25 tháng 2 - olm
Nhân danh công lý, tiếng đàn ấy đã thay lời nạn nhân oan uổng nói to lên, vang lên tất cả sự thật, bênh vực người có công, tố cáo kẻ gian xảo, cướp công, gây tội ác, bất nghĩa, bất nhân. Âm thanh mạnh mẽ của tiếng đàn rắn rỏi, mạnh mẽ, dứt khoát như tiếng vị quan tòa phân xử rạch ròi… Tiếng đàn có phép thần thông kì diệu, hay đó chính là khát...
Đọc tiếp
Nhân danh công lý, tiếng đàn ấy đã thay lời nạn nhân oan uổng nói to lên, vang lên tất cả sự thật, bênh vực người có công, tố cáo kẻ gian xảo, cướp công, gây tội ác, bất nghĩa, bất nhân. Âm thanh mạnh mẽ của tiếng đàn rắn rỏi, mạnh mẽ, dứt khoát như tiếng vị quan tòa phân xử rạch ròi… Tiếng đàn có phép thần thông kì diệu, hay đó chính là khát vọng công lý, khát vọng nhân nghĩa ngàn đời của dân tộc ta? Trong các truyện khác, niềm khát vọng đó thường được thể hiện bằng hình tượng Tiên, Bụt, hoặc những biến hóa huyền ảo khôn lường. Ở truyện này, tác giả dân gian sử dụng tiếng đàn biết nói, thấu tình đạt lý để đấu tranh cho lẽ phải, giành lấy hạnh phúc. Vì vậy, chi tiết tiếng đàn vừa gần gũi, vừa độc đáo, vừa giàu chất nghệ sĩ.
(Theo “Bình giảng văn 6”, Vũ Dương Quỹ, Lê Bảo)
Câu 1: Đoạn văn bản trên bàn luận về tiếng đàn trong tác phẩm nào? Con hãy tóm tắt sự việc liên quan đến tiếng đàn trong khoảng 03 câu.
Câu 2: Theo con, tiếng đàn đã góp phần khẳng định phẩm chất nào của nhân vật trung tâm?
Câu 3: Tiếng đàn thể hiện đặc trưng gì của truyện cổ tích?
Câu 4: Trong đoạn văn, tác giả có nhắc tới hình tượng Tiên, Bụt. Con hãy kể tên hai truyện cổ tích có xuất hiện những hình tượng này.
Câu 5: Hãy viết một đoạn văn ngắn trình bày cảm nhận của con về ý nghĩa của chi tiết thần kỳ trong một số câu chuyện cổ tích thân thuộc.
Trong đoạn thơ trên, các biện pháp tu từ được sử dụng để tạo ra những hình ảnh sinh động và gợi cảm xúc, giúp người đọc cảm nhận rõ nét vẻ đẹp của thiên nhiên.
Biện pháp nhân hóa được thể hiện qua các cụm từ như "hương rừng thơm đồi vắng" và "nước suối trong thầm thì." Bằng cách nhân hóa, hương rừng không chỉ là một đặc điểm của thiên nhiên mà còn trở thành một thực thể có khả năng "thơm" một cách cụ thể, mang lại cảm giác gần gũi và sống động. Nước suối cũng được nhân hóa với khả năng "thầm thì," gợi lên hình ảnh về một dòng suối không chỉ chảy mà còn giao tiếp nhẹ nhàng, êm ả, tạo nên sự yên bình và thư thái.
Biện pháp so sánh xuất hiện qua hình ảnh "cọ xoè ô che nắng." Việc so sánh cây cọ với một chiếc ô giúp người đọc dễ hình dung hơn về chức năng của cây cọ trong việc che chắn ánh nắng. So sánh này không chỉ làm rõ vai trò của cây cọ mà còn làm tăng vẻ đẹp của hình ảnh, khiến thiên nhiên trở nên gần gũi và thân thiện hơn.
Các biện pháp tu từ trong đoạn thơ kết hợp với nhau tạo nên một bức tranh thiên nhiên tươi đẹp và hài hòa. Chúng không chỉ làm nổi bật vẻ đẹp của cảnh vật mà còn gợi lên những cảm xúc dễ chịu và bình yên cho người đọc.