yêu nước được thúc bách để kịp đối đầu với quân thù, có sự hậu thuẫn của nhân dân thì sức mạnh chống giặc được tăng lên nhanh chống, nhờ nhân dân nuôi dượng thì mới tạo được các anh hùng dân tộc, anh hùng dân tộc trưởng thành là từ nhân dân.
đ) Gậy sắt gãy, Gióng nhổ tre bên đường đánh giặc: tre là hình ảnh làng quê Việt Nam, cũng như nhân dân, tre cũng giữ làng, giữ nước, sức mạnh của tre là sức mạnh của nhân dân, là sức mạnh vô tân, là sức mạnh tập thể.
e) Gióng đánh giặc xong, cởi áo giáp để lại và bay thẳng về trời: người anh hùng không ở lại vì không cần nhân dân trả ơn, vì không cần danh vị ở đời; đó là người trời sau xuống để cứu dân nay phải trở lại Trời, tác giả muốn nêu cao một gương mặt anh hùng vô tư, còn muốn qua chi tiết đó, để cai tính bất tử của nhân vật.
Chi tiết lịch sử
a, - các dấu tích dãy ao tròn, tre ngà , đời vua Hùng
- Cuộc chiến tranh ác liệt giữa dân tộc ta và giặc ngoại xâm từ phương Bắc là những trận chiến có thật trong lịch sử.
- Người Việt đã cùng đoàn kết đứng lên chống giặc ngoại xâm, dùng tất cả các phương tiện để đánh giặc.
Trong cuộc đời mỗi người, luôn in dấu trong tâm hồn là hình ảnh một người nào đó mà ta rất yêu quý, kính trọng. Với riêng em, người mà em yêu quý nhất đó là người bà kính yêu giống như người mẹ luôn bảo ban, chăm sóc em. Có lẽ bà đã trở thành ngọn lửa sưởi ấm lòng em, là người nuôi dưỡng trong em những ước mơ hi vọng tươi đẹp.
Bà em năm nay đã ngoài 70 tuổi, mái tóc bà bạc phơ như bà tiên. Nước da bà rám nắng bởi thời gian tảo tần nuôi nấng các con, các cháu. Trông bà hiền lành, phúc hậu như bà tiên, luôn ánh lên sự trìu mến với mọi người. Bố mẹ đi làm ở xa, tuy vậy nhưng em lại được bù đắp bởi tình cảm ấm nóng từng chút của bà. Bà luôn quan tâm, bảo ban, ân cần săn sóc em. Bà thuộc hàng ngàn câu ca dao, tục ngữ, đó là nguồn suối trong lành, dịu ngọt hằng đêm bà vẫn dùng để vỗ vể ru hời cho em vào giấc ngủ sâu.
Tuy đã ở cái tuổi gần đất xa trời nhưng bà còn minh mẫn lắm, chỉ cần nghe tiếng bước chân từ xa bà đã nhận ra đó là con cháu mình trong nhà. Bà rất hòa đồng, tốt bụng chia sẻ ngọt bùi với làng trên xóm dưới, vì thế mà có lẽ không ai trong xóm em không quý bà. Tuy cao tuổi, là người đi về trong những nhịp sống xưa, lâu đời, truyền thống thế nhưng bà không bao giờ cổ hủ, độc đoán mà luôn rất hiện đại trong lối suy nghĩ về sự vận động thay đổi của cuộc sống để nhìn nhận vấn đề toàn diện. Chính vì thế, chưa bao giờ bà khiến ai phải phật lòng. Những khi vui hay buồn em đều tâm sự với bà, bà lại vỗ về, trao cho em tình yêu thương âu yếm và những lời dạy bảo ân cần khắc sâu vào trong tim. Bà là cả một nguồn tri thức dồi dào, quý giá để em học hỏi, trong bà hào quyện cả truyền thống và hiện đại, những nếp sống cổ xưa nhưng rất văn minh. Bà quả là tấm gương sáng để em học hỏi.
Tuổi thơ cùng bà in dấu trong tâm khảm em bởi biết bao kỉ niệm. Nào là những trưa hè oi nóng, nà thức quạt cho em giấc ngủ ngon lành, rồi những khi đông về bà nhóm lửa sưởi ấm đêm đông, luộc khoai, luộc sắn để em ăn đỡ đói lòng. Bà hay kể chuyện ngày xửa ngày xưa của tổ tiên ta ngày trước, nhắc em nhớ về cội nguồn gốc rễ của mình, nhắc cho em những bài học nhân sinh sâu sắc.
Nhớ bà, nhớ những lời ru ngọt ngào, du dương và cả những lời chỉ bảo ân cần của bà. Đó là người mà em yêu quý nhất, người đã thắp lên trong em ngọn lửa của niềm tin, hi vọng sáng ngời. Dẫu mai sau dù bà có đi xa thì trong trái tim em hình bóng người bà thân thương cũng sẽ không bao giờ phai nhạt.
em là một lớp trưởng bị quên lãng, là một cô nhóc cận thị lầm lì ít nói và hay đọc sách hơn giao lưu nên rất ít bạn. Và chẳng có ai thân thiết đến nỗi em gọi là bạn thân. Nhưng từ khi ngồi cùng bàn với Trâm Anh, em thấy chúng em rất hợp nhau. Trâm Anh là người bạn quý mà em có được.
Trâm Anh là một cô nhóc sôi nổi, hoạt bát và rất xinh đẹp và trái ngược với tính cách lầm lì và khuôn mặt tầm thường của em nhưng bạn không bao giờ làm em buồn bởi vậy mà còn rất quan tâm tới em nữa. Tụi em đều có năng khiếu trong tiếng việt, nhưng về tin thì bạn kém hơn em. Cũng không nên cao ngạo với bạn, vì bố em là thầy giáo chuyên toán tin cấp 3 cơ mà! Dù vậy nhưng bạn cũng hơn em khối thứ, như là viết chũ này, sắc đẹp này, sự năng động này, bạn bè này,.. Nhưng dù gì tụi em cũng là bạn thân thiết ngàn năm vẫn chưa quên! Bọn em hay thích đi cùng nhau trên sân, nói chuyện và thảo luận bao nhiêu thứ thú vị. Chính nhờ bạn mà em mới trở nên sôi nổi hơn biết bao! Có bài nào khó, chúng em hỏi nhau, thành ra chúng em là quân sư học tập của nhau cơ đấy! Bao nhiêu lần, em và bạn có nỗi buồn riêng, nhưng đến khi được đối phương an ủi thì mới phần nào dịu bớt. thành ra bọn em rất hiểu nhau.
Trâm Anh là một người bạn, quân sư và là người giúp cho mỗi sáng em lại năng động hơn!